tặng Trúc Linh Mai: Thơ Ứng Khẩu
Vốn thời thích vận thơ ca
Văn chương sách truyện đọc qua thích
liền
Nghề văn em thích giáo viên
Mà sao lận đận trần duyên thế này...
Phải chăng vận số không may?
Cam lai khổ tận đắng cay ngậm ngùi
Sống sao cho trọn kiếp người
Xót xa cô giáo lần hồi thập phương
Thương đàn em nhỏ quê hương
Nhưng mà nghiệp dĩ vấn vương tủi sầu
Theo nghề kế toán nhức đầu
Hôm nay bày tỏ trước sau rõ ràng
Ngày qua tháng lại làng nhàng
Em đâu có dám mơ màng giàu sang
Chưa từng móc ngoặc gian thương
Mồ hôi nước mắt thê lương đồng bào
Anh đừng hỏi nưã thêm rầu
Cỏ cây khô héo muà thu uá vàng
Sinh nhai nghề nghiệp lỡ làng
Xuân qua thu lại dở dang cuộc đời
Nói ra càng cảm ngậm ngùi
Nhiều nhà no đói lần hồi chẳng ra
Dịu dàng yểu điệu Tiên Nga
Xinh tươi như đoá trăng ngà là Mai
Luân hồi xin được đầu thai
Một dao chém thớt là người thủy chung
Áo dài tha thướt cải lương
Nghe Mai tâm sự sầu mang bời bời
Phải chi chiụ tiếng thị phi
Kiếp sau xin nguyện tìm người tôi mong
Mặc nghề kiếp sống vương mang
Chẳng sao miễn có tấm lòng vàng soi
Miên trường kế toán phôi phai
Hận vì giả trá tanh hôi đồng tiền
Thôi Mai đừng có buồn phiền
Lòng trời soi tỏ nỗi niềm trần ai
Lòng vàng chẳng sợ mờ phai
Cây thông nguyện đứng giưã trời mà ca
Thuyền quyên một vẻ xuân đào
Thuyền tình bốn bể dạt dào biển khơi
Ái hà sầu muộn đầy vơi
Thả neo em biết tìm nơi bến nào?
Còn chàng nay ở nơi nao?
Để em buồn khổ bên bờ nhớ thương
Hoàng hôn mấp mé sông Tương
Hồn thơ theo ánh trăng vàng mà bay...!
29.1.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét