Mười năm cách trở đôi nơi
Quan san muôn dặm khôn
nguôi nhớ chàng
Cô đơn phần mộ bẽ bàng
Kể sao cho xiết dở dang nhỡ
nhàng
Gặp nhau còn nhận ra
chăng?
Mặt hoa lấm láp ngỡ ngàng
sương pha
Mai này xin hẹn chân cầu
Trường Giang sóng vỗ lệ sầu
đôi ta
Ngậm cười trăng gió la đà
Chưa chi tóc đã bạc màu
tuyết sương
Nâng niu chén ngọc nàng
Vương
Giong thuyền du ngoạn còn
thương nhau hoài...
Thiếp tôi ruột thắt tuyền
đài
Xót xa cảnh ngộ bi ai não
nùng
Thói đời bạc bẽo vô cùng
Phong vân hồ thỉ não nùng
chàng Tô!
cảm tác khi đọc bài từ điệu
cuả Tô Đông Pha: Giang Thành Tử
27.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét