Con
Đường Bụi Hồng
Vó
câu khấp khểnh xa xôi
Con
đường hun hút rã rời lòng tôi
Tiễn
đưa chỉ một đoạn thôi
Chia
ly biền biệt lệ rơi đôi hàng…
Duyên
ta không phận bẽ bàng
Vầng
trăng nghèn nghẹn dở dang lỡ làng
Thương
nhau thì đã muộn màng
Trời
xanh thăm thẳm ngỡ ngàng làm chi…?
Đồi
thông nức nở thầm thì
Côn
trùng thổn thức rầm rì canh thâu
Lá
vàng rơi rụng chân cầu
Phong
ba dầu dãi nương dâu biển sầu…
Trăm
năm rồi cũng bạc đầu
Nắm
xương hài cốt gửi đâu bây giờ?
Khói
nhang cỏ dại nấm mồ
Dòng
sông hờ hững bến đò trầm ai…
Gặp
nhau ở dưới tuyền đài
Trái
tim lầm lỡ canh dài lệ chan
Xót
xa ân hận vô vàn
Vô
thường bao kiếp thế nhân bụi hồng…!
5.3.2013
Lu Hà
Con
Đường Xưa
Con
đường cũ một khi đi dạo
Chỉ
xin anh hãy nhớ một điều
Đường
này thuộc cuả tình yêu
Một
thời ta đã sớm chiều thương nhau
Xin
anh chớ hái hoa ưu ái
Cho
một người con gái khác em
Sương
trăng ấp ủ liễu mềm
Rung
rinh cành lá êm đềm thướt tha
Đoạn
đường rẽ âu sầu ly biệt
Mầm
non lên thảm thiết xót xa
Nếu
cùng người mới đi qua
Mong
anh né tránh nẻo đầu bên em
Đường
kỷ niệm nỗi niềm từ thuở
Cuả
riêng em chan chưá tình anh
Còn
đâu oanh yến trên cành
Mà
nay hiu hắt mong manh gió luà
Cảm
tác khi đọc thơ Phan Thị Thanh Nhàn: Con Đường
6.11.2012
Lu Hà
Còn
Gì Nữa Đâu
cảm
xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Xin Đừng Liên Lạc
Đã
là thục nữ thuyền quyên
Mấy
lời nhắn nhủ ưu phiền làm chi
Trúc
mai nay đã còn gì
Yến
oanh xao xác thầm thì chim kêu
Xin
thôi đừng nói đến yêu
Tim
tôi băng gía cảnh chiều thâm u
Mặn
nồng như áng sương mù
Mây
hồng bảng lảng trăng lu úa sầu
Người
về vò võ mái đầu
Còn
tôi trang điểm bên cầu tóc bay
Chẳng
thèm rầu rĩ đắng cay
Không
cần thao thức mộng đầy canh khuya
Ái
ân rồi cũng chia lìa
Hồn
thơ bát ngát bên bìa rừng hoang
Bướm
ong xào xạc hôn hoàng
Hương
say ẻo lả nhạc vàng cánh xuân…!
29.4.2013
Lu Hà
Cơn
Gió Chướng
cảm
tác thơ Thimyngoc Huynh: Cô Độc
Cơn
gió chướng lạnh lùng đơn độc
Giữa
màn đêm dấn bước long đong
Cám
ơn bão tố cuồng phong
Cho
tôi nếm trải bụi hồng trần ai
Trăng
hiu hắt canh dài thê thảm
Cánh
đồng hoang ảm đạm trần gian
Bơ
vơ lau lách non ngàn
Chập
chờn đom đóm điêu tàn âm u
Hồn
lạc lõng vi vu gió thổi
Màn
sương giăng tức tưởi đi đâu
Xót
xa giọt lệ buồn đau
Ai
đem tôi thả biển sầu sông thương
Trời
tăm tối đoạn trường tình ái
Để
lòng tôi tê tái từng cơn
Phũ
phàng mật ngọt lầu son
Thác
ghềnh vực thẳm biển cồn sóng dâng
Thế
là hết bẽ bàng duyên phận
Oán
trách chi lận đận thân côi
Phải
chăng tiền định đã rồi
Trả
vay vay trả kiếp đời trầm luân!
11.5.2013
Lu Hà
Cơn
Mưa Lạnh Hồn
tặng
những qủa phụ chiến binh miền Nam Cộng Hòa
Mưa!
Mưa mãi trong lòng
Mưa
rơi nặng hạt con đường sầu thu
Em
ngồi đếm giọt thương đau
Miền
Nam khúc nhạc nhịp cầu Hiền Lương
Sóng
cồn biển rộng mênh mông
Nỗi
buồn hiu hắt sông Hương não nề
Mưa
rừng ngập lối sơn khê
Bóng
người chiến sĩ gần kề vực sâu
Xót
xa cho mảnh tình đầu
Chưa
nhiều ân ái dãi dầu nắng mưa
Đêm
nghe gió thoảng mây đưa
Chập
chờn chiếc bóng khi xưa lại về
Anh
đi lỗi hẹn tình quê
Hồn
trinh vạn nẻo bốn bề lửa thiêu
Hàng
dừa ủ rũ tiêu điều
Khăn
tang áo trắng Ninh Kiều bến thương
Lũ
về tràn ngập sông tương
Từng
đêm khắc khoải vấn vương đoạn trường
Côn
trùng rên rỉ âm dương
Xa
xôi cách trở bốn phương đất trời!
31.5.2013
Lu Hà
Cơn
Mưa Tháng Bảy
Anh
vẫn đợi cơn mưa tháng bảy
Đời
khát khao khô cháy nắng hè
Héo
hon mọi nẻo sơn khê
Thấy
mưa thì hãy quay về đi em…
Em
xa qúa anh tìm mệt mỏi
Hoa
phượng rơi đắm đuối tình nồng
Dơ
tay quờ quặng hư không
Áo
anh thấm ướt phố phường bơ vơ…
Em
vẫn ở phương nào đó vậy?
Tiếng
ve kêu cay đắng phũ phàng
Hồn
hoang giấc mộng dở dang
Từng
đêm thổn thức bẽ bàng xót xa…
Môi
cháy bỏng giọt mưa quan tái
Dẫu
là sương tình ái em ơi!
Ngất
ngây châu ngọc hương trời
Sao
em chẳng tiếc chơi vơi nỗi niềm…
Hãy
trờ lại êm đềm trăng tỏa
Để
cùng anh chan chứa yêu đương
Bõ
ngày rầu rĩ sông tương
Thư
cưu khắc khoải trên đường cái quan…!
cảm
xúc nghẹn ngào khi đọc bài thơ của Phan Hòa: Chờ Em Mưa Tháng Bảy
31.5.2013
Lu Hà
Con
Ơi! Mẹ Buồn
tặng
mẹ con Mai Hoài Thu
Mẹ
con tha thiết chưá chan
Tân
niên Lạc Việt thi đàn thơ ca
Tina cùng với Hoài Thu
Gánh
tình vai chuyển bể dâu ngậm ngùi...
Ba
sinh biển động sóng vùi
Ngàn
năm nước chảy sụt sùi bèo trôi
Vấn
vương nuối tiếc một thời
Chuốc
bao khổ lụy cuộc đời trầm luân
Muộn
phiền rũ bụi trần gian
Tình
điên khổ hạnh muôn vàn khổ đau
Con
ơi! Trong cõi ta bà
Đào
nguyên lạc lối sa đà giọt mưa
Phong
sương dầu dãi bốn muà
Đa
tình cổ hận tương tư mãi hoài
Trập
trùng sóng ái chơi vơi
Năm
canh rầu rĩ con ơi! Mẹ buồn !
cảm
tác thơ thất ngôn Mai Hoài Thu: Thoát Ly
8.7.2012
Lu Hà
Con
Tạo Vô Biên
Khen
cho con tạo vô biên
Trúc
mai hoa trái đào nguyên tuyệt vời
Thần
tiên cũng phải mỉm cười
Thiên
nhiên xúc cảm bồi hồi lòng ai?
Thướt
tha rạng liễu chương đài
Bí
bầu gợi cảm hình hài mến yêu
Đóa
hoa nứt nở mĩ miều
Huyền
sương chày ngọc bóng chiều hoàng hôn
Bần
thần quân tử đòi cơn
Lâng
lâng thục nữ nụ hôn nồng nàn
Sinh
ra trong cõi trần gian
Chàng
chàng thiếp chứa chan toại nguyền
Hương
thơm ngào ngạt thôi miên
Tâm
hồn xao xuyến thuyền quyên bướm hồng
Tìm
đâu phong cảnh thiên bồng
Yến
oanh thỏ thẻ mặn nồng đôi ta
Thương
thay Khổng Tử vào ra
Oán
mây hờn gió trăng ngà lệ rơi!
Công
dung ngôn hạnh than ôi!
Thiếu
đi tình ái làm người được sao?
Cảm
tác từ hai bông hoa giống bộ phận sinh dục đàn ông đàn bà
9.3.2014
Lu Hà
Con
Tàu Định Mệnh
cảm
tác thơ Mai hoài Thu: Ước Muốn...
Thấy
ta thác đổ làm chi
Mạch
sầu thấm đẫm biết về nơi đâu...?
Ngàn
năm rong ruổi giang đầu
Thương
chòm mây bạc bể dâu nhân tình...
Nhấp
nhô kià sóng lân tinh
Tung
tăng trắng xoá biển xanh chập chờn
Con
tàu định mệnh vô hồn
Hát
ca ảo vọng nguồn cơn hận trời...
Làm
người mất trí chơi vơi
Lang
thang giưã phố tả tơi chợ đời
Trần
gian khổ lụy khóc cười
Muộn
phiền điên đảo thảnh thơi chôn vùi...
Mảnh
hồn bay bổng buồn vui
Phù
du cõi tạm hỡi người trần ai
Chìm
sâu giấc mộng canh dài
Ê
chề trơ trọi chương đài thiên thu...!
14.2.2012
Lu Hà
Con Tim Nức Nở
Trách em sao nỡ vô tình
Chao ôi cánh bướm rung cành nhụy hoa
Ao sâu cá lội lờ đờ
Yêu anh bến mộng mịt mờ sương rơi
Cuộc tình băng giá xa xôi
Bao nhiêu oan trái thương đời khổ đau
Tháng năm dầu dãi mái đầu
Hẹn hò bến nước chân cầu nỉ non
Xôn xao con sóng đòi cơn
Xót xa tủi hận trào tuôn giọt buồn
Mảnh đời lay lắt linh hồn
Thủy chung thề thốt núi non bẽ bàng
Ngẫm mình duyên phận lỡ làng
Hồng nhan bạc mệnh dở dang cung đàn
Giận hờn chi cõi trần gian
Con tim nức nở trăm ngàn anh ơi!
Chú giải: cảm tác khi đọc thơ Cao Kiều Hoa: Tình Yêu Hỡi...
Ngàn Lần Xin Tha Thứ
4.7.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét