Thứ Tư, 5 tháng 4, 2017

Chùm Thơ Tình Dài 210



Bao Giờ Anh Sẽ Về
Cảm xúc bản nhạc của Châu Kỳ và Hồ Đình Phương: Con Đường Xưa Em Đi

Con đường vắng xa xưa
Lã chã những tàu dừa
Rặng liễu xanh tức tưởi
Sương rơi  sầu gió đưa


Bao mùa trăng vu quy
Em khóc gốc cây qùy
Đợi anh ngày trở lại
Nghẹn ngào bóng tà huy

Thăm thẳm dòng sông ơi!
Nhớ ai cuối chân trời
Rừng sâu đang đứng gác
Gió hú hồn chơi vơi

Ngậm ngùi gọi cố tri
Chim chóc cũng thầm thì
Dãi dề thương bướm trắng
Ướt đẫm hai bờ mi

Ngang vai mái tóc thề
Hoàng hôn lòng tái tê
Dấu chân mòn sỏi đá
Bao giờ anh sẽ về?

Phai sương áo chinh nhân
Lội suổi núi non gần
Đồi sim mua tím lịm
Sứt chỉ cúc bao lần…!

21.3.2017 Lu Hà



Tím Màu Nước Non
Cảm dịch thơ Nguyễn Kim: Trọn Những Ước Mơ

Bao giờ ta sẽ cùng nhau
Đồi sim nở rộ tím màu nước non
Bâng khuâng ngọt lịm môi son
Vòng tay ôm ấp vẫn còn vấn vương

Nỗi niềm khắc khoải nhớ thương
Rặng tre chim cuốc hướng dương đợi chờ
Hoa lòng chẳng nỡ hững hờ
Ao nhà cá lội lờ đờ anh ơi!

Nôn nao sảng khoái tiếng cười
Đêm thêu gối mộng trọn đời nghe anh
Phòng the thốn thức bên mành
Ngân hà vằng vặc vườn thanh tủi hờn

Nửa đêm gà gáy đòi cơn
Đĩa dầu hao cạn chập chờn bóng ai
Cảo thơm phảng phất nét ngài
Mầm non ươm trái hương lài thoảng bay

Bần thần nửa tỉnh nửa say
Thiên thai dìu dặt vui vày bướm hoa
Hàng hiên lã chã nhạt nhòa
Sương rơi cành trúc lòa xòa liễu buông

Nỉ non phượng bế loan bồng
Trai du gối hạc má hồng thuyền quyên
Lâng lâng lạc nẻo đào nguyên
Canh chày sửng sốt thiên nhiên một tòa.

20.3.2017 Lu Hà



Thuyền Về Cố Hương
Cảm hứng từ bài hát“ Cánh Buồm Chuyến Bến“ của Hoài Linh

Có những phiến sầu hồn mơ lạc lối
Nỡ mang con thuyền tình ái đi xa
Xót xa lòng đau đại dương bao la
Hẹn ngày trở lại trái tim rên riết

Đong đầy thương nhớ chảy về tha thiết
Phong trần phiêu linh dòng sông quê hương
Lũy tre xanh rờn nụ hôn môi hường
Đàn chim én gọi bay về tổ ấm

Ngựa hồ gió bắc tha phương ảm đạm
Đồng cỏ mênh mênh buồn tủi phương nam
Rót chén hồ trường vấn vương trăng rằm
Cánh buồm cập bến rưng rưng ngấn lệ

Bàn tay nắm chặt hoàng hôn thủ thỉ
Bao năm mong chờ châu sa mưa tuôn
Mái tóc hoa râm phảng phất u buồn
Cát bụi lầm trời không gian tĩnh lặng

Hồ thu trong vắt trào dâng cay đắng
Khói tỏa chiều lam trên con đường làng
Lối xưa vẫn còn  ngọn cỏ phù tang
Cầu ao giếng nước cuốc kêu bìm bịp

Mắt nai ngơ ngác chè xanh gạo nếp
Bát canh rau muống qủa cà dầm tương
Bếp lửa than hồng họ hàng thân thương
Hàng cây phượng vĩ sân trường nao nức!

22.3.2017 Lu Hà




Rót Chén Tiêu Dao
Cảm hứng khúc ca của tác gỉa vô danh bên Tàu do Nguyển Bá Trác dịch

Hãy dốc cạn hồ trường
Phun hơi tỏa bốn phương
Như trận mưa mùa hạ
Giọt sương rơi cố hương

Tráng sĩ tuốt gươm sắc
Dày cỏ chí tang bồng
Rung chòm râu tóc bạc
Say xưa chén rượu nồng

Thẹn lòng nghe Tỷ Can
Cay đắng chuyện Chu Vân
Xé gan lay cột trụ
Tứ hải gót phong trần

Múa bút vẽ câu thơ
Thê lương áng trăng mờ
Tủi hờn Phạm Ngũ Lão
Sầu hận đời bơ vơ

Rót nữa về phương đông
Ứa tràn khắp cánh đồng
Biển dâng sinh cuồng loạn
Rụt cổ ngó mây rồng

Một chén hướng phương tây
Gía băng tuyết phủ dày
Ôm cây đàn thổn thức
Rưng rưng chén lệ đày

Nào ai tỉnh ai say
Tha phương kiếp lưu đày
Chén nam nhi hồ thỉ
Nấm mồ xanh cỏ cây

Hồ thương gọi hồ trường
Nỗi niềm bao vấn vương
Công ơn Nguyễn Bá Trác
Bậc truợng phu cương thường!

20.3.2017 Lu Hà



Nỗi Niềm Mình Nghe
Cảm xúc bài hát của Hoàng Trang: Tâm Sự Với Anh

Bởi lơ đãng nên anh chẳng hiểu
Gì cho em ai điếu tang thương
Bâng khuâng trằn trọc canh trường
Đầm đìa gối lẻ thê lương tiếng gà

Tia nắng rọi trăng ngà dần khuất
Cả hai ta tuổi mộng vàng son
Đôi mươi ân ái chưa tròn
Vòng tay lỏng lẻo héo hon phiến sầu

Đời giông tố bể dâu nếm trải
Anh bảo rằng chẳng ngại chông gai
Yêu em đỉnh giáp non đoài
Vì thân con gái u hoài trầu cau

Ngọc đá vỡ ướt nát nhàu cây cỏ
Biết làm sao khổ sở tình yêu
Cầu xin Thiên Chúa bao nhiêu
Nén nhang số phận tiêu điều anh ơi !

Duyên đành lỡ trách trời chi nữa
Cõi trần gian răng rứa khi mô
Đôi bờ sóng vỗ nhấp nhô
Mưa giăng bến đậu ô hô thuyền tình

Cài then cửa bóng hình hiu quạnh
Rèm vội buông đặc quánh màn đêm
Sương rơi lá rụng bên thềm
Dế giun rên rỉ nỗi niềm mình nghe !

22.3.2017 Lu Hà



Mùa Xuân Vội Vã
Cảm xúc thơ Xuân Quỳnh: Đêm Cuối Năm

Cúc bơ vơ bông phượng vĩ sầu tan
Ngày cuối năm xuân hồng thêm một tuổi
Thời gian trôi dòng đời buồn rong ruổi
Chật ních người xuôi ngược các sân ga

Đàn én về nhộn nhịp khắp sơn hà
Ba mươi tết hai chúng mình hội ngộ
Tuy ngắn ngủi mong manh niềm vui nhỏ
Chưa phải lâu hạnh phúc tính cả năm

Dẫu rằng em không quên những đêm rằm
Trăng sáng quá để tình yêu thư thả
Lầm cát bụi dáng anh đi bươn bả
Cách đôi bờ dòng sông trắng cát pha

Mây hững hờ rệu rã bước qua phà
Còi hối hả những căn hầm ngập nước
Con trẻ dại năm canh hoài thao thức
Để lòng em bao chuyện cũ đi qua

Làng quê ta đồi tím bụi sim mua
Em và anh trải bao mùa sóng gió
Lửa phai tàn ôi kiếp đời đau khổ
Hạt mưa xuân vội vã quá không anh

Chim líu lô ríu rít hót trên cành
Cơn sóng vỗ nghe tiếng lòng cô quạnh
Cây tuôn nhựa những dòng khô đặc quánh
Nhạc côn trùng rên rỉ suốt đêm thâu…!

21.3.2017 Lu Hà



Màu Áo Phôi Phai
Cảm hứng từ bài hát của Diên An: Đừng Gọi Anh Bằng Chú

Em ơi đừng gọi anh bằng chú
Chút hương tình thương dấu biển khơi
Phong phanh áo trắng cuối trời
Lênh đênh sóng bạc mảnh đời gió sương

Gọi bằng chú đại dương ngăn cách
Mái đầu xanh còn trách chi ai
Em làm hoàng hậu lên ngai
Trái tim ngự trị lâu đài nguyệt hoa

Môi chúm chím một tòa hấp dẫn
Cho hồn mây phấn chấn mơ màng
Bâng khuâng mơ mộng thiếp chàng
Thiên đình nguyệt lão xích thằng xe tơ

Ôi mắt nai ngẩn ngơ cô bé
Ngọn lửa lòng thỏ thẻ cái oanh
Từ nay em sẽ gọi anh
Ghét người khéo nịnh em đành chịu thua

Mong chú lính một mùa xuân tới
Cánh bướm xinh lạc lối thiên thai
Chim non cúc trái trang đài
Vườn xuân liễu thắm canh dài mưa ngâu

Tàu cập bến chân cầu đứng đợi
Chén kim bôi vời vợi ái tình
Ngọn đèn huyền ảo lung linh
Loan bồng phượng bế bóng hình kết đôi

Hoa biển đẹp bồi hồi ngũ sắc
Ngọc châu tuôn đêm gác sao trời
Thấy em nhoẻn nụ xuân cười
Nụ hôn cháy bỏng lả lơi sóng cồn…!

21.3.2017 Lu Hà



Khúc Sầu Ca Tê Tái
Cảm hứng từ khúc ca của Nguyễn Bá Trác: Hồ Trường

Hồ trường dốc, hồ trường say túy lúy
Đấng trượng phu từng vặn cột bốc gan
Trời nam phương ngàn dặm dấu quan san
Ta uống cạn chén sầu ly đầu bạc

Nuôi chí lớn ai dè thân cò vạc
Quê hương người xơ xác bóng tà dương
Lại nghiêng bầu ngao ngán vẻ chán chường
Vỗ gươm hát biết ai là tri kỷ

Lửa cừu hận bụi mù roi thiết kỵ
Áng mây bay cánh đồng cỏ mênh mông
Hơi rượu phun lã chã tưới biển đông
Ngọn gió bắc sấm gầm quân mạc tiếu

Mưa xối xả gò lưng phi nước kiệu
Cuộc đỏ đen sát phạt bến bờ tây
Rót về đâu thổn thức chén lệ đầy
Nghe tiếng nhạc khúc tiêu sầu tê tái

Khi xa nước tóc còn xanh chi ngại
Sách thánh hiền học được bấy nhiêu thôi
Kiếp trầm luân thui thủi bọt bèo trôi
Cuộc dâu bể xót xa buồn thế sự

Trán tư lự chén hồ thương lạc hỷ
Gọi hồ trường tiếng Việt khóc hu hu
Bạn đời ơi hiu hắt thổi hoang vu
Xương cốt trắng rừng thông trăng cổ độ

Lòng ta biết chí tang bồng quốc tổ
Nghìn năm sau réo rắt tiếng đờn ca
Dòng sông hương xõa tóc rặng tre ngà
Hà tất phải cùng cỏ cây sầu thảm!

19.3.2017 Lu Hà




Giọt Lệ Canh Thâu
Cảm khái từ khúc ca của Nguyễn Bá Trác: Hồ Trường

Bậc trượng phu gan tày thế sự
Chí can thường lạc thủy tha phương
Phong trần kẻ sĩ mang hài cỏ
Cật ngựa thanh gươm đẫm áo sương

Chí chưa đạt tủi lòng nam tử
Bóng ác tà đầu bạc trắng râu
Khinh cừu tứ mã xa vời vợi
Giọt lệ tuôn đàn hạc vó câu

Nghiêng bầu dốc cạn cùng tri kỷ
Ngất nghểu cười lảo đảo bể dâu
Hồ trường bi lụy tang bồng thỉ
Biết rót về đâu trải mấy thâu

Phương đông biển động sinh cuồng loạn
Nẻo bắc ầm vang tiếng ngựa hồ
Phiêu lãng trời tây băng gía tuyết
Nam phương tủi hận nợ cơ đồ

Kẻ tỉnh người say bầu rượu cạn
Trăng tàn nguyệt lạnh khóc ô hô!
Tiếng quạ ăn đêm sầu vạn cổ
Phong kiều dạ bạc bến Cô Tô

Hoàng hạc lầu son buồn qúa khứ
Tỷ Can ai biết có Chu Vân
Xé gan bẻ cột nghe mà thẹn
Ngửa cổ gào lên hỡi cố nhân!

Thiếu kẻ nuốt than như Dự Nhượng
Qua sông Vị Thủy dáng Kinh Kha
Tráng sĩ ra đi không trở lại
Trăng thu vằng vặc khắp sơn hà!

19.3.2017 Lu Hà



Bao Giờ Sinh Em Bé
Cảm xúc thơ Xuân Quỳnh: Con Chả Biết Được Đâu

Mẹ đan tấm áo cho con
Mùa xuân hoa nở nước non xanh rờn
Chiếc khăn cánh bướm chập chờn
Dòng sông rất lạ từng cơn sóng đùa

Lũy tre réo rắt bốn mùa
Ngô khoai đồng lúa sim mua tím đồi
Nỗi lòng mẫu tử bồi hồi
Mẹ nghe con đạp sắm nôi con nằm

Nôn nao cho tới trăng rằm
Vườn dâu ươm kén nong tằm nhả tơ
Bố thường nhắc mãi con thơ
Mua chăn con đắp đếm tờ lịch rơi

Các anh con hỏi mẹ ơi!
Bao giờ em bé chào đời bà mong
Cả nhà thấp thỏm tháng dòng
Con chưa biết được áo hong nắng vàng

Thơ con mẹ viết từng trang
Là trai hay gái mênh mang tháng ngày
Sau nay con lớn sẽ hay
Con đi học chữ vui thay mẹ hiền!

Khai hoa mãn nguyệt thì nên
Vô thường nhân loại xây nền tương lai
Thơm như hương nhụy bông lài
Líu lo chim hót ban mai tiếng cười!

20.3.2017 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét