Sông xưa nhớ ánh trăng rằm
Trăng lên sông đợi đằm đằm
nhớ mong
Trăng tròn trái mọng chín
thương
Tình trăng in dấu mộng
trường nước non
Nước trong soi bóng trăng
tròn
Một thương hai nhớ vẳng hồn
thiên thu
Lửng lơ sông lặng gió ru
Yêu vầng trăng ngọc vân du
giữa giòng
Nước xuôi mang cả tấm lòng
Hằng Nga mến gửi theo giòng
sông xưa
Sương mù che ánh trăng khuya
Giòng sông lạnh lẽo bơ vơ
non ngàn
Chờ cho sương tạnh mây tan
Cho sông in bóng trăng tàn
cuối canh
Trăng đi lưu luyến hoa cành
Sông tình laị nhớ đêm thanh
trăng về
Trăng ơi! Trăng mọc đề huề
Thuyền trôi Lý Bạch vụng về
tìm trăng
Có ai thi sỹ yêu nàng
Hằng Nga e lệ dở
dang bẽ bàng
Thương chàng lý Bạch ngắm
trăng
Vội vàng quên cả bóng giăng
hãi hùng
Mê trăng đến thế là cùng
Trăng thu gieo mãi tình
chàng trên sông
Nước trôi thương mãi xuôi
giòng
Hằng Nga đ ắm đuối má hồng
thê lương
Nước ra đến tận biển đông
Ôm theo giọt nước vấn vương trăng ngàn
Hồn người tinh khiết siêu
nhân
Yêu nhau hiến cả thế gian đoạn trường
Mỗi khi trăng mọc trên sông
Trăng ơi xin chớ quên lòng
thi nhân
Trăng lên thi sĩ bần thần
Ngàn thu ai có vạn lần chứa chan
Yêu trăng sông nước thế gian
Còn bao bi lụy dương trần
thế nhân
Ái hà bể khổ trầm luân
Như trăng Lý Bạch giang san luân hồi
Trăng lên lơ lửng giữa trời
Vầng trăng vằng vặc soi
người ngóng trăng
Trăng tròn như trái bưởi
vàng
Xót xa cảnh ngộ trần gian kinh thành
Hận vì lỡ mái đầu xanh
Mảnh tình một khối duyên
lành chở đi
Thương đau mang xuống tuyền
đài
Xác thân tàn rữa tim này chẳng tan
Sông thiêng Lý Bạch chưa tàn
Ngắm trăng mà laị trăm ngàn
vẩn vơ.
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét