Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 20



 



Chiều Buông Buông Phúc Xá

Tôi lại ngồi làm thơ
Tặng người em gái xưa
Ven bờ đê Phúc Xá
Cuả một thời xa xưa ....


Giòng sông cứ chảy hoài
Như bao nhiêu kiếp đời
Ngậm ngùi theo ra biển
Ánh hoàng hôn buông trôi

Thuở tôi đến bên em
Sấp sỉ mười tám xuân
Mà em chẳng chiụ hiểu
Nỗi lòng người chinh nhân

Tôi phải biết làm sao
Khi em còn ngây thơ
Hay lòng em trống rỗng
Bóng hình tan khói mơ

Thương con tằm ươm tơ
Miệt mài ăn lá dâu
Âm thầm mong thành kén
Cho cuộc tình bơ vơ

Mẹ cha đã hưá hẹn
Sao ta chẳng nghe lời
Cõi dương trần đen bạc
Nơi suối vàng âm u….

31.1. 2009 Lu Hà



Giấc Mộng Đêm Qua

Xưa anh đến tìm em
Chân thành như sông núi
Mặn mà như thủy tiên
Cháy bừng như nắng hạ

Đêm qua lại nằm mơ
Thấy một người con gái
Bên bờ sông hoang vu
Đi tìm bông hoa dại

Anh đã nhận ra em
Đôi chân như níu lại
Mắt ngước nhìn xa xăm
Sững sờ không tiếng gọi

Bóng hình em bay xa
Trong màn đêm âm u
Anh giật mình thức giấc
Thì ra là chiêm bao….

Tình yêu người bao la
Biến anh thành mộng mị
Thương em gái ngày xưa
Cuả một thời dĩ vãng

Anh yêu em chân thành
Nhưng em đâu có hiểu
Mênh mông lòng biển xanh
Ngây thơ ra nông cạn

Anh ngậm ngùi ra đi
Khi lòng em hờ hững
Hay em nhầm với ai ?
Kiên trì theo tán tỉnh?...

Hỡi em gái cuả tôi
Anh đâu còn xa xôi
Mà như người thiên hạ
Cho đêm dài mưa rơi!

Một nỗi buồn vu vơ
Bơ phờ tan giấc mơ
Ngậm ngùi trong tủi hận
Như bao nhiêu muà thu…

31.1.2009 Lu Hà




Gió Đông

Thoang thoảng chiều nay ngọn gió đông
Gọi miền dĩ vãng cõi hư không
Thì thào mang nỗi buồn man mát
Những nhớ những thương những chạnh lòng

Anh vẫn sầu tư nhớ đến em
Luân hồi quả kiếp mối nhân duyên
Lang thang gom gió tình muôn ngả
Rồi lại nguồn cơn khóc tủi hờn…

Đã biết đời ta mộng chẳng thành
Ngây thơ con gái tuổi vàng anh
Thương em thôi cũng đành im lặng
Hãy để thời gian giải nghiã tình

Còn nhớ không em thuở dạt dào
Mênh mông biển ái rộng bao la
Thuyền tình thăm ván dò nơi bến
Anh phải ra đi luống nghẹn ngào

Ai biết chiều Đông gió hững hờ
Nưả trong hiện tại nưả trong mơ
Bâng khuâng ướm hỏi mà chưa dám
Gió cuốn đời anh thật chẳng ngờ…

Năm tháng qua rồi vỡ mộng mơ
Hoàng hôn gió lạnh buổi xa đưa
Hoa đào hé nở tình xuân thắm
Lại chẳng bên nhau những sớm chiều

Ngao ngán cho ai trận gió Đông
Dày vò tan tác cánh hoa thương
Nỗi lòng lữ khách chiều hoang tím
Biền biệt thương ai má ửng hồng

Mỗi ngọn Đông tàn gợi nhớ nhung
Duyên thầm lỡ mất có buồn không
Có còn hy vọng trời xuân thắm
Thiếu phụ bâng khuâng khóc đoạn trường...

20.2.2009 Lu Hà




Bướm Lạc Hồn Xa
tặng H

Vẫn nhớ vẫn thương vẫn ngọt ngào
Tình hoa ở lại giưã chiêm bao
Qua bao năm tháng hoài hương sắc
Hỏi lại thời xuân nhỡ má đào đào

Cứ tưởng lâu rồi hoa thắm phai
Tình xưa chưa tỏ buổi hàn vi
Trái muà phấn rụng theo làn gió
Lá héo cành khô quả bói rồi

Duyên phận lỡ làng ai có hay
Gọi từ muôn kiếp thuở xa xôi
Ngây thơ ra nỗi nên nông cạn
Thoang thoảng hồn đau lạc nẻo đời

Tôi vẫn yêu em vẫn ngậm ngùi
Nén từng giọt lệ dấu trần ai
Bâng khuâng tư lự tôi thầm hỏi
Có phải vì tôi chót lỡ lời…

Đâu dám đem lòng oán trách em
Hững hờ chỉ thắm rối tuổi hoa niên
Giận ai không chiụ xoay làn gió
Bướm lạc hồn xa mộng ảo huyền…

Không lẽ lòng tôi khó hiểu sao?
Tình yêu đắm đuối thuở trăng mơ
Nên em chẳng kịp bay theo với
Trên thượng tầng cao mối tủi sầu…

17.4.2009 Lu Hà




Tha Lỗi Cho Anh

Mỗi lần anh đến chơi
Mẹ lại gọi em về
Nhưng em còn bé lắm
Bao muà hoa phượng rơi

Khi anh đã lên mười
Thì em mới lên hai
Mà chưa từng được bế
Em gái nhỏ đi chơi

Cha em và cha anh
Là những người chiến binh
Chia bùi cùng sẻ ngọt
Những năm dài chiến chinh

Các cụ đã hẹn nhau
Em sẽ là con dâu
Và anh là con rể
Cho hai nhà thông gia

Trước giờ phút chia ly
Nước mắt cứ chảy hoài
Nắm tay người đồng đội
Hy vọng vào tương lai...

Khi anh đã đi xa
Nhớ em anh gửi quà
Nhưng tình anh lơ lửng
Như con bướm cành hoa

Em đem lòng yêu anh
Một tình yêu tâm linh
Thiết tha em thổ lộ
Trang giấy hồng xinh xinh

Anh khấp khởi mừng thầm
Mấy năm chờ vấn vương
Rồi khi anh trở lại
Tấm lòng thành thương thương

Biết em sầu tương tư
Nhưng anh biết làm sao
Anh chưa hề hưá hẹn
Cánh chim trời bao la…

Không muốn làm em gái
Chỉ muốn làm vợ anh
Biết làm sao cho được
Cho tâm tình điêu linh

Bữa ăn thành mất ngon
Hội ngộ thành thê lương
Khi lòng anh trống rỗng
Bóng hình tan khói hương

Nghẹn ngào khi nhớ lại
Mỗi lần anh đến chơi
Tuổi thiếu niên xao xuyến
Em gái thời xa xôi...

Biết rằng em khổ đau
Tuổi thơ ấu xa xưa
Khi em còn bé lắm
Anh thầm nhớ trộm yêu

Khi em đã lớn lên
Và anh thành chinh nhân
Tâm tình anh thay đổi
Còn đâu là thiếu niên...

Hãy tha lỗi cho anh
Con chim hận trời xanh
Người cha nơi chín suối
Thương kiếp đời phù du...

2008 Lu Hà

Nỗi Lòng Nàng Chiêu Quân

Hắc thủy mênh mông chở nỗi sầu
Ngọn đèn tê tái suốt canh thâu
Sông ơi có chảy về quê mẹ
Mang hạt châu sa kẻ cống Hồ

Trọn kiếp hồng nhan tuỉ má đào
Căm tên hoạ sĩ nỡ sai ngoa
Mặt hoa da phấn bôi ra mực
Trích lệ khoé ruồi số sát phu....

Xé mảnh luạ đào cắn máu thơ
Đôi dòng trăng trối gửi ngàn thu
Nhạn kia đem cánh hoa tiên ấy
Trở lại thành đô dâng Hán Vua

Chiếc bách lênh đênh nặng oán hờn
Quan san Hồ-Hán gió mưa tuôn
Quặn lòng thiếu nữ trôi dòng lệ
Một chút hồn trinh trả thế trần

Văng vẳng đàn khuya dưới bóng trăng
Nhặt khoan vần vũ kéo năm cung
Chim kêu cá lội buồn ngơ ngẩn
Thương kẻ xa hương một nỗi lòng

Nhớ buổi tiễn đưa vua đích thân
Dắt tay bịn rịn giữa quân thần
Ví cho sơ ý gây ra cảnh
Nàng đã đi rồi lệ chưá chan

Nhỡ bước sa cơ ván đóng thuyền
Cạn dòng lá thắm mối tơ duyên
Truyện xưa nhắc lại đầy ai oán
Một trái tim đau tới cửu tuyền....

Kẻ ấy gian thông với giặc Hồ
Vẽ tranh bán chuá hại đời hoa
Vì ai mắc bẫy Mao Diên Thọ
Nên nguyện sông này rửa nhuốc nhơ

Năm tháng trải qua bao nắng mưa
Thương người con gái thác năm xưa
Người qua kẻ lại nhìn thương bến
Văng vẳng đàn nghe một điệu sầu

Đã mấy ngàn thu đoạn thế trần
Xót người thục nữ thắm môi son
Trăng sao soi tỏ cùng sông nuí
Lữ khách trên thuyền nhớ cố nhân

 2008 Lu Hà



Quên Một Trái Tim

Một trái tim rơi ôi thế nhân
Cuả người em gái vọng trời nam
Ra đi luống thẹn hồn non nước
Nuối tiếc tuổi xuân những tháng mòn

Nhớ lại bâng khuâng lệ ưá sầu
Tình ai như thể đoá hương thu
Mà sao tôi nỡ ra đi nhỉ
Chẳng ngỏ cho em để đợi chờ…

Tôi đã phong sương vạn nẻo trần
Nếm bao tủi cực nỗi gian truân
Thuyền trôi thứ lữ dời xa bến
Mang bóng hình em chẳng lụi tàn

Tôi nhớ con sông lúc xế tà
Bên người con gái tuổi hoa mơ
Ven đê đón gió tình xuân lại
Thoang thoảng mây thu chẳng hẹn hò

Em ơi sao lại vẫn ngây thơ
Chẳng biết tình tôi có đậm đà
Gió cuốn đời tôi theo sóng biển
Trùng dương biền biệt kiếp phôi pha

Thương xót vườn xưa ươm đoá hoa
Qua bao năm tháng vẫn mong chờ
Để rồi tan tác tình hoa vỡ
Cho kẻ si tình mộng ngẩn ngơ

Tôi lỡ bỏ quên một tuổi xuân
Thời gian cách trở dấu quan san
Bàng hoàng nhớ lại chiều thu ấy
Tôi biết tình tôi vẫn mặn nồng...

 3.2.2009 Lu Hà



Quan Quan Thư Cưu

Nhớ thương con chim Thư Cưu
Quan quan vắng vẻ âu sầu ven sông
Nước ơi cùng chảy chung giòng
Mà sao giọt đục gịọt trong lỡ làng

Thư Cưu chia ngả đôi đường
Tình ta chẳng trọn nỗi lòng càng đau
Ngậm ngùi nhớ bến bãi xưa
Khi con tu hú gọi muà yêu đương

Hai hàng phượng đỏ bên đường
Anh đi biền biệt bốn phương đất trời
Xa em chẳng nhắn dặn gì
Thư Cưu rau hạnh sâm si nỗi nhà

Quan san muôn dặm sơn hà
Cung đàn lạc lối em xa lấy chồng
Thuyền em rẽ sóng sang ngang
Sao anh chẳng đặng khoan dung cõi lòng

Quan quan chớ gọi theo giòng
Thư cưu trống mái giận lòng mãi sao?...
Nỗi niềm chôn dấu từ lâu
Thương con chim nhỏ sầu tư bên bờ

Chiều nay gió bấc mưa sầu
Thư cưu xa nhớ chân cầu thuở xưa
Tuổi vàng trái chín trăng mơ
Muốn ăn rau hạnh thì đưa đón về

Thuyền tình theo gió buồm mê
Lạc con sóng nước ê chề thư cưu
Đôi bờ rau má xanh tơ
Nhớ muà rau hạnh khi chưa lấy chồng

Thuyền ai! Duyên phận lỡ làng
Thư cưu ngao ngán đôi dòng đục trong?...

25 .3. 2009 Lu Hà



Nhớ Thương Thư Cưu

Từ ấy bên ai hương gió bay
Thư cưu đau đáu nỗi thương cay
Quan quan khắc khoải mong nhiều lắm
Thơ thẩn ven sông với tháng ngày

Sâm si hạnh thái đoá hoa xưa
Dào dạt tim côi ngóng đợi chờ
Yểu điệu thuyền quyên cô thục nữ
Hương nồng cỏ dại dưới trăng mơ

Cầm sắt làm chi điệu não nùng
Cung đàn lạc giọng gió qua sông
Thuyền ai thăm ván duyên lầm lỡ
Ngao ngán thư cưu lội giưã dòng

Gió cuốn đời ta xa lỡ thêm
Ven sông mờ mịt dấu chân chim
Thư cưu côi cút đừng kêu nưã
Kẻo động lòng ai mãi khóc thầm

Rau hạnh theo dòng sông nước kia
Hững hờ chảy mãi mối tình xưa
Thư cưu sao vớt lòng cho thắm
Héo hắt tình tôi như cánh hoa…

Rau hạnh vẫn tươi bên bến sông
Hững hờ dạo bước có buồn không?
Thư cưu nuối tiếc nhiều năm tháng
Nhớ hái cho nhau đẹp mớ lòng?….

Tạo hoá sinh ra một giống chim
Thư cưu yêu dấu cuả tình thâm
Ái ân quấn quít bên bờ bãi
Bao kẻ chung tình vẫn ngóng xem….

26.3. 2009 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét