Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2019

Chùm Thơ Tình Ngắn 20


Dậy Đi Em Đừng Nuối Tiếc

"Vẫn cô đơn… trăm nghìn nuối tiếc,
Một kiếp người chua xót với lệ khô..."
Thì đứng dậy em ơi tự nhủ
Muà xuân về đón gió tình thu...

Chùm Thơ Tình Ngắn 19


Đắng Cay Đời Lính Trẻ

Có anh lính trẻ đêm khuya
Người yêu bỗng nhớ đầm đìa giọt sương
Long lanh cung Quảng ngàn thương
Nghê thường vũ điệu bóng hồng tiên nga

Chùm Thơ Tình Ngắn 18


Đêm Nay  Em Lại Nhớ Anh 
cảm tác từ tấm ảnh minh hoạ

Em ngồi ở bến sông Lô
Đợi anh chiều tối mà đò chưa sang
Vì sao ra sự nhỡ nhàng
Phải ông Lái muộn hay rằng quên em?

Chùm Thơ Tình Ngắn 17


Dạ Cổ Hoài Lang
cảm tác theo tâm trạng Trúc Mai Linh

Mai Linh chỉ thích cải lương
Mang mang niềm tục vấn vương ta bà
Nỉ non sầu đọng gần xa
Sương rơi đầu ngõ la đà trời xanh

Chùm Thơ Tình Ngắn 16


Con Tim Vẫy Gọi
chuyển thể thơ Chinh Nguyên: Sau Cơn Mê

Đêm tao ngộ thiếp đi vào mộng
Sương chập chờn thấy bóng em về
Dìu nhau vào cõi đam mê
Đường vui quên nẻo trầm khê não nề

Chùm Thơ Tình Ngắn 15


Con Đường Bụi Hồng

Vó câu khấp khểnh xa xôi
Con đường hun hút rã rời lòng tôi
Tiễn đưa chỉ một đoạn thôi
Chia ly biền biệt lệ rơi đôi hàng…

Chùm Thơ Tình Ngắn 14


Cớ Sao Em Lại Bỏ Đi?
tặng ca sĩ Lệ Hải

Cớ sao em lại bỏ đi
Nỗi lòng chăng chớ thầm thì xót xa
Xa xôi tiếng nấc nhạt nhoà
Thương em giọt lệ chan hòa máu tim

Chùm Thơ Tình Ngắn 13


Cô Gái Trên Thảm Hoa

Nàng nằm trên một thảm hoa
Thơm mùi tím huế la đà muà xuân
Xinh tươi như một thiên thần

Chùm Thơ Tình Ngắn 12


( gồm những bài thơ khổ ngắn dưới 22 câu )


Bồi Hồi Lòng Ai
tặng Nữ Sĩ Thi Nguyên

Hằng Nga trăng chín cho ai
Đêm nay đi ngủ sáng mai méo rồi
Tội anh chàng Cuội trên trời
Cớ sao bóp méo cho đời buồn thiu?

Chùm Thơ Tình Ngắn 11


Ai Dìu Em Đi
hoạ thơ Huệ Thu

Anh đi thấm thoát bao ngày?
Trời xanh thăm thẳm còn ai trả lời
Bạn bè có bấy nhiêu thôi
Mùa thu lá rụng mưa trời nỉ non
Gió bay một thoáng than phiền
Rối bời trăm ngả đêm tàn trăng mơ
Chiều về ngả bóng liêu xiêu
Nếu em có ngã ai dìu em đi?

Chùm Thơ Tình Ngắn 10


Chúc Mừng Cô Thanh Xuân*

Thanh Xuân nhắn gưỉ đôi lời
Hoa khôi giáp bảng bồi hồi cánh chim
Nghẹn ngào máu chảy về tim
Văn thơ Lạc Việt ta tìm đâu xa

Chùm Thơ Tình Ngắn 9


Chìm Vũng Cô Đơn

Gió luà ánh sáng chạy dài
Đầy sông trăng ngậm láng lai mãi hoài
Phất phơ buồm trắng chơi vơi
Lòng tôi bát ngát bồi hồi ngẩn ngơ

Chùm Thơ Tình Ngắn 8


Chiếc Áo Bà Ba
cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh:Gợi Nhớ

Nghẹn ngào chiếc áo bà ba
Bên dòng nước chảy la đà năm nao
Tấm hình gợi nhớ nôn nao
Lục bình hờ hững xanh xao tháng ngày...

Chùm Thơ Tình Ngắn 7


Canh Tàn Thiếu Phụ

Từng đêm trằn trọc bần thần
Mộng tình chìm đắm ân cần cố nhân
Lời thề nguyện ước mưa chan
Mỏi mòn mong đợi vườn xuân úa sầu

Chùm Thơ Tình Ngắn 6



Cám Ơn Các Bạn Facebook

Cám ơn các bạn muôn nơi
Gửi vào trang mạng bồi hồi mến thương
Xôn xao bao ngọn lửa lòng
Trái tim nóng bỏng mặn nồng thiết tha

Chùm Thơ Tình Ngắn 5


Bỗng Nhiên Bóng Dáng Diệu Hoa

Bỗng nhiên bóng dáng Diệu Hoa
Nôn nao trong dạ nhạt nhòa bờ mi
Mấy đêm nóng sốt li bì
Mộng hồn chan chứa tiếng chim gọi đàn

Chùm Thơ Tình Ngắn 4


Biển Lòng Thẳm Sâu

Chén rượu đắng linh hồn thảm thiết
Đêm hôm nay chẳng biết đi đâu
Nhân tình như áo thay màu
Nghiã tàn đời bạc nhớ nhau làm gì?

Chùm Thơ Tình Ngắn 3


Bàng Hoàng Thổn Thức
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Đến Hẹn

Hứa thăm em cuối tháng này
Như bao lần trước  cơn say rượu tàn
Dập dìu ong bướm chứa chan
Chia ly nức nở giọt tràn bờ mi…

Chùm Thơ Tình Ngắn 2


Ảo Mộng Đêm Sương
hoạ thơ Nguyễn Thành Giang

Lần qua phố cũ đầy sương
Bóng Thu theo dấu đêm trường buồn thiu
Đông về em chẳng thâý sao ?
Lạnh lùng gió bấc nỗi sầu riêng tư

Chùm Thơ Tình Ngắn 1



Ai Hiểu Lòng Hoa
chuyển thể thơ Hoàng Hoa : Hoạ Thơ Thôn Vĩ

Mấy ai hiểu được lòng hoa
Sống nơi thôn Vĩ tình thơ lụy phiền
Cách xa vạn dặm triền miên
Thương anh lưu luyến tang điền bể dâu

Lương Y Kiêm Từ Mẫu


(Thư cầu cứu của một người cha, chuyển dịch từ tiếng Đức sang tiếng Việt)

Kính gửi ông bác sĩ med. S.B. Bác sĩ của gia đình tôi
Tôi đang viết thư này tới ông và nhóm y tế của ông. Tôi cần lời khuyên của ông. Tôi là ông Lu Hà

Gia đình tôi đến từ Đông Đức có 3 người con, con gái tôi  L. S sinh ra ở Tây Đức, nó  là một cô gái tốt, học sinh viên giỏi từ thời trung học và đang học tại Đại học Basel, và Freiburg. Đầu tiên là kỹ thuật Nano sau đó là hóa học.
Tuy đang bận rộn nghiên cứu khoa học, cháu vẫn tìm việc làm thêm, để kiếm chút tiền còm, cháu muốn có mọi thứ. Bên nước chúng tôi gọi là tham sân si. Tham có học vấn danh hiệu, lại tham có tiền, tất nhiên sẽ  sinh ra nóng giận và ngu muội.

Vỡ Mộng


(Truyện Ngắn của Lu Hà)

Tôi được sinh ra ở thế gian này, nhưng cuộc đời tôi đầy cay đắng xót xa, tôi luôn gặp phải những tai ương bất hạnh do lũ người hèn mọn đểu cáng, tiểu nhân, bất tài vì lý do này lý do nọ mà muốn cản trở bước chân tôi đi, dập tắt ngọn lửa lòng khao khát tri thức, trí tuệ, khát vọng về một tương lai xán lạn, để tôi phải dời bỏ quê hương Việt Nam yêu dấu, sang cộng hòa dân chủ Đức học nghề rồi làm lao nô, rồi lại hành hương di cư sang Tây Đức để an cư lạc nghiệp. Từ nhỏ tôi mang nhiều hoài vọng, mơ mộng mình sẽ là nhà toán học, vật lý hay hóa học. Mình sẽ thăng tiến bay cao trên con đường cử nghiệp. Nhưng than ôi ! Thượng đế không thương xót tôi, ngài đày đọa tôi phải làm thơ và viết văn.

Cú Đánh Bất Ngờ


Hồi Ký Những Ngày Của Tôi Với Mật Vụ Đông Đức Stasi

            Hilfe! Hilfe! Hilfe!  Cứu tôi với! Một tiếng kêu thê thảm rùng rợn của một người cha, một người chồng, một tâm hồn văn nhân, một linh hồn đã phải chịu biết bao nhiêu đau thương tang tóc trên đường đời. Phải chăng đã thấu vọng tới tận trời xanh?
            Mấy ngày nay tôi không thể lên mạng Internet được vì theo thỏa thuận chung phải thay đổi lại công ty dịch vụ Internet mới.  Với khoảng trống thời gian này, tôi tranh thủ soát lại hàng loạt bài tiểu luận, tâm bút và một số bài thơ làm từ đời nảo đời nao do ngẫu hứng mà còn bỏ xót lại trong máy tính, hay quên khuấy mất đi? Nên bây giờ cần đưa chúng những đứa con tinh thần rơi vãi vào  họ hàng gốc gác, đúng chương mục thể loại. Trong lúc tôi đang tập thiền theo tư thế nằm thì vợ tôi gọi giật giọng: Ông ơi! Tuần vừa rồi đến phiên nhà mình trực hành lang, chiều tối chủ nhật các con bận học bài cả và  tôi bị mệt quên mất. Hay là sáng nay ông giúp tôi làm đi không kẻo mang tiếng là mình lười biếng, hàng xóm người ta lại kêu ca.

Nguồn Cội Gia Đình Thi Nhân Lu Hà (2)

 Truyện kể của Lu Hà Phần I. Mẹ Tôi

Đời Người Chóng Thật. Thấm thoát  ngày nào mà nay đã hơn 50 năm rồi. Khi tôi khoảng 6 hoặc 7 tuổi thì ông bà tôi đã hơn 70 rồi. Bà tôi dáng người thanh cao, nhưng cũng lạ lưng bà vẫn thẳng không bị còng xuống như các cụ già khác. Còn ông tôi dáng đạo mạo trông giống như các đạo sĩ trong phim chưởng của Tàu. Tóc trắng như cước, da mặt căng không nhăn nhúm. Hơn 70 tuổi mà ông rất hồng hào, thân thể tráng kiện nhưng ông lại không biết võ công. Ngày xưa có người mến tài văn chương của ông, nhớ ơn ông đã biện lý trước công đường cứu mạng  mình mà muốn truyền võ công cho nhưng ông cười và gạt đi.Ông chỉ có thú vui ngâm nga xướng vịnh mà thôi.

Nguồn Cội Gia Đình Thi Nhân Lu Hà (1)

 Truyện kể của Lu Hà Phần I. Mẹ Tôi


Lòng Mẹ Thương Con
Nhân ngày giỗ 49 Ngày

Mẹ đi đã bốn chín ngày
Con nơi viễn xứ thở dài xót xa
Nhớ thương vót bút tuôn ra
Câu thơ phảng phất bao la cõi trời

Tuổi Ấu Thơ (5)


Truyện kể của Lu Hà phần 5

Truyện tôi mới 6 tuổi cháu đích tôn ông Đồ nổi tiếng hay chữ nhất làng, nền nếp giáo huấn theo đạo Khổng Mạnh lúc nào cũng nhân nghĩa lễ trí tín, công dung ngôn hạnh lại đánh một đứa trẻ lớn gấp đôi gãy chân loan tin khắp làng và các vùng lân cận. Một đồn mười, mười đồn trăm, trăm đồn nghìn. Ại cũng bảo tôi ngỗ nghịch được ông bà nuông chiều quá mức nên hỗn láo khó dạy bảo.

Tuổi Âú Thơ (4)


Truyện kể của Lu Hà phần 4

Một ngày bỗng cả nhà tôi nhộn nhịp vui vẻ hẳn lên vì có một chú người nhỏ con, nói giọng Quảng Nam đặc sệt, tiếng chú líu lo như chim hót, tôi nghe thấy là lạ tai, và tôi tỏ ra thích thú lắm. Cùng đi có một ông hình như là cán bộ cán bẹt gì đó là cấp trên hay người trong chi ủy đảng ủy về để kiểm tra thành phần của cô tôi, có phải loại xỏ giầy nhầm theo Tây đánh ta hay theo ta đánh Tàu không? Hay theo cả Tây lẫn Tàu đánh ta không? Như té ra cô tôi được xếp vào thành phần cơ bản vì có bố là đảng viên và cả hai anh trai đều là bộ đội chính quy. Vậy giàn lãnh đạo đảng bộ nhà máy gỗ Hà Nội ưng ý sát ván và chuẩn y cho phép cô tôi được lấy chú Lan. Một vài tháng sau thấy cả bố tôi và chú Thỉnh từ trường sĩ quan lục quân về, chú Thỉnh cũng đã mới tốt nghiệp sĩ quan. Ngày tôi ở trường sĩ quan Sơn Tây thấy một chú trắng trẻo đẹp trai dáng người thư sinh mới đi tập về vác một lá cờ nhỏ đi qua khu nhà bố tôi ở, chú cười và bế tôi lên. Tôi vẫn chưa biết chú là em trai ruột của bố tôi.

Tuổi Ấu Thơ (3)


Truyện kể của Lu Hà phần 3

Sau khi đưa tôi trở lại quê giao con trai cho ông bà và mẹ tôi, bố tôi trở lại đơn vị, còn mẹ tôi cũng sinh ra em bé. Bà nội tôi cũng trở nên thuận hòa với con dâu, vì mẹ tôi đã có công sinh ra hai đứa con trai cho dòng họ Nguyễn.

Tuổi Ấu Thơ (2)


Truyện kể của Lu Hà phần 2

Thế là hai mẹ con tôi về ở với ông bà nội, căn nhà gỗ 5 gian rộng thênh thang, nhà ngang rất dài hơn cả căn lớn, cả ngôi nhà theo hình chữ T, căn lớn mé tường phía nam là cái giường gỗ của bà nội tôi, mé tường phía bắc là cái giường của ông tôi, gữa nhà là bàn thờ tổ tiên hướng về phía đông, mẹ con tôi được thu xếp cho ở nhà ngang. Tôi nhớ lúc đó có phong trào tổ đổi công, mẹ tôi người nhỏ sức vóc yếu ớt lại là con gái ông Lý Trưởng trong làng, từ nhỏ được nuông chiều không phải lao động làm việc vất vả, nhưng khi về làm dâu nhà họ Nguyễn thì cả một vấn đề nan giải. Bởi vì thời phong kiến, ông Lý tức ông ngoại tôi muốn kén một chàng rể con nhà gia giáo có học vấn để thay ông chức lý trưởng trong làng. Bố tôi là một chàng trai tướng mạo uy nghi  là con trai cả của cụ đồ lại vừa mới đậu xong sơ học yếu lược về chữ quốc ngữ, chữ nho cũng được học đôi chút. Mẹ tôi cũng háo hức muốn được làm bà Lý nên mới thuận lấy bố tôi. Nhưng thời thế đổi thay, bố tôi lại theo lời khuyên của ông nội tôi mà đi làm lính vệ quốc đoàn sau này còn có tên gọi là bộ đội.

Tuổi Âú Thơ (1)


Truyện kể của Lu Hà phần 1

Tôi sinh vào giờ tý, năm nhâm thìn, một đêm mưa gió trời giông chớp giật, mưa gió bão tố nổi lên đùng đùng, tiếng khóc oa oa như xé tan bầu không khí tĩnh lặng thấp thỏm chờ đợi của cả gia đình, ông bà nội ngoại, cô gì chú bác.

Tôi là cháu trưởng của cả một giòng họ lớn, là kẻ sau này để ôm chân bàn thờ ông bà ông vải. Ông nội tôi mừng lắm, từ nay có cháu đích tôn, là cửu ngũ chí tôn, lại mang tuổi rồng. Cái khoảng giờ khắc thật là độc đáo giữa đêm 30 rạng ngày mồng 1. Ông tôi cười ha hả bảo rằng: Thằng này trông tướng mạo phương phi, anh tiết phát ra ngoài, mắt sáng như hai vì sao, nhân trung trường, đã giàu thì giàu nứt đố đổ vách, đã nghèo thì nghèo rớt mồng tơi, đã sáng thì sáng như trăng rằm mà đã tối thì tối đen như hũ mực. Học một hiểu mười, tinh thông sách vở kim cổ đông tây, đã dốt thì dốt đặc cán mai, ù ù cặc cặc chả biết quái gì.