Cô Gái Tuổi
Xuân Thì
cảm tác thơ Mai Hoài Thu:
Đợi Chờ
Lững thững trên đường phố
Một mình biết đến đâu
Hững hờ cơn gió thổi
Thoang thoảng cõi hư
hao...
Đêm tối San Jose
Em tôi, chẳng thảnh thơi
Bâng khuâng trên hè phố
Vời vợi nỗi sầu rơi...
Năm tháng chờ mong đợi
Mưa thu giọt tả tơi
Nôn nao trên phiến lá
Xanh xao tới cõi trời...
Một mình vẫn bước đi
Mái tóc xoã ngang vai
Ôi! sao mà nhớ thế
Cô gái tuổi xuân thì...
Tâm hồn vẫn cuồng si
Em gái ngoài ba mươi
Thuyền quyên cô thục nữ
Thương! thương quá đi
thôi...!
7.2.2012 Lu Hà
Gặp Con
Trong Mộng
Tôi lại tìm trong mơ
Khi gần lại loãng xa
Đưa hồn tôi mộng tưởng
Bao thác ghềnh vi vô
Mong gặp lại con tôi
Một miền thương xa xôi
Nhạt nhoà trong tuổi trẻ
Cơn sóng đời mưa rơi…
Lòng người là hiểm sâu
Tình người không bến bờ
Đá ngầm chôn dưới đáy
Nhẫn tâm là thương đau
Tôi như con chim ca
Yêu bầu trời tự do
Chân thành là hạnh phúc
Giưã trần gian bao la
Tôi là người Việt Nam
Nuôi tấm lòng tha nhân
Cho dù ai phỉ báng
Con tim không phai tàn
Biết bao người yêu tôi
Biết bao người ghét tôi
Trong bùn lầy nước đọng
Vẫn nhả hương cho đời....
Tôi không muốn ghét ai
Và cố tránh giận ai
Lòng căm thù xoá bỏ
Vô tư là yên vui
Tôi đã sớm hiểu ra
Cõi trần gian ta bà
Đầy bóng ma ác quỷ
Mà lòng tôi xót xa
Tôi vững tin ở tôi
Bình tĩnh mà xét suy
Khi lòng tôi minh bạch
Xá gì lời thị phi
Con gái tôi thương tôi
Đoá tâm hoa cho đời
Bạc vàng và bổng lộc
Mà lòng không phôi phai
Giấc mơ cứ chập chờn
Bao nhiêu nỗi bồn chồn
Tôi bồi hồi thức dậy
Phẩy đôi dòng hoa văn
Cha viết tặng cho con
Mong con vui tuổi xuân
Đừng băn khoăn tủi phận
Trong bẫy đời trầm luân
Hãy sống như chính mình
Vui tươi đời xuân xanh
Hồn nhiên là vốn quý
Lắng trong là thông minh
Chớ tranh caĩ dài dòng
Tốn thời gian khổ thương
Khi nghe lời ai nói
Mua dây mà buộc lòng
Một giấc hoè đi qua
Nhớ lại thành vần thơ
Gưỉ ngay cho con gái
Thơ còn chờ mơ sau....!
24.10.0 Lu Hà
Năm Em Mười
Bảy Tuổi
Năm em mười bảy tuổi
Khi mới vưà thương yêu
Anh sinh viên đại học
Hoa trắng tặng mĩ miều...
Anh hỏi thăm bè bạn
Dò la biết thích gì...?
Tình thơm nồng cháy bỏng
Lầm lạc thành chơi vơi...
Rồi khi em có thai
Ước nguyện mừng tương lai
Anh quay đi giận dữ
Hãy phá bỏ nó đi...
Em phải biết làm xao
Giưã dòng người xôn xao
Bon chen chèn xô đẩy
Cánh hoa nhầu hư hao...
Thôi hãy bước anh đi
Để mặc cánh bèo trôi
Trập trùng ra biển cả
Cho đá ngầm tả tơi...
Nhà người ta ích kỷ
Chẳng hiểu cõi tâm linh
Mưu toan thèm vật chất
Xót xa vòng tử sinh...
Thương giọt máu cuả tôi
Nước mắt cứ chảy hoài
Con ơi! là tất cả
Niềm vui bao cuộc đời...
23.2.2012 Lu Hà
Nỗi Lòng Người Lính Cộng Hoà
tặng văn sĩ Chính Nguyên
"Hai mươi năm hư hao
Tóc trắng tự lúc nào
Mảnh đời như giông bão
Tuổi tình thêm xanh xao...!"
Vầng trán nhăn tư lự
Lo thế sự dinh hoàn
Văn chương hồn Lạc Việt
Gom lại những mảnh hồn
Hỡi người lính cộng hoà
Cùng sát cánh bên nhau
Hai mươi năm khói lưả
Máu lệ rơi nhạt nhoà
Nước nhà vẫn tối tăm
Mà đã ba bảy năm
Lênh đênh dòng biển cả
Tim óc ruột gan bầm
Bạn bè tìm gặp lại
Chan chưá hồn thơ văn
Nguyện cầu chung xây đắp
Đắm say tình nhân gian
Khôi phục lại ngôn ngữ
Quyết theo đường chính đạo
Thức tỉnh dân Việt Nam
Xoá bỏ bỏ nền mạo hoá
Mừng vui có diễn đàn
Tha hồ mà viết văn
Thơ ca nền dân chủ
Khắp tinh cầu hân hoan
21.6.2012 Lu Hà
Tôi Phải
Làm Sao
Đã hai sáu năm rồi
Bao muà thu vàng rơi
Trải những này mưa nắng
Tôi mong mãi một người
Người ấy là cha tôi
Khi tôi mới chào đời
Người ở xa, xa lắm
Nơi chân trời xa xôi
Người ấy đã ra đi
Dặn ông bà tôi nuôi
Để chờ người trở lại
Đón tôi đi theo người
Tôi nhớ người thiết tha
Trông trời rộng bao la
Tôi mong người trở lại
Biền biệt bao muà qua
Tôi ở với ông bà
Hơn mười năm trôi qua
Mẹ tôi về lại đón
Đưa tôi đi Âu Châu
Tâm hồn tôi bâng khuâng
Bao nhiêu điều vấn vương
Tôi chẳng hiểu sao cả
Nhưng tôi vẫn nhớ nhung
Cha mẹ tôi chia tay
Nhưng mẹ lại có tôi
Quyết giữ thành báu vật
Bao kỷ niệm u hoài...
Nhưng tôi là con người
Đâu phải của riêng ai
Biết yêu và biết ghét
Chân thành như cha tôi
Người ta bảo rằng là :
Từ cổ kim xa xưa
Sách thánh hiền vẫn dạy
Huyết cha phần tinh hoa
Khoa học đã chứng minh
Di truyền và tâm linh
Mẹ kéo dài tuổi thọ
Cha là hồn nhân sinh
Phá hủy mã di truyền
Là giết chết lương duyên
Muôn lá rơi về cội
Cõi ta bà triền miên...
Mẹ tôi vì ghen tuông
Một tình yêu đơn phương
Nên đời tôi vương lụy
Ôi ! Tình trường thê lương
Tôi phải biết làm sao
Tôi thương mẹ như cha
Phải làm sao cho đúng
Trong kiếp đời phù du ?...
Tâm hồn là vầng dương
Trái tim là mênh mông
Tình thương là bất diệt
Như muôn vì sao băng
Tôi sẽ đi tìm cha
Mong cuộc sống hiền hoà
Chôn vùi bao ích kỷ
Cho tâm hồn thăng hoa...!
23.10.2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét