Đắng
Cay Đời Lính Trẻ
Có
anh lính trẻ đêm khuya
Người
yêu bỗng nhớ đầm đìa giọt sương
Long
lanh cung Quảng ngàn thương
Nghê
thường vũ điệu bóng hồng tiên nga
Vào
vườn Ngự Uyển vua cha
Nhập
phòng hoa trúc đậm đà thiết tha
Hân
hoan cung nữ thật thà
Ôm
đàn gảy khúc châu sa lệ trào
Thái
Chân Ngọc Nữ nghẹn ngào
Rượu
vào mới tỏ má đào riêng tư
Rằng
tôi có mối tình đầu
Ông
Tơ bà Nguyệt bắc cầu trần duyên
Ba
năm khói lửa trận tiền
Khoác
vòng nguyệt quế bỗng nhiên tủi buồn
Hằng
Nga dạo đó đi luôn
Sang
thuyền kẻ lạ lệ tuôn đôi hàng
Xót
xa chàng lính dở dang
Ly
tao chén ngọc bẽ bàng đêm nay
Giật
mình tỉnh giấc nồng say
Gà
rừng eo óc đắng cay phũ phàng…!
cảm
xúc khi đọc thơ Phan Hòa: Sự Tích Chú Cuội Dưới Gốc Đa
4.6.2013
Lu Hà
Đắng
Cay Thế Này
tặng
Mai Hoài Thu
Em
đi đôi dày gót cao
Cao
là cao nhất như sao trên trời
Áo
đen cặp kính bồi hồi
Cho
ai thơ thẩn chơi vơi cõi lòng
Nụ
cười rạng rỡ minh thông
Đế
dày phẳng rộng dặm trường xá chi?
Dẻo
dai chững chạc dậy thì
Mà
sao em vẫn ngã hoài thế Thu?
Em
luôn than thở sầu tư
Hồng
nhan bạc mệnh bị lưà luôn luôn...
Chân
thành nhẹ dạ đa đoan
Để
người lợi dụng tâm hồn thơ ngây
Tiền
tài vốn liếng trắng tay
Mẹ
con côi cút đắng cay thế này
Yêu
ma quỷ quái mặt dày
Giả
nghèo giả khổ vơi đầy nỉ non
Đặt
điều vu khống giá oan
Thương
thương oái oái bán buôn lạc loài
Mặt
người dạ thú đười ươi
Ăn
theo kiếm chác trò đời nhố nhăng
Hân
hoan một chút bẽ bàng
Thiên
thu uất hận canh trường lệ chan....
9.1.2012
Lu Hà
Đắng
Cay Tương Phùng
tặng
Hoaitrang Vu
Thiên
tình mộng ngàn sao còn đó
Giọt
sầu vương cổ độ trăng soi
Nghê
thường vũ điệu người ơi!
Bồng
lai tiên cảnh bồi hồi thế gian
Nghìn
đêm lẻ thở than nhân ái
Lòng
trẫm đau tê tái xót xa
Trầm
luân trong cõi sa bà
Duyên
lành hội ngộ Ngân Hà chuyển lay
Nghe
tiếng hát hồn say vọng tưởng
Nhạc
trầm hùng sóng động triều dâng
Rum
ba lạc lối thiên đàng
Đào
Nguyên róch rách nhẹ nhàng bướm hoa
Ồ
lạ chửa gió mưa vần vũ
Cầu
kim ô mong đợi u hoài
Phù
dung bao kiếp nổi trôi
Xích
thằng sợi chỉ mộng đời chiêm bao
Theo
cánh nhạn dạt dào biển cả
Tình
thơ say biết ngả nào đây
Nương
dâu lưu luyến tràn đầy
Hoài
lang dạ cổ đắng cay tương phùng!
7.6.2013
Lu Hà
Dạo
Này
viết
tặng Pich Hạnh
Dạo
này chẳng rõ ra sao
Nôn
nao Pich Hạnh lạc vào mộng tôi
Hồn
theo cánh gió dong chơi
Lạc
miền hoang dã lả lơi động hồ
Cát
Tiên muông thú xôn xao
Trúc
mai xào xạc rì rào du dương
Lá
rơi kỳ ảo phiêu bồng
Hương
bay ngào ngạt sen hồng bướm hoa
Thiên
nhiên sừng sững một tòa
Núi
cao thác nước nhạt nhòa gần xa
Thướt
tha kìa chị Hằng Nga
Chán
chường cung Quảng trăng tà ghé thăm
Gặp
nhau đau đáu yêu thầm
Chứa
chan đắm đuối đầm đầm giọt sương
Cầm
tay bin rịn vấn vương
Vẳng
nghe khúc nhạc nghê thường vọng xa
Giật
mình xao xác tiếng gà
Ngậm
ngùi dâu bể sơn hà đổi thay
Mà
sao tôi vẫn chẳng hay
Đêm
về giấc mộng ngất ngây lạ thường ?
3.6.2014
Lu Hà
Dạt
Dào Biển Xanh
chuyển
thể thơ Mai Hoài Thu: Có Những Lúc...
Lúc
buồn em lại nhớ anh
Cồn
cào da diết đầu xanh dại khờ
Mảnh
hồn lẫn xác bơ vơ
Biển
tình điên dại hững hờ mong manh...
Giận
hờn sầu thảm trời xanh
Thanh
mai trúc mã yến oanh thuở nào
Men
say chưa cạn nhổ sào
Thuyền
tình rẽ sóng bến bờ dần xa...
Từng
đêm thổn thức canh thâu
Hàng
hiên lã chã uá màu cỏ cây
Ngậm
sầu từng giọt đắng cay
Bao
nhiêu kỷ niệm vơi đầy trào tuôn...
Muốn
quên dìu dặt đòi cơn
Từng
cơn sóng biển hồn buồn ngẩn ngơ
Mộng
về tiên cảnh bồng đào
Ưu
phiền giải thoát dạt dào biển xanh...
16.5.2012
Lu Hà
Dật
Dờ Gió Sương
Hoà
bình hay chiến tranh đây
Bốn
bề pháo nổ góc trời rền vang
Bập
bùng khói toả mênh mông
Thăng
thiên sáng rực hào quang lẫy lừng
Đì
đùng pháo tép ngỡ ngàng
Hung
hăng pháo cối mấy chàng trổ oai
Loe
xoe kià hẳn pháo dây
Chỗ
kia phun lưả hàng cây dựng cờ
Loanh
quanh mấy tốp lô nhô
Ôm
vai bá cổ ngẩn ngơ má hồng
Đốt
xong bó pháo vội vàng
Bỏ
ngay trận điạ chiến công diệt đồn
Mừng
thay thiên hạ sinh tồn
Châu
Âu phẳng lặng đâu còn chiến tranh
Cố
hương bao nỗi bất bình
Trông
người mà tủi dân mình lầm than
Nghĩ
xa rồi lại nghĩ gần
Nhớ
ai thêm nỗi bồn chồn vấn vương
Rì
rào tuyết rụng hàng thông
Mà
sao hiu hắt cõi lòng bao la
Ngán
xem quang cảnh giao thưà
Tha
hương xứ sở dật dờ gió sương!
1
giờ sáng 1.1.2011 Lu Hà
Đất
Trời Thiên Nga
tặng
Thimyngoc Huynh nhân đọc: Vẻ Đẹp Thế Gian
Đôi
chim đấu mỏ hỏi nhau
Bao
giờ chuyển kiếp bể dâu ái hà
Đắm
say dưới ánh trăng ngà
Chàng
chàng thiếp thiếp mặn mà thủy chung?
Yêu
thương cho đến tận cùng
Răng
long đầu bạc tưng bừng gió mây
Vượt
qua bao nỗi đắng cay
Tơ
lòng sen ngó vơi đầy lửa đông
Thời
gian phai nhạt dáng hồng
Nắng
mưa dầu dãi mà lòng chẳng phai
Trăm
năm duyên thắm vọng đài
Một
nền Đồng Tước canh dài nỉ non
Mĩ
miều nồng cháy nụ hôn
Quỳnh
tương chén rượu từng cơn lại về
Nam
Kha lạc thú đam mê
Lả
lơi ong bướm ê chề người ơi!
Thề
non hẹn biển giữ lời
Nghẹn
ngào sóng vỗ dưới trời thiên nga
Thiên
nhiên vẻ đẹp bóng tà
Hoàng
hôn xao xuyến ngọc ngà trăng lên
27.7.2013
Lu Hà
Dấu
Ấn Trần Ai
hoạ
thơ Thimyngoc Huynh: Sinh Nhật Buồn
Dấu
ấn trần ai nghĩa khắc ghi
Tinh
cha huyết mẹ thuở sinh kỳ
Mắt
huyền lúng liếng trăng thơ thẩn
Tuyết
ngọc lả lơi mộng bướm si
Lận
đận trầm luân mười bến nước
Phong
trần bể khổ vạn từ bi
Muộn
phiền than thở đời xuân nữ
Khắc
khoải tình vương hận lứa thì?
28.5.2013
Lu Hà
Dấu
Bụi Đoạn Trường
cảm
tác thơ Thimyngoc Huynh: Đường Xưa
Chạnh
lòng phiền muộn vấn vương
Em
qua lối cũ nẻo đường phong sương
Dừng
chân lộng gió quê hương
Lỡ
tay rơi nón ai thương nhặt giùm…
Miệt
vườn ngào ngạt nhãn chùm
Bướm
ong xao xuyến bên lùm hoa mơ
Để
rồi xa cách đôi bờ
Cuộc
tình tan tác mộng đào tàn y
Em
buồn nhặt lá chia ly
Uớp
trang nhật ký đắng cay nỗi niềm
Trăng
lên soi bóng bên thềm
Lẻ
loi chiếc bóng màn đêm nghẹn sầu
Phôi
phai rêu mọc chân cầu
Dấu
yêu còn đọng dãi dầu gịọt sương
Nhạt
nhòa một mảnh tình vương
Sè
sè nấm cỏ bên đường thê lương…
Hồn
trinh ai oán đoạn trường
Mây
chiều ảm đạm bụi hồng trần ai
Thở
than rặng liễu chương đài
Tràng
An xa cách canh dài lệ chan…!
13.5.2013
Lu Hà
Dấu
Vết Ngàn Xưa
viết
tặng Pich Hạnh
Hạnh
tìm dấu vết tình yêu
Nắng
mưa bụi cỏ tiêu điều hoang vu
Trời
xanh gió thổi vù vù
Vi
lô lau lách thiên thu gợi sầu
Mũ
nhung vương miện đội đầu
Tóc
mây lõa xoã bạc màu trần ai
Môi
hường thắm thiết mày ngài
Bướm
ong xào xạc u hoài xa xôi
Tình
ta đến thế thì thôi
Trăng
sao chứng dám một thời yêu thương
Bây
giờ phong cảnh dị thường
Ngày
xưa oanh yến xuân hồng đào non
Chiều
tà bóng đổ thêm buồn
Hạt
sương thánh thót giận hờn xót xa
Vẳng
nghe tiếng gọi Lu Hà
Hồn
thơ vương vấn la đà nhạn bay
Ngậm
ngùi nuối tiếc đắng cay
Đêm
qua trong mộng vơi đầy nỉ non
Dặn
rằng đồi vắng chon von
Mãi
sao chẳng thấy lệ tuôn đôi hàng
cảm
tác tấm hình Pich Hạnh cúi đầu trên đồi cỏ
31.5.2014
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét