Thứ Ba, 5 tháng 8, 2014

Tình Cha Con Chùm 6



 




Cây Mai Của Cha
hoạ thơ Võ Đình Tiên

Hoa khóc cho người hỡi nghệ nhân
Mai vàng vẫn nở ở trong sân
Phụng Long Cha uốn thành thiên cổ
Để lại cho đời hương gió xuân


Thoang thoảng chiều nay lại nhớ cha
Còn đâu bóng dáng một thời nao
Say xưa con ngắm bàn tay khéo
Lưạ những nhành non uốn ngọn cao

Đêm ba mươi cũ còn xanh nụ
Chờ sáng hôm sau nở đón xuân
Pháo nổ reo vui mừng tết đến
Đầu năm mồng một chúc người thân

Phô sắc khoe màu bảy cánh thương
Long lanh sương đọng hội quần vương
Trong vườn ngự uyển kinh thành Huế
Vua chuá yêu loài hoa thắm hương


Khai bút mừng xuân rượu ngọt ngào
Trà ngon cảnh vật cứ nôn nao
Khói bay xác pháo vương đầy lối
Tre trúc đào mai cũng dạt dào

Đất khách xa quê quá nưả đời
Ngậm ngùi tha thiết một nhành mai
Năm nay tết đến hoa còn nở
Mồng một cha ơi lại nhớ người.

3.2.2010 Lu Hà



Công Cha Nghiã Mẹ
„ Công cha như núi thái sơn
Nghiã mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Nuôi con chẳng quản sớm chiều
Tình cha nghiã mẹ dạt dào biển khơi“


Công đức sâu dày ơn mẹ cha
Cha truyền nòi giống cuả ngàn xưa
Như hoa vương nhụy đời thơm trái
Núi vọng tình thâm nặng bốn muà

Thái cổ lưu truyền chuyện mẫu thân
Sơn cao nuí thẳm vẫn sinh tồn
Nghiã đời mẹ gửi trong dòng suối
Mẹ ở lòng con khắp mọi miền

Như thể sinh ra là chúng nhân
Nước non sông nuí của tình thâm
Trong như nước suối soi lòng mẹ
Nguồn sữa ơn đời bao thế gian

Chảy khắp mọi miền sông nước xa
Ra đi biển mặn nỗi mong nhà
Nuôi con chiu chắt từng hạt muối
Con sẽ trở về bên mẹ cha

Chẳng biết giờ này mẹ ở đâu
Quản bao gió táp với mưa sa
Sớm khuya tần tảo bao mong đợi
Chiều lạnh Vu Lan lại nhớ nhà

Tình thương xưa ngọn sóng triều dâng
Cha vẫn bền gan chẳng nản lòng
Nghiã nặng cưu mang từng hạt thóc
Mẹ là sông nước của quê hương

Dạt sóng biển khơi đời viễn dương
Dào nào ngăn cản tấm lòng thương
Biển nào chia cắt tình non nước
Khơi dậy hồn thơ nỗi nhớ mong

Muà Vu Lan 200 Lu Hà




Tết Này Con Vẫn Chưa Về

Hàng năm đệ tử xa gần
Mà sao vẫn cứ lần khân chưa về
Phải chăng duyên nghiệp bộn bề
Nên chưa có dịp sơn khê dạn dày
Bọt bèo sông nước mây trôi
Tấm thân nhờ gưỉ xứ người bao năm
Xưa kia còn ở Việt Nam
Cưả thiền cô quạnh âm thầm vắng tanh
Đêm trường hiu hắt thâu canh
Bóng ma cộng sản lấn tranh cưả đời
Con không được biết nhà trời
Phật đà xa cách ngoại lai vô thần
Mây đen che lấp trăng ngàn
Gió mưa Các Mác ngập tràn nước non
Đau thương nhuộm cả hồn con
Như tờ giấy trắng sắt son Phật Đà
Đường về nhà Phật bao xa
Gập ghềnh sỏi đá ta bà mênh mông
Tung tăng khăn đỏ đến trường
Bài ca lãnh tụ bi thương Di Đà
Nay con mới hiểu được ra
Mà sao không đến cửa chuà quy y
Xin Thày hải lượng từ bi
Thời cơ chưa đến thân côi dạm trường
Một mình như mớ bòng bong
Mười lăm năm trước theo đường Ki Tô
Đức Chuá cao cả xức dầu
Phật Đà sáng chói cam lồ trào tuôn
Viên Giác con vẫn đọc luôn
Pháp danh chẳng có chỉ son tấm lòng!

nhân Lễ Tết 2008 Lu Hà




Muà Vu Lan

Con vẫn băn khoăn nỗi cảm phiền
Năm nào Thày cũng nhắn đưa tin
Vu Lan thu xếp về thăm Phật
Hương khói già lam cánh cửa thiền

Hàng năm vào độ tiết trung thu
Gió mát trăng thanh khách tảo chuà
Nô nức xa gần bao đệ tử
Chôn rau cắt rốn tấm lòng xa

Nhớ thuở hàn vi ngài Mục Liên
Thần thông quảng đại tới cửu thiên
Nhãn quang trí tuệ siêu thần lực
Thương mẹ âm u chốn cửu tuyền

Xoá tội vong nhân lòng vị tha
Cho cơm đói khổ những hồn ma
Gây bao tội ác nơi trần thế
Giải thoát bao dung tháo dải sầu

Một sớ cầu siêu gửi tới Thày
Đường xa bưu điện có ai hay
Phong thư gói trọn tình thương nhớ
Gọi chút lòng ghi ở chốn này

Sách báo nhà chuà con vẫn xem
Gió mây nương nhẹ thấm mưa phùn
Cho bao hạt giống thêm tươi tốt
Cửa Phật từ bi giải oán phiền

 Vu Lan 2008 Lu Hà




Chia Buồn Cùng Tang Quyến
thơ tặng gia đình Thi Sĩ Hà Thượng Nhân

Đi Ô Phăng một nhà toán học
Cây sồi già gai góc xót xa
Tuổi con bằng nưả đời cha
Rưng rưng ngấn lệ bạc phơ mái đầu...

Hà Thi Sĩ âu sầu thương nhớ
Dương con ơi! Vội vã ra đi !
Sông Hà khổ hạnh trần ai
Thuyền trôi sóng vỗ lẻ loi sớm chiều...

Vượt cưả aỉ bệnh xơ lão hoá
Hồn thơ bay Đỗ Phủ ngày xưa
Nhân sinh thất thập là bao
Lai hy cửu thập người là Thượng Nhân.

Chín ba tuổi trần gian hiếm có
Chẳng tu tiên cổ độ trăng soi
Ngâm nga xướng vịnh mấy ai?
Chưởng môn văn học cuộc đời bao la...

Chòm râu bạc thẫn thờ mộ trẻ
Quá năm mươi con vội vàng chi
Cây đời màu lá xanh tươi
Vòng hoa tang trắng sương rơi nhạt nhoà.

Chiều chủ nhật Huệ Thu thăm viếng
Bậc đại huynh chưởng thượng văn chương
Đi cùng hồn Phạm Xuân Dương
Hôm nay đưa tiễn nghiã trang bầu đoàn.

Đời chiến mã cha con xung trận
Cùng lưu đày vấn nạn nước non
Bạn bè thân hữu xa gần
Kẻ đi người ở thở than não nề...

Cháu vốn dĩ trọng tài mến nghiã
Hà chưởng môn kính mấy vần thơ
Chia buồn gia quyến tang gia
Vượt qua biển lệ ta bà khổ đau!

9.8.2010 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét