viết tặng cho Tường Vi
Hoa còn tàn nhẫn mãi sao
Thương người quân tử vẩn
vơ sớm chiều
Vấn vương một đoá yêu kiều
Trán nhăn tư lự đăm chiêu
xa vời
Hỏi xem kiếp số luân hồi
Dửng dưng hoa chẳng đoái
hoài xót xa
Chối từ mộng ước gửi trao
Đời hoa phải chịu biết bao
oán hờn
Giờ đây nước mắt cạn dần
Yêu đương hoa sợ lời gần
tiếng xa...
Kià ai rầu rĩ mong chờ
Thuyền hoa lỡ bến con đò
tình chung
Xin anh hai chữ yêu đương
Thói đời bạc bẽo lỡ làng dở
dang
Mong người đừng có ngóng
trông
Trái tim hoa đã đóng băng
mất rồi
Bao nhiêu cảm giác rã rời
Làm sao hoa nở cho người
thế gian...?
Kiếp này hoa héo uá tàn
Đoá hoa trinh nữ muôn vàn
đắng cay
Thôi đành hẹn lại sau này
Ngàn thu vằng vặc đắm say
lòng người
Duyên tình kép lại nưả đời
Giai không tứ đại cưả trời
thênh thang
Xin nhau một đoá hoa lòng
Trái tim nóng bỏng tình
thương nhân loài
Năm canh buồn bã ngậm ngùi
Thương hoa tiếc nguyệt mấy
lời nỉ non....!
24.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét