Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 108



 


Chết Theo Mùa Nhớ

Hoa lá rụng chết theo mùa nhớ
Người ra đi bóng đổ chiều hoang
Còn đâu giây phút huy hoàng
Máu hồng nhuộm đỏ Hoài Trang thẫn thờ


Cô thục nữ giấc mơ huyền ảo
Ôm cây đàn lảo đảo hương men
Nỗi niềm sầu rụng thôi miên
Gót sen yểu điệu xa miền yêu thương

Bao khát vọng quê hương cố quốc
Tháng ngày trôi thảm khốc bi ai
Sương rơi lã chã canh dài
Mùa mưa tháng nắng u hoài khổ đau

Cất tiếng hát châu sa lệ chảy
Nhớ miền trung nằng cháy xém da
Cuồng phong giông bão nhạt nhòa
Dân tình xao xác cảnh nhà lầm than

Thương và nhớ non ngàn biển rộng
Đất tự do lồng lộng trời cao
Đồng bào hải ngoại nghẹn ngào
Vẳng nghe đâu đó Nam Giao đìệu hò

tạm viết như vậy tặng Hoài Trang Vu sáng nay vừa mới ngủ dậy
27.10.2013 Lu Hà



Tình Thương Ngan Ngỗng Nhà Trời
tặng Thi Nguyên nhân đọc bài: Ngan Trời

Kìa đàn ngỗng thiên nga trời gọi
Miền Bắc Âu sớm tối chan hòa
Ghen tuông bầy vịt vườn nhà
Đầm sâu rừng rậm nhạt nhòa nắng mưa

Ngan hay Ngỗng cũng vừa đôi lứa
Tìm đến nhau chan chứa tình riêng
Hẹn hò non nước thiêng liêng
Xáo xào cho thỏa củ riềng mắm tôm

Ngan yêu ngỗng mùi thơm lá xả
Ngỗng thương ngan hương lạ vờn quanh
Nguyện thế cắn cỏ ngậm vành
Chập chồng duyên nợ sao đành bỏ qua

Tình vạn dạm xông pha ghềnh thác
Ngỗng vì ngan cò vạc muôn nơi
Hỏi thăm cát bụi lầm trời
Thư cưu nghe tiếng nghẹn lời nỉ non

Ai thấu hiểu sầu tuôn cách biệt
Ngỗng ngan ơi tha thiết vì sao?
Đêm đông sóng vỗ rì rào
Xôn xao gió lộng biển gào trái tim

Đừng sa ngã đắm chìm mộng tưởng
Mảnh tình trăng rúng động chiêm bao
Ngan buồn  cảnh ngộ ly tao
Ngỗng kia lạc lối bến nào ai hay…

Ngỗng ơi Ngỗng đắng cay ngan lắm
Đàn vịt giời ảm đạm hoàng hôn
Làm sao chia sẻ nguồn cơn
Như ngan với ngỗng từng cơn mặng nồng

19.9.2013 Lu Hà



Sóng Biển Còn Yêu Bờ Cát
cảm tác thơ Nhung Truong: Biển Tình Yêu

Anh đã đọc bài thơ em viết
Hiểu lòng em da diết xót xa
Tình em như dải Ngân Hà
Bao la vô tận sa bà nổi trôi

Sầu dĩ vãng bụi đời chìm nổi
Sóng rì rào bao nỗi thương đau
Mênh mông một trận bể dâu
Trăm năm lỡ hẹn giang đầu nỉ non

Mây lãng đãng kìa con chim nhạn
Ngơ ngẩn tìm vô tận không gian
Lẻ đàn đôi cánh miên man
Ai là tri kỷ thế nhân tủi sầu

Người vội vã qua cầu luyến ái
Lạnh lùng đi tê tái xa mờ
Sững sờ con sóng thẫn thờ
Phân bua chẳng kịp hững hờ biển khơi

Cơn sóng hận cuốn trôi dấu cát
Bàn chân ai tan nát lòng tôi
Châu xa mằn mặn bờ môi
Nuốt vào trong bụng lẻ loi hoang chiều

Hoàng hôn xuống cánh diều tiếng hát
Biển tình yêu lật đật thế sao
Hồn mê trận sóng xô bờ
Ngân vang kỷ niệm bơ bơ bến nào?

29.9.2013 Lu Hà



Mười Cô Tôi Biết Chọn Ai ?
cảm tác tức thời về 10 bức ảnh củaTran Savon

Mười cô như bạch cốt tinh
Siêu lòng quân tử tâm tình nỉ non
Hỏi tên rằng: Trần Savon
Hóa thân thiếu nữ môi son má hồng

Lão Trư nguyên soái thiên bồng
Theo Thày Tam Tạng trên đường thỉnh kinh
Đa tình tự cổ Sơn Linh
Rừng xanh hiểm trờ chúng mình gặp nhau

Dù cho mưa nắng dãi dầu
Trăm năm ai biết mộng đầu cho ai ?
Bao năm xa cách chương đài
Hỏi thăm nàng Liễu vẫn hoài nhớ mong?

Hàn Hoành sen ngó còn vương
Nghìn năm tìm hạt bụi hồng ly tao
Thuyền tình lạc lối năm nao?
Gốc sồi e lệ nghẹn ngào thiên thu

Ngẩn ngơ nghe gió vi vu
Thở than cành trúc mịt mù sương rơi
Liễu kia người bẻ mất rồi
Vào tay kẻ khác xanh tươi nụ cười

Bài thơ gửi lại cho đời
Kiếp sau lá thắm bồi hồi liễu buông
Phòng the gửi gắm tông đường
Thư cưu trống mái bên dòng sông Tương

Mười cô môi thắm chỉ hồng
Ngộ Năng lỡ bước Ngộ Không chia lìa
Đường Tăng lệ nhỏ đầm đìa
Thương tình cô nữ bên bìa rừng hoang...

25.9.2013 Lu Hà



Nghêu Sò Ốc Hến

Ô hô! Ốc hến nghêu sò
Cả miền biển cả trên bờ ngực em
Trầm ngư đớp bóng trăng mềm
Lạc vào hoang đảo êm đềm tiên nga

Tóc mây dải lụa la đà
Nụ cười như đoá sơn trà lả lơi
Thoảng nghe tiếng gió xa xôi
Hồn tôi ngây ngất chơi vơi bến nào ?

Mê man kìa trái hồng đào
Long lanh từng giọt sương trào ban mai
Thướt tha rặng liễu chương đài
Đường sang Tây Trúc canh dài mộng mơ

Đa tình tự cổ nên thơ
Thiên bồng nguyên súy dạt dào tương tư
Xin em một chút lòng từ
Nôn nao dòng suối cam lồ chảy ra...

Đêm thu dưới ánh ngân hà
Dìu nhau như thể Hằng Nga thuở nào
Mưa ngâu chờ đợi tuôn trào
Ngưu Lang Chức Nữ nghẹn ngào cầu ô!

Nhìn trời ngỡ đất ngẩn ngơ
Bướm ong xào xạc bơ phờ trúc mai
Tìm đâu trong cõi trần ai
Huyền Trang thổn thức non đài trăng yêu!

cảm tác từ một bức ảnh cô thiếu nữ hoạ nghêu sò ốc hến lên ngực và bụng
29.9.2013 Lu Hà



Đôi Mắt Huyền Nhung
tặng Tran Savon

Nàng cười đôi mắt huyền nhung
Để cho kẻ tục nửa mừng nửa lo
Râm ran đến tận thiên tào
Ngọc hoàng phán hỏi đứa nào cười to?

Rằng thưa: tiểu nữ má đào
Chút tình quyến luyến anh hào văn nhân
Hồn thơ lai láng trần gian
Nửa đêm gà gáy nồng nàn thiết tha

Có người tên gọi Lu Hà
Thiên bồng nguyên súy Hằng Nga ghẹo đùa
Đa tình tự cổ thêu thùa
Nghìn năm hạ giới bốn mùa nở hoa..

Trần Savon, lại ướt nhòa
Hữu duyên tương ngộ chan hòa nắng mưa
Lả lơi cành liễu gió đưa
Sóng soài tiên nữ cũng vừa sang canh

Rèm buông trướng phủ trúc mành
Sen hồng lãng đãng rành rành chẳng sai
Gặp nhau giữa cõi trần ai
Trùng dương dặm thẳm u hoài mãi thôi...

Trải bao gió bụi cuộc đời
Phù dù bèo bọt nổi trôi luân hồi
Mùa sau dưới gốc cây sồi
Hẳn rằng còn nhớ nụ cười chiêm bao?

Tiểu kiều chén rượu bồ đào
Ba quân Bao Tự nghẹn ngào thiên thu
Giang sơn lớp khói sương mù
Thiên tình cổ lụy bể dâu đoạn trường.

10.10.2013 Lu Hà



Quảng Trị Quê Hương Thu

Mai Hoài Thu viết bài thơ tám chữ
Lệ lưng tròng lã chã  mãi không thôi
Thương mẹ cha ở tận cuối chân trời
Bao kỷ niệm xót xa niềm mong nhớ

Ôi, Quảng Trị - Đông Hà từ thuở nhỏ
Quên làm sao gắn bó với cuộc đời
Học chữ nghĩa để được sống làm người
Lên tám tuổi biết mò cua bắt ốc

Cơn giông tố đọa đầy bao thảm khốc
Cầu Hiền Lương nghiêng ngả sóng xô bờ
Biển mênh mông băng giá lạnh như tờ
Cảnh chiếu đất màn trời đau thê thảm

Bắp chuối ủng rau tàu bay ăn tạm
Gói mì tôm cũng chẳng đủ no lòng
Trên đỉnh đồi dân chen chúc thê lương
Lều dựng tạm đêm nằm không chăn đắp

Vách đá dựng dãy Trường Sơn xa tắp
Cơn gió Lào hun hút tới biển Đông
Nắng cháy da cát bụi rám má hồng
Em khôn lớn nơi miền quê sỏi đá

Thương! Thương quá, hỡi cô em gái nhỏ
Thơ em làm nức nở não lòng anh
Mười bốn tuổi hoa chớm nở trên cành
Rời quê mẹ xa xôi miền viễn xứ

Quê anh ở miền Trung Du Bắc Bộ
Dòng sông Thao mưa lũ lụt kém chi
Cũng sắn khoai cơm tấm độn kê mì
Năm sáu tám vỡ đê mà buồn tủi

Mười lăm tuổi chèo thuyền đi vớt củi
Chất đầy sân để sưởi ấm lòng Bà
Sóng xé tan thành công cốc hải hà
Dòng nước xoáy cuốn phăng nhà nửa mái…

Quê của Thu mà lòng anh tê tái
Khúc ruột miền Trung nòi giống Lạc Hồng
Huyền Trân ơi! Nước mắt chảy đôi dòng
Kinh thành Huế vấn vương hồn trinh nữ

Đất vạn tượng có còn voi không nhỉ
Khúc Nam Giao thổn thức mãi u hoài
Tiếng quân reo tức tưởi cõi trần ai
Vạn xương cốt đã xây thành chiến lũy…

cảm tác khi đọc thơ Mai Hoài Thu: “ Quảng Trị Ơi! Miền Trung Nhớ Mãi “
27.10.2013 Lu Hà





Băng Tuyết Lạnh Lùng
cảm tác theo ảnh Mai Yen Vy

Hoa như băng tuyết lạnh lùng
Sương rơi lã chã cành tùng ngẩn ngơ
Hiền nhân quân tử trong mơ
Bến tình lãng đãng trăng mờ mờ soi

Đào nguyên lạc lối sườn đồi
Sen vàng bảng lảng bồi hồi lòng ai
Bồ đào nửa chén thiên thai
Hỏi thăm rặng liễu chương đài còn xanh?

Hồn trinh giấc mộng vờn quanh
Lông tơ cánh nhạn tơ mành trúc xinh
Xôn xao ong bướm quanh mình
Lờ đờ cá lội chân tình nỉ non

Vẳng nghe khúc nhạc bồn chồn
Giang đầu ngồi đợi sóng cồn xa xôi
Mộng hồn thi sĩ chơi vơi
Hàng Nga e thẹn lả lơi má hồng

Trăm năm ai biết duyên nồng
Nghìn năm nhớ hẹn bên dòng sông Tương
Trác Văn Quân, có trót thương
Cung đàn Tư Mã còn vương vấn hoài.

17.10.2013 Lu Hà



Niềm Vui Hoan Hỉ
tặng Nước Mắt Quê Hương

Mừng rằng kết bạn với cô
Niềm vui hoan hỉ ngẩn ngơ non ngàn
Nửa đêm gà gáy trăng tàn
Hàn huyên chưa được mấy lần trà khan

Quê hương nước mắt ứa tràn
Nỗi niềm cố quốc chứa chan đôi hàng
Hỏi thăm cánh bướm đầu làng
Còn đôi trâu nái dở dang lỡ làng

Cỏ non duyên phận bẽ bàng
Trâu đi tìm cọc ngỡ ngàng sông tương
Ngậm ngùii nửa nhớ nửa thương
Vành trăng sẽ nửa má hồng chuân chiên

Trai hùng gặp gái thuyền quyên
Trùng dương dặm thẳm đòi phen mặn nồng
Tiếc rằng ai đã có chồng
Đá vàng người đã ra công đúc hoài

Kiếp sau trong cõi trần ai
Tình vương chớm ngỏ chương đài liễu buông
Duyên này gửi chốn hư không
Tình tang chú cháu phiêu bồng mây bay

Vợ ta non nỉ vơi đầy
Bốn lăm có lẻ vui vầy tháng năm
Tứ tuần quá độ trăng rằm
Mùa xuân ai đó hỏi thầm bao nhiêu?

25.9.2013 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét