Nhớ Em
Anh vẫn nhớ đến em
Giấc ngủ cứ chập chờn
Bóng hình em nhè nhẹ
Dưới hàng hiên chưá chan
Anh bàng hoàng ngơ ngác
Thổn thức niềm miên man
Bâng khuâng về cố quận
Một chiều thu hoàng hôn
Em đã đến bên anh
Bóng dáng hiền thanh thanh
Anh đem lòng yêu mến
Vết thương buồn đưa chân
Anh tức tưởi ra đi
Lòng tê tái ngậm ngùi
Hiểu lầm hay trách cứ
Vô tình hay miả mai?....
Có thể là ngây thơ
Ngỡ ngàng cơn gió thu
Em chưa từng nếm trải
Con thuyền đời vi vô
Anh sững sờ thơ thẩn
Em hỏi mẹ làm sao?
Khi lòng em không muốn
Cuộc tình hay trăng hoa?....
Chị em cũng xót xa
Anh chẳng biết làm sao
Chân thành cho em hiểu
Thương cuộc đời bơ vơ....
29.1. 2009 Lu
Hà
Đôi Điều Nhắn Nhủ Cho Em
Trời nước Mỹ vẫn mây chiều bốn ngả
Hoa đưa hương và mưa gió thuận hoà
Em vẫn vui và kiêu hãnh tự hào
Là được sống để làm người tử tế
Anh vẫn nhớ vẫn thương người em gái
Như thơ ngây và ấm áp tình người
Như chân thành nuôi mộng đẹp tươi vui
Nhu nắng hạ khát khao muà mưa đến
Em đã gặp như ý trời đã định
Phút giây tơ sao laị để anh đi
Ôi vô tâm người đẹp của lòng tôi
Như xát muối vết thương lòng lữ khách
Họ hối thúc cho ngân dền bốn bể
Em chẳng bình tâm đoạt giải mang về
Em quên anh trong thất vọng ê chề
Khi tiếng nhạc vang lên thành mây khói
Bóng đi khuất mà lòng còn thổn thức
Phút thần tiên mà anh đã gặp em
Như tuyệt vời của thiên định xe duyên
Rồi tái tê cho tình thơ thiếu nữ
Khi ống chỉ dọn đuờng sang cửi khác
Dệt mãi u hoài giấc mộng cho ai
Em thơ ngây chờ đợi sự đổi thay
Khi nhân cách đã không còn người nữa
Ôi em gái hiền từ và nhân hậu
Bản chất con người là cốt lõi tồn sinh
Cả cuộc đời cho đến nấm mồ xanh
Chỉ hy vọng sau khi người tạ thế
Buổi sáng
23.2.2008 Lu Hà
Sống Đẹp Cho Nhau
Xa nhau ta mới bảo nhau rằng:
Muối mặn gừng cay vẫn nhớ thương
Chuyện nhỏ xưa kia đành bỏ quá
Tình người nhân thế mới cao sang
Cũng may mà được sống làm người
Để khắc vào tim chữ sáng tươi
Nhân hậu lương duyên là vĩnh cửu
Hãy yêu cho trọn để vui đời
Tuy chẳng cùng nhau những aí ân
Tao khang trong mộng sáng vô ngần
Ngày xưa thiên mệnh mà không hiểu
Nay chỉ kêu trời hơĩ thế nhân
Chuyện đấy ngàn sau vẫn chẳng phai
Nhân tình thế thái vẫn thương ai
Có hai người ấy yêu nhau lắm
Hận để sầu thu lệ vắn dài
Nửa vòng trái đất ngóng chiều trông
Người ấy bên kia có khoẻ không
Khoảng khắc thời gian trong vũ trụ
Linh hồn hai đưá ở không trung?
Cuộc đời mới đẹp biết làm sao
Chẳng phaỉ díu gian để nhạt mờ
Bên vợ bên chồng ta vẫn thế
Làm người như vậy có thì sao?...
Cần gì phải chiếm xác hồn nhau
Dằn vặt lên nhau để tủi sầu
Ai biết cuộc đời cao quý lắm
Tôn thờ vĩnh cửu với người yêu
Yêu nhau yêu nữa lên em nhé
Để laị cho nhau một tấm lòng
Cầu chúc cho nhau tròn hạnh phúc
Đẹp đời chung thủy với chồng con
2008 Lu Hà
Dõi Mắt Trông Theo
Mến tặng Linda Nguyen
"Ghềnh đá cheo leo, nước trong veo
Có nàng tiên nữ, hạ quần, reo:
Ơ kìa, lữ khách sao .... đứng đấy
Nghe tiếng kêu xèo.... dõi mắt theo..."
Con gái nhà trời xuống thế gian
Bao đêm ân ái với thường dân
Như người trong mộng hồn thơ thẩn
Ngưu Lang Chức Nữ lại hồi xuân...?
Sau mấy ngàn năm lại có ngày
Linda nàng đó chết tôi rồi
Dở dang tâm sự chiều hôm đó
Nhân tình thế thái dễ mấy ai...
Tôi chỉ là người dương thế thôi
Thấy tiên trắng nõn chẳng thèm coi
Dễ chừng tôi đã thành con bệnh
Để nàng tiên nữ xót thương tôi...?
Nàng hỡi Linda đừng xót thương
Tôi đây vẫn khoẻ mạnh như thường
Thấy cô tiên nữ hằng khao khát
Suối vắng bên bờ sáng bóng trăng
Hạnh phúc cho tôi được thấy cô
Cô nàng tiên nữ gọi Linda
Cũng là duyên phận do trời đặt
Biết đến bao giờ ta với ta?
Gõ lên phím chữ hoá thành thơ
Tâm dạ bồi hồi vẫn nhớ cô
Cô nỡi đi đâu mà lâu thế
Để tôi buồn bã nỗi âu sầu...!
8.3.2011 Lu Hà
Em Là Ai
Tặng Pich Hạnh
Một buổi sáng muà xuân hé nụ
Hạt sương đêm ướt má đào tươi
Diu dàng dưới ánh ban mai
Quê hương yêu dấu bồi hồi nhớ thương
Tóc nhuộm đỏ chói chang yêu dấu
Đôi tay mềm như muá trên hoa
Thướt tha yểu điệu Tiểu Kiều
Long lanh ánh mắt dạt dào hồn tôi
Kià Pich Hạnh xa xôi dặm thẳm
Vượt trùng dương tôi đến thăm cô
Tình người xao xuyến ngây thơ
Tuổi đâu còn trẻ tơ hào vấn vương...?
Thôi cứ viết khi lòng trỗi dậy
Vì hiểu cô mà thấy mến thương
Xót cho một khúc đoạn trường
Tu mi nam tử má hồng ngẩn ngơ...
Người đẹp lắm chiều thu lá đổ
Cứ mỗi năm vàng uá cỏ rầu
Mà sao lận đận bốn muà
Thông minh vốn sẵn mái đầu còn xanh...
Bởi tạo hoá tử sinh tan hợp
Chỉ tiếc rằng chưa được gặp cô
Ngậm ngùi mới có bài thơ
Gửi người trần thế ta bà nổi trôi
Thôi em nhé một mai khi gặp
Ở nơi nào lục điạ hành tinh
Mong rằng đừng có quên anh
Hỏi người tiền kiếp năm canh lệ trào
Qua tâm sự với nhau anh biết
Rằng lòng em tha thiết nhớ nhung
Phải đâu là khách qua đường
Dăm ba câu chuyện nhỡ nhàng rồi đi...?
21.2.2011 Lu Hà
Nhớ Hẹn
Nhớ hẹn trong lòng dạ chẳng yên
Nưả thì muốn gặp nưả rằng quên
Tâm tình dang dở muà hoa đến
Luống thẹn chiều nay gió cảm phiền
Anh vẫn bâng khuâng cố rán chờ
Nỗi niềm năm tháng chẳng phôi pha
Tình ai như giấc chiêm bao ấy
Chiếc bách thương đời cuộc biển dâu
Anh vẫn thương người ở thế gian
Phân vân trăm ngả gió tình xuân
Đầu năm Kỷ Sửu lòng man mác
Kỷ niệm xa xưa chẳng lụi tàn
Em đã hiểu rồi bao đắng cay
Nỗi lòng tê tái cánh hoa rơi
Chiều nay gió sớm mưa nhiều quá
Lầm bước xa xưa hạt muối đời….
Anh đã chờ em một tiếng qua
Biết em trăn trở nỗi riêng tư
Thương người quân tử lòng son sắt
Năm tháng đi qua chẳng xoá nhoà
Anh biết làm sao đưọc hở trời
Tấm lòng sao tỏ gió mây bay
Quan san muôn dặm đường trăm ngả
Ai biết lòng ai có ngậm ngùi
Em sẽ về thăm để đọc thơ
Nắng chiều hương ngát bãi phù xa
Con đê xưa ấy còn in dấu
Chiếc bóng tình quân xoá bụi mờ
Anh đã ra đi chẳng hẹn về
Chôn vùi dĩ vãng một miền quê
Con sông đẫm lệ giòng thương nhớ
Khắc khoải mong chờ hương thảo thê
Mộng mị thương nhau nỗi cảm hoài
Bao nhiêu sầu tủi kiếp chia ly
Tìm nhau trong bóng xưa lầm lũi
Tỉnh dậy bâng khuâng giọt vắn dài
Anh vẫn chờ em vẫn gọi về
Thương ai rầu rĩ chốn sơn khê
Cửu tuyền muôn dặm đường hoang vắng
Nuối tiếc trần gian một kiếp đời….
Người ở suối vàng có biết không?
Dương trần xuôi ngược vẫn chờ mong
Thương con ký gửi tình tri ngộ
Vàng đá đồng thau chiụ lỡ làng
Anh vẫn ngồi đây vẫn hẹn chờ
Hoàng hôn lạnh lẽo tiếng xuân ca
Giật mình Kỷ Sửu thêm năm nưã
Gánh nặng tình xưa trả kiếp nào?....
24.1. 2009 Lu
Hà
Nhắn Gửi Tình Hoa
Hoa ơi hoa, tôi đã chót tương tư
Trong tâm tưởng cuả trái tim rạo rực
Hoa có hiểu cho lòng tôi hoa nhé
Tôi vẫn thầm nhớ đến một tình yêu
Xưa tôi thường hay lén trộm nhìn hoa
Mà giả bộ như tâm tình huynh muội
Bao năm tháng nỗi niềm đau dằng dặc
Yêu em hơn hay triệu những đài hoa?....
Hoa ơi hoa, trải biết đã bao muà
Đời con gái em tặng cho ai nhỉ
Lòng tự hỏi thâu canh dài trăn trở
Em đã yêu, say đắm mối tình đầu?...
Tôi yêu em còn phải biết làm sao
Kể cho biết chông gai đầy cạm bẫy
Đầy chán nản thương ai rồi đau khổ
Đời trần ai, ai dễ hiểu lòng nhau...
Tôi bỏ đi biền biệt mãi không về
Thuyền tan nát mộng tình em tan vỡ
Duyên cùng nợ nhấn chìm sâu sóng biển
Đám tro tàn lơ lửng dấu chiêm bao
Thương cuộc tình tan nát cánh bèo trôi
Tôi muốn nói như thiên thần mách bảo
Em sao hiểu nỗi lòng tôi cay đắng
Ngoảnh mặt ra đi thở vắn than dài
Nay mở lòng em sẽ lại tìm tôi
Bao uất hận chỉ còn vơi một nưả
Còn hy vọng em ơi đừng buồn nưã
Chán chê chưa riệu ngọt cuả mật đời?...
Chiều hôm nay hoàng hôn phủ núi đồi
Lòng tự hỏi cho nhau về cố quận
Đường vạn dặm em tôi còn thao thức
Nhớ mong hoài thương nhớ lắm người ơi
Tôi vẫn đây như một kẻ tình si
Đau xót lắm đoá hoa lòng xưa vỡ
Đường muôn ngả biết tìm nhau đâu nhỉ
Khắc sâu vào trong ký ức không phai....
5.2.2009 Lu Hà
Nhắn Nhủ Đôi Lời
Thu ơi! Sao khổ thế em?
Tin em gặp nạn nỗi niềm xót xa
Lòng anh như nắm tơ vò
Ngổn ngang trăm đoạn bơ phờ hoàng hôn
Con người sinh ở thế gian
Hữu duyên tương ngộ thuyền quyên má hồng
Tiếc rằng muôn dặm trùng dương
Mênh mông biển cả não nùng ngày xuân
Xưa kia hẳn có nợ nần?
Tình huynh nghiã muội bao phần vấn vương
Phải đâu giưã ngã ba đường
Gặp nhau rồi để bốn phương đất trời...
Tử sinh trong cõi luân hồi
Trùng trùng duyên khởi u hoài sầu đưa
Kiếp nào ta được gặp nhau
Phỉ nguyền ước vọng má đào em xinh?
Mong sao hạnh nguyện duyên lành
Vầng trăng soi sáng chút tình cuả anh
Tìm nhau trong cõi ba sinh
Hẹn em chân núi biển xanh sương mờ
Mấy lời mộc mạc nên thơ
Chân thành giản dị bút hoa vẽ vời
Thương em nhắn nhủ đôi lời
Giữ gìn sức khoẻ vui tươi yêu đời!
6.12.2010 Lu Hà
Nỗi Lòng Đỗ Quyên
Khắc khoải chim về với gió xuân
Gọi người quân tử chốn xa xăm
Kiếp này chưa trọn như mong đợi
Đôi ngả dương trần dạ héo hon
Ai có ngờ đâu nỗi đoạn trường
Lụy tình thiếu phụ hận trường giang
Sông kia có chảy theo ra biển
Mang tấm tình xưa chót lỡ làng
Xưa đã nhén nhom ánh lưả hồng
Em chưa cảm nhận mối tình chung
Tuổi đời non trẻ ra nông nỗi
Lá thắm cành dương lạc nẻo đường
Tôi đã phong ba vướng bụi trần
Đời trai háo hức với gian truân
Cương thường bản tính do trời định
Man mác tình em lệ ưá tràn
Tôi vẫn nhớ nhung những chuỗi ngày
Cái thời xưa ấy buổi xuân mai
Em tôi đẹp lắm theo năm tháng
Rồi để tình tôi tan gió mây…
Tôi phải ra đi tìm gió xuân
Phương trời xa lạ buổi hoàng hôn
Chiều xa nhung nhớ về nơi chốn
Xứ sở quê ta bóng lụi tàn
Để lại phiá sau một nỗi buồn
Thương em gái nhỏ một thời xuân
Đỗ quyên lưu luyến tình thơ gọi
Thổn thức canh dài hương gió tan …!
30.1.2009 Lu Hà
Thơ Thẩn Chàng Tiêu
Tôi biết đời tôi vẫn khổ đau
Lòng tôi khô héo đến bao giờ
Khi em đã có tay bồng bế
Mái tóc dờn xanh đợm nuối sầu
Từ ấy ngày xưa tôi lặng thinh
Mong em hạnh phúc với duyên tình
Thuyền em sóng gió còn say đắm
Cũng chẳng vui gì xa cách anh ?
Mỗi bước chân đi mỗi tủi sầu
Phong trần muôn ngả cõi người ta
Mở lòng ra đón trời xuân đẹp
Ấm áp tình xa chẳng gượng cầu
Tôi chẳng ép ai chịu lưã lần
Tuỳ lòng thương cảm cuả tình xuân
Thuận duyên thì nở ra hoa trái
Chẳng thuận hoa rơi nhụy héo tàn
Tôi vẫn hàng ngày với vợ con
Biết bao bận bịu nỗi lo toan
Giận ai lần lưã thành băng giá
Thương đoá hoa lòng hương héo hon
Tôi vẫn nhớ em vẫn nguyện cầu
Kiếp sau bồi đắp nỗi niềm xưa
Phút giây lầm lỡ tình muôn ngả
Thơ thẩn chàng Tiêu nỗi nhớ nhà !
29 .1.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét