Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 8



 

Hồn Tôi

Đã có ai hay tớ với hồn
Yêu nhau từ thuở trứng còn non
Ngày xa xưa ấy hồn thăm tớ
Trần thế còn run biển sóng cồn

Ra đời có tớ với hồn thơ
Lâu quá quên rồi phút ngẩn ngơ
Hốt hoảng hồn thơ là tiếng khóc
Cho đời thơ tớ cứ bơ vơ


Tớ yêu tớ ghét cũng làm thơ
Nên tớ với hồn vẫn mộng mơ
Văn bút phaỉ đâu là nghiệp sống
Mà sao hồn cứ bắt làm thơ?

Có thú gì đâu một kiếp người
Quanh năm suốt tháng chỉ ăn chơi
Giàu sang phú quý đầy ham muốn
Kèn cựa bon chen kẻ nịnh đời

Hồn mách bảo rằng thơ mới vui
Lao tâm khổ trí để làm chi?
Đời người ai cũng già nua cả
Một cỗ ván thiên sẽ khép thôi...

Xuống hố chẳng ai mang được gì?
Âm ty địa ngục lệ còn trôi
Có tiền có của dư thừa thãi
Quỷ xứ ma vương chẳng xót ai?

Làm thơ đời tớ thấy chứa chan
Trí tưởng mênh mông chẳng lụi tàn
Cằn cỗi chai lỳ không có chỗ
Tâm hồn phơi phới với nhân gian

Thơ tớ làm ra như mấy ai?
Khen chê tớ cũng chẳng lo gì
Thơ làm cho những ai như tớ
Yêu ghét thương đời có thế thôi

Bạn thơ chi thiếu khách làng chơi
Dong ruổi muôn phương để đẹp đời
Con chuột dẫn đường trên thảm cỏ
Thông tin thế kỷ khắp muôn nơi

Hôm qua hồn tớ đến Hoa Kỳ
Giờ laị lang thang ở xứ này
Sóng nước mênh mông châu đảo lớn
Úc Châu biển cả lại vơi đầy

Người ta bảo tớ có tâm hồn
Tớ viết ra đây để hỏi hồn
Đã có khi nào hồn chán tớ
Cho thơ tớ thiếu, thiếu linh hồn?

Hồn cười cái mặt ghét mà yêu
Lẩn thẩn hỏi chi chỉ buồn nhiều
Có ai yêu tớ như hồn nhỉ
Hồn luôn trong tớ, tớ càng yêu

Cầu sao cho tớ được hồn nhiên
Tớ có vô tư hồn mới yên
Ngộ nhỡ chẳng may đời vấn nạn
Đời buồn hồn tớ sẽ sầu miên

Hồn buồn thơ tớ lại chơi vơi
Chỉ viết bao nhiêu nỗi hận đời
Thề thốt với hồn cùng sống chết
Tớ đau hồn lại khóc người ơi!

Hồn buồn làm tớ laị lo toan
Suy nghĩ sầu tư khổ bội phần
Chăm sóc từng ly hằng sớm tối
Thủy chung ân ái mãi nồng nàn

Nửa già thế kỷ cứ la đà
Quấn quít bên nhau bạc cả đầu
Duyên bén từ khi còn trứng nước
Mẹ sinh hai đưá đã thương nhau

Nổi trôi như tớ hồn thông cảm
Sóng cả nhiều khi đã mấy phen
Cứ tưởng chuyến này tan nát hết
Nào ngờ thuyền tớ kéo hồn lên

Tớ phải lòng hồn thật chứ sao?
Đời người gai góc sắc như dao
Hồn thường yếu đuối còn hay khóc
Hồn đau làm tớ laị lao đao

Nhiều khi thơ bí rối bòng bong
Tớ mới quay sang hỏi thật lòng
Hồn vẫn ôn tồn khuyên bảo tớ
Thơ hay nên ngắn chớ dài dòng

Viết ngắn hồn ơi chẳng thỏa thuê?
Còn bao u uất nỗi ê chề
Lời thơ như nước tuôn giòng chảy
Cuốn hút đời nhau sao thảm thê

Lắm lúc nhiều khi tớ hỏi hồn?
Vì sao không chán cứ thơ tuôn
Một ngày liên tục hai bài phú
Luỉ thủi mà sao chẳng thấy buồn...

Thì đã vậy sao phải tủi hờn?
Thuyền không có gió, đón trăng non
Trải bao đau khổ không bờ bến
Có thế tâm hồn mới thắm son !

muà thu 2007 Lu Hà




Ngơ Ngẩn Hồn Say

Thấy em bé bỏng anh thương
Ngồi trên bãi cỏ thiên bồng trúc hoa
Hàng cây ấp bóng dương tà
Hây hây gió thổi la đà bướm ong

Chao ôi cô gái má hồng
Thái Chân Ngọc Nữ giấc nồng chiêm bao
Đêm về thổn thức nôn nao
Đào nguyên dẫn lối xôn xao tiếng cười

Thuyền tình cập bến tới nơi
Ngẩn ngơ thi sĩ bồi hồi lầu trang
Cầm tay e lệ ngỡ ngàng
Hẳn trong Facebook mơ màng hay sao?

Ban ngày sinh khí tương giao
Lu Hà Pich Hạnh nghẹn ngào gặp nhau
Tóc tơ bể khổ ngàn dâu
Trăng thu vằng vặc chân cầu nỉ non

Nâng niu chén ngọc sầu tuôn
Trăm năm ai biết nguồn cơn Lam Kiều
Bồ đào mĩ tửu yêu chiều
Trang Chu cánh bướm dải điều lụa bay

Tỉnh ra ngơ ngẩn hồn say
Ta đây người đó tháng ngày buồn trôi
Quen nhau đã mấy năm rồi
Từng thu lá rụng chân trời xa xôi!

cảm tác từ bức ảnh của Pich Hạnh
26.3.2014 Lu Hà




Bạc Màu Thời Gian
cảm tác thơ Nhung Truong: Nhớ Nhung

Bên hồ nước trong xanh bát ngát
Đồi thông reo réo rắt dừng chân
Thẫn thờ giọt lệ ứa tràn
Bâng khuâng lữ khách phong trần tha phương

Trời buồn thảm thê lương ủ rũ
Người trở về bến cũ tình yêu
Xa xa đỉnh núi tiêu điều
Hoàng hôn bảng lảng bóng chiều tịch dương

Cơn gió lạnh khói hương nghi ngút
Nấm cỏ hoang ngùn ngụt sương mờ
Xanh xao mây nước hững hờ
Nước trong leo lẻo vật vờ cá bơi

Lá vàng rụng rã rời ảo não
Mảnh hồn trinh thơm thảo hương bay
Em ơi! Bao nỗi đắng cay
Âm dương đôi ngả đọa đầy tim anh

Ngày trở lại thương cành hoa dại
Trời âm u tê tái nguồn cơn
Phiến sầu khơi dậy nụ hôn
Bao nhiêu kỷ niệm vùi chôn đáy mồ

Em vội vã bên bờ dã biệt
Cầu Nại Hà bi thiết khổ đau
Rêu phong sương tuyết mái đầu
Tóc chưa tròn búi bạc màu thời gian

Anh ở lại trần gian nức nở
Sống hôm nay biết có ngày mai
Vấn vương mộng đẹp u hoài
Đa tình tự cổ canh dài thở than

Anh oán trách non ngàn biển rộng
Tầng trời cao lồng lộng sầu vương
Còn ai hiểu thấu nỗi lòng
Từng đêm chết lịm rừng thông bướm hồ

26.3.2014 Lu Hà





Em Về Tìm Lại Dấu Xưa
cảm tác thơ Vanessa Le: Có Còn Chi Mơ

Hạt sương lã chã thê lương
Phố xưa đường cũ hoài vương thẫn thờ
Trúc mai ríu rít mơ hồ
Cầu ao hoa súng bơ phờ dừng chân

Ngậm ngùi  khóe mắt ứa tràn
Tình quân biền biệt phong trần tha phương
Em về tìm lại yêu thương
Còn đâu bóng dáng quê hương mặn mà

Hoàng hôn xa tít dương tà
Hàng tre sướt mướt gương nga thẹn thùng
Cửa cài then đóng lạnh lùng
Đàn gà xao xác dậu mùng tơi xanh

Con chim còn hót trên cành
Sầu dâng chất ngất thôi đành vậy sao
Mới đây mà đã ly tao
Chân trời góc bể chốn nào tìm đây

Nhiều đêm thổn thức đắng cay
Ngược xuôi bấn loạn đọa đầy trái tim
Khói sương cảnh vật im lìm
Phủ màu tang tóc cá chìm tăm hơi

Ngập ngừng chỉ đứng nhìn thôi
Biết ai mà hỏi hỡi người năm xưa
Heo may ngọn gió xa đưa
Lắc đầu ngao ngán giọt mưa thấm sầu!

26.3.2014 Lu Hà




Nỗi Buồn Thiếu Phụ
cảm tác thơ 8 chữ của Vanessa Le: Cũng Một Kiếp Người


Thơ tả đúng nỗi lòng con gái
Vanessa tê tái hoàng hôn
Khói sương như những linh hồn
Mây tần bảng lảng nỗi buồn xa xăm

Thuở xưa ấy âm thầm cay đắng
Hạnh phúc qua áo trắng xa xôi
Mắt môi diễm lệ qúa thôi
Nỡ sao bèo bọt nổi trôi thế trần

Tóc biêng biếc non ngàn biển lúa
Bỗng héo khô tàn úa tang thương
Xắn khoai kinh tế nông trường
Tình quân đày đọa thiên đường xanh xao

Thuyền mất lái nghẹn ngào thiếu phụ
Lá thu vàng ủ rũ người ơi!
Bi ai tìm bến rã rời
Mảnh đời cát bụi lệ rơi đôi hàng

Bao số phận lỡ làng ngắn ngủi
Chợt bừng lên may rủi thì sao
Mầm non hoa nở bướm chào
Xứ người tìm lại má đào xuân nương

Cũng khối kẻ tha hương vất vưởng
Lo làm giàu mộng tưởng tương lai
Trở về cố quốc đi hài
Lênh đênh khúc ruột canh dài thở than 

Góp vốn liếng tình dân nghĩa nước
Mất trắng tay lạc bước phong trần
Khói hương nghi ngút mộ phần
Cô hồn rên rỉ trăng ngàn mờ soi! 

25.3.2014 Lu Hà




Trăng Ngàn Buồn Thiu
viết tặng Pich Hạnh

Tối ngày trau chuốt móng chân
Búp măng xinh xắn trăng ngàn buồn thiu
Huyền sương lã chã đìu hiu
Lả lơi cành liễu dập dìu gió đông

Mạ non xanh mướt cánh đồng
Từng đàn sáo lội qua dòng Hương Giang
Thuyền tình rẽ sóng sang ngang
Bạn bè lũ lượt ngỡ ngàng nôn nao

Mảnh mai thục nữ má đào
Từng thu lá rụng nghẹn ngào người ơi!
Biết nhau đã mấy năm trời
Buồn sao Hạnh vãn đơn côi một mình

Từng đêm thao thức bóng hình
Phòng văn giá lạnh hành tinh đượm sầu
Đa tình tự cổ năm Châu
Ở đâu cũng thế bể dâu đoạn trường

Hồn thơ da diết tỏ tường
Trùng dương dặm thẳm tơ vương cõi lòng
Trong mơ lạc cảnh tiên bồng
Mê man khúc nhạc nghê thường đắm say

Sáng ra tỉnh dậy hương bay
Kiếp nào gặp lại vơi đầy nỉ non
Rượu đào hoa trúc đòi cơn
Lam Kiều chày ngọc nụ hôn hẹn chờ

24.3.2014 Lu Hà




Ngày Xuân Chim Én Nghẹn Ngào
cảm tác thơ Nguyễn Phan Ngọc An: Ba Chục Mùa Xuân

Xuân thiếu phụ vương buồn thứ lữ
Nắng vàng hoe chồi lá xanh tươi
Nỗi niềm thổn thức chơi vơi
Quê người đất khách ba mươi năm trời

Nàng chỉ thấy cảnh đời tao ngộ
Chẳng mai đào đối đỏ cây nêu
Dưa hành thịt mỡ trớ trêu
Bánh chưng chúc tết tiêu điều hoàng hôn

Xuân xứ lạ mảnh hồn xơ xác
Bao giọt sầu tan tác mưa rơi
Tưởng đâu biển cả khóc cười
Thuyền theo sóng nước tả tơi cột buồm

Lòng tê lạnh ôm đồm qúa khứ
Đêm giao thừa pháo nổ trời ơi!
Nhìn về cố quốc xa xôi
Chòm mây đen khịt lệ rơi đôi hàng

Hoa phượng vĩ Hương Giang còn đó
Cầu Tràng Tiền núi Ngự phiêu linh
Mảnh mai bờ liễu hận tình
Ai đem xương trắng Ba Đình dựng xây?

Dòng máu đỏ đắng cay tủi nhục
Giống Lạc Hồng vô phúc vì sao?
Bạch Đằng lớp sóng ba đào
Ngày xuân chim én nghẹn ngào thê lương

21.3.2014 Lu Hà




Mẹ Còn Hồi Xuân
viết tặng ca sĩ Lệ Hải

Nửa đêm Lệ Hải trào cơn
Ngậm ngùi hoa hậu lệ tuôn đôi dòng
Hàng cây phượng vĩ thê lương
Từng xuân lá rụng nụ hồng phôi phai

Lục tìm quá khứ di hài
Tình xưa nấm mộ canh dài mưa chan
Nhìn lên đỉnh núi non ngàn
Nghẹn lòng mẫu tử muôn vàn xót xa

Dã từ nghệ thuật hát ca
Cù lao chín chữ Hằng Nga đượm buồn
Mong rằng hai trẻ lớn khôn
Gia đình hạnh phúc mẹ còn hồi xuân

Nỗi niềm thổn thức văn nhân
Thơ đề lá thắm nồng nàn thiết tha
Trùng dương dặm thẳm sơn hà
Mảnh mai bồ liễu lược ngà gương soi

Bâng khuâng nhắn nhủ đôi lời
Đài trang thiếu phụ làn môi thắm hồng
Bước lên vũ điệu tiên bồng
Lả lơi cánh bướm mênh mông động hồ

Xinh tươi kìa đóa hoa mơ
Thơm mùi dứa dại ngẩn ngơ chốn nào?
Cung đàn dìu dặt nôn nao
Nghìn thu gặp lại lẽ nào quên nhau?

21.3.2014 Lu Hà




Đôi Mắt Nhãn Lồng

Mắt đen lay láy nhãn lồng
Xinh tươi bướm trắng hương lòng đắm say
Múi thơm mật ngọt ứa đầy
Để người quân tử tháng ngày ngẩn ngơ

Thướt tha yểu điệu thanh tao
Tóc mây óng ả dạt dào nước non
Thèm thuồng chan chứa nụ hôn
Sóng tình cuồn cuồn trào cơn biển hồng

Mà sao mỗi tối phòng không
Mảnh mai chiếc bóng kén chồng văn nhân
Sợi tơ chỉ rối muôn vàn
Nhịp cầu xây đắp trăng ngàn sầu buông

Vào ra sớm tối hằng trông
Nhớ đôi guốc gỗ trên đường cái quan
Thênh thang mà chẳng cho gần
Thề non hẹn biển nồng nàn trúc mai

Anh đây đáng bậc tài trai
Bởi em do dự tương lai mịt mờ...?
Công danh sự nghiệp cơ đồ
Thám hoa bảng nhãn đang chờ đợi anh?

Yến oanh khúc khích trên cành
Mỉa mai chế diễu ta đành chịu sao ?
Từng thu héo úa hư hao
Hoa gày liễu héo ứa trào bờ mi

Mùa xuân con én lỡ thì
Chân chim đuôi mắt im lìm gương nga
Còn đâu tuổi trẻ ngọc ngà
Rưng rưng ngấn lệ bóng tà hoàng hôn

cảm tác từ một bài thơ và bức ảnh của Vanessa Le: Nhịp Cầu
21.3.2014 Lu Hà




Liễu Đài Muối Sương

Bốn cô cánh trắng bướm đào
Thẹn thùng ai biết cô nào thương tôi
Mảnh mai làn gió thoảng trôi
Châu về Hợp Phố biết nơi nào tìm…?

Ngỡ ngàng cây đại im lìm
Bỗng đâu khúc khích tiếng chim ghẹo đùa
Nhắn nhe cát sĩ quê mùa
Sông Hương núi Ngự gốc dừa đợi nhau

Bần thần chờ dưới chân cầu
Cùng hoa trinh nữ âu sầu lẻ loi
Trăng lên huyền ảo mờ soi
Khuân vàng đáy nước lả lơi mỉm cười

Tràng Tiền tha thiết bồi hồi
Thì ra người ấy vẫn ngồi cùng tôi
Mà sao khó nói nên lời
Giờ lâu xao xuyến chân trời xa xăm…

Nỉ non giọt lệ âm thầm
Dặm đường chinh chiến ầm ầm quân reo
Bao năm lội suối vượt đèo
Trái tim nức nở hắt heo gió lùa

Một năm dầu dãi bốn mùa
Thu đông xuân hạ nhạt nhòa trần ai
Đóa hoa xưa đã tàn phai
Trải bao thập kỷ liễu đài muối sương!

20.3.2014 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét