Cho Anh Một Lời
Xin Lỗi
tặng H nhân đọc
bài :” Gác Nhỏ Đêm Xuân”
Muà xuân năm ấy gặp
em
Rồi bao kỷ niệm êm
đềm bên nhau
Hôm nay lòng lại
ngẩn ngơ
Hương Lan thánh
thót bên bờ sông tương
Chợ hoa pháo tết rộn
ràng
Phất phơ tà áo theo
dòng thời gian
Anh đi thành nội nắng
tràn
Phượng rơi hè phố
thu tàn gió đông
Tràng Tiền phố Huế
còn thương…
Tháng năm biền biệt
sầu vương khói mờ
Chân cầu nước chảy
lững lờ
Lá rơi xào xạc bao
giờ thì thôi…?
Em coi anh đã chết
rồi
Tan vào dĩ vãng một
thời thoảng qua
Tìm anh trời đổ
cơn mưa
Thương em anh biết
làm sao bây giờ?
Sinh ra trong cõi
ta bà
Bao nhiêu hệ lụy đẩy
đưa cuộc đời
Yêu em sao lại bỏ
đi….?
Trái tim đa cảm ngậm
ngùi khổ đau
Một lời đáng giá
bao nhiêu
Mà còn xin lỗi tủi
sầu em ơi!
Nợ tình theo lá
sông trôi
Hợp tan bèo bọt lệ
rơi mấy hàng!
25.1.2011 Lu Hà
Hồn Em Lại Về
hoạ thơ Mai Hoài
Thu
Từ đâu trận gió
cánh hoa tàn
Thương xót cho đời
xuân vỡ tan
Em bước ra đi từ
buổi ấy
Lòng còn nuối tiếc
nưả chừng xuân…
Tan nát lòng anh
em mến yêu
Mảnh mai xác pháo
bước liêu xiêu
Ngây thơ đắm đuối
tình trăng mộng
Mái tóc hương bay
những buổi chiều….
Gả bán nên em phải
lấy chồng
Thuyền hoa hai họ
tiễn sang ngang
Trái duyên cưỡng
ép buồn không nói
Anh khóc theo em đến
cổng làng
Em phải đi rồi
sang xứ Đài
Thương thân con
gái nặng đè vai
Chú chồng họ mạc
nhà bên ấy
Áp bức em tôi khổ
thế này…
Luá chín quê ta rộn
cánh đồng
Được muà gặt hái
cũng vưà xong
Nghe tin em đã lià
dương thế
Anh khóc thâu canh
phận phũ phàng
Họ đã hành em biệt
cõi đời
Ngọn roi đòn đánh
giáng tơi bời
Ngã chồng phụ bạc
loài lang sói
Oán hận trào dâng
lệ máu rơi
Thu đến em về theo
lá vàng
Nỉ non than vãn
giưã chiều hoang
Nấm mồ ghẻ lạnh
không hương khói
Anh nhớ thương em
phận lỡ làng…
11.10.2009 Lu Hà
Tiếng Đàn Diêu Linh
thơ tiếp theo hai
câu
” Đàn kêu tích tịch
tình tang
Ai mang hoàng tử
mơ màng tới đây?”
Hồn thơ treo ở ngọn
cây
Du dương với gió
theo mây về trời
Đêm thanh lồng lộng
xa xôi
Tiếng đàn vọng xuống
trần ai dịu dàng
Phất phơ dải luạ
tơ hồng
Mắt xanh biêng biếc
chín tầng mây cao
Lòng tôi hồi hộp
lao xao
Hỏi thăm tiên nữ
tên là Diêu Linh
Thuở còn dìu dặt
biển xanh
Xe tơ kết tóc yến
oanh nguyện thề
Sớm hôm thui thuỉ
đi về
Buồng không chiếc
bóng ngậm ngùi thở than
Đêm nay bỗng thấy
tiếng đàn
Người tình kiếp trước
vẫn còn đắm say
Thả hồn vào mộng
như bay
Thái Chân Ngọc Nữ
bàn tay ngọc ngà
Diêu Linh nàng ở
chốn nào
Để tôi lạc lối ngẩn
ngơ vườn đào
Năm cung chín điện
đều qua
Diêu Linh chẳng thấy
ngân hà mênh mông
Thuyền tình không
bến sang ngang
Nên tôi cứ phải
bâng khuâng đợi chờ
Mong sao ô thước bắc
cầu
Kẻo sao bắc đẩu đã
mờ mờ tan…!
24.1.2011 Lu Hà
Nấm Mồ Hoang
viết cho N
Nhớ xưa tức tưởi
sôi dầu
Hoàng hôn đã xuóng
bóng tà giai nhân
Tưởng rằng năm
tháng chưá chan
Xới tung nghiã điạ
trần gian u sầu
Hồn ma tê tái từ
lâu
Lòng tôi khô héo
ngàn thu lá vàng
Vì sao duyên phận
lỡ làng
Kiếp này tủi nhục
vấn vương làm gì
Hận đeo vào sổ
luân hồi
Ngán đời ta phải gặp
người bán tơ
Đẹp chi một sợi chỉ
thưà
Xe nhầm nguyệt lão
gán vào tình ta
Thế nhân bạc bẽo
ai ngờ
Năm canh rầu rĩ cấu
cào tâm can
Lênh đênh biển cả
vô thần
Thuyền tình tan
nát hoa tàn kém vui
Khi em thấu hiểu sự
đời
Thì anh cao chạy
xa bay mất rồi
Bẽ bàng giọt lệ đầy
vơi
Võ vàng ngơ ngác
còn nhồi phấn son
Bao thu lá uá cao
dần
Trắng trong chẳng
giữ héo mòn đời hoa
Rượu tàn lạc nẻo
đường xa
Ê chề quay lại
tình ta mất rồi
Đại bàng vùng vẫy
biển khơi
Âm u gió thoảng đến
rồi lại đi ?
30. 6. 2009 Lu Hà
Em Vẫn Chờ Anh
hoạ thơ Mai Hoài
Thu
Em sẽ về quê một
buổi chiều
Hai hàng phượng vĩ
nắng reo hoa
Khi cây mai héo
đâm chồi mới
Cho tiếng vàng anh
hát líu lô
Chẳng phải tại anh
chẳng tại em
Bởi trời chẳng thuận
mối nhân duyên
Gây bao sóng gió
tình hoa vỡ
Hận để cho lòng nhạt
phấn son
Em vẫn thầm yêu
như thuở nào
Trải qua sóng gió
chốn mù xa
Anh ơi! Có thể còn
tha thứ
Chuộc lỗi thuyền
em lạc bến bờ…
Oán trách làm chi
nưã hỡi anh
Xưa còn trẻ dại
mái đầu xanh
Ngây thơ nên nỗi
ra lầm lỗi
Em đã phụ anh một
tấm tình
Cũng chỉ mong rằng
anh cảm thông
Sứ người trằn trọc
suốt đêm trường
Em biết vì sao mà
phải khổ
Lụy tình anh chiụ
nỗi bi thương…
Mái tóc anh nay đã
bạc rồi
Mà sao chẳng chiụ ở
cùng ai
Phải chăng anh vẫn
còn thương nhớ
Bóng dáng hình em ở
sứ người?....
Tuổi tác đôi ta
đâu có già
Mà sao cứ phải khổ
sầu tư
Nếu như lòng vẫn
còn say đắm
Đạp sóng trùng dương
để có nhau
Nếu phải mẹ cha
còn đắn đo
Ngàn năm lễ giáo
có buông tha
Họ hàng thông cảm
tình ngang trái
Anh nhé đừng quên
lỡ chuyến đò…
7.10.2009 Lu Hà
Lá Rụng Thu Tàn
"Lá đổ muôn
chiều ôi lá úa,
phải chăng là nước
mắt người đi..."
Người đi, đi mãi
bao giờ lại
Để lại cho ai mộng
ưá hoài...?
Aó trắng em chưa
vướng bụi đời
Nằm trên thảm lá vội
vàng rơi!
Xinh tươi mới chớm
đời hoa nở
Thổn thức năm canh
lệ vắn dài...
Tháng năm mòn mỏi
ngóng chờ thư
Bến nước sông
Hương chảy hững hờ
Khắc khoải năm canh
kià núi Ngự
Một mình thui thủi
nắng chờ mưa...
Anh ở nơi nao có
biết không?
Chiều nay buồn lắm
gió thu đông
Mỗi năm mỗi tuổi đời
con gái
Xào xạc lá vàng chẳng
xót thương...
Hãy trở về đi anh
mến yêu
Từng đêm vò võ nỗi
sầu tư
Sáng ra ướt đẫm
rơi dòng lệ
Ân ái âm thầm mộng
tình mơ..
Tủi thân em lắm hỡi
anh ơi
Biền biệt mấy muà
hoa lá rơi
Cỏ uá héo hon đời
thiếu nữ
Mảnh mai màu áo
gió mưa phai...!
6.1.2011 Lu Hà
Nỗi Lòng Người Thiếu
Phụ
hoạ thơ Mai Hoài
Thu
Nếu phải kiếp này
chẳng được nhau
Nợ tình sương đọng
lệ ngàn thu
Trăng treo đầu ngõ
buồn không tỏ
Thiếu phụ năm canh
khóc tủi sầu
Cũng bởi sinh ra
chẳng gặp thời
Quê hương rời bỏ lệ
từng rơi
Tha hương đất
khách tìm nơi chốn
Ngọn sóng bạc đầu
dạt biển khơi….
Anh đã trách em chẳng
giữ lời
Tình theo sóng nước
cánh hoa rơi
Thương đau cho số
đời ly biệt
Như cánh phù du vạn
mảnh trôi…
Anh ở quê nhà với
nhớ mong
Chòm sao bắc đẩu
sáng mênh mông
Ngân hà chảy mãi về
vô tận
Mang nỗi lòng em vẫn
ngóng trông
Hôm nay gió bấc
đông về sớm
Nghe lá tàn thu rụng
cuối muà
Chim chóc cũng buồn
không dám động
Một trời quan tái
gió mây xa
Em ở chân trời xa
viễn phương
Mẹ con em với nỗi
cô đơn
Việt Nam xa cách
ngàn muôn dặm
Bao nỗi đau thương
nỗi đoạn trường...
Nếu phải kiếp này
chẳng có nhau
Nợ tình bi lụy biết
bao giờ
Giận em anh vẫn buồn
không nói
Lỡ vậy đành sao bạc
mái đầu?....
8.10.2009 Lu Hà
Nụ Hoa Đầu Đời
hoạ thơ Mai Hoài
Thu
Đêm trăng sáng côn
trùng rên rỉ
Gió vi vu mang nỗi
u hoài
Chạnh lòng thổn thức
về nơi
Hồn chìm vào cõi để
người xót xa
Buồn lạnh lẽo trời
cao mây cuốn
Lững lờ trôi vương
vấn bao la
Bỗng thèm hơi thở
thiết tha
Sông hà lạnh ngắt
ta bà khổ đau
Con tim nấc âu sầu
thứ lữ
Rặng núi xưa khuất
nẻo sương mờ…
Nhìn theo chỉ thấy
mịt mù
Quê hương mưa gió
thuận hoà bình an ?
Mộng hoang tưởng
sóng yên biển lặng
Hận trùng dương
cay đắng trời ơi !
Con thuyền vượt biển
xa khơi…
Hồn về tìm lại một
thời yêu thương
Thơm ngát mãi tình
nồng say đắm
Mịn màng làn,da thắm
anh yêu
Giật mình tỉnh mộng
bơ vơ
Đầm đià gối lả bơ
phờ xa xôi
Còn đâu nưã nụ cười
thuở đó
Giưã đêm trăng rỏ
lệ tình sầu
Nụ hôn đọng giọt
sương thu
Lối mòn sỏi đá
chân cầu nỉ non
Hoen ngấn lệ khô dần
năm tháng
Má hồng phai lãng
đãng hư vô
Mây chiều lam khói
xanh mơ
Tên anh em gọi nụ
hoa đầu đời…
26.2.2010 Lu Hà
Nắng Ban Mai
Thơ tiếp theo 4
câu cuảThúy Anh Lam
"Mặt trời thức
dậy sáng say
Ngắm nàng thơ má
hây hây đỏ hồng
Nắng rơi trên tóc
bềnh bồng
Chào em một sớm tỏ
lòng nhớ mong"
Sương rơi chúm
chím môi nồng
Nụ hôn thơm thảo
theo giòng tuôn trôi
Cam lồ ảo mộng trần
ai
Thuyền tình bể ái
em ơi! mặn mà
Thúy Lam dạo gót
la đà
Hướng dương lả ngọn
dạt dào tiếng chim
Lâng lâng máu chảy
về tim
Hồn thơ ngây ngất
đắm chìm cơn say
Bướm ong dìu dặt
ban mai
Nhụy hoa hưng phấn
cho ai bồi hồi...?
Vạn trùng xa cách
biển khơi
Nhớ người quân tử
chơi vơi biển hồ
Bây giờ đang ở nơi
nao?
Có còn nhớ đến
trái đào thuở xưa...?
Đêm qua trong giấc
chiêm bao
Chưá chan niềm tục
nghẹn ngào trần ai
Sáng nay ngủ dậy lả
lơi
Thoảng mùi hương
thảo trời ơi! là trời
Trăm hoa như nhoẻn
nụ cười
Lá xanh biêng biếc
ban mai nắng hồng!
2.6.2011 Lu Hà
Niềm Vui Cuả Nàng
Linda
tặng Linda Nguyen
Say đắm nhìn nàng
đang thẫn thờ
Phải cô tiên nữ
Nguyễn Linda
Nhờ trời mách bảo
hay sao thế?
Sủi tăm bọt nước
gió lao xao
Kià chốn thiên
nhiên suối nước ca
Xung quanh vắng vẻ
chẳng ai qua
Linda tiên nữ quần
the mỏng
Da trắng nỗn nà
bóng nguyệt hoa
Chênh chếch đầu ghềnh
trăng thập thò
Trong lùm cây lá một
hồn thơ
Giác quan xao xuyến
thầm như bảo
Yên lặng là hơn để
ngắm theo...
Linda sung sướng
thả tình xuân
Dễ mấy khi tiên đuợc
xuống trần
Vành vạch trăng
soi toà ngọc bích
Khe vàng lấp lánh
một hình nhân...?
Giật mình tiên nữ
bước lên bờ
Thấp thoáng bóng
người cũng chẳng xa
Vũ trụ bùng lên gà
chợt gáy
Một luồng mây trắng
vút lên cao...
Thương kẻ dương trần
lại ngẩn ngơ
Sầu đong vương vấn
nỗi tương tư
Tháng năm lững thững
bên bờ suối
Biết đến bao giờ
được gặp nhau
Chàng lại tìm nàng
trong giấc mơ
Có hiên lãm thúy
nước trong veo
Linda huyền ảo vầng
trăng ngọc
Lộ cái khuân vàng
dưới đáy sâu...!
6.3.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét