Thứ Tư, 5 tháng 4, 2017

Chùm Thơ Tình Dài 208



Thời Thơ Ấu

Cảm dịch thơ tự do của Xuân Quỳnh: Chuồn Chuồn Báo Bão



Quê hương em có những chiếc trực thăng

Đôi cánh mỏng mỗi khi mùa hè tới

Con tu hú ve sầu đồng thanh gọi

Đàn chuồn chuồn vui lẫn với tuổi xuân




Lá ngô đồng che khuất má bồ quân

Cô thiếu nữ mỉm cười hương dạ mới

Nắng đỏ lửa thân chuồn chuồn le lói

Cắn rốn em kỳ lạ chóng biết bơi



Sóng rì rào xao xuyến nỗi chơi vơi

Cơn gió lộng tình yêu ra biển cả

Thuyền đầy cá hân hoan lòng ngư phủ

Bóng hoàng hôn mềm mại lũy tre làng



Hội tưng bừng đuốc sáng những anh chàng

Da đen sạm với bàn tay gân guốc

Lưng trần trụi cuốn khăn sồi đâm phộc

Nõ trúng nường cho chọn mối duyên tơ



Miền trung du bắc bộ viết thành thơ

Chim báo bão lao nhao chuồn chuồn vội

Bầy bướm trắng hoang mang tìm bóng tối

Kiến vàng buồn bươn bả leo cành cao



Trăng lưỡi liềm vàng vọt dáng xanh xao

Bên gốc chuối nghiến răng kìa cóc tía

Giông tố dữ lợn chó gà bạt vía

Lũ dâng tràn thảm thiết tiếng kêu la



Đồng bào ơi tang tóc khóc sơn hà

Biết làm sao cảnh màn trời chiếu đất

Thương dân làng  đã bao đời lật đật

Tuổi âu thơ đầy kỷ niệm u hoài!



12.3.2017 Lu Hà









Thiếu Phụ Miền Tây

Tâm sự với Thi Nguyên: Sinh Ra Chẳng Gặp Thời



Miền Tây sông núi thiên nhiên

Non xanh nước biếc thần tiên diệu kỳ

Mà sao bao chuyện lâm ly

Bất công xã hội u tỳ ngục sâu



Nắng mưa dầu dãi mái đầu

Bát cơm manh áo bể dâu đoạn trường

Đoàn người dời bỏ quê hương

Băng rừng vượt biển thê lương não nùng



Mong manh thuyền thúng hãi hùng

Rợn rùng sóng biển bão bùng thảm thê

Đầu xanh chưa trọn tóc thề

Nỗi niềm cố quận não nề tàn canh



Xứ người bồ liễu cũng đành

Bâng khuâng sầu muộn viết thành bài thơ

Xót xa lục bát nghẹn ngào

Biết ai tráng khí anh hào Việt Nam



Ngẫm đời tuổi hạc gìa lam

phải thời ly loạn thân tằm nhả tơ

Nỡ nào ta lại hững hờ

Dửng dưng Việt Quốc bên bờ vị vong



Thẹn thùng lòng tự hỏi lòng

Cam tâm ngoảnh mặt ôi vòng phù tang

Cơ đồ non nước dở dang

Tổ tiên khó nhọc phũ phàng khổ đau



Qủa cà con cá lá rau

Nuôi ta khôn lớn hàng cau vườn trầu

Bắc Ninh quan họ Sông Cầu

Nam Giao nức nở giang đầu hoài lang!



10.3.2017 Lu Hà









Chiều Buồn Cố Quận

Cảm dịch thơ 8 chữ Nguyễn Kim: Anh Đi Rồi



Cung đàn hạc chơi vơi rạo rực

Nửa hồn mây thao thức nhớ thương

Bụi hồng viễn xứ tha phương

Phiến sầu cố quận vấn vương sớm chiều



Buổi hoàng hôn tiêu điều biển cả

Hạt sương buồn lã chã tuôn rơi

Thuyền trăng lướt sóng ra khơi

Chở bao kỷ niệm một thời yêu đương



Anh ra đi dặm trường thiên lý

Em ở nhà nhật ký ươm thơ

Hàng thông ảo não hoang sơ

Xót xa đồi cỏ bơ vơ cánh đồng



Đêm cầu mộng non bồng lạc hỷ

Chốn giao đài tri kỷ tri âm

Dù cho gió Sở mưa Tần

Tình xưa nghĩa cũ trần gian ai hoài



Sóng đại dương nguôi ngoai chẳng dứt

Dáng mảnh mai chủ nhựt giáo đường

Hay là giữa bốn bức tường

Châu sa ngọc chảy nụ hường thoảng bay



Bóng lặng thinh đắng cay chẳng nói

Ánh đèn mờ buốt nhói trái tim

Trách chi phận cải duyên kim

Khuân vàng sõng sượt đắm chìm biển sâu…!



13.3.2017 Lu Hà



Ái Ân Thuở Nào

Cảm hứng với hai khổ thơ của Hoang Thanh Tam Tran: Mưa Rơi Mênh Mang



Nào còn ai nữa em ơi!

Anh đây vẫn nhớ nụ cười dâu tươi

Mận đào chín mọng lả lơi

Treo đầu ngọn gió chơi vơi cuối trời



Lờ đờ mây trắng xa vời

Nửa vòng trái đất ngỏ lời nước non

Vu thần đỉnh giáp đòi cơn

Sở Trang Vương mộng có còn nhớ không?



Trải bao niên kỷ tang bồng

Xuân thu ngũ bá cánh đồng làng ta

Bâng khuâng cát sĩ Lu Hà

Thanh Tâm xao xuyến mượt mà đài trang



Váy thêu sen nở dịu dàng

Bướm hồng ngơ ngác mơ màng gót chân

Phù dung bèo bọt phong trần

Thiên thu hoài vọng ái ân thuở nào



Tây Thi yểu điệu má đào

Huyền Trân công chúa nghẹn ngào Chế Mân

Tha phương thục nữ tần ngần

Giáo đường chủ nhật bần thần cái oanh



Cuốc kêu trằn trọc năm canh

Thơ tuôn khóe hạnh Sài Thành ly tao

Thăng Long vú sữa nôn nao

Nhịp cầu Thê Húc ứa trào giọt châu!



12.3.2017 Lu Hà







Tỉnh Dậy Đi Cô Em

Cảm xúc tấm hình nghệ sĩ tấu hài Trang Lê bị bệnh



Thương qúa đi thôi nhuốm bạc rồi

Cô em thiêm thiếp giấc luân hồi

Tha phương nằm bệnh hồn mai quế

Phây búc bọt bèo phận nổi trôi



Nôn nao khán gỉa hằng mong đợi

Bạn hữu xa gần có mấy ai

Đông tàn nô nức bầy chim én

Tỉnh dậy đi cô để tấu hài



Lưỡi mác cong cong chẳng nói cười

Bờ môi chín mọng qủa dâu tươi

Nửa vòng trái đất xa xôi lắm

Cát sĩ buồn thiu lã chã rơi!



Hàng hiên thánh thót hạt mưa ngâu

Cám cảnh ngậm ngùi lướt bóng câu

Ngược xuôi bươn bả bao đời khổ

Cố quốc lầm than trải mấy thâu



Hãy tỉnh dậy đi Trang Lê ơi!

Trái tim nóng bóng để cho đời

Lửa lòng sôi động cơn đàn hạc

Hát chửi việt gian nát mặt chơi



Thấp thỏm ngóng trông hài tấu mới

Bàn dân thiên hạ lại xầm xì

Xôn xao clip cười sằng sặc

Cộng sản cuối mùa khóc tỉ ti





11.3.2017 Lu Hà 









Hồn Thơ Viễn Xứ

Cảm dịch thơ Liên Lưu: Gần Nhau Nhé Anh



Đọc bài thơ nghe lòng thổn thức

Cánh hạc bay rạo rực phong vân

Hai năm cát bụi hồng trần

Ngẩn ngơ lữ khách tần ngần ly tao



Hạt bụi đỏ nôn nao thầm gọi

Chùm bưởi thơm cành vối bông đào

Vườn thanh chanh quít ngọt ngào

Hồn thơ xao xuyến ứa trào hạt châu



Gịọt mưa sa mái đầu thục nữ

Dòng Hương Giang tu hú gọi về

Anh hùng dặm nẻo sơn khê

Dừng chân ngắm cảnh dãi dề nắng mưa



Hàng dừa xanh đong đưa tàu lá

Hoàng hôn buông bả lả cánh cò

Bâng khuâng tư lự bến đò

Thuyền ai mát mái điệu hò vẳng xa



Vai kề vai mượt mà êm ái

Giấc mơ tiên tê tái dặm trường

Bao năm xa cách đại dương

Hai bờ nỗi nhớ vấn vương tủi hờn



Ồ lạ chửa chập chờn hoa bướm

Bạn tình thơ rơm rớm lệ sầu

Xa xôi nửa trái tinh cầu

Bên song cửa sổ bóng câu nghẹn ngào!



13.3.2017 Lu Hà







Hoan Hô Các Cụ Nhà Ta

Cảm hứng với Văn Thơ Lạc Việt



Hoan hô các Cụ nhà ta

Toàn trên bảy bó xem ra tráng cường

Oai phong lẫm liệt phi thường

Văn Thơ Lạc Việt tình thương giống nòi



Non sông cá nước mặn mòi

Cây sồi rừng đước sáng ngời bảng son

Hai lăm năm chẳng mỏi mòn

Dựng xây cơ sở cháu con sinh tồn



Nêu gương nghệ sĩ tâm hồn

Hoành dương chữ nghĩa biển cồn sóng dâng

Bướm hoa dìu dặt lâng lâng

Trai thanh gái lịch bâng khuâng đồng bào



Gần xa nô nức nghẹn ngào

Mặt mừng tay bắt ứa trào giọt châu

Phong sương bạc trắng mái đầu

Trán nhăn tư lự bể dâu đoạn trường



Tao nhân mặc khách tha phương

Anh hùng viễn sứ quê hương mặn nồng

Gươm đàn nặng gánh tang bồng

Ngàn năm sử sách Lạc Hồng còn đây



Thanh Xuân tình nghĩa vơi đầy

Kim Tin Hạnh Thảo ngất ngây má hồng

Dạt dào tiếng hát biển Đông

Trường Sa nức nở tiên rồng Hoàng Sa!



9.3.2017 Lu Hà









Đường Thi Trở Lại

Cảm dịch 8 câu thơ đường của Nguyễn Kim: Đánh Mất Nàng Thơ



Hai hòn trống mái lờ mờ

Bướm sầu cửa biển hững hờ cá bơi

Sương sa cành liễu chơi vơi

Ruột đau chín khúc cảnh đời chia phôi



Hoàng hôn phủ xuống núi đồi

Hò ơ tiếng hát bồi hồi gần xa

Non xanh nước biếc gương nga

Khuân vàng ẻo lả Hằng Nga thẹn thùng



Bàng hoàng ngọn sóng thủy cung

Nghẹn ngào khuê các chập chùng biển khơi

Mong chi buồm rách tả tơi

Vượt qua giông tố về nơi yên lành



Hồn thơ lạc mộng kinh thành

Bơ vơ xứ lạ yến anh dập dìu

Quê nhà sớm tối quạnh hiu

Tro tàn bếp lạnh ỉu xìu liu điu



Phòng văn tựa án thiu thiu

Sen vàng bảng lảng diu diu mắt huyền

Thả dòng lá thắm thuyền quyên

Đường thi trở lại đào nguyên má hồng



Dìu nhau lên nẻo tiên bồng

Thiếp chàng đối ẩm mây rồng thỏa thuê

Thanh mai trúc mã đề huề

Tiếng gà xao xác gốc hòe kìa ai?



12.3.2017 Lu Hà





Mừng Thay

Cảm hứng với Thi Nguyên: Xin Lại Phụ Chàng



Mừng thay thục nữ tha phương

Nhớ về cố quận quê hương giống nòi

Giang san cá nước mặn mòi

Keo sơn gắn bó sáng soi ân tình



Trái tim nóng hổi cô mình

Hồn thơ xao xuyến bóng hình ngàn xưa

Nằm nghe cành liễu đong đưa

Ngồi xem thế sự song thưa trăng vào



Bâng khuâng giọt lệ ứa trào

Cá phơi cát trắng nghẹn ngào biển khơi

Đồng bào ngư phủ tả tơi

Gạo châu củi quế cảnh đời lầm than



Ung thư cổ chướng sưng gan

Thức ăn độc hại dã man hàng Tàu

Nắng mưa dầu dãi nát nhàu

Lương tâm nhân phẩm bạc màu trần ai



Côn an theo lệnh độc tài

Dân phòng Hán tặc lạc loài ngụy trang

Lạnh cò quân đội bẽ bàng

Quốc Huy kiêu bạc can tràng tài trai



Thanh niên trí thức u hoài

Sao hôm buổi sớm gót hài dặm băng

Tủi hờn ngọn sóng Bạch Đằng

Lời thề Sát Thát còn vang ngang trời!



9.3.2017 Lu Hà







Tuổi Hoa Thơ Dại

Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Bao Giờ Hoa Ngâu Nở



Tuổi ấu thơ xa xưa vọng lại

Chim vành khuyên thương ái chùm ngâu

Xinh tươi từng hạt trân châu

Gió mùa thơm thảo mái đầu ngoại tôi



Khi tôi biết nương đồi sông núi

Bước phong trần buồn tủi xót xa

Nghỉ chân dưới ánh trăng ngà

Rừng sâu vực thẳm quê nhà xa xôi



Cơn khát cháy bồi hồi thổn thức

Khói lam chiều rưng rức lệ rơi !

Ngậm ngùi tôi gọi bà ơi!

Hồn mây phảng phất đất trời bao la



Người bạn gái thiết tha cùng lớp

Con đường làng bóng rợp lũy tre

Xốn xang tu hú gọi hè

Cung đàn hòa điệu tiếng ve ngẩn sầu



Mùi bông bưởi hoa ngâu thơm ngát

Mít nhãn hồng ngào ngạt hương na

Dòng sông ngầu đỏ phù sa

Ò ơ tiếng hát qua phà Lâm Thao



Kìa Vũ Ẻn xôn xao nhắn nhủ

Miền Thanh Ba Chí Chủ mặn mà

Hùng Vương cố tổ sơn hà

Linh tinh tình phộc mẹ cha mỉm cười



Hội trống quân lả lơi cành liễu

Má ai hồng yểu điệu gót sen

Dập dìu bướm trắng bao phen

Đình làng chan chứa xe duyên chỉ hồng!



13.3.2017 Lu Hà


















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét