Tôi
Mơ Về Quê Mẹ
viết
tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương
Tôi
mơ về quê mẹ
Đã
biết bao năm rồi
Linh
hồn tôi khắc khỏai
Nơi
xứ xở xa xôi
Lưu
lạc cõi phong trần
Xót
xa nhớ người thân
Hồn
lạc về cố quận
Nhức
nhối khóe lệ tràn
Lồng
ngực tôi nhói đau
Hoa
râm điểm mái đầu
Vì
bao nhiêu áp lực
Nương
náu chịu cơ cầu
Thầm
gọi cố hương ơi!
Nghẹn
ngào giữa đất trời
Nỗi
buồn dâng sóng nước
Dòng
lệ thủy tuôn rơi…
Cái
nghèo bám dai dẳng
Sao
chúng chẳng buông tha?
Đất
khô cằn sỏi đá
Tang
tóc mảnh sơn hà
Tất
cả vẫn im lìm
Thiếu
cả dấu chân chim
Không
chào tôi một tiếng
Đau
xót cả buồng tim
Quê
hương tôi đó ư?
Nặng
nỗi niềm tâm tư
Nơi
chôn nhau cắt rốn
Cồn
cát trắng phau phau
Biết
bao đời vẫn thế
Mồ
hôi đổ luống cày
Biết
bao lời hứa hẹn
Mà
đời vẫn đắng cay…!
cảm
xúc khi đọc tùy bút của Nguyễn Hoài Hương
16.8.2014
Lu Hà
Tiếng
Hát Trong Mưa
Vẳng
nghe tiếng hát trong mưa
Mênh
mông biển lá hàng dừa quê ta
Bần
thần ngóng chị Hằng Nga
Chờ
con thỏ ngọc gốc đa Cuội cười
Sông
Ngân sóng vỗ xa vời
Hai
con vịt lội chơi vơi u hoài
Ngậm
ngùi cám cảnh trần ai
Tri
âm tri kỷ chương đài vắng tanh
Khói
mây khắc lậu kinh thành
Nhân
duyên tiền định sao đành bỏ qua
Mảnh
mai thục nữ hương trà
Cung
đàn dang dở nhạt nhoà lệ rơi!
Thương
ai từ thuở nằm nôi
À
ơi, bú mớm rã rời nguồn cơn
Tha
phương gánh nặng nỗi buồn
Từng
thu lá rụng giận hờn tuổi xuân
Xứ
người lạc lõng gian truân
Vương
tình cố quốc non ngàn biển khơi
Cù
lao chín chữ ai ơi!
Công
lao khó nhọc bao đời Việt Nam
Cầu
ao giếng nước nong tằm
Nửa
đêm thức dậy trăng rằm mờ soi
Sân
ga khóc thét tiếng còi
Mẹ
cha còm cõi mong người hoài hương!
cảm
tác thơ Nguyễn Hoài Hương: Anh Ơi!
18.8.2014
Lu Hà
Ta
Cũng Nằm Mơ
cảm
tác thơ Hoài Hương: Lệ Ướt
Sáng
nay Hương đã ở đây
Đêm
qua chợp mắt mơ ngay thiên đường
Gặp
cô tiên nữ tha phương
Ô
hay quanh quẩn như rường cùng ta?
Thướt
tha nhung lụa mượt mà
Ngần
ngơ thỏ ngọc gốc đa nàng cười
Mùi
hương mát rượi bồi hồi
Lâng
lâng rạo rực thuyền trôi bến nào…?
Hằng
Nga xao xuyến dạt dào
Huyền
sương chày ngọc thì thào ngẩn ngơ
Vẳng
nghe tiếng hát ngọt ngào
Trần
gian phổ nhạc tơ lòng ngẩn ngơ .
Sông
Ngân nào có đâu ngờ
Yến
anh dìu dặt lờ mờ hơi sương...
Cung
đàn bần bật uốn cong
Hỉ
nhi khổng tước bướm hồng xôn xao
Kẻ
phàm đâu dám tơ hào
Kim
bôi hợp cẩn bồ đào rượu thơ
Chập
chờn nửa tỉnh nửa mơ
Hai
vầng nhật nguyệt hững hờ cá bơi!
Tiếng
gà eo óc chơi vơi
Giật
mình tỉnh giấc xa xôi ngàn trùng
Nén
sao ngọn lửa bập bùng
Lửa
rơm tiếng sét trập trùng ly tao
Rồng
mây sầm sập nôn nao?
Mưa
như thác đổ trái đào xuân tươi...?
Bần
thần khóe hạnh tuôn rơi
Sở
Vương thần vũ lả lơi một thời…!
17.8.2014
Lu Hà
Gặp
Người Ở Bến Ngân Hà
Chiều
dần tối âu sầu da diết
Ai
thả hồn tôi một chữ buồn
Không
gian lạnh lẽo đòi cơn
Trời
rung lá rụng hoàng hôn xứ người...
Thương
tóc bạc dù mươi dăm sợi
Hoàng
Hạc Lâu Thôi Hiệu năm nao
Bồn
chồn tâm dạ cồn cào
Quê
nhà biền biệt mịt mờ khói sương...
Mới
thoáng nghĩ mà lòng day dứt
Về
ngày mai thảm thiết người ơi!
Lại
càng ngao ngán chơi vơi
Bóng
ai lầm lũi ở nơi cuối trời...
Chòm
mây bạc xa xôi phiêu bạt
Chở
hồn ta trôi dạt đi đâu?
Lang
thang tới bến Ngân Hà
Tìm
người xưa cũ xót xa đợi chờ...
Có
một kẻ bơ vơ lạc lối
Lại
gần ta ướm hỏi đôi lời
Dương
trần buồn lắm cô ơi!
Nhân
tình thế thái như vôi bạc màu...
Hồn
thi sĩ thiên sầu vạn cổ
Hoài
Thu không nhớ thuở Lu Hà
Thơ
ca xướng hoạ la đà
Chư
tiên ủ rũ Hằng Nga tủi hờn...?
cảm
tác từ bài thơ đường cuả Mai Hoài Thu: Buồn
24.11.2012
Lu Hà
Điệp
Hồ Liêu Trai
Hình
như em thích màu vàng
Đó
là màu cuả thiên đàng người ơi!
Bao
dung thương nhớ tuyệt vời
Thủy
chung son sắt rạng ngời bao la
Nhưng
mà không phải chói loà
Loá
bao mắt kẻ ta bà tình si
Tên
em cũng gọi Mai Vy
Chị
đây em đó như đôi bướm hồng
Xinh
tương trong cõi thiên bồng
Ngọt
bùi hai trái nhãn lồng trần gian
Chị
say màu trắng giai nhân
Hồn
trinh thanh khiết muôn vàn đáng yêu
Xôn
xao sóng nước dập dìu
Hoàng
hôn ngây ngất bóng chiều thướt tha...
Ngẩn
ngơ kià ngã Lu Hà
Bỗng
dưng thi hứng la đà trăng sao
Thiên
thần cũng phải xôn xao
Bởi
người thế tục xuân đào ươm tơ...
Thái
Chân Ngọc Nữ như mơ
Hò
ơ tiếng hát con cò sang sông
Đa
tình tự cổ vấn vương
Mười
hai bến nước đoạn trường một chương
Nghẹn
ngào hai tiếng quê hương
Gặp
nhau trên mạng trùng dương dạt dào
Bao
giờ thuyền cập đúng bờ
Thanh
mai trúc mã địệp hồ liêu trai...
Mấy
khi trong cõi trần ai
Người
tiên kẻ tục canh dài chưá chan
14.7.2012
Lu Hà
Dậy
Đi Em Trời Xuân Hy Vọng
tặng
Đỗ Thị Minh Hạnh
Em
thiêm thiếp mê man hoài cổ
Cả
bầu trời ảo não xót xa
Toàn
cầu sửng sốt nghẹn ngào
Thương
em gái nhỏ bên bờ khổ đau
Em
tranh đấu tự do dân chủ
Quyền
làm người thực sự sinh ra
Cuộc
đời hy vọng hư hao
Tháng
năm tủi nhục mái đầu héo hon
Nơi
viễn xứ tâm hồn chao đảo
Nghe
chuyện em máu ưá tim cào
Hỡi
người em gái năm nao
Dấn
lên bước tiếp chuyến đò quê hương
Tỉnh
đi em! tình vương hoa lá
Dẫu
đêm đen đày đoạ quỷ vàng
Nắm
tay bè bạn hát vang
Đồng
quê ta đó xóm làng xanh tươi
Gió
ngào ngạt tái hồi hoa nở
Cả
nhân loài tiến bộ vươn lên
Thông
minh trí tuệ tự nhiên
Tài
năng đất nước mọi miền mừng vui
Dậy
đi em! Nhân loài thức giấc
Hát
cho em điệu nhạc tình người
Rợn
rùng ngạ quỷ đười ươi
Nấm
mồ ảm đạm lẻ loi xương tàn
Đồ
thưà thãi chúng ăn sao hết
Của
tham ô trấn lột mà giàu
Đồng
bào lam lũ bốn muà
Cuồng
điên trụy lạc nhà lầu xe hơi
Hãy
trở lại cuộc đời em nhé
Cùng
với anh hàn vá dư đồ
Xé
tan cờ đỏ mịt mờ
Năm
sao thành sáu Mao Hồ bán buôn
'
Hãy
giữ lại nụ hôn tình tự
Phút
thần tiên trên má em xinh
Năm
xưa oanh yến trên cành
Mẹ
cha thưa gửi gia đình vây quanh...!
11.1.2012
Lu Hà
Đan
Áo Dở Dang
hoạ
thơ T.T.Kh
Em
đi tìm lại bến yêu
Sầu
vương bi lụy mang nhiều khổ thương
Giang
đầu ngào ngạt mùi hương
Trái
tim theo cánh chim sương bão bùng
Mịt
mùng chẳng thấy hừng đông
Xót
xa cho kẻ lấy chồng mù tăm
Mấy
muà đông lạnh băng tâm
Áo
len đan giở trái tim chất chồng
Lồng
son buộc sợi tơ hồng
Con
chim bé nhỏ theo dòng tương tư
Bốn
muà nhạt nhẽo bơ vơ
Tiêu
sơ tàu lá bơ phờ khóc than
Rối
lòng gỡ chỉ áo đan
Đan
đi đan lại tấm thân phũ phàng
Vàng
anh ủ rũ não nùng
Làm
sao thoát khỏi lồng vàng khổ đau
Ngoài
kia mưa nắng lao xao
Còn
chi mong đợi muà hoa nắng vàng
Thương
con chim nhỏ trong lồng
Như
người nhân thế lạc vòng trần căn
Tình
thù duyên trái oán hờn
Bao
đời lễ giáo giam thân má hồng
Tháng
năm tóc uá héo lòng
Miả
mai cho kẻ cùng đường như tôi
Đời
em khổ lắm chị ơi!
Đêm
giông mà nghĩ ngày mai ngậm ngùi
Ngoài
trời tầm tã mưa rơi
Vùi
chôn sầu tủi đầy vơi tuôn trào
Áo
len dang dở nghẹn ngào
Đêm
đông gió bão bao giờ thì tan
Xứ
sở lạ, tháng năm tàn
Tìm
đâu thấy bến muôn vàn yêu thương !
16.2.2010
Lu Hà
Chiều
Mưa Hà Nội
Năm
anh mười tám tuổi
Lần
đầu đến nhà chơi
Thẹn
thùng không dám nói
Cháu
vào đây ngồi chơi
Mẹ
em cũng biết duyên
Anh
đã thầm yêu em
Nhưng
tuổi đời chưa chín
Nên
chẳng dám nói lên
Là
bạn học của nhau
Anh
cũng chẳng khôn nhiều
Nên
tình anh câm lặng
Không
dám ngỏ chữ yêu
Hà
nội những chiều mưa
Còn
mưa đến bao giờ
Ta
sóng đôi cùng bước
Hạt
mưa lòng ngẩn ngơ
Rồi
anh đi bộ đội
Em
đã đến nhà chơi
Tuổi
cũng tròn mười tám
Đôi
vầng trăng vàng soi
Những
năm dài Trường sơn
Còn
thổn thức nguồn cơn
Tự
trách mình nhút nhát
Sao
ngày xưa daị khờ
Sau
ba năm anh về
Em
chê anh nhà quê
Để
mẹ ngồi tiếp chuyện
Mà
lòng anh tái tê
Khi
em đã có chồng
Quay
xe em cản đường
Có
nỗi niềm tâm sự
Nước
mắt chảy đôi giòng!
2007
Lu Hà
Chiều
Buông Phúc Xá
Tôi
lại ngồi làm thơ
Tặng
người em gái xưa
Ven
bờ đê Phúc Xá
Cuả
một thời xa xưa ......
Giòng
sông cứ chảy hoài
Như
bao nhiêu kiếp đời
Ngậm
ngùi theo ra biển
Ánh
hoàng hôn buông trôi
Thuở
tôi đến bên em
Sấp
sỉ mười tám xuân
Mà
em chẳng chiụ hiểu
Nỗi
lòng người chinh nhân
Tôi
phải biết làm sao
Khi
em còn ngây thơ
Hay
lòng em trống rỗng
Bóng
hình tan khói mơ
Thương
con tằm ươm tơ
Miệt
mài ăn lá dâu
Âm
thầm mong thành kén
Cho
cuộc tình bơ vơ
Mẹ
cha đã hưá hẹn
Sao
ta chẳng nghe lời
Cõi
dương trần đen bạc
Nơi
suối vàng âm u….
31.1.
2009 Lu Hà
Chia
Sẻ Cùng Vườn Thơ
Gửi
cho cô luật đường bằng trắc
Để
cô còn gỡ mắc trong thơ
Sớm
khuya cô vẫn mong chờ
Nụ
hôn trong mộng dạt dào cô ơi!
Đừng
nấn ná để rồi bỏ phí
Có
ai ngờ cơ hội chiêm bao
Thuyền
tình bể ái bến bờ
Kiếp
nào sẽ gặp duyên tơ chỉ hồng
Trời
chứng giám tây phương phổ độ
Có
Phật bà Nguyệt Lão chư tiên
Trần
gian nhân thế triền miên
Sông
Tương thổn thức ưu phiền chúng sinh
Đời
khổ não trời xanh cay nghiệt
Thói
ghen tuông thảm thiết má đào
Thuyền
quyên thục nữ anh hào
Đốt
đèn mà nhỏ lệ trào tuôn rơi!
Phảy
nét bút biết người quân tử
Đọc
vần thơ chí khí nam nhi
Tiếc
rằng phận bạc phôi phai
Luân
hồi trôi nổi canh đài đêm thâu...
Đừng
thổn thức âu sầu năm tháng
Đời
còn dài bảng lảng vừng đông
Mênh
mông biển cả non bồng
Tìm
về Bột Hải má hồng tiên nga
Đêm
mộng mị Nam Kha thường gọi
Tìm
gặp nhau dưới đọi cây hoè
Nôn
nao tàu lá vàng hoe
Rượu
nồng chan chưá nhạt nhoè cô ơi!
Thôi
để lại mấy lời nhắn nhủ
Để
kiếp sau sáu nẻo luân hồi
Mong
rằng đừng có quên tôi
Đợi
nhau bên gốc cây sồi nghe cô!
24.9.2011
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét