Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 7



 


Ba Cô Gái Sài Gòn Ngày Xưa

Ba cô gái bước trên hè phố
Giờ ở đâu còn nhớ tuổi xuân
Thướt tha vệ nữ thiên thần
Hồn thơ trong trắng non ngàn xác xơ


Mùa hạ đó ve sầu tu hú
Tiếng gọi nhau nức nở tha phương
Theo chân lăn lóc bên đường
Rừng thiêng nước độc nông trường sắn khoai

Bao cảnh ngộ bi ai tăm tối
Lũ vượn người nón cối dép râu
Bầy đàn mặt ngựa đầu trâu
Công an bộ đội đỏ màu máu tươi

Hồ Chí Minh đười ươi ngạ qủy
Sài Gòn ơi! bi lụy khổ đau
Nắng mưa tầm tã chân cầu
Mẹ cha điêu đứng mái đầu muối sương

Bao mộng ước vấn vương hoa bướm
Tuổi trăng tròn thấm đượm màu tang
Băng rôn khẩu hiệu bẽ bàng
Hung hăng chủ nghĩa thiên đàng dựng xây

Màu áo trắng đắng cay tủi nhục
Hồn thơ ngây lạc bước chốn nào
Người còn kẻ mất lệ trào
Phải chăng định mệnh nghẹn ngào núi sông

Hay bởi tại Lạc Hồng nòi giống
Hàng nghìn năm nghiệp chướng chất chồng
Hay vì thượng đế không thương
Nga Xô Trung Cộng ma vương bạo tàn

Tôi muốn đặt trăm ngàn câu hỏi
Mẹ Việt Nam trăng trối khóc than
Viễn Đông hòn ngọc lụi tàn
Giặc Tàu lấn chiếm ngập tràn phố xưa.

chia sẻ cùng Vanessa Le qua bức ảnh và bài thơ: Hạ Nhớ
2.4.2014 Lu Hà



Tình Yêu Muối Mặn Gừng Cay

Yêu là thế con bồ câu trắng
Rượu anh đào quả đắng chơi vơi
Mắt huyền xao xuyến lả lơi
Đá vàng nóng chảy xa xôi hững hờ

Yêu lồng lộn bơ phờ mệt mỏi
Con thiêu thân lăn tới liều mình
Lửa hồng thập tử nhất sinh
Trái tim nóng bỏng hành tinh mịt mờ

Yêu chẳng biết thâm u địa ngục
Sông suối vàng tủi nhục đớn đau
Cô hồn rên rỉ chân cầu
Nại Hà cuồn cuộn mái đầu tuyết sương

Yêu cùng tận thê lương lăn lóc
Tháng năm hoài trằn trọc thở than
Vầng trăng sẻ nửa non ngàn
Khi tròn khi khuyết trần gian nghẹn sầu

Nào ai dạy cho ta tường tận
Học tình yêu muối mặn gừng cay
Quăng chài thả lưới trắng tay
Tốn công phí sức chua cay phũ phàng

Kìa những kẻ bẽ bàng nòi giống
Chẳng dám yêu để sống làm người
Giàu sang phú qúy ăn chơi
Rêu xanh cỏ mọc sương rơi nấm mồ 

Yêu đắm đuối tình thơ thi sĩ
Biết yêu người chí khí thanh tao
Lâng lâng tòa ngọc má đào
Dạt dào chia sẻ nghẹn ngào bể dâu

28.3.2014 Lu Hà





Hình Hài Tang Thương
cảm tác từ thơ Nhung Truong: Cõi Đời Vô Vọng

Từ dạo đó trời sao vời vợi
Chuyện chúng mình đắm đuối yêu nhau
Mà nay cỏ úa dãi dầu
Rừng thông hiu quạnh mái đầu muối sương

Đường cát bụi cõi lòng trống vắng
Quạ ăn đêm cay đắng xót xa
Dế buồn tấu nhạc đàn ca
Chập chờn đom đóm nhạt nhòa lân tinh

Trời trở lạnh thần kinh điên dại
Nỗi ê chề tê tái đớn đau
Đoạn trường sóng gió bể dâu
Âm dương đôi ngả chân cầu thở than

Đợi anh với ứa tràn giọt lệ
Sông suối vàng rên rỉ hồn ma
Gặp nhau bên bến Nại Hà
Trần gian biền biệt góc nhà khói bay

Thân tứ đại trả vay mệt mỏi
Xin chắp tay tạ lỗi tình yêu
Còn đâu vào những buổi chiều
Vi vu gió thổi cánh diều xôn xao

Hồn lìa xác nghẹn ngào nức nở
Oán hận đời vướng nợ trần ai
Trái tim băng giá canh dài
Phũ phàng số phận hình hài dải tang

Sáng chủ nhật báo đăng trang nhất
Một ngày thường tất bật ngược xuôi
Bạn bè cha mẹ chơi vơi
Phù du trăm ngả dần trôi trăng mờ !

30.3.2014 Lu Hà




Gốc Đa Em Chờ
cảm tác từ bức ảnh cô gái bên bờ giếng của Vanessa Le

Mịt mù mây phủ chiều tà
Dật dờ trinh nữ nhạt nhòa lệ rơi
Áo em trắng mãi không thôi
Ngồi bên bờ giếng xa xôi một thời

Hồn em theo gió bụi đời
Trần gian ảm đạm chơi vơi bến nào
Thuyền anh lạc lối gian nao
Ái tình phiêu bạt nghẹn ngào trăng suông

Bần thần vai đẫm hạt sương
Bâng khuâng tư lự chim hồng xôn xao
Thầm nghe tiếng sóng rì rào
Năm canh lã chã má đào sầu vương

Mộng còn đeo đẳng bi thương
Mắt huyền suối tóc thê lương cõi lòng
Thơ đề lá thắm theo dòng
Hồn em có biết mà vương vấn tình

Ngàn sao nhấp nháy lân tinh
Mây vàng bảng lảng thanh bình điệu ca
Hoài lang dạ cổ trăng ngà
Cung vàng lầu ngọc gốc đa em chờ 

Nhớ em anh lại nôn nao
Thẫn thờ ngòi bút thơ trào triều dâng
Toàn thân cảm giác lâng lâng
Giơ tay quờ quặng bẽ bàng hồn ma

29.3.2014 Lu Hà




Tỏ Tình Mộng Đẹp

Tình Mộng đẹp duyên vừa hé nụ
Môi em cười chan chứa lòng anh
Con chim nó hót trên cành
Phất phơ cánh bướm sao đành chịu yên?

Anh hồi hộp triền miên mất ngủ
Thổn thức hoài đang giữa nửa đêm
Lan man cảm giác êm đềm
Bên song cửa sổ lưỡi liềm trăng non

Tay quờ quặng trào cơn biển động
Mảnh chăn đơn tiếng sóng gần xa
Trái tim ngây ngất Hằng Nga
Không gian sột soạt thướt tha dịu dàng

Anh chới với lâng lâng đâu đó
Em chập chờn lúc tỏ khi mờ
Tóc mây lõa xõa dật dờ
Giơ tay vội giữ nào ngờ sương tan

Khi tỉnh dậy thở than ngao ngán
Thương phận mình lận đận gian nan
Bôn ba khắp nẻo trần gian
Lam Kiều chày ngọc Thái Chân hỡi nàng

Anh khao khát tình chàng nghĩa thiếp
Mái nhà tranh tôm tép cầu ao 
Chăn tằm dệt vải thanh tao
Vịt gà ngan ngỗng lao xao sớm chiều

Thơ anh viết bao điều muốn nói
Tình của anh đắm đuối em ơi!
Trên trang giấy trắng trọn đời
Dù cho biển cạn chằng dời núi non!

28.3.2014 Lu Hà




Tình Xa Nhung Nhớ
cảm tác thơ Mai Hoa: Người Tình Nhỏ

Tình xa nhớ em đừng bi lụy
Hẹn gặp nhau ân ái như xưa
Trần gian dặm nẻo đường xa
Đi tìm lẽ sống ta bà khổ đau

Đất trời rộng sóng gào biển cả
Vững tay chèo tầm tã mưa rơi
Thuyền tình lưu lạc xa khơi
Mười chờ chín đợi ở nơi xứ nào?

Em hãy nói tình yêu tha thiết
Để lòng anh da diết nhớ em
Từng đêm ngóng đợi bên thềm
Trăng vàng toả sáng êm đềm sương thu

Trỗi khúc nhạc mờ mờ huyền ảo
Cưả thiên đàng tiếp ngự thần tiên
Đưa em dạo cảnh ba miền
Vượt qua tam giới ưu phiền xua tan...

Cùng lội ngược không gian lai khứ
Dìu nhau bơi phụng sự nhân sinh
Tình ta khăng khít bóng hình
Tuy hai là một chúng mình với nhau

Cuộc dâu bể mịt mù nhỏ lệ
Vẫn đồng tâm lặng lẽ đi qua
Mênh mông sáu nẻo ta bà
Xót xa tuyệt vọng nhạt nhoà tim đau

Bao kỷ niệm xa xưa vùi lấp
Hãy xới tung trải khắp nhân gian
Thương em khắc khoải lệ tràn
Người tình bé nhỏ muôn vàn  nhớ nhung!

30.11.2011 Lu Hà





Tình Vương Cát Bụi

Ta nhớ em rừng thu gọi lá
Lòng thiết tha mưa gió thương trăng
Mắt buồn thăm thẳm mây giăng
Trùng dương chiếc bách lỡ làng biển khơi...

Em vẫn đó xa xôi cô quạnh
Mỗi đêm về trời lạnh buồn tênh
Cưả hờ lay động bức mành
Nghẹn ngào hơi thở năm canh ngậm sầu...

Rượu chếnh choáng lòng ta chẳng ấm
Khúc nhạc buồn ảm đạm phôi phai
Dập dìu tiếng sáo thiên thai
Hồn thơ lạc lõng canh dài bơ vơ...

Hãy uống hết mịt mù năm tháng
Bốn muà qua lạnh bóng giai nhân
Xa nhau vướng buị phong trần
Khát khao chua xót tấm thân lạc loài...

Thế là hết cuộc đời gió bụi
Bởi yêu đương lỡ núi hẹn sông
Vu qui pháo nổ đoạn đường
Trông chi cánh hạc bi thương phũ phàng...

Ta thầm gọi quê hương một thuở
Hạc trông trăng bóng cuả em tôi
Sầu buông mưa vãi ngang trời
Tà dương khuất núi tả tơi nỗi niềm...

Bao kỷ niệm đầy thêm sâu nặng
Những ân tình duyên dáng khó quên
Hồn còn thổn thức triền miên
Lòng đau nức nở ưu phiền xót xa...

Đừng nghi ngại giọt sầu cay đắng
Lệ vào trong đằng đẵng vì ai
Trái tim rỉ máu phôi phai
Thơ còn ai oán tuyền đài chẳng thôi

Tình đã chết một thời đắm đuối
Mảnh khăn tang nhức nhối lòng ta
Phù du trong cõi ta bà
Bọt bèo tôi nổi cơ cầu khổ đau!

Chú thích: Thơ cảm tác từ thơ xướng hoạ cuả Mai Hoài Thu và Thủy Anh Lam:" Vô Vọng..."
18.6.2012 Lu Hà




Tình Vạn Dặm
c ảm t ác thơ Mai Hoài Thu: Thế Vẫn Còn Chưa Đủ

Tình vạn dặm theo về phố cũ
Sài Gòn đang giấc ngủ ban trưa
Âm thầm chìm dưới cơn mưa
Bước chân vội vã âu sầu nôn nao

Lòng nặng trĩu đường xưa tơ liễu
Bỗng hiện về một thuở xa xôi
Hững hờ tóc phủ buông lơi
Áo em màu tím chơi vơi não nề

Thế chiến quốc ê chề lê bước
Bụi hồng bay chẳng xước thịt da
Lòng người lữ khách xót xa
Hồn nàng theo gió phong ba nghẹn ngào

Chân cầu nhỏ lững lờ chảy xiết
Lá thu rơi tha thiết thủy triều
Liêu xiêu bóng đổ tiêu điều
Mưa càng nặng hạt tình yêu nhạt nhoà

Tôi trở lại căn nhà xơ xác
Em bây giờ tóc bạc hoa râm
Giật mình thảng thốt hoá câm
Lòng tôi chết lặng tái bầm thịt da

Môi lập cập bơ phờ ảm đạm
Em nhìn tôi thăm thẳm trời sao
Bao đêm mất ngủ bóng mờ
Tình ta chưa đủ tiếng gà sang canh...!


10.10.2011 Lu Hà




Tình Trăng Hương Gió
cảm tác từ thơ  xướng hoạ Mai hoài Thu và Hoa Mai: Muốn Ngủ Cùng Trăng

Mấy đêm ngủ cùng chàng trăng mát
Gió hây hây ngây ngất lòng em
Xôn xao gió động êm đềm
Mơn man lả lướt làm mềm làn da...

Ối! Trăng ơi! Mặn mà tha thiết
Hồn lên cao có biết hay không?
Trăng cười lấp ló má hồng
Lăn tăn mặt nước thiên bồng Hằng Nga...

Cầu ao tắm nõn nà bông súng
Xoá bụi trần cay đắng trầm luân
Hương thơm ngào ngạt đang xuân
Như người thiếu phụ nồng nàn cuồng ngông...

Dám mơ mộng cùng ông trăng sáng
Tuổi ô mai trong trắng thuở nào
Bao đời thiếu nữ ước ao
Mặn nồng ân ái ngọt ngào trái cây...

Mười sáu tuổi vơi đầy non nỉ
Ánh trăng vàng đắm đuối đào tơ
Bướm ong quấn quít dạt dào
Thẹn thùng mắc cỡ nghẹn ngào chàng ơi!...

Yêu say đắm bồi hồi nghiêng ngả
Uống mật trăng đang rỏ xuống dần
Toàn thân run rẩy mê man
Vẳng nghe tiếng hát cung đàn ngân vang...

Ôi! Thoả mãn bên vầng trăng tỏ
Đưa đón nhau ngắm nghiá ả Hằng
Lưng ong uốn éo nhẹ nhàng
Phượng loan cuốn chặt trào dâng cơn nồng

Được như ý cung vàng thỏ ngọc
Gió nồm nam rạo rực mơ hồ
Tiếng ai xao xuyến trên bờ
Phau phau trắng muốt mờ mờ Tiên Nga...

Rũ cho sạch ta bà khốn khổ
Bụi trần ai đày đoạ tình nhân
Lòng trinh thanh thoát trần gian
Mấy ai tắm gió muôn vàn tơ trăng

Ai dám bảo gió cuồng mây dại
Gió mây vần ân ái cảm thông
Trăng non trăng khuyết trăng hồng
Trước sau trăng vẫn trắng trong cõi lòng

Dù ngàn dặm biển nông sông cạn
Trăng vẫn còn tận hiến không thôi
Yêu trăng yêu cả đất trời
Tình Thu vời vợi u hoài thiên thu...!!!

12.1.2012 Lu Hà




Tình Đào Nghĩa Mận
nối thơ " Đào Ơi!" của Huy *


"Mùa xuân đến hoa đào trước ngõ
Mận ngại ngùng lấp ló phía sau
Người người tấp nập đón chào
Nhà ai khéo kén cành đào xinh tươi

Phận nghèo khó nhận lời ở mướn
Vừa lớn lên lại vướng chuyện tình
Sớm trưa Mận lén đứng nhìn
Nhưng cô chủ vẫn tựa mình trên cao

Hóa năm tháng gọi Đào cô giáo
Mận càng buồn vì ảo mộng phai
Muốn gần xây đắp tương lai
Làm trò để học ngày mai sum vầy

Đào trách Mận như cây làm củi
Đi học hoài mấy buổi như không
Một bài mà nhớ chẳng xong
Thôi thì cũng ráng nhọc lòng dạy thêm

Đâu có biết Mận im không nói
Học làm chi đành dối lòng mình
Gần Đào như bóng với hình
Giả ngu Mận được tâm tình với ai "


Đào đã chín Mận thời tí táy
Hương thơm bay túy lúy ngọt ngào
Trái đào ưng ửng dạt dào
Mận Đào chan chưá duyên tơ ý trời

Và cứ thế miệt mài sớm tối
Mận bên Đào ân ái nỉ non
Phấn đào rừng rực trào tuôn
Mận càng ngây ngất nguồn cơn giãi bày

Thân ở đợ sầu cay tủi hổ
Năm tháng trôi cổ độ trăng lên
Sức trai gân bắp lực điền
Cung đàn bần bật thiên nhiên gợi tình

Đào đắm đuối tuổi xanh hoa nở
Mận dẻo dai chí thú ruộng vườn
Tối về Đào Mận nổi cơn
Mây mưa sấm sét phấn son nhạt nhoà...

Cha mẹ thấy bụng Đào càng lớn
Mới vội vàng căn vặn hỏi tra
Phải rằng thằng Mận nhà ta?
Vẫn thường vụng trộm nên ra nỗi này...?

Đào thú thật sụt sùi van lạy
Cuộc đời này con lấy Mận thôi
Mận gieo hạt giống cho rồi
Mầm non nhú nở tình người thiết tha

Mận đổi đời thành ra ông chủ
Cô chủ thành người vợ mến yêu
Họ hàng chú bác biết điều
Cả nhà hoan hỉ sớm chiều khói lam

Tiếng trẻ khóc tình thâm càng nặng
Chuyện Mận Đào ân nghiã còn đầy
Mẹ cha kén được rể tài
Ung dung hưởng lão tháng ngày bình an!

Chú thích: Một người tên là Huy ghi trong mục phản hồi mấy câu thơ, tôi thấy hay nên viết nối tiếp

19.9.2011 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét