Hồn theo suối lệ chảy xuôi
Thơ tan trong nước buồn
trôi mãi hoài
Mưa trời lã chã tuôn rơi
Thơ còn than thở ngậm ngùi
khổ đau
Trần gian bao cảnh âu sầu
Mây trời bảng lảng chiều
thu u hoài
Thơ còn thắm nưã hay thôi
Nhớ nàng tôi cứ bồi hồi vì
thơ
Con cò bay lả bay la
Ngậm vành lá thắm bay qua
cổng trời
Nàng buồn ở cuối chân mây
Chim thương thả lá đến nơi
nàng ngồi
Sông Hà bao lớp sóng dồi
Nàng còn dệt tấm thảm mây
trên trời
Đọc thơ nàng lại khóc rồi
Nhớ người dương thế lệ rơi
mấy hàng
Thương nhau đến thế là
cùng
Bao la dặm thảm trùng
dương não nùng
Nàng là tâm cảm trong lòng
Hồn thơ tôi cứ vấn vương
cùng nàng
Cho dù cung điệu dở dang
Nỉ non nức nở canh trường
một thôi
Chư Tiên rơi lệ sụt sùi
Huống chi hạ giới muôn
loài sầu bi?
Trải qua bao kiếp luân hồi
Cho tôi được gặp lại người
tôi yêu?
5.1.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét