Thứ Tư, 5 tháng 4, 2017

Bàn Luận Lễ Hội Rước Của Qúy Đàn Ông Ở Lạng Sơn



 


Theo tớ không nên gọi cái của qúy này là Con Cặc, mà nên gọi một từ khác trọng vọng hơn là Ông Cặc, Cụ Cặc, Chú Cặc, Anh Cặc hay Ông Mượt, Cụ Mượt chẳng hạn. Cặc nghe cụt lủn không thanh nhã, nên tôi đề nghị mọi người gọi là Ông Bòi, Cụ Bòi, Bác Bòi, Chú Bòi, Anh Bòi có được không? Cái của qúy này khai phóng ra loài người
chúng ta. Không nên phụ bạc quên công ơn trời biển của nó. Cùng lắm gọi huỵch toẹt ra là Dương Vật, hay là Bác Dương, Cụ Dương, Chú Dương, Anh Dương. Con cặc là từ khinh miệt của giới nông phu nhà quê: " Cho mày cái con cặc tao nè." Nghĩa là không tôn trọng con cặc, khinh miệt coi thường nó , nên ghét ai mới nói như vậy.

Thấy cảnh đồng bào Lạng Sơn kiệu hoa lọng vàng rước Ông Cặc, Cụ Bòi, đám thanh niên trai trái è vai còng lưng khiêng,  các cô thiếu nữ mặt hoa da phấn hớn hở vẫy tay, có kém chi ngày xưa rước quan Trạng Nguyên về làng để vinh quy bái tổ đâu?

Nghe nói có tay trung tá công an Việt Cộng tên là Hiển gì đó chửi: “Tự do cái con cặc“. Là một câu tục tằn mất dạy tối nghĩa thiếu văn hóa kém giáo dục.

Thật ra con cặc là báu vật tự do bác ái nhất. Nó có thể làm cho bất cứ người đàn bà nào trên thế giới này thỏa mãn vui tươi hạnh phúc. Nó không kỳ thị chủng tộc nguồn gốc da trắng, vàng, nâu đen, đỏ …Nó thương yêu ân ái tuốt tuồn tuột. Bản chất cặc là tự do bẩm sinh bản năng từ thiếu nữ tới các lão bà bà răng lợi móm mém gần đất xa trời cặc cũng vẫn nuông chiều được hết. Mặt khác con cặc có thể gây ra tội ác, nghiệp chướng loạn luân nên loài người chúng ta cần ngăn cản, ngăn chặn, nên tránh mọi tội lỗi có thể phát sinh.

Xết về mặt nhân chủng học, triết học, văn hóa truyền thống nhân loại con cặc qúy lắm chứ? Một vương triều đổ nát trong lúc lửa cháy ngùn ngụt các thái giám hoạn quan quyết liều chết dẫm đạp lên nhau vào kho chứa ở sau hoàng cung để tìm lại cái của qúy của mình có đánh số thứ tự ghi tên họ cẩn thận. Cái buớm hồng xinh của phụ nữ cũng rất đáng được nâng niu kính trọng gọi là Mẹ Đời biểu tượng bằng cái lá đa.

Người miền Nam có thói quen gọi các kỹ sư là ông Bác Vật, cũng thấy nên xét lại cách gọi này. Bác là thông bác hiểu rộng, vật là vật chất vật thể. Gọi ông kỹ sư là bác vật, sao không thể gọi con cặc là Bác Dương? Kỹ sư là người thành thạo một nghề cao cấp. Còn Bác Dương sáng tạo ra muôn loài vạn vật.

Cặc là niềm tự hào kiêu hãnh của các cậu bé thiếu niên tuổi ấu thơ. Các bé gái thì mặc cảm tự ti do sự khiếm khuyết của mình mà tạo hóa gây ra. Cặc luôn ở thế tiến công hùng tráng của nam giới. Phụ nữ luôn ở thế bị động phòng thủ . Nếu bị cặc tấn công vào đêm tân hôn thì các ả chỉ còn biết mang bướm hồng ra  mà chống đỡ. Các nàng quyết chí thề bóp nát đầu cặc cho hả giận, cho mất thói kiêu căng ngạo mạn khinh đời coi thường phái yếu, coi thường sự khiếm khuyết bất công của tạo hóa. Nhưng cặc không hề nao núng lại càng phình to ra dương oai diễu võ, múa may sục sạo ngông cuồng…

Vậy các nàng đành xuống nước chịu thua cam chịu cho cặc gây gổ doạ nạt hống hách đến lúc nào đó nó sẽ tự mất hết nhuệ khí mà xin đầu hàng quy thuận các nàng. Khi cặc bớt hung dữ thì tự nó sẽ mềm nhũn ra như con chi chi, bảo sao nghe vậy là lúc các nàng hết hờn giận ngược lại còn sung sướng mỉm cười. Tớ nói như vậy có phải không? Sai ở chỗ nào xin cho ý kiến?

Thật ra lễ hội rước cái của qúy này đã có từ rất lâu đời, ở vùng Phú Thọ đất tổ Hùng Vương nhà ta vẫn có tục rước " Nõ Nường " có người gọi là “ Nõn Nường “ là hai bộ phận sinh dục của người nam và nữ. Khi cộng sản về các tục lệ truyền thống văn hóa lâu đời bị xóa bỏ hết. Miếu mạo chùa chiền còn bị đập phá tan tành. Ngày nay họ lại dựng chùa và cài công an vào gọi là sư quốc doanh làm trụ trì.

Lễ hội phồn thực: Linh tinh tình… phộc tôn vinh bộ phận sinh sản và hòa hợp âm dương ở Phú Thọ có từ lâu đời, nhưng nhiều người vẫn cảm thấy có phần lạ lẫm. Thực ra, trên thế giới cũng có nhiều lễ hội có ý nghĩa tương tự, dưới nhiều hình thức khác nhau. Đúng 12 giờ đêm, đèn đuốc tắt phụt, mọi người nín thở, vị trưởng lão cẩn trọng mở chiếc hòm thiêng, mở các lớp khăn điều lấy ra bộ dùi gỗ tả thực hình dương vật sơn son (Nõ) với chiếc mảng gỗ đỏ tạo hình âm vật (Nường), kính cẩn trao Nõ cho người nam ở trần chít khăn và Nường cho người nữ yếm thắm. Khẩu lệnh “Linh tinh tình… Phộc” lặp lại 3 lần, sau mỗi lần, trong bóng tối, người nam dùng Nõ đâm “phộc” vào Nường. Nếu cả ba lần Nõ đâm trúng Nường thì năm đó thời tiết thuận hòa, mùa màng bội thu… Mỗi lần Nõ đâm trúng Nường, chiêng trống nổi lên, dân làng đứng quanh miếu reo hò vui vẻ.

Sau màn “Linh tinh tình… Phộc” này, đến màn “Tháo khoán”, trai gái và dân làng đổ ra khu vườn đằng sau miếu thờ thoải mái ghẹo nhau. Theo lệ làng, sau đêm “Tháo khoán”, những đôi trai gái nghèo chỉ cần đem cơi trầu trình với các cụ là có thể về ở với nhau làm vợ chồng. Những đứa trẻ sinh ra từ đêm “Tháo khoán” cũng không bị làng chê cười, mà trái lại, còn được xem là đem lại may mắn…

 Như tớ biết ở châu Âu người ta gọi thẳng cái của qúy đó của đàn ông là Pennis và của đàn bà là Votze. Họ chẳng viết tắt né tránh như người Việt Nam ta. Ngày xưa mẹ tôi hay mắng tôi khi chơi dại với trẻ con hàng xóm: Đẻ con khôn mát lồn rười rượi - Đẻ con dại thảm hại cái lồn.

Từ cái ý đó mà suy ra theo lô rích triết học: Cái lồn sinh ra con người từ vua tới thường dân từ công hầu vương bá tới loại khố rách áo ôm, ai ai cũng từ đó mà chui ra. Cái lồn này sinh ra một ông vua và cũng có cái lồn khác sinh ra thằng Chí Phèo ở lò gạch có khác gì nhau đâu? Không ai có thể nói:  cái lồn sinh ra vua phải to lớn bề thế cao sang xinh xắn hơn cái lồn sinh ra thằng Chí Phèo. Tóm lại nó chỉ là một kỳ công của tạo hóa. Xét về mặt nhân chủng học mọi cái lồn đều bình đẳng. Nhưng loài người ta phân biệt đối xử nó bất công:  thích của ai thì nâng niu chiều chuộng, ghét của ai thì khinh miệt ruồng rẫy. Cái lồn không có đẳng cấp giai cấp và loài người chúng ta cũng nên trân trọng nó gọi là Mẹ Đời như người Ấn Độ vẫn có đền thờ Thần Lồn gọi là Yoni.

Nữ thần Kamakhya được tạc thành tượng người đàn bà ngồi bạnh cái lồn ra còn gọi là nữ thần chảy máu. Khoảng tháng 6 bà sẽ có kinh nguyệt, nhuộm đỏ cả dòng sông Bahmaputra gần đó. Hàng triệu người Ấn Độ và du khách thập phương tới đây để ngắm ngía chiêm ngưỡng cái lồn khủng long của bà và kính cẩn qùy xuống chắp tay cúi đầu lạy tạ.

Cái lồn thiêng liêng qúy trọng vậy mà tại sao người Việt chúng ta lại nhẫn tâm khinh miệt rẻ rúng nó? Không dám gọi tên mà chỉ viết tắt là chữ L... Ghét ai thì cứ mang cái lồn ra mà xỉ nhục: Mày ăn máu lồn bà, mày uống nhớt lồn bà. Cái lồn đang từ ý nghĩa Mẹ Đời thiêng liêng thần thánh phút chốc trở thành bẩn thỉu nhơ nhuốc.

Về khía cạnh quyền tự do mà mỗi địa phương có truyền thống phong tục tập quán khác nhau thì ta phải tôn trọng. Tự do lễ hội, tự do đi lại biểu tình ngôn luận báo chí v. v... Rước bà Thần Lồn hay rước Cụ Dương Cụ Mượt đầu đội nón da bóng láng loe chóp đỏ có gì gọi là xấu xa? Ông Hồ Chí Minh đại ác gian ra lệnh xử bắn hàng vạn người vô tội trong thời gian cải cách ruộng đất mà người ta cũng phúng điếu thờ phụng linh đình kia mà. Cái Lồn con Cặc nào có phải phạm tội đại hình đại ác gì cho cam? Công lao cái Lồn con Cặc lớn lắm chứ? Còn chuyện dâm ô trụy lạc, hiếp dâm cưỡng bức do con Lồn thằng Cặc gây ra thì phải thẳng tay nghiêm trị đúng pháp luật không kiêng nể ai dung túng bao che ai.

Của Qúy Trời Cho

Cái này của qúy trời cho
Ông bà cha mẹ bồn chồn bướm xinh
Xôn xao đám rước xập xình
Xênh xang mũ đỏ cô minh ta ơi!

Bâng khuâng em chỉ mỉm cười
Cầm tay ngọ nguậy lả lơi má hồng
Vuốt ve âu yếm mặn nồng
Loan bồng phượng bế vợ chồng ái ân...

Trai thanh gái lịch xa gần
Kiệu hoa pháo nổ bần thần ngẩn ngơ
Con cò cái vạc lờ đờ
Bỏ qua tôm cá đôi bờ liễu buông ...

Từng đêm đóng chặt cửa buồng
Thoát y vũ điệu mây rồng thỏa thuê
Anh hùng dặm nẻo sơn khê
Nhớ thương ta lại trở về quê hương ...

Thiết tha chày ngọc nõn nường
Nữa đêm gà gáy cường dương nhũ đào
Mân mê thổn thức nghẹn ngào
Thủy triều lên xuống bọt trào láng lai...

Lạng Sơn hồn mộng giao đài
Cành chim lá gió thiên thai mộng hồn
Trăng lên ẻo lả hoàng hôn
Lửa tình cuồn cuộn biển cồn sóng dâng!

*Cảm xúc từ một đám rước thần mũ đỏ ở Lạng Sơn
23.2.2016 Lu Hà


Em Chả Yêu Ai

Cả nhà em chả yêu ai
Chỉ thương cái ấy tơ dài cỏ nhung
Trước sau trọn vẹn thủy chung
Cột buồm dựng đứng chập chùng biển khơi...

Thuyền ơi! sao thế lả lơi
Chồng ru gối hạc vợ cười thỏa thuê
Trăng thanh gió mắt đề huề
Chõng tre kẽo kẹt đê mê ái tình

Đầu năm lễ hội xập xình
Trống vang cờ mở rung rinh bướm hồng
Mong chi ô thước cầu vồng
Trời cho sức khỏe bế bồng bống bang

Của chàng êm ái dịu dàng
Thiếp lên đỉnh giáp mơ màng thiên thai
Nôn nao nét ngọc mày ngài
Làn da nóng bỏng canh dài chứa chan...

Nhũ đào nhựa chảy nồng nàn
Lửa lòng rừng rực nhân gian chốn nào?
Trái tim Từ Thức nghẹn ngào
Tiên cô thỏ thẻ lùa vào đi thôi...

Huyền sương chày ngọc bồi hồi
Cung đàn dìu dặt mây trôi gió vờn
Nửa đêm gà gáy đòi cơn
Bình minh le lói giận hờn tiêu tan…!

* cảm xúc lễ hội rước của qúy ở Lạng Sơn,
23.2.2016 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét