Tình Huế Đa Đoan
chuyển thể thơ Mai
Hoài Thu: Huế Buồn
Thôn Vĩ Dạ lờ mờ
sương khói
Dòng Hương Giang
nước chảy lững lờ
Văn Lâu mái đẩy điệu
hò
Mái nhì não nuột bến
đò sầu vương
Chạnh lòng nhớ nội
trồng Nam Phổ
Hàng cau buồn cổ độ
trăng soi
Mây hồng thơ thẩn
ghé chơi
Ngự Bình ai vẽ tuyệt
vời Huế ơi!
Tháng năm trọn một
đời chung thủy
Hồi chuông vang
Thiên Mụ nhẹ rung
Bi ai uổn khúc não
nùng
Trường Tiền mấy nhịp
thẹn thùng bóng ai?
Nghiêng vành nón
xinh tươi Đồng Khánh
Trên bờ vai mấy
nhánh hoa bay
Tóc huyền áo tím
hương say
Nưả chờ nưả đợi áo
dài vấn vương
Mơ màng gọi thân
thương giọng nói
Mùi xạ hương mát mẻ
cam lồ
Hững hờ nước chảy
về mô
Thuyền trôi không
lái bến bờ tương tư
Huế đẹp rưá, Huế
mơ, Huế mộng
Huế cuả Thu đường
ngập bóng hoa
Hàng cây phượng vĩ
chiều qua
Thẫn thờ nuốc tiếc
mái đầu xanh xanh
Huế tha thiết bình
minh viễn vọng
Lá vàng bay cay đắng
nguồn cơn
Phải chăng tình Huế
đa đoan
Dở dang bạc mệnh sầu
tuôn tủi hờn?
19.11.2011 Lu Hà
Ngất Ngây Thiên
Đàng
cảm tác từ bức ảnh
cuả Hoa Mai
Em ngồi lưng dưạ
tường vôi
Gạch cua đỏ chói
buồn ơi là buồn
Hai ly trà nóng
hơi tuôn
Hàng me xào xạc
gió vờn má em
Hẳn rằng vương vấn
nỗi niềm
Trái tim trống trải
bên thềm trăng soi
Tâm hồn ảo não xa
xôi
Thuyền em mất lái
biển khơi trập trùng
Ơ kià lữ khách ngắm
trông
Bâng khuâng tư lự
cảm thông vô vàn
Con người sinh ở
thế gian
Hữu duyên sẽ đến dặm
ngàn tương tri
Vô duyên rát mặt
trần ai
Mất công chèo néo
sầu bi não nùng
Thuyền quyên quân
tử ngại ngùng
Ngàn năm một thuở
lạnh lùng lá bay
Hương trà ngào ngạt
đắm say
Khách tình chưa uống
ngất ngây thiên đàng...
Nưả đi nưả ở dùng
dằng
Dễ hôn dễ bế cô
nàng được sao?
Mới liều cất tiếng
hỏi chào
Ngàn thu ai biết
duyên đào hay không?
Bướm ong dìu dặt
thu trong
Tràng vàng lả lướt
má hồng lâng lâng....
19.11.2011 Lu Hà
Phong Tình Cổ Sự
tặng Mai Lê
Năm mươi tuổi vẫn
chưa già
Sáu mươi sấp sỉ tà
tà bóng dương
Bảy mươi cổ sự
phong sương
Tám mươi đàn hội vấn
vương nỗi niềm
Chín mươi lai láng
êm đềm
Trăng thanh gió
mát làm mềm hồn ta
Bơ vơ sáu nẻo ta
bà
Mười hai bến nước
biết đâu mà về
Khách tình dặm nẻo
sơn khê
La đà ong bướm Mai
Lê dập dìu
Như ông Uy Viễn
Ngày xưa
Cưỡi bò cùng với
nàng hầu ngẩn ngơ
Mải chơi phong cảnh
nên thơ
Trầm luân khổ ải bến
bờ thảnh thơi
Tướng quân khó nhọc
cho đời
Còn ta chỉ có mấy
lời nỉ non
Giọt sầu nhỏ lệ
mưa tuôn
Mừng vui dào dạt
sóng cồn biển dâng
Mắt huyền mơ mộng
lâng lâng
Tình đời bát ngát
thiên đàng ngất ngây
Chư tiên cũng phải
đắm say
Hữu duyên tương ngộ
trần ai mặn mà
Ngàn thu văng vẳng
lời ca
Điệu hò mái đẩy la
đà nước mây.
19.11.2011 Lu Hà
Đêm Mộng Trăng
Vàng
chuyển thể thơ Mai
Hoài Thu: Tình Mộng
Gió lay động mơn
man vắng vẻ
Ánh trăng vàng nhè
nhẹ như ru
Chập chờn khi tỏ
khi lu
Khói sương mây phủ
mịt mù gần xa...
Nào đâu thấy vườn
hoa bướm lượn
Nhện giăng tơ lận
đận góc trời
Lỡ rồi giây phút lả
lơi
Tình sao cay đắng
tả tơi cuộc đời
Trăng với gió rầm
rì sùi sụt
Món nợ tình da diết
đắm say
Trời ơi, sao quá
chua cay
Thương cho thân
xác trả vay ngậm ngùi
Hồn em gởi góc trời
xa nhớ
Sóng trùng dương cổ
độ trăng vương
Dù cho nhạt phấn
phai hương
Anh còn vẫn trọn
non sông vẹn thề...
Lòng trĩu nặng si
mê nhân thế
Lời nguyền chôn về
tới cõi âm
Hồn xưa phảng phất
xa xăm
Khổ đau một thuở
âm thầm em mang...
Lỡ sau có thiên
đàng gặp lại
Lại cùng nhau êm
ái ân cần
Chẳng xa và cũng
chẳng gần
Ở nơi tiên cảnh bần
thần nỉ non
Và đừng để giận hờn
thêm nưã
Hát cho nhau giấc
ngủ êm đềm
Xoá tan đi hết nỗi
niềm
Tàn canh rượu ngọt
môi mềm tình thơ!!!
21.11.2011 Lu Hà
Tiếng Đàn Sầu Mộng
tặng Cánh Hoa Tuyết
Đoan trang yểu điệu
tiểu kiều
Mang đàn ra gảy mĩ
miều hoang xơ
Tóc mây lay láy
như tơ
Cổ kim hận sự ngẩn
ngơ vì tình
Xinh tươi sao lại
một mình
Để cho ong bướm
bám cành phù dung
Lục âm réo rắt
trùng dương
Mắt huyền lóng
lánh xạ hương dạt dào
Có người viễn xứ hỏi
chào
Hoa xuân đến độ
cánh đào mấy niên?
Trung nhân ngà ngọc
vóc tiên
Phòng văn lạnh
ngát ưu phiền tương tư?...
Nàng rằng: Tư Mã
phượng cầu
Bá Nha cũng phải cỏ
rầu héo hon
Cung trầm sầm sập
mưa tuôn
Tháng năm rầu rĩ tủi
hờn phấn son
Trái hồng đâu có
còn non
Mà người quân tử vẫn
còn viễn phương
Tháng ngày đằng đẵng
chờ mong
Nghe ra cũng thấy
sầu đong vơi đầy
Xót xa giọt lệ đắng
cay
Tu mi nam tử cũng
say điệu đàn
Dừng chân xuống
ngưạ chinh nhân
Phân ngôi chủ
khách rượu chan thơ tràn
Lim dim đôi mắt nồng
nàn
Xem ra ăn ý trăng
ngàn gió bay
Anh đào trước cưả
mừng thay
Cánh hoa tuyết đã
điểm ngay trên cành
Xuân về hoa trái
thêm xanh
Lầu trang tha thiết
năm canh dập dìu.
21.11.2011 Lu Hà
Tơ Vương Mãi Hoài
chuyển thể thơ Mai
Hoài Thu: Khát Vọng
Anh vẫn nhớ cùng
em ly rượu
Đêm bớt sầu chan
chưá tình ta
Hồn ơi! Xin cứ tìm
nhau
Đừng ai oán nưã mà
đau cõi lòng...
Hãy xoa dịu bi
thương sầu muộn
Những thăng trầm lận
đận tình trường
Phút giây hạnh
phúc yêu đương
Đôi ta ôm chặt
thiên đường mộng mơ
Mưa tấm tức thấm
bao nghiệt ngã
Cuộc tình xa đắng
quá chưa phai
Giọt sầu chuỗi ngọc
trần ai
Phận em bạc bẽo
đêm dài canh thâu
Hồn đừng khóc xót
xa khổ não
Trái tim đau trăm
ngả cuồng điên
Phải chăng tiền định
vô duyên
Kiếp này em chịu
triền miên dãi dầu...
Trời lồng lộng
trên cao nào biết
Gió trăng kia thảm
thiết trào dâng
Mắt đen sâu thẳm
thâm quầng
Tâm can nhầu nát lỡ
làng dở dang
Hồn thơ lụy như
đang dạo bước
Hát cho nhau khúc
nhạc nghê thường
Năm canh dào dạt
làn hương
Ngọt ngào khao
khát tơ vương mãi hoài...
25.11.2011 Lu Hà
Âm Thầm Nôn Nao
cảm tác từ tấm ảnh
Nguyệt Nhi
Em là cô gái Việt
Nam
Ở nơi xứ lạnh âm
thầm nôn nao
Trùng dương sóng vỗ
xô bờ
Thướt tha yểu điệu
xôn xao bướm hồng
Chuồn chuồn cũng
phải vấn vương
Xót xa nỗi nhớ quê
hương nghẹn ngào
Lâng lâng đôi trái
bồng đào
Tóc mây một giải
lao đao anh hùng
Con nhà gia giáo
văn chương
Mắt đen lay láy Lạc
Hồng là đây
Hồn thơ xao xuyến
đang bay
Tìm sang đất Tiệp
chuỗi ngày vẩn vơ
Nguyệt Nhi nàng ở
nơi nao
Hàng thông vi vút
mịt mờ sương rơi
Thơ bay đến tận cổng
trời
Chư tiên cũng phải
bồi hồi ngẩn ngơ
Sân rồng vắng vẻ
buổi chầu
Ngọc Hoàng quát hỏi
đưá nào làm thơ?
Hỉ Nhi Khổng Tước
trốn đâu
Thái Chân Ngọc Nữ
giọt sầu mưa chan
Bâng khuâng xót cảnh
trần gian
Nhân tình thế thái
lụy tràn tương tư
Buồn sao trời lạnh
cuối thu
Đông về tuyết phủ
mái đầu xanh xanh.
26.11.2011 Lu Hà
Bên Bờ Ảo Vọng
chuyển thể thơ Hoa
Mai: Mơ Về Cõi Mộng
Hồn lãng đãng
phiêu du hoài mộng
Sóng trùng dương lồng
lộng vỗ về
Nhẹ nhàng sáo trúc
đê mê
Du dương trầm bổng
tràn trề xa xôi...
Nghe gió thổi bồi
hồi văng vẳng
Tiếng chim kêu xáo
động trần ai
Đâu đây rên rỉ thở
dài
Âm dương đôi ngả
tuyền đài thì xa...
Lúc xế bóng mịt mù
trống trải
Chút tình xưa thơ
dại còn không?
Mùi hương ngào ngạt
cánh đồng
Vào muà gặt hái bờ
mương hẹn hò
Má ửng hồng thẹn
thùng bẽn lẽn
Cầm tay nhau nghĩ
tới tương lai
Ngượng ngùng e ấp
bờ vai
Tình yêu cất cánh
nào ai có ngờ
Rồi từng đêm dạt
dào ta bước
Dưới trăng vàng hạnh
phúc đắm say
Mồ hôi cùng nhỏ luống
cày
Dựng xây cuộc sống
ngất ngây lưả lòng
Bỗng tiếng nấc bi
thương trỗi dậy
Hoà âm ba giun dế
cung đàn
Nỗi niềm nhung nhớ
lan man
Gom từng mảnh vụn
hồn tan mất rồi!!!
Duyên nợ cũ bóng
mây khuất núi
Lòng quặn đau tê
tái tràn về
Ầm ầm khắp nẻo sơn
khê
Như cơn thác lũ ê
chề mù xa...
Lên vũ trụ Hằng Nga
tâm sự
Chị nhớ chăng thuở
nọ trăng mơ
Tình yêu chan chưá
hẹn hò
Thênh thang mộng
tưởng đời sao trập trùng
Nguồn hạnh phúc
thiên đàng lại gặp
Lệ châu sa ôm ấp
vuốt ve
Tay anh chai sạm đồng
quê
Nhìn về hạ giới mà
ghê tủi sầu...
Tình vĩnh viễn mặn
mà em nhé
Dù mai kia hoa héo
nhụy phai
Dìu nhau vào động
thiên thai
Bồ đào mĩ tỉu canh
dài đêm thâu
Thôi đừng khóc gịọt
sầu hoen uá
Đẫm bờ mi dàn duạ
làm chi
Vô thường kiếp số
bi ai
Ngày xa xưa ấy in
hoài mãi thôi
Mưa rả ríc bầu trời
sáng rực
Hồn trở về hiện thực
phồn hoa
Đêm sầu mộng mị đã
qua
Trái tim thổn thức
mùi hoa xa vời...
26.11.2011 Lu Hà
Nụ Duyên Vưà Hé Nụ
cảm tác theo hồn
thơ Khảo Mai: Chiều Thung Lũng
"Mơ màng
trong khói sương mờ phủ,
Thơ thẩn đường
chiều một bóng xưa."
Tôi trở về quê
bóng xế tà
Con đường vắng vẻ
lạnh mù sa
Âm u gió thổi hồn
vương vấn
Áo trắng em bay
máu lệ trào
Tôi đã chôn em ở
góc nào
Hàng thông bát
ngát gió hoang vu
Nấm mồ vô chủ xanh
xanh cỏ
Khói toả hương trầm
quyện khổ đau
Một chiếc thuyền
nan sóng biển khơi
Tử thần đuà rỡn với
đời tôi
Mặc cho cá dữ liều
thân mạng
Hải tặc cuồng điên
uống máu tươi
Tôi lại trở về em
có hay
Hồn tôi tê tái gió
mây bay
Sờ tay lên ngực
nghe tim nhắc
Kỷ niệm vùi chôn nỗi
đắng cay
Chiều nay Đà Lạt
sương nhiều lắm
Em ở suối vàng có lạnh
không?
Tiền cuả anh mang
xây mộ mới
Ngàn thu an nghỉ
dưới đồi thông
Anh vẫn mơ màng
sương khói phủ
Làm sao quyên được
đoá hồng xinh
Mới hé nụ duyên
chưa kịp hái
Trời xanh biền biệt
cõi hư không!
29.11.2011 Lu Hà
Ước Nguyện Theo Hầu
cảm tác từ bức ảnh
nữ thi sĩ Thuỷ Trần
Trời ơi! Nàng đẹp
như tiên
Tóc đen lay láy mắt
huyền long lanh
Trăng mờ mộng ảo
mông mênh
Thiên thai nhẹ gót
mây xanh dạt dào
Hàng mi cong tớn
hoa chào
Làn da trắng mịn
má đào ngả nghiêng
Mỹ nhân tự cổ
thiêng liêng
Ba quân danh tướng
trống chiêng lụi tàn
Nụ cười Bao Tự
chưá chan
Nhà Chu hủy diệt
muôn vàn xót xa
Hàm răng đều đặn hạt
na
Từng viên ngọc trắng
mặn mà tình ai
Văn thơ nhất mực
hùng tài
Cung đàn dìu dặt
canh dài đêm thâu
Giá như ngộ được
theo hầu
Nỉ non đấm bóp lệnh
bà xin vâng
Nguyện làm lính
gác cung vàng
Ngày mưa tháng rét
nhẹ nhàng lâng lâng
Kiếp sau hội ngộ
cùng nàng
Kết duyên Tần Tấn
họ hàng mừng vui
Thơ đề lá thắm biển
vùi
Trái tim thương nhớ
sụt sùi ngàn thu
Mong nàng hãy nhớ
lấy cho
Phong tình cổ sự vấn
vào hồn nhau!
27.11.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét