Hẹn Lại Muà Sau
Mỗi lần anh đến chơi
Mẹ lại gọi em về
Nhưng em còn bé lắm
Bao muà hoa phượng rơi
Khi anh đã lên mười
Thì em mới lên hai
Mà chưa từng được bế
Em gái nhỏ đi chơi
Cha em và cha anh
Là những người chiến binh
Chia bùi cùng sẻ ngọt
Những năm dài chiến chinh
Các cụ đã hẹn nhau
Em sẽ là con dâu
Và anh là con rể
Cho hai nhà thông gia
Trước giờ phút chia ly
Nước mắt cứ chảy hoài
Nắm tay người đồng đội
Hy vọng vào tương lai...
Khi anh đã đi xa
Nhớ em anh gửi quà
Nhưng tình anh lơ lửng
Như con bướm cành hoa
Em đem lòng yêu anh
Một tình yêu tâm linh
Thiết tha em thổ lộ
Trang giấy hồng xinh xinh
Anh khấp khởi mừng thầm
Mấy năm chờ vấn vương
Rồi khi anh trở lại
Tấm lòng thành thương thương
Biết em sầu tương tư
Nhưng anh biết làm sao
Anh chưa hề hưá hẹn
Cánh chim trời bao la…
Không muốn làm em gái
Chỉ muốn làm vợ anh
Biết làm sao cho được
Cho tâm tình điêu linh
Bữa ăn thành mất ngon
Hội ngộ thành thê lương
Khi lòng anh trống rỗng
Bóng hình tan khói hương
Nghẹn ngào khi nhớ lại
Mỗi lần anh đến chơi
Tuổi thiếu niên xao xuyến
Em gái thời xa xôi...
Biết rằng em khổ đau
Tuổi thơ ấu xa xưa
Khi em còn bé lắm
Anh thầm nhớ trộm yêu
Khi em đã lớn lên
Và anh thành chinh nhân
Tâm tình anh thay đổi
Còn đâu là thiếu niên...
Hãy tha lỗi cho anh
Con chim hận trời xanh
Người cha nơi chín suối
Thương kiếp đời phù du...
2008 Lu Hà
Niềm Vui Cuả Nàng Linda
Tặng Linda Nguyen
Say đắm nhìn nàng đang thẫn thờ
Phải cô tiên nữ Nguyễn Linda
Nhờ trời mách bảo hay sao thế
Sủi tăm bọt nước gió lao xao
Kià chốn thiên nhiên suối nước reo
Xung quanh vắng vẻ chẳng ai qua
Linda tiên nữ quần the mỏng
Da trắng nỗn nà bóng nguyệt hoa
Chênh chếch đầu ghềnh trăng thập thò
Trong lùm cây lá một hồn thơ
Giác quan xao xuyến thầm như bảo
Yên lặng là hơn để ngắm theo...
Linda sung sướng thả tình xuân
Dễ mấy khi tiên đuợc xuống trần
Vành vạch trăng soi toà ngọc bích
Khe vàng lấp lánh một hình nhân...?
Giật mình tiên nữ bước lên bờ
Thấp thoáng bóng người cũng chẳng xa
Vũ trụ bùng lên gà chợt gáy
Một luồng mây trắng vút lên cao...
Thương kẻ dương trần lại ngẩn ngơ
Sầu đong vương vấn nỗi tương tư
Tháng năm lững thững bên bờ suối
Biết đến bao giờ được gặp nhau
Chàng lại tìm nàng trong giấc mơ
Có hiên lãm thúy nước trong veo
Linda huyền ảo vầng trăng ngọc
Lộ cái khuân vàng dưới đáy sâu...!
6.3.2011 Lu Hà
Mộng Để Ngàn Sau
Ngày nghỉ thiu thiu một quyển thơ
Mỏi tay xem sách đã liu diu
Trời mây sa sẩm hồn bay bổng
Ô! Cõi dương trần quyến luyến sao?...
Tôi vẫn còn say mộng vẩn vơ
Tìm người con gái thuở huyền mơ
Phế hưng cát bụi bao thay đổi
Hồn vẫn mang theo một nỗi sầu
Em có đầu thai kịp chuyến tàu
Hành hương xuôi ngược giưã bơ vơ
Tìm đâu trong đám muôn ngàn ấy
Bóng dáng thanh thanh cuả má đào
Mỗi trạm luân hồi một bến ga
Ngàn năm vũ trụ vẫn hằng đưa
Người đi kẻ lại muôn ngàn kiếp
Bóng dáng em tôi lạc chốn nào?
Tôi lại lần theo dấu biển Đông
Nghe tin ngoài ấy có Tiên Bồng
Hồn tôi ngơ ngác bay trong gió
Gác tiá lầu son vẫn nặng lòng
Giưã chốn Bồng Lai còn ngẩn ngơ
Hỏi ai trong số các Tiên Nga
Trăm nghìn thiếu nữ dương trần ấy
Bóng dáng em tôi ở chốn nào?
Thơ thẩn chiều buông đã tối rồi
Hồn còn vơ vẩn giưã xa xôi
Bỗng đâu bóng dáng quen quen quá
Em đánh thức anh giưã cuộc đời....
19.4. 2009 Lu Hà
Giá Như Là Mộng
Nếu như trái đất có nổ tung
Nát cả âm dương vỡ cửu trùng
Hốt hoảng hồn bay trăm vạn mớ
Đi tìm nhau loạn cả không trung
Ta sẽ dìu nhau khắp tứ phương
Tìm hành tinh lạ của yêu thương
Không còn ác độc căm thù nữa
Xây laị trần gian mộng thắm hồng
Em sẽ chẳng còn lo mất anh
Chẳng còn đau khổ rũ đầu xanh
Chẳng còn nước mắt thành sông suối
Hết cả quyền hành lũ Sở Khanh
Tự do tình ái thành lương thiện
Sống để yêu nhau đẹp vẻ hồn
Em sẽ cùng anh thành khởi điểm
Cho loài hoa đẹp nhất phong lan
Mộng đẹp tình duyên em muốn không?
Hỡi người em gái của quê hương
Yêu em tha thiết đầy thương mến
Của một người anh nỗi đoạn trường ?
Cầu nguyện cho em luôn hạnh phúc
Yêu em anh chẳng hẹp hòi đâu
Ghen tuông chỉ có thành ý niệm
Kỷ niệm dương trần vương bóng hoa
Nhìn lại thiên hà một chấm đen
Kiêu sa kinh miệt kẻ đê hèn
Chăm chăm chiếm đoạt thân con gái
Cưỡng ép cho mình khi trái duyên
Nếu phải kiếp này lỡ cái hôn
Lòng còn tơ tưởng nhớ buồn than
Bên nhau chưa chọn tình ân ái
Để lại cho ai nỗi tủi hờn...
Tơ lòng ai oán đến cung trăng
Sầu thảm vang vang cả chín tầng
Buồn cả ngàn thu muà lá rụng
Mong người nhân thế biết yêu thương!
2008 Lu Hà
Lòng Chị
Hơĩ người nghệ sỹ Việt Nam ơi!
Tôi biết đời chị khổ lắm rồi
Cứ phaỉ sinh ra làm nghệ sỹ
Để ngồi đong đếm hạt mưa rơi
Hạnh phúc cầm tay vẫn cứ rơi
Ai mà hiểu được nỗi đắng cay
Yêu nhau như thế còn lo sợ
Mỗi buổi đi show Chị nhớ hoài..
Từ chốn phương Đông đến cõi Tây
Ai mà chẳng muốn ấm vòng tay
Chẳng may vì phải vô duyên cớ
Nên phải chia tay chuyện đã rồi
Chị là người mẹ đẹp Việt Nam
Nét đẹp tâm hồn thật chưá chan
Thế mà vẫn có người không hiểu
Ngọc ở trong tay vỡ luị tàn
Đã phải hai lần với gió sông
Thuyền trôi bến nước dạt dào thương
Hơĩ người quân tử đừng tư lự
Ván đã thăm thuyền giữ thủy chung
Hỡi người chị của Việt Nam ơi!
Tôi biết đời chị khổ lắm rồi
Thói đời nghệ sỹ là như thế
Sau tiếng hò reo lệ vắn dài
Mẹ đẹp như hoa con cái ngoan
Thông minh học giỏi lại chăm làm
Tôi mừng cho chị vui yên ấm
Gánh vác chồng lo mọi đỡ đần
Tôi ở nước ngoài cũng lắm con
Vợ hiền con thảo sống bình an
Chiều chiều vẫn nhớ về cố quốc
Mộng vẳng hồn xưa một giọng đàn
Tôi biết đời tôi vẫn vấn vương
Tình người em gái ở quê hương
Tôi cầu tôi nguyện cho em gái
Hạnh phúc bình an với đời thường
Tôi biết làm sao được hở trời
Xa hương buồn thảm áng mây trôi
Kỷ cương pháp luật còn trơ đó
Chui lủi làm sao chọi với đời
Khổ lắm chị ơi nỗi đắng cay
Cái gông đeo cổ chắng chịu rời
Vô tình laị gặp người em gaí
Mà phaỉ ra đi lệ vắn dài
Thế thái nhân tình bao thiết tha
Tìm duyên trói nghiệp ở Đông Âu
Nên tôi đã để người em gái
Thơ thẩn chờ tôi bóng xế tà
Buồn tuỉ chị ơi! Chuyện đã rồi
Buổi chiều định mệnh cuả chia ly
Chim bay mất hút màu tăm cá
Nuối tiếc lòng tôi những tháng ngày
Em gaí tìm anh khắp bốn phương
Cõi trời thăm thẳm rộng mênh mông
Tìm đâu trong cõi mù xa nhỉ ?
Che chở cho em khỏi mộng trường
Số kiếp an bài bao vấn vương
Phải đâu hờ hững thiếu tình thương
Đam mê liều lĩnh theo thời thế
Nên để em tôi mộng lỡ làng
Tôi đã là cha những đưá con
Thay tên đổi họ sống cho tròn
Tôi thề tôi nguyện thương em gái
Sáng suốt khôn ngoan chớ vội vàng
Có phải kiếp này chưa được nhau
Vì trời dây mực để lòng đau
Thiên đình ném trả về dương thế
Để cõi thiên thu hận mối sầu
Chị ơi! Tôi cũng chẳng vui gì
Số kiếp thế này phải chịu thôi
Em gái qua sông đầy cá sấu
Mà anh dưng dửng cõi trời Tây
Chẳng tại em tôi chẳng taị ai
Bởi trời cho gặp bấy nhiêu thôi
Nên đời hai đưá đầy đau khổ
Nhắc laị làm chi tuỉ hận đời
Tâm sự đôi dòng chị cảm thông
Cũng là chia sẻ với đau thương
Sinh ra nuôi dưỡng bằng sưã Mẹ
Hậu để về sau đậm má hồng
Tôi biết chị hiền như núi sông
Mà sao đời Chị lắm bi thương
Chẳng cần phaỉ hỏi tôi ai nhé
Mong nhớ vô cùng có biết không?
31.1.08 Lu Hà
Tự than cho đời
Năm mới bâng khuâng gợn sóng lòng
Nỗi niềm sao tỏ với sông tương
Tuyết rơi dằng dặc hồn cô quạnh
Buồn tựa sông trôi lệ ưá dòng
Trời đã bắt ta phải gặp nàng
Lung linh ánh mắt nước mây giăng
Để rồi sông núi lià ngăn cách
Chỉ biết ôm sầu bao nhớ thương
Chuyện cũ lâu rồi cơn gió qua
Đằng nào năm tháng cũng phôi pha
Phải chăng muôn kiếp còn vương nợ
Vũ trụ không gian chẳng bến bờ…
Ai biết rằng ai vẫn vấn vương
Bao nhiêu mộng tưởng tiết thu đông
Thở dài ngao ngán dư dòng lệ
Nguyệt Lão xe duyên rối chỉ hồng
Trằn trọc đêm nay lại nghĩ suy
Chén sầu khi cạn lúc khi đầy
Ra đi chẳng hẹn muà thu lại
Để phụ lòng ai hạt muối đời....
Xui khéo cho nhau giưã nẻo đường
Trần gian khổ ải kiếp tha hương
Công phu đất khách tìm nơi chốn
Ai biết rằng ai chiụ lỡ làng....
Vẫn biết rằng em rất nhớ anh
Thông minh đày đoạ kẻ si tình
Xa em quả chiụ bao đau khổ
Thơ thẩn tương tư giấc chẳng lành
Mấy chục năm rồi mới hiểu ra
Em tôi chờ đợi biết bao muà
Bây giờ muôn dặm xa xôi quá
Chẳng nỡ gợi ra mối cảm sầu
Xuân đến đông tàn lạnh xứ Âu
Là muà thương gọi tháng năm xưa
Xa quê biền biệt thời trai trẻ
Gió thổi khăn rơi lật mái đầu...
xuân 2009 Lu Hà
Lưu Lạc Vì Tình
Nửa đêm bừng tỉnh như mơ
Tiên cảnh hồn bay lẫn tiếng thơ
Cõi vọng trong tim còn thổn thức
Như ai ân ái vơí người hoa
Sống ở dương trần chỉ có ta
Luôn mơ tiên cảnh cõi người xưa
Xa quê lạc Nước đành dang dở
Khổ aỉ duyên tình vượt biển xa
Đông Âu nổi loạn bão mù khơi
Sấm sét trên đầu thác nước trôi
Sóng cả thuyền tình em lướt sóng
Thương đời chen chúc cõi trời Tây
Anh viết bài thơ chuyện bốn năm
Rủ lòng chia sẻ với phong lan
Tôn thờ Vệ Nữ tình yêu dấu
Suốt cả đời anh giấc chẳng tàn
Người trước kẻ sau nối bước chân
Xếp hàng vương lệ cõi trần gian
Xứ người vong quốc là như thế
Từng gói phần chia khổ thế nhân
Yêu ai mà lụy khổ vì ai
Người ở đâu xa chẳng biết gì
Xát muối lòng nhau từng đoạn khúc
Ái tình vương vấn mãi không thôi
Anh hiểu ra rồi lệ vấn vương
Như ai khổ aỉ với tình riêng
Không tìm nhau được làm sao chiụ
Điên cả đất trời bạc nuí sông
Có ở trong đời mơí biết nhau
Ra đi để lại hận ngàn thu
Anh hùng tương ngộ duyên thiên lý
Vẳng tiếng đàn xưa bóng xế chiều
Gió rét từng cơn băng tuyết tan
Mong manh áo vải tím bầm gan
Lời ca tiếng hát ai nghe nữa
Đói rách xa hương điệu haĩ hùng
Anh khóc thương em giọt biển xanh
Muối từ trong mặn máu tim mình
Yêu em thương xót từ tâm huyết
Những bốn năm trời chẳng có anh
26 . 2.
2008 Lu Hà
Truyện Tình của
Mẹ
Anh đã đọc xong một truyện tình
Hương thơ bát ngát ở trên cành
Ngẩn ngơ nước suối thông reo núi
Suy tưởng hồn ai mà thắm xanh
Thì ra Mẹ đã yêu như thế
Sao chẳng bù cho chuyện chúng mình
Anh vẫn vương lòng con gái Mẹ
Để mà sầu khổ mái đầu xanh
Cuộc tình của mẹ quá trơn tru
Nhè nhẹ lòng sông lớp sóng trào
Cha Mẹ gặp nhau mà gắn bó
Có đâu buồn hận để ngàn thu
Phaỉ chăng kiếp quả do thời cuộc
Duyên chẳng được may phận chẳng tròn
Cứ phải gặp nhau nơi xứ lạ
Để rồi thổn thức mãi nguồn cơn
Mẹ đã yêu người trong thế gian
Khác em định mệnh lại chia phân
Tuy tình chẳng được như mong đợi
Anh vẫn mang theo món nợ nần…
Anh thấy Mẹ em rất đáng yêu
Xinh tươi ngào
ngạt biết bao nhiêu
Truyền thừa lương thiện hương nòi giống
Như đoá Phong Lan rực nắng chiều
Biết đến kiếp nào gặp laị nhau
Cho lòng thoả nguyện với trăng sao
Như tình cuả Mẹ theo sông nuí
Văng vẳng hồn xưa nuối tiếc sầu
Đọc xong vướng đọng nỗi bâng khuâng
Truyện đã đăng trên trang Cải lương
Mẹ cũng hồng nhan sao chẳng bạc
Yên vui hạnh phúc với đời thường?...
Có lẽ là do Mẹ khác em
Được quyền làm chủ mối tình duyên
Không ai chi phối tình yêu Mẹ
Mẹ có thời gian lo việc riêng ?..
Anh viết bài thơ để tặng em
Cũng vì cảm động mối lương duyên
Người xưa đi hẳn còn lưu laị
Yểu điệu thuyền quyên dạo gót sen!
1. 4.
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét