Hoài thu ơi hỡi hoài thu
Ngẩn ngơ sớm tối bên bờ thời
gian
Chiều tà lả ngọn đông lân
Nỗi lòng cố quốc khi gần
khi xa
Cúc tàn phượng lại nở hoa
Đông qua hè tới hồn thu vẫn
sầu
Nhớ thu thì biết làm sao?
Trời xanh thăm thẳm bơ vơ
lá vàng!
Lá vàng vương vấn vì
thương
Vẫn rơi về cội vô thường
người ơi!
Phù du bao kiếp nổi trôi
Sát na một khắc duyên trời
một gang!
15.1.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét