Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 4



 


Pich Hạnh Toạ Thiền

Lâng lâng mặt ngọc mày ngài
Kìa cô Pich Hạnh ban mai tọa thiền
Hồn mây bay khắp mọi miền
Nắng vàng da diết mắt huyền thiết tha


Ô hay lững thững Lu Hà
Dừng chân đắm đuối chăng là cảnh tiên
Dùng dằng ướm hỏi cho quen
Môi cười tủm tỉm thôi miên dịu dàng

Từ đâu lữ khách bên đàng
Nghìn thu biền biệt hỡi chàng văn nhân
Hoa trôi bèo dạt trần gian
Vì ai ra nỗi trăng ngàn bơ vơ

Phải đâu cá nước hững hờ
Lam Kiều lỡ bến đôi bờ đục trong
Công danh sự nghiệp chất chồng
Để cho lá thắm lạc dòng ly tao

Tình xưa nghĩa cũ nghẹn ngào
Thiên đình nhuốm mực Nam Tào xót thương
Nổi niềm Bắc Đẩu vấn vương
Trách chi Nguyệt Lão chỉ hồng duyên tơ

Bây giờ gặp lại ngẩn ngơ
Trăm năm có biết hoa chờ bướm thơ
Ngồi bên cát sĩ thẫn thờ
A di Đà Phật giấc mơ điệp hồ!

cảm tác hình Pich Hạnh toạ thiền trên bãi cát
31.5.2014 Lu Hà




Rừng  Nai Tiên Cảnh

Kìa ai lấp ló bìa rừng
Bướm ong xào xạc tưng bừng hoan ca
Tóc mây lướt thướt gần xa
Lá vàng rơi rụng ngọc ngà trúc mai

Thanh tao dạo gót chương đài
Ở đâu ra cảnh thiên thai thế này
Bồi hồi lữ khách đắm say
Lần theo dấu cỏ ngất ngây thế trần

Nhác trông luống thẹn tần ngần
Dừng chân ướm hỏi đôi vần nguyệt hoa
Mấy khi nắng gió chan hòa
Châu tìm Hợp Phố giao thoa trọn đời

Long lanh ánh mắt mỉm cười
Thiên thần vệ nữ làn môi thắm hồng
Tào khang duyên nợ vợ chồng
Kiếp sau hẹn gặp bên dòng sông Tương

Thơ đề lá thắm còn vương
Chút tình để lại tơ lòng ngó sen
Dưới cầu nước chảy sầu miên
Lờ đờ cá lội lạc miền thần tiên

Rủ nhau theo lối đào nguyên
Lẽ nào thục nữ mắt huyền rửng rưng
Hoàng hôn buông thả ngập ngừng
Nai vàng ngơ ngác nửa mừng nửa lo.

cảm tác ảnh Pich Hạnh lạc vào rừng nai
31. 5. 2014 Lu Hà




Nghẹn Ngào Tiếng Hát Thùy Trang

Nghẹn ngào tiếng hát Thùy Trang
Theo làn mây gió nắng vàng bay xa
Xôn xao khắp nẻo giang hà
Quê hương chìm đắm cảnh nhà khổ đau

Rì rào bến bãi nương dâu
Tình yêu cay đắng chân cầu thở than
Bâng khuâng khóe lệ ứa tràn
Giang đầu thổn thức chứa chan tủi sầu

Biết tìm cô ở nơi đâu?
Lênh đênh biển cả tinh cầu xa xôi
Hồn tôi ở cuối chân trời
Ngẩn ngơ giọng bắc bồi hồi thương cô

Xa trông cánh nhạn bơ vơ
Tưởng về cố quốc mịt mờ sương rơi
Vào ra hết đứng lại ngồi
Nổi lòng xao xuyến nghẹn lời nước non

Phố phường thất thểu dân oan
Nghìn thu biền biệt giống nòi Việt Nam
Còn đâu nữa mảnh trăng rằm
Cảnh đời hoa bướm kén tằm nhả tơ

Xót xa hai chữ tự do
Mãi sao đâu thấy cơ đồ cho ai
Sinh ra chẳng có tương lai
Phù du mộng ảo u hoài xót xa

cảm tác khi nghe Nguyễn Thùy Trang hát bài: Anh Là Ai của Việt Khang
29.5.2014 Lu Hà




Xôn Xao Bướm Hoa
viết tặng Pich Hạnh

Bao tâm sự bâng khuâng tưởng nhớ
Mấy năm qua trăn trở xót xa
Thương cho rặng liễu quê nhà
Lá xanh cành thắm sơn hà thủy chung

Cơn sóng vổ trập trùng biền biệt
Mộng điệp hồ tha thiết nhiều đêm
Trăng lên lay động bên thềm
Hằng Nga thức dậy nỗi niềm sầu vương

Kìa Chức Nữ môi hường tóc đỏ
Ngồi gốc cây tư lự Ngưu Lang
Văn nhân một thuở mơ màng
Bài thơ dang dở lá vàng gió bay

Nàng Pich Hạnh nào hay hoa nở
Vịnh cành cây rực rỡ bướm chào
Con chim nó hót líu lô
Bắt cô trói cột sợi tơ xích thằng

Tình vạn dặm ngỡ ngàng thục nữ
Để hồn thơ chan chứa bấy lâu
Phong rêu cỏ mọc chân cầu
Trăng thu lững thững giang đầu đợi ai

Kể sao xiết dấu hài gương bóng
Giải ngân hà lồng lộng trời cao
Chư tiên cũng phải nghẹn ngào
Cảm thông hạ giới má đào tuyết sương

Thơ đã viết bao dòng đắm đuối
Gịọt châu sa rười rượi nhớ thương
Nhân sinh trong cõi vô thường
Ái hà bể khổ bụi hồng ly tao!

cảm tác tấm hình Pich Hạnh ngồi trên cành cây
29.5.2014 Lu Hà




Cảm Thán Thế Sự Văn Chương

Thơ ta viết mấy ai hiểu ý
Chẳng dám chê ra thế mới vui
Bàn dân thiên hạ dập vùi
Non xanh nước biếc ngậm ngùi khổ đau

Bởi xã hội bể dâu oan trái
Vị nhân sinh tê tái xót xa
Thâm sâu nghệ thuật la đà
Đất trời lồng lộng Hằng Nga thẹn thùng

Nguyễn Khắc Hiếu não nùng non nước
Thân phận nghèo lạc bước trần ai
Phạm Quỳnh sao nỡ khinh tài
Triền miên giấc mộng u hoài sầu thu

Đời lận đận Lu Hà xuất hiện
Bầu trời xanh tận hiến văn chương
Quê hương xa cách chán chường
Đau lòng con Cuốc tha phương xứ người

Chút thi vị cảnh đời tao ngộ
Bậc giai nhân biết tỏ cùng ai
Nhớ nhung rặng liễu anh đài
Nuối thương bóng nguyệt áo dài thiết tha

Kìa Lý Bạch cung nga rạo rực
Đỗ Phủ kia khổ cực lầm than
Đói ăn bội thực thành tàn
Đa tình tự cổ rũ thân hạc gìa

Tình trả hiếu ơn cha nghĩa mẹ
Tố Như ơi! nặng nhẹ biển sâu
Nấm mồ cỏ dại úa sầu
Tiền Đường Kim Trọng biết đâu mà tìm.

28.5.2014 Lu Hà




Lệ Tuôn Đôi Dòng
viết tặng ca sĩ Lệ Hải

Nôn nao tiếc cảnh suối đào
Lạc miền cảm xúc dạt dào bướm hoa
Sáng nay bỡ ngỡ nhạt nhòa
Trên màn ảnh nhỏ chan hòa ban mai

Bần thần tôi lại nhớ ai
Tóc mây lướt mướt áo dài đài trang
Chao ôi! Thôi thật đúng nàng
Rằng: cô thục nữ dịu dàng đêm qua

Non xanh nước biếc thêu thùa
Hóa công cứ nỡ trêu đùa tôi sao?
Bức tranh thủy mạc ngọt ngào
Sầu vương Lệ Hải ứa trào mãi thôi!

Buồn trông cánh nhạn xa xôi
Tờ mây nhắn gửi đôi lời nỉ non
Nhớ thương cho đến bồn chồn
Sóng tình lay động mảnh hồn ly tao

Ngậm vành kết cỏ mãi sao
Duyên tình hội ngộ cảnh nào vui hơn
Cần chi mộng ảo đòi cơn
Ta đây nàng đó lệ tuôn đôi dòng

Thiên thu kiếp phận má hồng
Thanh mai trúc mã dặm trường bể dâu
Đá vàng Hợp Phố ngọc châu
Đĩa dầu hao cạn úa sầu cỏ hoa.

28.5.2014 Lu Hà




Hạnh Ngồi Đợi Ai
viết tặng Pich Hạnh

Cành cao vắt vẻo đợi ai
Hàng cây phong liễu u hoài xót xa
Buồn trông cửa biển giang hà
Heo may gió thổi tà tà triều dâng

Hằng Nga xao xuyến bâng khuâng
Làn môi đỏ thắm dịu dàng thiết tha
Ngẩn ngơ kìa bóng Lu Hà
Hoàng hôn lá đổ trăng ngà mờ soi

Tháng năm mong đợi bồi hồi
Từng đêm khắc khoải chơi vơi tủi hờn
Cồn cào sóng vỗ đòi cơn
Hàng hiên lã chã mảnh hồn đi đâu?

Tìm ai ở bến giang đầu
Vi lô lau lách bể dâu đoạn trường
Trách chi kiếp phận má hồng
Trăm năm lỡ hẹn duyên nồng tình say

Ngậm ngùi nuối tiếc đắng cay
Yến oanh thủ thỉ vơi đầy nỉ non
Canh chầy khắc lậu nụ hôn
Tiếng gà xao xác nỗi buồn thiên thu

Nàng đi trong đám sương mù
Hương thơm ngào ngạt vi vu gió lùa
Sáng ra ong bướm trêu đùa
Nhớ thương Pich Hạnh thêu thùa thảm thơ

Vách mai treo mối duyên tơ
Tờ mây nét mực đôi bờ nguyệt hoa
Nợ tình rơi lệ nhạt nhòa
Trăng thu vằng vặc thuyền qua bến sầu?

cảm tác từ tấm ảnh Pich Hạnh ngồi trên một cành cây
27.5.2014 Lu Hà




Trăm Năm Lỡ Hẹn
viết tặng Pich Hạnh

Con chim chèo bẻo trên cây
Xôn xao ong bướm đắm say rộn ràng
Xuân hồng dạo bước thênh thang
Dừng chân ngần ngại cô nàng xinh tươi

Bâng khuâng ướm hỏi đôi lời
Đá vàng nay đã có người thương yêu
Má hồng cô để sớm chiều
Tàn phai mưa nắng tiêu điều chúc hoa

Sài Gòn mưa thuận gió hòa
Trăng ngàn lạnh ngắt nhạt nhòa sương rơi
Thấy cô tôi lại bồi hồi
Về nhà thơ thẩn đứng ngồi chẳng yên

Xích thằng ngậm cỏ vành duyên
Phù du bèo bọt đào nguyên lối nào
Trầm luân chìm nổi nghẹn ngào
Bể dâu bao kiếp dạt dào biển khơi

Làn môi da diết mãi thôi
Tóc mây nhuốm đỏ nụ cười lâng lâng
Hây hây gió thổi nắng vàng
Trăm năm lỡ hẹn Bùi Hàng năm xưa

Lam Kiều chày ngọc gió đưa
Hoa chào luống thẹn xin thưa hỡi chàng
Đêm nào nhập mộng mơ màng
Đã quyên tiên cảnh thiên đàng hay sao?

cảm tác ảnh Pich Hạnh ngồi vắt vẻo trên cành cây là là mặt đất
27.5.2014 Lu Hà





Ngân Hà Ngừng Trôi
viết tặng Hoàng Yến

Tóc mây loã xoã muộn màng
Ai hay Hoàng Yến chim vàng thướt tha
Khung trời vũ trụ bao la
Lan can tựa cửa sơn hà nước non

Bần thần thổn thức tâm hồn
Từng xuân lá rụng nguồn cơn nghẹn ngào
Xót xa thương cánh hoa đào
Gió đông lả tả ứa trào bờ mi

Mắt nai xao xuyến nhu mì
Cảnh đời tao ngộ thầm thì người ơi!
Nôn nao ở cuối chân trời
Tình thơ nức nở lệ rơi đôi hàng

Kiếp nào se chỉ xích thằng
Chúc hoa thuê thoả thiếp chàng mộng mơ
Bồ đào hợp cẩn duyên tơ
Tờ mây son mực vần thơ lưu truyền

Đá vàng quyết trọn lời nguyền
Đào nguyên sáo trúc thiên nhiên động tòa
Sài Gòn mưa thuận gió hòa
Nghê thường vũ điệu ngân hà ngừng trôi

Soi gương hết đứng lại ngồi
Hàng Nga ẻo lả xa xôi bóng mờ
Trập trùng sóng hững hờ
Cành sương trĩu hạt đôi bờ  thông reo

25.5.2014 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét