Thứ Năm, 13 tháng 4, 2017

Thơ Tình Chùm 907



Khách Động Đình
họa thơ Giang Hoa: Trà Đạo

Thục nữ bơi thuyền lạc bến tình
Ăn sương tiếng qụa tiết thanh minh
Trăng huyền băng giá mây hờ hững
Trà đạo khói say gió cuốn mình
Uổn ức giọt thu hồn thổn thức
Nghẹn ngào thi vị mộng hương linh
Đào viên dang dở hoa bèo dạt
Cá lội hồ sâu khách động đình


6.4.2017 Lu Hà




Lèn Chặt Chín Bồ
Cảm hứng với Nguyễn Kim

Thơ say lèn chặt chín bồ
Chờ người tri kỷ ô hô sóng tình
Xôn xao rặng liễu ven đình
Bướm xinh phơi phới cô mình kia ơi!

Nghẹn ngào quan họ lả lơi
Dân ca vọng cổ trọn lời nước non
Nhãn lồng lửa lựu nét son
Trăng lên bẽn lẽn chon von đỉnh đèo

Xạ hương dòng suối trong veo
Nai vàng ngơ ngác thông reo gió vờn
Trách ai sao nỡ giận hờn
Cung đàn dang dở chập chờn bóng câu

Sương rơi thấm ướt mái đầu
Ngậm ngùi than thở giọt châu u hoài
Nỗi buồn vẫn chẳng nguôi ngoai
Khách ngâm biền biệt trần ai lạnh lùng

Tiếng thơ thổn thức não nùng
Nguyễn Kim chia sẻ bạn cùng thi tao
Giao đài nguyệt bạch hư hao
Phong trần cổ lụy hoa đào lá bay…

6.4.2017 Lu Hà



Cơn Sóng Lòng
Cảm hứng thơ Xuân Quỳnh: Tình Ca Trong Lòng Vịnh

Nghe lòng vịnh xênh xang sóng vỗ
Vỉa than đen cổ độ trăng soi
Xôn xao tôm cá mặn mòi
Bao mùa giông bão lẻ loi thuyền tình

Gió mây gọi lung linh hải đảo
Hạ Long ơi! Thơm thảo ngàn thu
Đồi sim chín mọng vi vu
Thướt tha rặng liễu hát ru vẳng đời

Tay nắm chặt  nụ cười thư thả
Tựa bờ vai chan chứa nhìn nhau
Ngập ngừng câu chuyện trước sau
Vui cùng non nước con tàu ra khơi

Hàng phi lao nghẹn lời chung thủy
Tổ tiên mình bi lụy khổ đau
Quản chi mưa nắng dãi dàu
Chùm khăn mỏ quạ bạc màu phấn son

Anh yêu dấu chon von đỉnh núi
Bản tình ca buồn tủi thiết tha
Em về đôi cánh thiên nga
Nhặt bông cúc biến dâu da trắng đồi.

6.4.2017 Lu Hà


Đêm Mưa Mộng Tưởng
cảm hứng thơ Nguyễn Kim: Mưa Chiều Mùa Hạ

Đêm mùa hạ mưa lòng thổn thức
Tiếng ve sầu rạo rực hồn mây
Chập chờn phượng vĩ ngất ngây
Ngẩn ngơ gió khóc canh chầy sầu chan

Miền ký ức hoang tàn sâu thẳm
Cánh điệp hồ thê thảm đằng vân
Bụi hồng dồn dập phong trần
Thuyền tình vô định cố nhân thuở nào

Cung đàn lạc nghẹn ngào lã chã
Đóa phù dung muôn ngả đoạn trường
Tơ chùng phím lạnh thê lương
Giơ tay sờ soạng đại dương chập chùng

Chân co quắp ngại ngùng chẳng duỗi
Bởi tình thương đắm đuối thiết tha
Lầu son ôm chặt Hằng Nga
Nôn nao cựa quậy làn da mịn màng

Sao chẳng nhớ thiếp chàng xa cách
Đã bao mùa còn trách chi ai?
Buồn sao mộng huyễn giao đài
Bàng hoàng tỉnh giấc u hoài thở than

Gà gáy sáng non ngàn biển rộng
Nửa cuộc đời khoảng trống bao la
Thời gian mờ mịt quan hà
Hạc vàng thơ thẩn quê nhà ta đâu…?

5.4.2017 Lu Hà




Thơ Anh
Chia sẻ tâm tình với nữ sĩ Nguyễn Kim

Thơ anh động đậy trong kho
Nâng niu giấc mộng thập thò chiêm bao
Ái tình xao xuyến dạt dào
Bướm xinh ẻo lả thì thào em yêu

Trang Sinh hồ điệp phiêu diêu
Ngẩn ngơ thục nữ mĩ miều trăng non
Sim mua chín mọng môi son
Nụ hôn chới với hồn còn trinh nguyên

A ha mấy ả thuyền quyên
Ghé chơi phây búc thôi miên má hồng
Trèo lên đỉnh giáp tiên bồng
Cùng anh đàn hạc mênh mông cánh cò

Vẳng nghe khúc hát câu hò
Lờ đờ cá lội bến đò nương dâu
Muối tiêu suồng sã mái đầu
Hằng Nga rên rỉ bóng câu thẹn thùng

Nhanh lên sóng vỗ chập chùng
Lửa chài hoa lựu bập bùng lái thiêu
Sao hôm dẫn lối Tiểu Kiều
Gối loan thổn thức hoang liêu tiếng gà!

6.4.2017 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét