Hận Để Ngàn Thu
Thiếp mất chàng rồi
Thi Sách ơi !
Căm tên Tô Định
thú lang sài
Phất cờ khởi nghiã
vì dân nước
Để lại ngàn thu vạn
nghiã đời
Hai đất Mê- Châu nặng
mối duyên
Cửu Chân Hợp Phố
góc trời Nam
Trùng trùng gươm
sáng loà nhân ái
Nợ nước thù nhà
xương máu tan
Yểu điệu thuyền
quyên bậc nữ vương
Một người một ngưạ
một cây thương
Hoa khôi giáp trụ
voi ra trận
Môi thắm má hồng đẹp
núi sông
Tình chàng thăm thẳm
chín tầng sâu
Thiếp đã hưng binh
rửa hận thù
Năm canh rầu rĩ
thương và nhớ
Ôm vầng trăng bạc
suốt đêm thâu
Chín suối muôn
trùng ai có hay
Phòng không lạnh lẽo
buốt canh chầy
Gối loan hoen lệ
tình quân vắng
Điện ngọc âm thầm
cơn gió lay
Ái Bắc Chi Lăng ngập
máu thù
Hồn thiêng Thi
Sách gió cười theo
Chàng bên bờ suối
ru hồn thiếp
Bớt nỗi thương sầu
giảm nỗi đau
Quang Vũ Hán Triều
kinh hãi rên
Trường An mất ngủ
mối lo phiền
Tướng già Mã Viện
tham danh hão
Giao Chỉ trụ đồng
Ba Phục chôn
Gót ngọc tay tiên
vung bảo kiếm
Khăn tang khí lạnh
sát quân thù
Rùng rùng quân lệnh
nghiêm như núi
Lăng Bạc ngàn thu
lệ ngẩn sầu
Sông nuí còn đây nợ
tổ tiên
Ngàn thu Trưng Trắc
vẫn lưu truyền
Thù nhà nợ nước
hai vai gánh
Huyết sử tình thâm
vạn nẻo trần
Nợ nước thù chồng
hận núi non
Căm quân bá đạo ác
tham tàn
Hát Giang gieo tấm
lòng trinh tiết
Văng vẳng bên sông
giận oán hờn...
28 tháng 4 năm 2009 Lu Hà
Hoa Mai Xứ Lạnh
Nhớ hẹn xuân về ra
đón hoa
Năm nay tựa cửa
ngóng từ xa
Lang thang mây lạ
chiều cô quạnh
Hồn lạc phương xa
nhớ chốn nào?
Hà nội giờ đây cơn
gió mưa
Còn đâu diễm lệ buổi
xa đưa
Ngọc Sơn hắc ám mờ
sương khói
Gợn sóng mặt hồ xa
nhớ xưa…
Tuổi đã cao rồi vẫn
mộng mơ
Tuy rằng sức khoẻ
kém hơn xưa
Muà đâu hoa trái
thời thơ ấu
Năm tháng xa vời
bao cánh hoa…
Bàng bạc chiều nay
nhớ cố hương
Bỗng ai nhắc lại
đoá hoa thương
Lơ thơ bông tuyết
hồn cô lẻ
Tâm sự bâng khuâng
lệ ưá dòng
Đất khách quê người
mấy chục năm
Dật dờ thứ lữ xót
thương thân
Mỗi năm mỗi tuổi
già thêm nưã
Lực bất tòng tâm
chịu gió xuân…
Kẻ Mỹ người Âu
cũng thế thôi
Xa quê biền biệt
xót thương đời
Cây mai sinh phải
thời tao loạn
Chiu chắt tình ai ở
xứ ngươì
Cũng chỉ mong rằng
mai nở hoa
Giưã muà giá lạnh
gió tây âu
Gưỉ thân Việt quốc
lòng bắc mỹ
Thầm gọi hồn nhau
với nước nhà
Mỗi độ xuân về
thương cánh hoa
Mong ngày trời nắng
tối không mưa
Nâng niu ngóng đợi
xanh chồi lá
Bao kẻ xa hương lệ
ưá nhoà
Ai bảo rằng mai rụng
cuối đời
Thân cây còn gửi
góc trời tây
Việt Nam xa cách
ngàn muôn dạm
Ai hiểu lòng ai những
tháng ngày…
Ai chắc rằng mai
đã uá tàn
Mỗi năm mỗi tuổi
gió đưa xuân
Đêm nay khô héo
tàn hương lạnh
Mai sớm chờ ai nảy
nhánh non?...
Biểu tượng muà
xuân những cánh hoa
Lòng người dân Việt
ở phương xa
Trùng dương vẫn hướng
về quê mẹ
Chăm sóc chậu hoa
nỗi nhớ nhà
Biết đến bao giờ
toại ước mơ
Đàn con xứ lạ trở
về quê
Cha ông tiên tổ hằng
mong đợi
Chẳng sợ đêm đông
sợ tuyết muà…
xuân 2009 Lu Hà
Huệ Thu Khóc Bà
chuyển thể thơ Huệ
Thu: Khóc Hồ Xuân Hương
Ngẫm người lại
nghĩ đến ta
Ba chìm bảy nổi la
đà trần canh
Gian truân nhuộm
mái đầu xanh
Nỗi niềm cay đắng
tâm tình bi ai
" Ví đây đổi
phận làm trai"
Vẫn còn văng vẳng
tiếng người ngàn thu
Giang sơn chiến quốc
ba đào
Chặn quân xâm lược
máu hoà lệ chan
Mưa nguồn tưới khắp
dân gian
Nỉ non ai oán cung
đàn sầu đưa
Lưu Hương Ký, nét
tài hoa
Khóc ai như thể Tố
Như thương mình
Tìm đâu giưã chốn
kinh thành
Văn chương thuở
trước phồn vinh mấy nhà
Thăng long vẻ đẹp
mặt hoa
Đài trang yểu điệu
vẫn là Xuân Hương
Tao đàn lớp sóng
trùng dương
Phi thường ngang dọc
non sông tiếng bà
Cổ kim lệ đổ nến
trào
Năm canh rầu rĩ vần
thơ nghẹn ngào
Thiên tư đâu phải
tình cờ
Trâm anh ngọc bích
thói nhà thuần phong
Hây hây kià ánh
trăng vàng
Môi son má phấn bẽ
bàng Hằng Nga
Đoạn trường để lại
sầu thu
Hồng nhan bạc mệnh
thương nhau nỗi niềm
Luân hồi rỉ máu
con tim
Nhớ ai mà khóc âm
thầm Huệ Thu?
3.7.2010 Lu Hà
Món Nợ Ân Tình
Trải gió bụi bao
phen ân oán
Sóng ba đào tủi hận
nguồn cơn
Chúng sinh muôn
cõi dương trần
Cánh bèo tan hợp
ái ân chan hoà
Dẫu chẳng thuận kiếp
xưa tiền định
Cưỡng làm chi số mệnh
an bài
Người ơi gặp gỡ
làm chi
Cho thêm sầu oán
cho đời thêm cay
Say mê ai đặt bày
quăng lưới
Ao hồ sâu bắt cái
thủy chung
Trái duyên buộc chỉ
tơ hồng
Cho đời vương lụy
mang lòng sinh nghi
Dồn thế bí đường
đi nước bước
Theo dấu chân đám
rước qua sông
Thuyền qua bến vắng
đò suông
Ngậm ngùi đôi ngả
sầu vương canh tàn
Đời trai trẻ tủi hờn
cố quốc
Chót sinh ra chẳng
được như lòng
Nuôi con luống những
cầu mong
Công thành danh toại
xứng dòng nho gia
Bao mộng ước thành
ra mưa gió
Bút nghiên thành bỏ
xó ai hay
Bon chen học giống
tôi đòi
Không thần không
thế thành người bỏ đi
Phải cam chiụ một
đời hèn kém
Trí nam nhi chiụ
ngậm bồ hòn
Trông ra bốn bể sầu
than
Kiếp này giun dế
tro tàn lá bay
Gạt nước mắt cho
hay phương sách
Phải xuất dương cứu
cánh cho đời
Tự mình giải phóng
mình thôi
Vì cây dây cuốn một
thời đau thương....
2008 Lu Hà
Gửi Người Chưa Biết Tên
tặng cô gái trong
thơ Thương Hoài Thương
Ngán ngẩm cho ai
nhung nhớ hoài
Bao nhiêu lưu luyến
bỗng trôi xuôi
Thì ra Tiên Nữ ta
mong đợi
Phút hoá thành
sương lã chã rơi
Hỡi cô thiếu nữ ở
đâu xa?
Gió thuận quanh
năm mưa nắng hoà
Đôi mắt khát khao
nhìn biển cả
Có thầm nghĩ đến một
tình thơ?
Tôi đã làm thơ để
tặng nàng
Tặng người con gái
mắt huyền nhung
Người tôi yêu đấy
là ai viết?
Trời ơi! Ơi hỡi
Thương Hoài Thương…
Cuộc đời tuy thế
cũng là vui
Nhầm lẫn cho nên
chuyện hoá cười
Tâm tình nhắn gưỉ
người trong mộng
Phút hoá thành thơ
động cổng trời
Tiên Nữ vân du
cùng gió mây
Thái Chân Ngọc Nữ
mải vui vầy
Có còn nhớ đến
chàng thi sĩ
Thơ đã bao lần
mong nhớ ai?...
Mộng mị dương trần
huyền ảo mơ
Trang Chu mơ bướm
hoá thành thơ
Bướm Chu như thể
người trong ảnh
Cho đến kiếp nào
ta gặp nhau?...
18.5.2009 Lu Hà
Má Đào Phôi Phai
chuyển thể thơ
Thanh Hoàng: Bóng Chiều Xưa
Dáng hồng lãng
đãng chiều buông
Sầu vương cảnh vật
thê lương não nùng
Khung trời vắng
bóng chim muông
Ánh đèn le lói nhớ
thương quê nhà...
Thuyền ai cập bến
sông xưa
Hò ơ mái đẩy bóng
dưà xôn xao
Ngư ông xếp lưới
gác đò
Nông phu vội vã
vác bưà lên vai
Dân làng kĩu kịt
ngô khoai
Miền Nam sản vật
quê tôi thiếu gì?
Cánh đồng thẳng
cánh cò bay
Bài ca vọng cổ bồi
hồi người ơi!
Hiu hiu gió thổi
chân đồi
Mấy cô thôn nữ thầm
thì rỉ tai
Ngẩn ngơ có một
chàng trai
Thương con bướm trắng
ngậm ngùi sương reo
Vi vu kià tiếng
sáo lưng trâu
Mục đồng gõ mõ gọi
nhau ời ời
Xóm thôn rộn rã tiếng
cười
Đàn gà nháo nhác
tìm nơi chốn về
Bập bùng khắp nẻo
sơn khê
Mùi thơm cơm chín
tràn trề chưá chan
Nỗi niềm sông nước
muôn dân
Xứ người ngao ngán
giang sơn giống nòi
Tháng năm có bấy
nhiêu ngày
Hoàng hôn thơ thẩn
nhớ người thuở xưa
Nắng mưa tần tảo
xót xa
Ngược xuôi gồng
gánh má đào phôi phai....
1.7.2010 Lu Hà
Ngàn Sau Ta Lại Gặp
Nhau
Cảm tác từ thơ và ảnh
cuả Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Long lanh giọt lệ
Huyền Trân
Hỏi cô Mỹ Hạnh hoa
xuân miền nào
Hẳn là dân Bắc di
cư
Đồng bằng sông Cửu,
Cần Thơ Sài Gòn
Hay là gốc gác
Trung Phần
Thiên hương quốc sắc
trăng ngàn ngẩn ngơ
Than ôi, trần thế
bơ vơ
Nôn nao chiều tối
ngóng chờ tin ai?
Xa xôi người gọi đầu
dây
Tiếng trầm giọng bổng
bồi hồi nỉ non
Nhớ nhung năm hết
tháng tàn
Vào ra tưạ cưả bần
thần anh ơi!
Thời gian lần lưã
con thoi
Mong ngày chóng hết
để lời sắt son
Sắt cầm cay đắng
thêm buồn
Động viên an ủi đỡ
dần thương yêu
Bên ngoài khoảng
trống bao la
Phòng the ấm áp
nghẹn ngào vàng oanh...
Mặc cho rầu rĩ đầu
xanh
Tiếng chuông vắng
lặng năm canh tủi sầu
Thương ai mòn mỏi
đời chờ
Buồng không lạnh lẽo
phận bèo nổi trôi
Trách người mê mải
dong chơi
Đường xa khuất
bóng trần ai bạc tình
Hồng nhan sợi chỉ
tơ mành
Hằng Nga aỏ não
năm canh ngậm ngùi
Ngồi trông mây nước
xa vời
Gửi cô Mỹ Hạnh đôi
lời nhắn nhe
Dù cho vạn nẻo sơn
khê
Ngàn sau còn nhớ lời
thề gió bay
Kiếp này chót lỡ
làng rồi
Trùng trùng duyên
khởi luân hồi trần duyên.
10.7.2010 Lu Hà
Mộ Hoang Suối Vắng
hoạ thơ Phan cát
Linh
Chiều tà ảm đạm
cánh rừng hoang
Ngôi mộ bên dòng
suối thảm thương
Chả biết là ai mà
khổ vậy
Quanh năm hiu quạnh
khói tàn hương
Người nằm dưới mộ
tên chi đó
Giưã chốn rừng
hoang gửi xác thân
Trận chiến hôm qua
còn đỏ lưả
Nơi đây nguội lạnh
nỗi hờn oan
Người đã ra đi bỏ
vợ con
Mẹ cha tìm hỏi nắm
xương tàn
Rừng sâu nước độc
mà không thấy
Lỗi hẹn lời nguyền
trên thế gian…
Hoang vu chiều vắng
rụng lá vàng
Không một chùm hoa
nở muộn màng
Chim chóc cũng buồn
không dám gọi
Sương rơi ngọn cỏ
gió thê lương
Người nằm dưới mộ
là ai đó
Quê ở đâu ta tận
chốn nào
Nam bắc cao nguyên
hay hải đảo
Vô danh chiến sĩ mộng
phù du
Có phải là anh
lính cộng hoà
Hay người bộ đội ở
phương xa
Cớ sao vỏ đậu nung
nồi đậu
Huynh đệ tương tàn
có xót đau?
Đất nước ngày nay
vẫn chẳng yên
Khắp nơi ai oán tiếng
kêu than
Biển đông thân xác
còn trôi nổi
Vạn kiếp người
không có đất chôn….
2.11.2009 Lu Hà
Thương Em Người Vợ
Hiền
Thơ theo tâm tình
thi sĩ Thanh Hoàng: Thương
Thương em từ thuở
xa xưa
Miệng ăn cơm búng
lưỡi lưà cá xương
Trung du đồi cọ
quê hương
Bình Ca bến nước
trọn dòng thủy chung
Ai gây sóng gió
bão bùng
Mưa tuôn giọt lệ
vua Hùng ngàn thu
Chôn nhau cắt rốn
chia lià
Gánh gồng cha mẹ
lên tàu vào Nam
Xa quê em mới lên
năm
Tử sinh cốt nhục
tình thâm giống nòi
Ngăn sông ách Nước
tai trời
Nhịp cầu Bến Hải
sương rơi lạnh lùng
Miền Nam nâng giấc
mộng vàng
Bỗng đâu gió chướng
hãi hùng tuổi xuân
Bắc phương ào ạt
tiến quân
Bảy lăm thê thảm
chồng con ngậm ngùi
Thương em khó nhọc
thăm nuôi
Hận thù cải tạo cuộc
đời lầm than
Em tôi má lúm đồng
tiền
Động hồ sóng dậy lệ
tràn bờ mi
Sớm chiều tần tảo
đôi vai
Tằm tơ mái tóc rối
bời thương em
Khó khăn chịu đựng
âm thầm
Bưã no bưã đói tím
bầm ruột gan
Ra đi cùng với chồng
con
Đất lành chim đậu
trăng tròn bình an
Thương em người vợ
thảo hiền
Chịu bao cay đắng
tủi hờn tha hương
Ta bà chìm nổi não
nùng
Hai lần di tản tận
cùng hành tinh
Chim ca yêu khoảng
trời xanh
Sông Thao dào dạt
quê mình nỉ non
Cửu long cuồn cuộn
sóng cồn
Giang sơn máu lệ tổ
tiên nghẹn ngào
Thương em rám nắng
má đào
Lo toan bươn trải
mặn mà chồng con
Thương em đôi mắt
nhung huyền
Năm canh trằn trọc
vết hằn thời gian
Đoá hồng lưu luyến
hồn nhiên
Tuổi vàng trăng ngọc
suối tiên rạt rào
Theo anh chìm nổi
ba đào
Chân trời góc biển
nghẹn ngào vần thơ
Thương con kén nhỏ
ươm tơ
Miệt mài dệt vải
canh khuya thuở nào
Thương con sáo nhỏ
sớm chiều
Bắc Ninh quan họ
ca trù sông thương
Tiếng đàn tích tịch
tình tang
Khoan thai nhẹ bước
đài trang dịu dàng
Hàng Nga lầu ngọc
gác vàng
Sao bằng trần thế
vì chồng vì con.
17.5.2010 Lu Hà
Lam Kiều Tỵ Nạn
Cô vẫn đó đợi chờ
ai thế ?
Chỉ cười thôi chẳng
nói nên lời
Long lanh ngọc biếc
Lam Kiều
Trúc mây đưa gió
trầm trồ ngợi khen
Khắp muôn nơi bàn
dân thiên thể
Cùng trăng sao tuyệt
thế giai nhân
Yêu kiều Ngọc Nữ
Thái Chân
Mây sa cá lội
thông ngàn ngẩn ngơ
Đời trần ải bơ vơ
thế tục
Khách làng thơ lạc
bước thiên thai
Động hồ tiên nữ dạo
chơi
Một năm tiên cảnh
người ơi đừng về
Nâng chén ngọc phu
thê mộng ảo
Quên luân hồi bạc
bẽo trần gian
Lánh xa thế tục
phong trần
Tìm nơi am động
tiên nhân đợi chờ
Một thế kỷ lu mờ
trấn áp
Cộng sản về đè bẹp
văn nhân
Bàn môn tả đạo vô
thần
Con đâu ý nhạc điệu
đàn vi vu
Cơn gió thổi phất
phơ làn tóc
Nắng xuân hồng
chim chóc gọi hoa
Thướt tha đoá ngọc
Lam Kiều
Đồng bào hải ngoại
chan hoà tình thương
22.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét