Biết Phải Làm Sao
Anh biết lắm hồn
thu phảng phất
Gió thu buồn cô quạnh
làm sao?
Thương em hết sáng
chiều tà
Bồi hồi thổn thức
hết vào lại ra
Thư em viết âu sầu
tê tái
Vẫn than phiền bao
nỗi trầm luân
Còn anh thì cũng
chẳng hơn
Cố hương biền biệt
hoàng hôn ngậm ngùi...
Giá có được yêu
chiều ân ái
Để vơi đi bao nỗi
đắng cay
Tình thương mang lại
niềm vui
Trái tim ấm áp cho
đời em ơi!
Hãy dấn bước vui
tươi em nhé
Vượt lên trên bao
nỗi khó khăn
Xoá đi bực bội trần
căn
Ngày dài tháng rộng
muà xuân én về
Bao kỷ niệm tràn
trề xúc cảm
Những đêm dài trằn
trọc thâu canh
Mặn mà như giọt biển
xanh
Ngọt ngào như tiếng
chim oanh trong vườn!
Anh phải biết làm
sao đây nhỉ
Để em tôi vui với
tháng ngày
Sẻ san cốc lệ đầy
vơi
Chắt chiu từng hạt
muối đời cho nhau!
11.1.2011 Lu Hà
Biển Gọi
Thơ theo tâm hồn
Mai Hoài Thu
Sóng biển trào
dâng những nụ hôn
Mang theo vị mặn
cuả tâm hồn
Ngất ngây khi bóng
hoàng hôn phủ
Như cánh hải âu với
gió ngàn
Chân bước nhẹ êm
trên cát vàng
Mênh mông lồng lộng
má say nồng
Lòng tôi đắm đuối
bao năm tháng
Biển gọi hồn ai thắm
má hồng…
Sóng biển nhẹ hôn
lên gót chân
Yêu chiều giận dỗi
chút ghen tuông
Sục sôi cuồn cuộn
màu trắng xoá
Rồi lại tan ra
giưã tủi hờn….
Vẫn ngắm chạnh
lòng cánh hải âu
Xa xa vương vấn nỗi
âu sầu
Mà sao tan nát như
mưa gió
Em nhớ anh nhiều!
Anh ở đâu?
Chiều tối lạnh
thêm biển vẫn sầu
Bàn chân tê cóng
cát chôn sâu
Nhớ anh thương
bóng mình cô lẻ
Ai đã vì ai, có đợi
chờ?....
Như cánh hải âu nước
biếc xanh
Lạc bày thầm gọi đến
tên anh
Chiều nay vẫn có
người mong đợi
Khi bóng hoàng hôn
biển cuối trời..
10.10.2009 Lu Hà
Tình Quê
chuyển thể thơ Hữu
Loan: Hoa Lúa
Hương ngào ngạt đồng
xanh hoa luá
Đôi mắt nhung chan
chưá người ơi!
Mênh mông thăm thẳm
chân trời
Cay đa giếng nước
bồi hồi tình quê
Trải gió bụi sơn
khê vạn nẻo
Nhạc quê hương cổ
độ trăng lên
Xôn xao chim chóc
vang ngân
Lời ca như thể mưa
ngàn suối reo
Gió thu sớm vi vu
thánh thót
Để lòng anh tha
thiết hội muà
Đánh đu vật trụi
cuộc cờ
Dân ca quan họ mặn
mà xa bay
Trai với gái thôn
đoài thôn thượng
Ván thăm thuyền một
mảng trầu cau
Yêu nhau cởi áo
cho nhau
Về nhà dối mẹ qua
cầu gió bay
Núi bát ngát sông
đầy hương nội
Khói sương lam phủ
mái nhà tranh
Ngân hà một khoảng
trời xanh
Mười mong chín nhớ
cho mình yêu nhau
Cầm bàn tay đậm đà
ân ái
Tuổi hai mươi một
trái tình si
Ngực căng mắt biếc
xa xôi
Tràn đầy nhưạ sống
tuổi đời trắng trong
Một toà ngọc hiền
lương đắm đuối
Thương quê hương bất
diệt tình em
Tào khang trọn
nghiã tình thâm
Răng long tóc bạc
thì thầm thông reo
22.3.2010 Lu Hà
Hồn Theo Suối Lệ
Hồn theo suối lệ
chảy xuôi
Thơ tan trong nước
buồn trôi mãi hoài
Mưa trời lã chã
tuôn rơi
Thơ còn than thở
ngậm ngùi khổ đau
Trần gian bao cảnh
âu sầu
Mây trời bảng lảng
chiều thu u hoài
Thơ còn thắm nưã
hay thôi
Nhớ nàng tôi cứ bồi
hồi vì thơ
Con cò bay lả bay
la
Ngậm vành lá thắm
bay qua cổng trời
Nàng buồn ở cuối
chân mây
Chim thương thả lá
đến nơi nàng ngồi
Sông Hà bao lớp
sóng dồi
Nàng còn dệt tấm
thảm mây trên trời
Đọc thơ nàng lại
khóc rồi
Nhớ người dương thế
lệ rơi mấy hàng
Thương nhau đến thế
là cùng
Bao la dặm thảm
trùng dương não nùng
Nàng là tâm cảm
trong lòng
Hồn thơ tôi cứ vấn
vương cùng nàng
Cho dù cung điệu dở
dang
Nỉ non nức nở canh
trường một thôi
Chư Tiên rơi lệ sụt
sùi
Huống chi hạ giới
muôn loài sầu bi?
Trải qua bao kiếp
luân hồi
Cho tôi được gặp lại
người tôi yêu?
5.1.2011 Lu Hà
Hồn Ở Trong Tim
Bấy lâu tôi thả
tâm hồn
Vào trong lồng kín
ái ân cuả nàng
Trái tim nhuộm đỏ
máu hồng
Hồn tôi say đắm vấn
vương cùng nàng
Bao đêm trằn trọc
nhớ thương
Ô hay, tôi đã phải
lòng nàng sao?
Đúng rồi, nàng thật
thiết tha
Tâm hồn nàng cũng
âu sầu như tôi
Trái tim rung động
bồi hồi
Đêm đêm dào dạt
thì bên tai
Nàng là con gái
nhà trời
Còn tôi con cái
nhà người thường dân
Không gian cách trở
muôn vàn
Trăng sao vằng vặc
sông Ngân trập trùng
Thuyền tình giưã
chốn mênh mông
Xa xăm dặm thẳm bốn
phương đất trời
Dương buồm tìm khắp
mọi nơi
Trái tim dấu kín
sáng soi tâm hồn
Nàng về thổn thức
nguồn cơn
Nàng đi tôi lại u
buồn không nguôi
Tôi còn ở cõi trần
ai
Làm thơ trả nợ cho
đời mà thôi
Hồn nàng ở mãi
trong tôi
Trái tim tôi vẫn bồi
hồi vì thơ!
5.1.2011 Lu Hà
Thắp Nén Hương Sầu
chuyển thể thơ Hữu
Loan: Màu tím Hoa Sim
Phận là gái ba anh
bộ đội
Xa gia đình ở mãi
chiến khu
Em trai còn bé
ngây thơ
Vẫn chưa biết nói
mẹ già em thương
Tôi Hữu Loan người
chồng vệ quốc
Đợi chờ em mái tóc
còn xanh
Kết hôn ngày đẹp
tháng lành
Không đòi áo cưới,
yêu anh trọn đời
Tôi tranh thủ mấy
ngày vội vã
Đôi dày đinh tầm
tã hành quân
Bùn lầy lưá tuổi
đang xuân
Em cười xinh xắn
tâm hồn ngất ngây
Chàng độc đáo em
say giản dị
Tình vợ chồng đắm
đuối yên vui
Cưới xong buồn bã
ra đi
Mấy ngày nghỉ phép
ngậm ngùi trăng suông
Cứ ái ngại tào
khang nồng thắm
Gái có chồng ảm đạm
chiến tranh
Cuộc đời vệ quốc
chiến binh
Biết đâu vĩnh biệt
khi mình hy sinh?
Cũng khối kẻ rừng
xanh núi đỏ
Nắm xương tàn cổ độ
trăng thu
Linh hồn lạc lối
quê nhà
Tìm người vợ trẻ sớm
chiều mưa rơi!
Nhưng không chết
người trai khói lưả
Mà chết người em
gái hậu phương
Em tôi một buổi
bên sông
Cuốn trôi rờn rợn
thê lương não nùng
Tôi xin phép về
làng thăm mộ
Mẹ tôi ngồi lã chã
thương đau
Chiếc bình hoa cưới
ngày xưa
Muội tàn bám lạnh
tối chiều âm u
Thương mái tóc vẫn
chưa tròn búi
Vội ra đi sầu thảm
hoàng hôn
Ái ân chưa trọn
trăng tuần
Để anh côi cút tấm
thân phong trần
Vẫn chưa thuả lời
trăn ý trối
Dặn gì nhau lần cuối
em ơi!
Ngày xưa đồi tím
sương rơi
Áo em cũng tím
lòng tôi ngẹn ngào
Tôi nhớ lại đèn
khuya vắng vẻ
Một mình em vá áo
cho chồng
Miệt mài trọn cả
đêm trường
Bát cơm miếng nước
tình thương dạt dào
Chiều Đông bắc rừng
mưa u ám
Ba người anh thê
thảm bi thương
Cái tin em gái
trôi sông
Đi nhanh hơn cả lấy
chồng mừng vui!
Gió thu sớm ngậm
ngùi nước chảy
Dòng sông quê bàng
bạc trăng non
Em trai mới lớn
nhìn lên
Ngỡ ngàng ảnh chị
lệ tràn bờ mi
Gió hiu hắt mây trời
bảng lảng
Chiều hành quân
qua những đồi sim
Cỏ vàng héo uá
trong tim
Nỗi buồn day rứt
âm thầm tôi đi
Muà sim chín lòng
tôi tha thiết
Cảnh chiều hoang
biền biệt Ninh ơi!
Ai hò biển lá xa
xôi
Vô tình ác ý giưã
đời thương đau...
Chiều hoang tím
vàng thu chẳng dứt
Tôi ngân nga da diết
lời ca
Áo anh sứt chỉ đường
tà
Vợ anh chết sớm mẹ
già chưa khâu...
Muà sim chín càng
đau rớm lệ
Gió thông reo tê
tái hồn thơ
Nấm mồ cỏ dại
hoang vu
Có ai thắp nén
hương sầu cho tôi!
20.3.2010 Lu Hà
Tỏ lòng ngưỡng mộ
thương nhớ tới thi sĩ Hữu Loan
Một Đóa Hoa Lòng
Hỏi rằng còn giận
hay thương?
Khi em đọc hết nỗi
lòng cuả anh
Thư anh tha thiết
chân tình
Có gì thì cũng mây
thành khói tan...
Con người trong
cõi nhân gian
Trách sao cho khỏi
muôn vàn thiết tha
Hồn anh như gió trăng
mơ
Hoàng hôn bảng lảng
chiều thu âu sầu
Bao giờ ta lại gặp
nhau
Vườn xuân chim hót
bài ca muôn loài...
Trăm năm thế kỷ ngậm
ngùi
Ngàn thu lỗi hẹn nổi
trôi luân hồi
Bao giờ ai sẽ vì
ai?
Trái tim đa cảm lệ
rơi mấy hàng!
Hồn vương cánh gió
trập trùng
Đoá hoa anh tặng
cõi lòng nào say?
Em ơi! chỉ có một
người
Từng đêm trăn trở
vắn dài thở than
Đông tàn thì tuyết
sẽ tan
Lại còn băng giá để
xuân giận hờn?
Bài thơ kể lể nguồn
cơn
Lòng người thứ lữ
trăm ngàn đắng cay
Mến yêu anh mới lắm
lời
Thư đi thư lại thư
hoài mãi thôi!
9.1.2011 Lu Hà
Nàng Thơ Lại Về
Nhớ em anh lại làm
thơ
Vẩn vơ sớm tối làm
sao bây giờ?
Suối mơ anh đã cạn
nhiều
Hoang vu cỏ dại hồn
thơ não nùng
Tâm hồn anh ở cung
trăng
Hằng Nga đóng cưả
canh trường ủ ê
Lang thang khắp cả
phương trời
Nàng thơ như muốn
lánh người tình xa
Còn em trốn chạy
nơi nao?
Để anh vò võ âu sầu
nhớ mong
Sao em chẳng viết
đôi dòng
Rằng em vẫn nhớ vẫn
thương anh nhiều
Hai người đôi bến
tương tư
Bên bồi bên lở la
đà chảy xuôi
Mưa rơi tầm tã mấy
hồi
Phù du mấy kiếp
luân hồi mấy chương?
Dở hay trong cõi
vô thường
Ái ân mấy thuở mặn
nồng mấy canh
Tư duy bạc mái đầu
xanh
Trùng dương xa
cách tâm tình quẩn quanh
Không gian truyền
tải tâm linh
Hữu duyên giao cảm
bóng hình cuả nhau
Hãy cho cộng hưởng
giao thoa
Trái tim rung động
nàng thơ lại về...!
10.11.2011 Lu Hà
Rót Vào Lòng Nhau
Ngẩn ngơ trong giấc
chiêm bao
Đào nguyên dẫn lối
động nào ái ân?
Thân tôi còn gửi
nhân gian
Hồn đà theo gió
trăng ngàn mây bay
Tình tôi lưu luyến
đầy vơi
Tâm linh trí tưởng
tuyệt vời thế sao?
Ô kià biển rộng
bao la
Ruột tằm vương vấn
thiết tha là nàng
Trùng dương dặm thẳm
vô cùng
Đoá hoa chẳng nỡ
giưã đường để rơi...
Thương con chim nhỏ
lẻ loi
Vì ai mà phải rã rời
chân mây...
Tìm nhau khắp bốn
phương trời
Trốn sao cho khỏi
đắm say tình người
Thư tình rồi sẽ tới
nơi
Hàng hiên thánh
thót bồi hồi giọt mưa
Trái tim thổn thức
vô bờ
Ngăn sao giòng chảy
rót vào lòng nhau
Hỡi người đa cảm
đa sầu
Phải duyên thì thắm
phải tơ thì gần
Tháng năm mòm mõm
ngày xuân
Trăng tròn lại
khuyết hợp tan là thường
Cuộc tình mây gió
ru dương
Âm ba mấy đoạn dở
dang mấy sầu
Bao nhiêu kỷ niệm
dạt dào
Trần gian ấm áp
nghẹn ngào cõi tiên...?
11.1.2011 Lu Hà
Hơi Ấm Bàn Tay
Hoạ thơ Lê Nhiên Hạo:
Mười Thương Chín Nhớ
Búp măng như ngọc
trắng ngà
Lâng lâng mềm mại
vẫn là em đây
Nâng niu mười ngón
tay dài
Trăm thương ngàn
nhớ vơi đầy biển khơi
Quên sao ân ái
tình người
Xa nhau thì vẫn dưới
trời thương yêu
Nhớ Hàn Mạc Tử khi
xưa
Áo em trắng quá
sương mù mây trăng
Lang thang Nguyễn
Bính dặm đường
Cung đàn nưả khúc
tình trường khổ đau
Riêng anh đứng đợi
chân lầu
Chờ cô thiếu nữ hảo
cầu trong tay
Nguyện thề ôm cả
tình say
Cố đô ngày đó đắng
cay phận mình
Chia ly ngấn lệ
vòng quanh
Thương con đò vắng
cổ thành sầu đưa….
Hôm nay nào có ai
ngờ
Phong trần dầu dãi
trôi qua tuổi vàng
Bàn tay ngần ngại
trắng hồng
Xanh xao ngấn lệ nỗi
lòng sương thu
Mảnh mai kià đoá
sen tù
Bùn lầy nước đọng
bên cầu lệ rơi!
Giai không tứ đại
chôn vùi
Gạt bao tạp niệm bụi
đời sầu thương
Tình thù duyên thế
đoạn trường
Tâm trong tĩnh lặng
dốc lòng đạo tu!
12.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét