chuyển thể thơ Mai Hoài
Thu: Hồn Điên
Hồn sầu mộng tưởng em điên
Sài Gòn xa cách gọi tên nhớ
người
Ôm bao kỷ niệm xa vời
Nỗi buồn da diết bồi hồi
chiều thu...
Mảnh hồn phiêu bạt nơi
đâu?
Theo làn gió thổi chân cầu
bơ vơ
Hoa nhàu cỏ uá xác xơ
Trái tim nhức nhối bơ phờ
tương tư...
Nưả đêm mộng rủ mây xa
Sáng ra ngơ ngác sầu đưa hỡi
người!
Ngày đêm giống hệt mãi
hoài
Lòng thương người sống tả
tơi nỗi niềm...
Bước chân chậm rãi từng
đêm
Căn phòng vắng lạnh càng
thêm tủi sầu
Men cay ly rượu nhạt nhoà
Chẳng vơi tâm sự mịt mù
sương sa...
Đông tàn vật vã gối nhàu
Chập chờn hồn lạc âm u cõi
nào?
Xuân sang ong bướm dạt dào
Tình đau giãy giuạ nghẹn
ngào canh thâu
Hoa tàn lược biếng gương sầu
Lá vàng rơi rụng mái đầu
thiên thu
Hồn điên chẳng biết đi đâu
Có ai dẫn lối thì đưa hồn
về...?
10.3.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét