Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu
Mấy lần theo lái gửi non sông
Thuyền chẳng cùng ai đáp tấm lòng
Xuôi ngược tám năm chờ đợi mãi
Trăm năm nhớ hẹn kẻ tương phùng
Nay có mấy lời gửi cố nhân
Sinh sau hậu học cũng theo vần
Hồn thiêng sông nuí nuôi khôn lớn
Tâm dạ xa quê khắc mấy lần
Đã có mấy ai như cố tri
Lời thanh như ngọc ý như mây
Mênh mông mộng tưởng cao vời vợi
Thơ đọc chư tiên dưới cổng trời
Núi tản sông đà hương gió bay
Mà hồn Khắc Hiếu vẫn đâu đây
Mây xa nhắn gưỉ về Nam việt
Một tấm lòng son ở cõi này
Nhớ thuở sinh thời cụ vẫn than
Doanh hoàn chẳng thuận cuộc đua chen
Dư đồ rách nước non tô lại
Đâu phải nghèo hèn con cháu tiên
Lũ chúng bây giờ khắp bốn phương
Hoàn cầu cam chịu mất thiên lương
Văn chương bút pháp theo thời thế
Hiện đại đua đòi rất thảm thương
Ngôn ngữ cha ông vẫn sắt son
Ngàn đời tiếng Việt của muôn dân
Lũy tre giếng nước hồn dân tộc
Không dễ cam tâm chịu sói mòn?....
Anh pháp đức nga ấn độ dương
Đài loan nhật bản học văn thương
Theo đuôi thiên hạ vòng nô dịch
Văn hiến ngàn năm thẹn nuí sông
Chúng bảo văn minh hơn giống loài
Ngữ ngôn ngoại quốc có sâu hay
Việt văn hiện đại theo thời thế
Hại để non sông thiệt giống nòi
Mấy chục năm rồi xa cố hương
Trên cao Khắc Hiếu gọi ngân vang
Mây ơi! Nhắn gưỉ lời mong nhớ
Nuí tản sông đà vẫn ngóng trông
Ngũ sắc du hồn trong đám mây
Vân du tứ hải với tiên trời
Ngân nga sang sảng lời thơ vọng
Lắng cả non sông lặng cõi đời
Gánh nặng duyên tình vẫn chất vai
Trăm năm lưu luyến kiếp luân hồi
Lòng son bút sắt mài non nước
Núi tản sông đà nợ chửa phai
Tổ quốc chờ mong những tái sinh
Hồn thiêng sông nuí khí sinh linh
Như ai bóng dáng người xưa ấy
Thơ thẩn chiều nay giấc mộng tình!
2008 Lu Hà
Sơn Hà Mấy Ai
cảm tác thơ Tàn Đà: Lại Say
Hàng sĩ tử thời nay có biết
Cụ Tản xưa say khướt đêm ngày
Rượu vào thơ lại càng hay
Mềm môi uống mãi vần say tứ trào
Thơ lai láng sông đò trăng nước
Thuyền bập bềnh ngọn đuốc sáng soi
Văn chương uyên bác một đời
Tổ tôm trống phách bồi hồi ca ngâm
Ngôn xuất ý thâm trầm cổ sự
Ngã dục tiêu sầu nhả tự do
Trần ai ai tỉnh ai lo
Sông Đà núi Tản dư đồ thiêng liêng
Say chẳng biết trời nghiêng đất lở
Nhẵn hầu bao không gạo thổi cơm
Tuy nghèo lòng dạ thảo thơm
Hồn thơ ray rứt sớm hôm miệt mài
Nguyễn Khắc Hiếu u hoài chan chưá
Để ngàn sau con cháu thiết tha
Say thơ như Cụ Tản Đà
Rượu thơ thơ rượu sơn hà mấy ai
Kẻ hậu sinh canh dài trăn trở
Nhớ ơn Thày cổ độ thiên thu
Khổ đau dầu dãi nắng mưa
Nghẹn ngào sóng nước sông Đà còn đây!
26.6.2012 Lu Hà
Thăm Mả Cũ Bên Đường
Tản Đà – Lu Hà
Ta bấy lâu nay đã vắng nhà
Đường quê mỏi gối bóng chiều xa
Lơ thơ làn gió hây hây thổi
Một dãy lau cao uá sắc tà .
Từ xa một đống trơ trơ đó
Hang hốc đùn lên đám cỏ gà
Người nằm dưới mả, ai ai đó ?
Quê cũng gần đây hay ở xa ?
Mả cũ ven đường đã bấy lâu ?
Ma buồn cô quạnh cảnh chiều thu
Thế nhân bạc bẽo không nhang khói
Đau xót cho đời bởi cớ sao ?
Hay là thuở trước kẻ cung đao
Hám đạn liều tên chết mũi dao
Cửa nhà xa cách vợ con khuất
Lăn lóc bên đường nhục nhã sao?
Hay là thuở trước cũng văn chương ?
Mở hội công danh lỡ lạc đường .
Tài cao phận bạc đời thi sĩ ,
Mải chơi hờn giận quên quê hương .
Hay là thuở trước bậc thuyền quyên?
Sắc sảo khôn ngoan trời đất ghen
Phong trần gặp bước đường lưu lạc
Đầu xanh xui một kiếp xuân hèn .
Hay là thuở trước khách thương nhân?
Mua một bán mười giỏi mẹo gian
Cho vay nặng lãi đời ân oán
Sống chết mặc bay chẳng tiếc thân.
Hay là thuở trước bậc phong lưu?
Vợ con đàn hạc đề huề theo
Quan san xa lạ đường đi khó
Ma thiêng nước độc phong sương nhiều .
Hay là thuở trước bậc tài danh?
Đôi đôi lưá lưá cũng linh tinh
Giận duyên tủi phận hờn ân ái
Đất khách nhờ chôn một khối tình!
Hay là thuở trước chót buôn dân?
Bám đít ngoại bang phận chó săn
Năm châu đại lục hòng tô đỏ
Thân xác chôn vùi xương máu tan
Có phải trước đây từng nắm quyền ?
Dối trên lừa dưới bịp dân đen
Độc tài đảng trị quen bè phái
Thất sủng cuối đời mấy kẻ khen .
Đến chết cìn say mộng ảo danh ?
Thiên đường chủ nghiã hận trời xanh
Một lòng một dạ đi theo đảng
Chó ngáp phải ruồi Hồ Chí Minh .
Đã từng bán tước lại mua quan ?
Hống hách một thời nạt nộ dân
Bằng giả tô son màu tiến sĩ
Chia bè kết cánh giỏi lường gàn .
Suối vàng thăm thẳm biết là ai?
Mả cũ không ai kẻ đoái hoài !
Trải bao ngày tháng trơ trơ đó
Mưa dầu, nắng dãi trăng mờ soi!
Chiều tà khí lạnh thoảng gai gai
Nhớn nhác nhìn quanh chẳng thấy người
Thi sĩ rùng mình theo cột sống
Mấy lời thăm hỏi gửi xa xôi .
Đám cỏ lung lay nỗi cảm phiền
Hoàng hôn đôi ngả mối nhân duyên
Rung rinh ngọn gió sương rơi lạnh
Thoang thoảng âm hồn đứng cạnh bên ?
Hồn vẫn lặng thinh chẳng nói gì
Bao điều thống thiết của trần ai
Xưa kia đời cũng từng trôi nổi
Trong cõi ta bà cuồng hận si
Người ở dưới mồ có thấu chăng ?
Nắm xương hài cốt gửi bên đường
Người qua kẻ lại nào thương xót
Ta viếng bài thơ thay khói hương
Hai chữ quê hương thấm thiá ta
Nhắn nhủ trên đường những khách qua
Chào đời thương khóc tình nhân thế
Trăm năm ai lại biết ai mà!
Chú thích: Bài thơ kính bái hương hồn bậc
Thày cuả dòng thơ mới .
Tản Đà viết 9 đoạn, tôi viết thêm 10 đoạn
và sưả lại vài chữ theo ý cuả học sinh.
Muà lễ giáng sinh năm 2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét