cảm tác từ thơ và ảnh Hanh
Dam: Đông Lại Về
Tuy chưả gặp em vẫn chưá
chan
Lâng lâng ánh mắt nước mây
vần
Cho anh mơn trớn hồn thơ dại
Em ở quê nhà đợi gió xuân?
Đông đến mà sao cảnh vẫn
tươi?
Dưới giàn thiên lý gió mây
trôi
Kính dâm nấp bóng hồn thu
thảo
Yếu ớt từng tia với đất trời...
Em gái quê nhà ai có hay
Tưởng nàng ngọc nữ bị lưu
đày
Thiên đình hái trộm tiên
đào mộng
Tình ái ngàn thu vẫn đắng
cay...
Em nhé cho anh một chút
nào
Hôn lên nhè nhẹ những vần
thơ
Vai gày vắng vẻ lòng tê
tái
Giọt lệ chua cay nỗi tủi sầu...
Tuyết rơi lã chã trong
lòng em
Vương vấn bao nhiêu những
nỗi niềm
Lời thề non nước theo mây
gió
Dưới giàn thiên lý cánh
hoa mềm...
Em thật hồn nhiên rất đáng
yêu
Cho anh ve vuốt tấm lưng
kiều
Hôn em nhè nhẹ như gió thổi
Vờn mái tóc em dưới nắng
chiều!
Anh đã phải lòng em mất rồi
Tình anh như chiếc lá thu
rơi
Em ơi có biết mà thầm gọi
Hẹn đến muà sau em gái ơi!
14.12.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét