chuyển thể thơ Mai Hoài
Thu: Bão Dông
Trời xám xịt lạc loài bóng
tối
Dấu yêu nào lạc lối vu vơ
Bờ môi nhạt nhẽo bơ phờ
Đường đời nghiệt ngã mịt mờ
sương đêm...
Theo bọt nước nhấn chìm kỷ
niệm
Đêm mịt mùng ảm đạm mù xa
Ân tình mây khói nhạt nhoà
Lỡ làng cay đắng bạc màu
héo hon...
Người ta nói ăn năn hối lỗi
Tháng ngày qua mòn mỏi muộn
phiền
Dở dang cho mối tơ duyên
Ngậm ngùi Chuá Phật nỡ
quên sao đành...?
Hàng cây rủ bóng cành than
khóc
Cơn sóng tình thảm khốc
bão dông
Mình em thuyền vắng hư
không
Trên bờ biển lạnh sầu đong
cõi lòng...
Vầng trăng vỡ muôn trùng vạn
nẻo
Xót xa thành ảo não vương
mang
Tình ơi! sao lắm trái
ngang
Hồn đau mộng ước lang
thang chôn vùi...
21.2.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét