Thầm Thì Em Nói Với Thơ
hoạ thơ Huệ Thu
Như con chim hót ở trên cành
Vội vã làm gì vọng tiếng oanh
Thong thả chờ nhau đôi mắt biếc
Tình yêu chắp cánh mộng trời xanh
Hãy nói đi anh chỉ một lời
Đừng như sông nước lặng lờ trôi
Thề non hẹn biển làm chi nưã
Em sợ rằng anh lỡ nuốt lời . . .
Em khắc trong tim bóng nhạt nhoà
Mờ mờ nhân ảnh giưã đêm mưa
Làm thân con gái em đâu dám
Lỡ bước thuyền em lạc bến mơ . . .
Đời người con gái cánh hoa thương
Chỉ nở một lần có biết không?
Ván đã đóng thuyền duyên đã tận
Đoạn trường em chịu bến mênh mang
Như con chim nhỏ trong lồng kín
Duyên phận ai đâu học chữ ngờ
Lảnh lót hót vui chào buổi sáng
Đêm tàn trăng lạnh lá sầu thu
Bát ngát nương dâu cuộc biến suy
Dòng sông chở mãi nỗi u hoài
Rừng xanh nuí biếc đâu chăng tá
Ai khóc cho ai những ngậm ngùi
Hãy hiểu nỗi lòng em thế nhé
Bao nhiêu tâm sự viết thành thơ
18.1.2010 Lu Hà
Dĩ Vãng Một thời
hoạ thơ Thanh Hoàng
Dĩ vãng vùi chôn hương khói mong
Năm thương tháng nhọc phận lưu vong
Ngày xuân tết đến còn ai hỏi
Kỷ niệm quê hương vẫn nặng lòng
Thôn xóm còn đây thật lạ lùng
Túp lều lãng đãng ở ven sông
Đường đi vắng ngắt người qua lại
Thoang thoảng lời ca điệu não nùng
Lối cũ cỏ hoang thuở ấu thơ
Trường làng hiu hắt gió sương mờ
Tầu tiêu ủ rũ sầu ngơ ngác
Nhớ bạn gốc đa gió nghẹn ngào…
Cát biển mênh mông trải nắng vàng
Vi vu thầm gọi những hàng thông
Thuyền ai cánh trắng đời trinh nữ
Tre trúc sương gieo hạt lỡ làng…
Đồi trọc rừng hoang cảnh khốn cùng
Đất khô suối cạn ngẩn ngơ thương
Đêm trăng vắng tiếng hò quăng lưới
Theo lái thuyền em bạc má hồng
Thôi thế thì thôi phận lỡ làng
Còn đâu hẹn biển với non sông
Trai thanh gái lịch duyên nồng thắm
Xao xác hoàng hôn bóng xế hồng
Tê tái chiều buông những lá dưà
Rơi vào quên lãng nỗi hư hao
Nhớ cô hàng xóm muà xuân ấy
Chẳng biết bây giờ em ở đâu?
Mấy thập kỷ qua hận thế trường
Điêu tàn khói lưả nỗi thê lương
Giàu nghèo tranh đấu cho ai nhỉ
Triệu dải khăn tang mồ cỏ hoang!
4.2.2010 Lu Hà
Gọi Hồn Tử Sĩ
hoạ thơ Bùi Thảo
Khói hương toả mắt cay đau đáu
Lệ tuôn trào chan chưá bờ sâu
Hoàng hôn lãng đãng mây chiều
Người đi kẻ ở âu sầu năm canh
Đời trai tráng tử sinh chi vị
Vì muôn dân khổ lụy thương anh
Giang sơn cẩm tú an bình
Suối vàng ai oán mối tình trần duyên
Gió hiu hắt triền miên biên ải
Giưã bưng biền bom trải đạn rơi
Xương tàn thịt nát tro bay
Vi vu gió thổi cỏ cây tiêu điều
Thế chiến quốc u sầu sông núi
Nợ chinh nhân tê tái tang bồng
Kể gì thành tích huân chương
Chói trang lịch sử chiến công huy hoàng
Rồi một buổi trời buông mây ập
Giưã hoang tàn lưả táp đạn bay
Bao nhiêu tử sĩ đắng cay
Trực thăng đưa xác khói say chiến trường
Anh ngã xuống tơ vương trăn trở
Nghiã tao khang chồng vợ bền lâu
Đêm suông trăng lẻ trên đầu
Nấm mồ thê thảm dãi dầu nắng mưa.
2.2.2010 Lu Hà
Thêm Sầu Mà Thôi
tặng Nguyên Loan
Nguyên Loan nay đã ngán rồi
Lời ong tiếng bướm làm gì người ơi!
Chăm chăm cách mạng hoa lài
Mong sao dân nước giống nòi vẻ vang
Thương cho tiên tổ Lạc Hồng
Bà Trưng bà Triệu quê hương đắm chìm
Việt Nam tổ quốc im lìm
Tháng năm rầu rãi trái tim lụi tàn
Mác Lê ngụy thuyết dã man
Đè đầu cưỡi cổ bần hàn dân đen
Chí Minh tư tưởng tuyên truyền
Tập trung dân chủ chuyên quyền đảng ta
Hãy trông thế giới Phi Châu
Ngẫm mình mà thẹn xót xa nghẹn ngào
Khom lưng bợ đỡ ba Tàu
Cam tâm nô lệ đô la dập dìu
Tham lam vật chất sang giàu
Giàu đâu chẳng thấy bốn muà xác xơ
Toàn dân làm chủ điêu ngoa
Đầu môi xoen xoét lọc lưà đười ươi
Sống bằng nước mắt mồ hôi
Một bầy tham nhũng ăn chơi điếm đàng
Dồn dân giải phóng mặt bằng
Giết người như ngoé giưã đường công khai
Luật rừng xã hội chôn vùi
Đêm dài chủ nghiã tương lai mịt mù
Xin thôi đừng có bướm hoa
Lả lơi trăng gió thêm sầu mà thôi !
15.3.2011 Lu Hà
Chớ Vội Cắt Cầu Trần Duyên
Chuyển thể 3 khổ thơ Diêu Linh: Tâm Hạnh
"Phủi tay ngọc non ngàn sứ sở
Cõi hư không phổ độ sen vàng
Tình thù tứ đại giai không
Thoát niềm tục lụy tan giòng ái ân
Qua mấy nẻo gian nan trần thế
Cõi vô thường rũ bụi người đi
Vội chi khép cánh cưả đời
Quy y tam bảo về nơi Phật Đà
Thoát ải dục tâm ma trừ diệt
Những cô hồn thảm thiết thương đau
Mừng ai giác ngộ chiêm bao
Bến đò sinh tử cắt cầu trần duyên"
Kià cô gái xuân thì đang mộng
Hạnh tâm vương bến đắng còn say
Hay cùng ở lại kiếp này
Trọn đường ân ái sau này tính sau...?
Ta vẫn tiếc đoá hoa xuân ngọc
Nỡ sao đành dở bước kim loan
Điện vàng xao xuyến vẫn còn
Diêu Linh cô gái môi son má hồng
Còn muôn vạn trùng trùng duyên khởi
Hãy thong dong đừng vội qua bờ
Gặp nhau vài kiếp đôi ta
Màn huỳnh trướng phủ la đà trần ai...
Nghe cô khóc ngậm ngùi ảo não
Vẫn dùng dằng dang dở than ôi
Thời gian ảm đạm buồn trôi
Canh khuya vắng vẻ lệ rơi mấy hàng...!
9.2.2011 Lu Hà
Thỏ Trắng Ngọc Ngà
Tặng Pich Hạnh
Hạnh như con thỏ trắng tinh
Phây phây giải luạ cỏ xanh da trời
Ngắm lâu càng thấy bồi hồi
Em là tiên nữ buổi mai trên bờ
Bên hòn non bộ xôn xao
Bướm ong dìu dặt má đào ngẩn ngơ
Thảm nhung tha thiết mượt mà
Hôn chân thiếu nữ dạt dào tuổi xuân
Miên man cảm giác vô vàn
Làm sao tả hết non ngàn gió mây
Quen nhau đã bấy nhiêu ngày
Nỗi niềm tưởng nhớ tràn đầy tâm tư
Mộng hồn thoang thoảng canh thâu
Thấy con ngọc thỏ trong mơ la đà
Chập chờn quanh gốc cây đa
Thoắt đâu đã thấy Hạnh là tiên nga
Dịu dàng vui vẻ đón chào
Khách từ hạ giới lạc vào đằng vân
Tôi đây tên gọi Thái Chân
Thưa rằng: thanh khí dương trần mến nhau
Bởi vì cách trở điạ cầu
Trùng dương dặm thẳm biết đâu mà tìm
Nỗi sầu nhoi nhói trong tim
Vài canh gà nưã khói chìm sương tan...
Hàn huyên cho hết canh tàn
Chia tay vội vã muôn vàn nhớ nhung!
9.3.2011 Lu Hà
Kimberly Yêu Màu Đen
Tặng Kimberly Tran
Berly chỉ thích màu đen
Tôn làn da trắng mắt huyền mến yêu
Bảng đen phấn trắng dập dìu
Cô nàng tiên nữ má đào cười duyên
Màu đen lộng lẫy dáng tiên
Vòng eo thắt lại thiên nhiên gợn tình
Sóng dồn cuồn cuộn trời xanh
Bướm ong dào dạt bên cành mẫu đơn
Ngắm xem quang cảnh mê hồn
Luạ đen hoa trắng chập chờn tỉnh say
Yêu hoa yêu cả bầu trời
Một mai cô lại về nơi thiên đàng
Vào hôm nhân hội chuà làng
Mẫu đơn cành gãy dở dang nhỡ nhàng
Vội vàng cởi áo Hoàng Long
Người tiên cảm động thẹn thùng xiết bao
Thuyền quyên yểu điệu kiêu sa
Ý trời muốn vậy se tơ chỉ hồng
Xem hoa căn số đoạn trường
Phải chăng tiền định cho nàng gặp ta?
Từ ngày thấy đoá kim hoa
Ngẩn ngơ Từ Thức cáo từ ấn quan
Hỏi ra tông tích họ Trần
Tiên gia thấp thoáng bên sườn non cao
Lần theo dấu cỏ Tiều Phu
Hoá thân Từ Thức Lu Hà Berly!
Hôm nay lòng lại bồi hồi
Gửi người thục nữ mấy lời nhớ nhung
Phải chăng lá thắm duyên nồng
Kiếp sau theo lái bên dòng sông Tương
Ván thuyền anh đóng cho xong
Bến tình neo đậu má hồng Tiên Nga !
8.3.2011 Lu Hà
Hồn Hoa Hương Quỳnh
hoạ thơ Hàn Thiên Lương
Thao thức trăng lên động bóng quỳnh
Lung lay chòm sáng lá long lanh
Vầng trăng cũng biết hồn e thẹn
Lặng để tình hoa quyện thắm cành
Có phải rằng hoa cũng biết yêu
Vi vu huyền ảo giưã canh khuya
Nỉ non son sắt chờ mong đợi
Kẻo lỡ đêm sương mộng hải hồ
Hoa giữ trắng trong ngào ngạt hương
Bao đêm trằn trọc nỗi đoạn trường
Người hoa đắm nguyệt tình thơ mộng
Nở mãi trong lòng anh mến thương
Thủ thỉ từng đêm vọng ái âm
Lầu cao vằng vặc bóng soi thềm
Tình hoa dấu kín đài trang lệ
Hé nở trông trăng nụ thắm mềm
Ngào ngạt bông quỳnh toả ngát hương
Thoả thuê khao khát nỗi tơ lòng
Đêm nay em đến vườn thêm rộng
Thoang thoảng kià ai trong khói sương
Chỉ một đêm nay thành nhớ nhung
Ngày mai dấn bước kiếp thê lương
Giang hồ cát bụi còn vương lụy
Đeo đẳng tình hoa khắp bốn phương
14.12.2009 Lu Hà
Ác Mộng Đêm Trường
Cơn ác mộng bao người thường gặp
Nơi dương trần e ấp tình ai
Chẳng đưa vào cõi thiên thai
Lại diù nhau xuống tuyền đài khổ đau
Chốn mênh mông lơ mơ trần thế
Gặp tiên nhân ngọc nữ yêu kiều
Mặn mà khoả nước chiều thu
Bỗng đâu khói toả hồn ma trêu đuà
Ôi kinh hãi trăng tà bóng thảm
Chúng sinh sầu ảm đạm lầm than
Nỗi niềm chẳng rõ nguyên căn
Mây đen bão nổi Bắc Nam điêu tàn
Đoàn mãi quốc bầy đàn phương bắc
Kéo nhau về thảm khốc tháng tư
Buá liềm cờ đỏ dương cao
Trống chiêng ảo mộng cơ đồ đảo điên
Bao cô gái bán thân nuôi miệng
Mỹ đi rồi việt cộng về đây
Đổi ngôi lịch sử vơi đầy
Chén cơm manh áo mộng dày đêm thâu
Em gái nhỏ ngày xưa hiền thục
Cha đi tù mẹ lạc trời tây
Họ hàng thân thích nhờ ai?
Kẻ còn người mất cuộc đời bi thương
Ôi! mộng mị thê lương ập xuống
Suốt đêm trường cũng chẳng buông tha
Thái Chân bỗng hoá thành ma
Xót đau thế kỷ em là chứng nhân
Lê chân bước thân tàn ma dại
Bao hình hài phố tối đèn xa
Lạnh lùng ai nỡ bước qua
Thương em gái nhỏ thuở nào yêu thương
Trái tim nát hoa lòng tan tác
Chén lệ sầu xa bước em đi
Cầu xin Đức Mẹ đoái hoài
Mộng tan tỉnh lại khóc cười thế nhân
18.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét