Lòng tôi nay đã giá băng
Tình tôi đã chết suối vàng
âm u
Một thời con gái đã qua
Lá vàng rơi rụng chiều thu
uá sầu
Người là một cái bóng ma
Thôi đừng lảng vảng dật dờ
đuà nhau
Trầm luân trong cõi ta bà
Đời tôi nếm trải bạc màu
ái ân
Âm hồn lởn vởn nhân gian
Chẳng qua là đám lưả tàn
mà thôi
Tính người tôi chẳng lạ gì
Cơn mưa muà hạ lại rồi tạnh
ngay...
Si tình ai thế kiểu này
Vấn vương niềm tục đoạ đầy
nhau chi...?
Tôi không nói chuyện với
người
Dù sao người đã hiểu rồi
thì thôi
Ái tình bể khổ ai ơi!
Trần gian quán trọ ngậm
ngùi khách đi...
Tôi không dám hẹn với người
Kiếp sau còn gặp để rồi khổ
đau...!
7.2.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét