Áo Trắng Em Bay
Áo trắng em bay phấp
phới xinh
Ngẩn ngơ thơ thẩn
khách đa tình
Ngất ngây sánh bước
cùng người ngọc
Hãy nói rằng em chỉ
thích anh
Áo trắng em chưa
vướng bụi đời
Hồn mơ em đợi một
ngày mai
Yêu em tha thiết
chàng trai trẻ
Đừng để hoa sầu lệ
ưá trôi...
Áo trắng hương
thơm sóng gợn tình
Kià đàn ong bướm
lượn trời xanh
Lả lơi trăng gió
tìm hoa mật
Em vẫn chung tình
chỉ với anh
Áo trắng chưa phai
bạc gió trời
Buồng the em đợi
chỉ anh thôi
Giữ nguyên nếp áo
mùi hương xả
Bát ngát tình quê
trọn kiếp người
Áo trắng em đây vẫn
mặn mà
Bên sông vắng vẻ một
con đò
Sang năm xuân gọi
muà hoa nở
Anh sẽ trở về để
rước dâu...!
Tôi viết bài thơ
áo trắng bay
Tặng bao cô gái khắp
muôn nơi
Việt Nam xa cách
muôn ngàn dặm
Một chút tình quê
với tháng ngày...!
9.3.2011 Lu Hà
Dõi Mắt Trông Theo
tặng Linda Nguyen
"Ghềnh đá
cheo leo, nước trong veo
Có nàng tiên nữ, hạ
quần, reo:
Ơ kìa, lữ khách
sao .... đứng đấy
Nghe tiếng kêu
xèo.... dõi mắt theo..."
Con gái nhà trời
xuống thế gian
Bao đêm ân ái với
thường dân
Như người trong mộng
hồn thơ thẩn
Ngưu Lang Chức Nữ
với tình xuân...?
Sau mấy ngàn năm lại
có ngày
Linda nàng đó chết
tôi rồi
Dở dang tâm sự chiều
hôm đó
Nhân tình thế thái
dễ mấy ai...?
Tôi chỉ là người
dương thế thôi
Thấy tiên trắng
nõn chẳng buồn coi
Dễ chừng tôi đã
thành con bệnh
Để nàng tiên nữ
xót thương tôi...?
Nàng hỡi Linda đừng
xót thương
Tôi đây vẫn khoẻ mạnh
như thường
Thấy cô tiên nữ hằng
khao khát
Suối vắng bên bờ
soi bóng trăng
Hạnh phúc cho tôi
được thấy cô
Cô nàng tiên nữ gọi
Linda
Cũng là duyên phận
do trời đặt
Biết đến bao giờ
ta với ta?
Gõ lên phím chữ
hoá thành thơ
Tâm dạ bồi hồi cứ
nhớ cô
Cô hỡi đi đâu mà
lâu thế
Để tôi buồn bã nỗi
âu sầu...!
8.3.2011 Lu Hà
Mộng Chưả Tàn Phai
hoạ thơ Mai Hoài
Thu
Thu héo đông tàn
xuân tái chi
Tuổi vàng hoa ngọc
đã sang thì
Cây xanh bói quả sầu
đôi trái
Giưã trốn trần ai
mộng ái phi
Tình rẽ đôi đường
mưa gió đây
Trùng dương dặm thẳm
khó vui vầy
Mong gì gặp lại
người xưa đó
Vần vũ làm chi
trăng gió mây
Người đã sang thuyền
xa bến yêu
Tình xưa nghiã cũ
nặng bao nhiêu
Trai tơ ai vẫn còn
trong trắng
Lỡ mất xuân rồi
hoa lá trêu !
Xuân đã đi rồi hoa
tái tê
Trông theo lòng nuối
tiếc say mê
Phải chăng duyên
phận là như thế
Gái đã có chồng chẳng
chán chê
Ta vẫn ôm tình hoa
mến yêu
Tương tư vương vấn
hận thêm nhiều
Trăng ngà mây bạc
càng cay nghiệt
Ngơ ngẩn thương ai
với bóng chiều....
Ai ở phương trời
có biết không?
Con tim đau khổ chịu
sao đành
Từng đêm nghe gió
từ đâu lại
Rã rượi tàn canh
giấc chẳng lành
Sao nỡ bỏ nhau đi
lấy chồng
Để ai má hóp tháng
ngày không
Bao năm thương nhớ
chờ mong đợi
Xuân đến thu qua bụi
phấn hồng....
Gió rít từng cơn
tiết lập đông
Khát khao hơi ấm
cuả mền bông
Mùi hương nhè nhẹ
say vương vấn
Môi thắm làn da
thuở sắc nồng
4.10.2009 Lu Hà
Xuân Tết Tủi Hờn
Thơ tiếp theo hai
câu cuả Mai Hoài Thu
"Tết đến đau
lòng người viễn xứ
Xuân về xót dạ kẻ
tha hương"
Năm nay đại hội
còn du đảng
Hổ cút mèo về khỉ
nhiễu nhương
Mấy chục năm rồi
mây trắng bay
Lòng người dân Việt
ở muôn nơi
Nôn nao khao khát
về quê mẹ
Hạnh phúc ấm no mọi
kiếp người
Nhung nhớ làm sao
những trái hồng
Bát canh rau muốn
vị cua đồng
Muà nào thức ấy đầy
rau quả
Nhưạ mận giả cầy
thịt nấu đông
Tết đến mà sao cảnh
vắng teo
Thả hồn thi sĩ mấy
vần thơ
Có ai trên mạng
cùng tâm sự
Chia sẻ cùng ta nỗi
tủi sầu
Lãng đãng mây hoài
vẫn nhởn nhơ
Chậu mai năm ngoái
nhớ đâm hoa
Nảy mầm hé nụ mừng
xuân mới
Thu đã đi rồi Thu
lại qua...?
Hai câu tức cảnh
Hoài Thu mở
Cho kẻ xa hương lại
nhớ nhà
Nâng bút đôi dòng
toan nhắn nhủ
Mắt huyền khao khát
gió trăng mơ...!
1.2.2011 Lu Hà
Lá Rụng Thu Tàn
" Lá đổ muôn
chiều ôi lá uá
Phải chăng là nước
mắt người đi..."
NS Đoàn Chuẩn
& Từ Linh
Lá đổ muôn chiều
ôi lá úa,
phải chăng là nước
mắt người đi...
Người đi, đi mãi
bao giờ lại
Để lại cho ai mộng
ưá hoài...?
Aó trắng em chưa
vướng bụi đời
Nằm trên thảm lá vội
vàng rơi!
Xinh tươi mới chớm
đời hoa nở
Thổn thức năm canh
lệ vắn dài...
Tháng năm mòn mỏi
nhớ thương sầu
Bến nước sông
Hương chảy hững hờ
Khắc khoải năm
canh kià núi Ngự
Một mình thui thủi
nắng chờ mưa...
Anh ở nơi nao có
biết không?
Chiều nay buồn lắm
gió thu đông
Mỗi năm mỗi tuổi đời
con gái
Xào xạc lá vàng chẳng
xót thương...
Hãy trở về đi anh
mến yêu
Từng đêm vò võ nỗi
tương tư
Sáng ra ướt đẫm
rơi dòng lệ
Khổ não âm thầm ai
biết đâu....
Tủi thân em lắm hỡi
anh ơi
Biền biệt mấy muà
hoa lá rơi
Cỏ uá héo hon đời
thiếu nữ
Mảnh mai màu áo
gió mưa phai...!
6.1.2011 Lu Hà
Luôn Thay Đạn Mới
tặng Hoài Trang Vu
"Súng đạn trời
cho chỉ bấy nhiêu .
Phung phí trước
đây anh đã nhiều .
Đạn đâu mà bắn, cần
chi súng ?
Thôi em tự xử, thế
là xong..."
Ấy chết cô em chớ
vội vàng
Súng anh tuy nguội
vẫn giương nòng
Kho đạn vẫn đầy ăm
ắp chưá
Mỗi tuần đạn rỉ loại
ra sông
Nay có Hoài Trang
cùng với anh
Thường xuyên chăm
chút suốt năm canh
Dầu tra liên tục
thông nòng súng
Quyết chiến không
lùi với tử sinh
Sức khoẻ dồi dào
em cuả anh
Cùng nhau dũng
mãnh bước quân hành
Đì đòm cắc cú vài
băng đạn
Tháng năm khỏi tủi
mái đầu xanh
Tự xử đâu là thật
chí minh
Mong em nghĩ lại
chút ân tình
Chớ có quên nhau tình
bạn cũ
Trang Vu cô gái má
hồng xinh
Súng bắn đỏ nòng
chẳng sợ chi
Miễn sao dọi trúng
ổ châu mai
Chiến sĩ lao lên từng
lớp lớp
Tân binh ứng chiến
vẫn chai lỳ...
Chiến trận em ơi đừng
có lo
Cùng nhau quyết
chiến suốt đêm thâu
Ướt sũng sương rơi
hồn tử sĩ
Nữ trung hào kiệt
vẫn Trang Vu !
21.2.2011 Lu Hà
Vì Ai?
hoạ thơ Mai Hoài
Thu
Vì ai?
Nưả bước,
bâng khuâng
Tương tư cùng cảnh,
Hằng Nga mộng
tình....
Trăng sao,
nhón gót,dạo
trình,
Hừng đông le lói gọi
mình về đâu?
Bồi hồi,
thăm thẳm, biển
sâu.
Nưả hồn tê tái,
u sầu buông
thơ....
Vành môi,
chẳng nỡ,
hững hờ,
thương ai, hình
bóng,
qua bờ sầu tư....
Bóng người, huyền ảo,
như mơ....
Nưả cung đàn gọi,
trong thư dạo mời!
Phiêu bồng,
lãng đãng,
như trôi.
Dải hồng,
mây vướng,
tơ đời mê si!
Thẹn thùng,
dạo gót,
em đi,
Tuổi đời con gái
vội chi phải buồn.
Ngày xuân,
dồn bước, bồn chồn,
Nưả thương nưả giận
non bồng biển
khơi....
Giận hờn,
mặn nhạt cho đời.
Khoảng trời viễn mộng,
nổi trôi bên thuyền....
Tháng năm,
mòn mỏi,
sầu riêng.
Ai còn,
ai mất,
vấn vương khạo khờ....
Vật mình,
thương tấm bơ phờ...
Hồn về,
bến mộng bên bờ
tình oan.
Cuộc tình,
sao để, lỡ làng?
Cho đời,
mang daỉ khăn
tang, mọi miền!
Vì ai?
mà dại, mà điên .
Tha hương
thứ lữ
ưu phiền sầu
đong...
9.10.2009 Lu Hà
Em Là Ai
tặng Pich Hạnh
Một buổi sáng muà
xuân hé nụ
Hạt sương đêm ướt
đoá hồng tươi
Diu dàng dưới ánh
ban mai
Quê hương yêu dấu
bồi hồi nhớ thương
Tóc nhuộm đỏ chói
chang yêu dấu
Đôi tay mềm như
muá trên hoa
Thướt tha yểu điệu
má đào
Long lanh ánh mắt
dạt dào hồn tôi
Kià Pich Hạnh xa
xôi dặm thẳm
Vượt trùng dương
tôi đến thăm cô
Tình người xao xuyến
ngây thơ
Tuổi đâu còn trẻ
tơ hào vấn vương...?
Thôi cứ viết khi
lòng trỗi dậy
Vì hiểu cô mà thấy
mến thương
Xót cho một khúc
đoạn trường
Tu mi nam tử má hồng
ngẩn ngơ...
Người đẹp lắm chiều
thu lá đổ
Cứ mỗi năm vàng uá
cỏ rầu
Mà sao lận đận bốn
muà
Thông minh vốn sẵn
mái đầu còn xanh...
Bởi tạo hoá tử
sinh tan hợp
Chỉ tiếc rằng chưa
được gặp cô
Ngậm ngùi mới có
bài thơ
Gửi người trần thế
ta bà nổi trôi
Thôi em nhé một
mai khi gặp
Ở nơi nào lục điạ
hành tinh
Mong rằng đừng có
quên anh
Hỏi người tiền kiếp
năm canh lệ trào
Qua tâm sự với
nhau anh biết
Rằng lòng em tha
thiết nhớ nhung
Phải đâu là khách
qua đường
Dăm ba câu chuyện
nhỡ nhàng rồi đi...?
21.2.2011 Lu Hà
Nhớ đồi Tím Hoa
Sim
kính tặng nhà thơ
Hữu Loan
Gió sớm hương về sợi
nắng thu
Bâng khuâng tâm dạ
giọt sương tà
Thương chàng thi
sĩ dòng sông mã
Nhớ vợ hồn ma hẹn
bóng chờ
Nước mắt thành
sông suối đã lâu
Nỗi niềm đau khổ
suốt canh thâu
Trái tim thi sĩ
tình trong trắng
Hồn đã ghi sâu tấm
mộng đầu
Tôi đọc bài thơ của
Hữu Loan
Tấm lòng thương vợ
hỡi thi nhân
Gọi anh như thuở
ngày xưa đó
Khắc khoải trong
tim một nỗi buồn
Tức tưởi người đi
tiếng nghẹn ngào
Thương anh vệ quốc
cuả ngày xưa
Hành quân ngang
trái muà sim chín
Tím cả lòng anh những
xế tà
Mái tóc còn xanh ửng
má đào
Tình nàng dấu kín
lúc khi nào?
Mẹ cha dạm hỏi mà
chẳng biết
Như quả tim non
trái chín muà
Từ chiến khu ba
anh đã về
Không đòi áo cưới
gái làng quê
Hương thơm giản dị
màu sim tím
Thơm mái tóc xanh
hẹn nỗi thề
Mấy ngày nghỉ phép
cưới là đi
Đọng lại môi anh một
nụ cười
Thương em gái nhỏ
chiều quê ấy
Trằn trọc mưa rừng
nhớ mãi thôi
Anh biết làm sao
được hở trời
Dòng sông rờn rợn
quấn em đi
Lưả tình đôi lưá
muà sim chín
Chẳng trọn tuần
trăng hẹn lỗi rồi….
Anh chạy về thăm
bóng xế tàn
Mẹ ngồi mộ tối
khóc thương con
Bình hoa ngày cưới
tàn đông lạnh
Mái tóc còn xanh
búi chưả tròn
Số kiếp loài người
bạc thế sao?
Thương anh vệ quốc
thuở khi nào
Phu thê chăn gối
chưa tròn tháng
Mà đã âm dương
cách trở sầu
Nặng nghĩa ân tình
ôi thế nhân
Bài thơ muôn thuở
nấc nguồn cơn
Thương đau cho dấu
đồi sim tím
Nhớ hẹn chiều quê
lúc xế tàn
Nếu phải một đời
đi vắng xa
Tình quê Nam Việt
vẫn bao la
Hôm nay ngồi đọc đồi
sim tím
Vương vấn lòng ai
nỗi nhớ nhà….
24.8. 2008 Lu Hà
Bồi Hồi Nhớ Ai
Sao mà buồn thế Hạnh
ơi!
Ôm con gấu trắng bồi
hồi nhớ ai
Đông tàn phượng nở
hoa bay
Nghe con tu hú
sáng nay gọi hè
Dạm trường muôn nẻo
sơn khê
Trùng dương sóng vỗ
bốn bề mù xa
Người tôi yêu ở
nơi nao?
Kiếp này dang dở bến
đò tình chung
Bụi hồng sương gió
tha phương
Trán nhăn tư lự
mênh mông đất trời
Phong tình cổ lụy
luân hồi
Ta bà trôi nổi tìm
nơi ân tình
Bài thơ sương đọng
trời xanh
Long lanh hạt ngọc
chúng mình với nhau...
Thôi đành nhắn nhủ
chiêm bao
Thái Chân Ngọc Nữ
biết đâu mà tìm...?
Lời vàng ước hẹn
trong tim
Ngàn thu vằng vặc
trăng chìm bến xưa...
Bọt bèo bao kiếp
phù du
Long lanh diễm lệ
má đào ngẩn ngơ
Xông pha giưã chốn
ba đào
Chân trời góc biển
cây đa si tình...
Vành môi khoé mắt
chân thành
Thuyền quyên yểu
điệu như cành thùy dương
Ngẫm trong bốn bể
mà thương
Chiều thu biền biệt
hồng hoang ngậm ngùi...
Thi nhân để lại
đôi lời
Thấu lòng Nguyệt
Lão sổ trời se tơ...?
31.3.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét