Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 120



 


Lệ Tuôn Đôi Dòng
viết tặng ca sĩ Lệ Hải

Nôn nao tiếc cảnh suối đào
Lạc miền cảm xúc dạt dào bướm hoa
Sáng nay bỡ ngỡ nhạt nhòa
Trên màn ảnh nhỏ chan hòa ban mai


Bần thần tôi lại nhớ ai
Tóc mây lướt mướt áo dài đài trang
Chao ôi! Thôi thật đúng nàng
Rằng: cô thục nữ dịu dàng đêm qua

Non xanh nước biếc thêu thùa
Hóa công cứ nỡ trêu đùa tôi sao?
Bức tranh thủy mạc ngọt ngào
Sầu vương Lệ Hải ứa trào mãi thôi!

Buồn trông cánh nhạn xa xôi
Tờ mây nhắn gửi đôi lời nỉ non
Nhớ thương cho đến bồn chồn
Sóng tình lay động mảnh hồn ly tao

Ngậm vành kết cỏ mãi sao
Duyên tình hội ngộ cảnh nào vui hơn
Cần chi mộng ảo đòi cơn
Ta đây nàng đó lệ tuôn đôi dòng

Thiên thu kiếp phận má hồng
Thanh mai trúc mã dặm trường bể dâu
Đá vàng Hợp Phố ngọc châu
Đĩa dầu hao cạn úa sầu cỏ hoa.

28.5.2014 Lu Hà




Sáng Nay Tôi Lại Nhớ Ai
viết tặng ca sĩ Lệ Hải từ tấm ảnh

Hỡi người ca sĩ Việt Nam ơi!
Thấy cô tôi lại bồi hồi nhớ thương
Mộng tình suốt cả canh trường
Trái tim xao xuyến bụi hồng trần gian

Cô ơi! Cô đẹp vô ngần
Vì sao tôi cứ bần thần nhớ cô
Ngày mưa tháng nắng đào mơ
Hồn mây cánh nhạn vần thơ đảo huyền

Hương ngây thơm ngát cực miền
Bồng lai tiên cảnh thiên nhiên động tòa
Bóng cô lả lướt nhạt nhòa
Lờ mờ ảo ảnh chúc hoa lầu hồng

Phượng loan vũ điệu nghê thường
Năm canh thổn thức cõi lòng biệt ly
Trần gian tìm mảnh nhung y
Hằng Nga lệ hải ầm ỳ thông reo

Vì ai lội suối non đèo
Mười hai bến nước buông chèo mái xuôi
Nửa vòng trái đất xa xôi
Tâm tình nhắn gửi cuối trời xôn xao

Thơ như dòng lệ ứa trào
Nghìn thu bàng bạc nghẹn ngào tơ vương
Ngắm nhìn tấm ảnh mà thương
Thiên đình cảm động chỉ hồng se duyên

Kiếp nào hoa bướm đào nguyên
Thoả lòng ước nguyện thuyền quyên ngỡ ngàng
Thắt lưng dải yếm sang ngang
Hoa cài mái tóc nắng vàng xuân tươi!

Thấy tôi cô lại cười rồi
Mới đây mà đã bao đời cổ xưa
Bút tiên tích việt gió đưa
Tiếng gà xao xác cũng vừa tàn canh!

28.5.2014 Lu Hà




Xôn Xao Bướm Hoa
viết tặng Pich Hạnh

Bao tâm sự bâng khuâng tưởng nhớ
Mấy năm qua trăn trở xót xa
Thương cho rặng liễu quê nhà
Lá xanh cành thắm sơn hà thủy chung

Cơn sóng vổ trập trùng biền biệt
Mộng điệp hồ tha thiết nhiều đêm
Trăng lên lay động bên thềm
Hằng Nga thức dậy nỗi niềm sầu vương

Kìa Chức Nữ môi hường tóc đỏ
Ngồi gốc cây tư lự Ngưu Lang
Văn nhân một thuở mơ màng
Bài thơ dang dở lá vàng gió bay

Nàng Pich Hạnh nào hay hoa nở
Vịnh cành cây rực rỡ bướm chào
Con chim nó hót líu lô
Bắt cô trói cột sợi tơ xích thằng

Tình vạn dặm ngỡ ngàng thục nữ
Để hồn thơ chan chứa bấy lâu
Phong rêu cỏ mọc chân cầu
Trăng thu lững thững giang đầu đợi ai

Kể sao xiết dấu hài gương bóng
Giải ngân hà lồng lộng trời cao
Chư tiên cũng phải nghẹn ngào
Cảm thông hạ giới má đào tuyết sương

Thơ đã viết bao dòng đắm đuối
Gịọt châu sa rười rượi nhớ thương
Nhân sinh trong cõi vô thường
Ái hà bể khổ bụi hồng ly tao!

cảm tác tấm hình Pich Hạnh ngồi trên cành cây
29.5.2014 Lu Hà




Nghẹn Ngào Tiếng Hát Thùy Trang

Nghẹn ngào tiếng hát Thùy Trang
Theo làn mây gió nắng vàng bay xa
Xôn xao khắp nẻo giang hà
Quê hương chìm đắm cảnh nhà khổ đau

Rì rào bến bãi nương dâu
Tình yêu cay đắng chân cầu thở than
Bâng khuâng khóe lệ ứa tràn
Giang đầu thổn thức chứa chan tủi sầu

Biết tìm cô ở nơi đâu?
Lênh đênh biển cả tinh cầu xa xôi
Hồn tôi ở cuối chân trời
Ngẩn ngơ giọng bắc bồi hồi thương cô

Xa trông cánh nhạn bơ vơ
Tưởng về cố quốc mịt mờ sương rơi
Vào ra hết đứng lại ngồi
Nổi lòng xao xuyến nghẹn lời nước non

Phố phường thất thểu dân oan
Nghìn thu biền biệt giống nòi Việt Nam
Còn đâu nữa mảnh trăng rằm
Cảnh đời hoa bướm kén tằm nhả tơ

Xót xa hai chữ tự do
Mãi sao đâu thấy cơ đồ cho ai
Sinh ra chẳng có tương lai
Phù du mộng ảo u hoài xót xa

cảm tác khi nghe Nguyễn Thùy Trang hát bài: Anh Là Ai của Việt Khang
29.5.2014 Lu Hà




Pich Hạnh Toạ Thiền

Lâng lâng mặt ngọc mày ngài
Kìa cô Pich Hạnh ban mai tọa thiền
Hồn mây bay khắp mọi miền
Nắng vàng da diết mắt huyền thiết tha

Ô hay lững thững Lu Hà
Dừng chân đắm đuối chăng là cảnh tiên
Dùng dằng ướm hỏi cho quen
Môi cười tủm tỉm thôi miên dịu dàng

Từ đâu lữ khách bên đàng
Nghìn thu biền biệt hỡi chàng văn nhân
Hoa trôi bèo dạt trần gian
Vì ai ra nỗi trăng ngàn bơ vơ

Phải đâu cá nước hững hờ
Lam Kiều lỡ bến đôi bờ đục trong
Công danh sự nghiệp chất chồng
Để cho lá thắm lạc dòng ly tao

Tình xưa nghĩa cũ nghẹn ngào
Thiên đình nhuốm mực Nam Tào xót thương
Nổi niềm Bắc Đẩu vấn vương
Trách chi Nguyệt Lão chỉ hồng duyên tơ

Bây giờ gặp lại ngẩn ngơ
Trăm năm có biết hoa chờ bướm thơ
Ngồi bên cát sĩ thẫn thờ
A di Đà Phật giấc mơ điệp hồ!

cảm tác hình Pich Hạnh toạ thiền trên bãi cát
31.5.2014 Lu Hà




 Rừng  Nai Tiên Cảnh

Kìa ai lấp ló bìa rừng
Bướm ong xào xạc tưng bừng hoan ca
Tóc mây lướt thướt gần xa
Lá vàng rơi rụng ngọc ngà trúc mai

Thanh tao dạo gót chương đài
Ở đâu ra cảnh thiên thai thế này
Bồi hồi lữ khách đắm say
Lần theo dấu cỏ ngất ngây thế trần

Nhác trông luống thẹn tần ngần
Dừng chân ướm hỏi đôi vần nguyệt hoa
Mấy khi nắng gió chan hòa
Châu tìm Hợp Phố giao thoa trọn đời

Long lanh ánh mắt mỉm cười
Thiên thần vệ nữ làn môi thắm hồng
Tào khang duyên nợ vợ chồng
Kiếp sau hẹn gặp bên dòng sông Tương

Thơ đề lá thắm còn vương
Chút tình để lại tơ lòng ngó sen
Dưới cầu nước chảy sầu miên
Lờ đờ cá lội lạc miền thần tiên

Rủ nhau theo lối đào nguyên
Lẽ nào thục nữ mắt huyền rửng rưng
Hoàng hôn buông thả ngập ngừng
Nai vàng ngơ ngác nửa mừng nửa lo.

cảm tác ảnh Pich Hạnh lạc vào rừng nai
31. 5. 2014 Lu Hà




Nàng Tiên Nữ Trong Mộng
viết tặng Pich Hạnh

Trên mỏm đá mênh mông bát ngát
Đóa hồng nhan xao xuyến kìa ai
Sóng vờn hôn nhẹ bàn chân ngọc
Biển gọi xa xôi vọng mãi hoài

Từ dạo ấy tôi thầm tưởng nhớ
Trăng xinh tươi mát rượi hoa cười
Sầu miên tựa cửa nhìn chim hạc
Cao vút bay lên đến cổng trời

Hạnh thành tiên nữ của hồn tôi
Chắp cánh thơ say mộng vẳng đời
Đắm đuối hương thơm tình viễn vọng
Sen vàng bảng lảng vẫn chưa thôi

Nửa cuộc đời tơ vương thục nữ
Chỉ tìm trong giấc mộng chôn vùi
Thiên thai lạc lối hoa đào nở
Sáng dậy bâng khuâng luống ngậm ngùi

Sóng cứ vỗ hiền hòa thắm thiết
Hàng thông reo cát trắng bồi hồi
Hải ngư trầm lặng tình thương mến
Hạnh phúc bao đời tổ quốc ơi!

Lòng Âu Cơ hỡi Lạc Long Quân
Chứng dám cho ta mộng thế trần
Ngàn thu xin chớ đừng quên nhé
Kết cỏ ngậm vành với mỹ nhân

Châu về Hợp Phố hồn non nước
Son sắt một lòng hỡi cố hương
Biển cả của ta còn mãi mãi
Nghìn thu bàng bạc bóng trăng sương!

cảm tác tấm ảnh Pich Hạnh ngồi trên mỏm bên bờ biển
1.6.2014 Lu Hà




Nhớ Bóng Tùng Quân
viết cho nỗi lòng Pich Hạnh

Cô thiếu nữ bên hồ than thở
Buồn xanh xao ủ rũ hàng cây
Tình cô bao nỗi đắng cay
Lòng cô chan chứa mộng đầy thê lương

Tôi thương lắm tơ vương trắc trở
Đóa sen hồng nhụy nở ngó xuân
Mùa thu lá rụng hoa tàn
Cánh chim lẻ bạn trăng ngàn sầu tư

Trong giấc mộng sương mù khói tỏa
Điệu nghê thường rực rỡ hào quang
Nôn nao cánh lụa sắc vàng
Phất phơ tà áo dịu dàng thiết tha

Tôi buồn lắm tiên nga ngọc nữ
Cõi trần gian đầy đọa khổ đau
Tháng năm lận đận dãi dầu
Đầm đầm ngọn cỏ chân cầu phong rêu

Cuộc dâu bể bao điều ảm đạm
Mối tình xưa sầu thảm thế nhân
Ngàn năm kiếp phận hồng nhan
Trời già độc địa tùng quân chốn nào?

Ai là kẻ biển trào cát sĩ
Thủy triều dâng non nỉ thay ta
Trầm luân chìm nổi giang hà
Châu sa lệ nhỏ xót xa má đào...?

cảm tác tấm hình Pich Hạnh bên bờ hồ
1.6.2014 Lu Hà




Tìm Hạt Minh Châu

Minh Châu in đáy thủy cung
Thủy thần hà bá rợn rùng ai ơi!
Bóng hình biển động sóng khơi
Gan trời Pich Hạnh dám cười đùa chơi

Thiên thần tái mặt rụng rời
Ngàn cân sợi tóc mảnh đời xanh xao
Chẳng hay bồ liễu má đào
Sảy chân ngã xuống ai nào cứu cho?

Lu Hà bầu rượu túi thơ
Nắm tay ôm chặt tình cờ thế sao?
Thiên đình se sợi chỉ đào
Ngậm vành kết cỏ lẽ nào chịu buông

Trăm năm quốc sắc thiên hương
Tào khang ân nghĩa duyên nồng trời trao
Châu Trần hai họ thanh tao
Truyện xưa tích cũ hư hao đĩa dầu

Cảo thơm lần giở chương đầu
Hồng trần bao chuyện bể dâu đoạn trường
Phù du bèo bọt sầu vương
Đa tình tự cổ trăng sương canh gà

Chập chờn mộng ảo tiên nga
Bâng khuâng ngồi dậy Nam Kha kê vàng
Dáng ai tha thiết nhẹ nhàng
Cảnh trong Facebook rõ ràng đấy thôi.

cảm tác cảnh Pich Hạnh đứng trên mỏm đá chon von sóng biển cuồn cuộn
1.6.2014 Lu Hà




Biển Động Xuân Đào

Hải âu vỗ cánh sóng trào
Kìa cô Pich Hạnh má đào huyền mơ
Xinh tươi như trái đào tơ
Thủy thần hà bá ngẩn ngơ thẹn thùng

Tiên nga dưới đáy thủy cung
Làm sao sánh được  tuyết nhung thế trần
Làng văn mấy kẻ giai nhân
Trầm trồ khen ngợi bần thần biển sâu

Tuyết Cần giấc mộng hồng lâu
Thơ đề lá thắm giang đầu chứa chan
Thướt tha ve vuốt bàn chân
Lăn tăn ngọn sóng nồng nàn cô ơi!

Khoan khoan xin hỏi đôi lời
Lang thang mỏm đá ngồi chơi một mình?
Tấm lòng thành thực chân tình
Mong cô ưng thuận thiên đình se duyên

Nhà tôi ở bến đào nguyên
Có giàn thiên lý mẹ hiền thương yêu
Đôi ta sớm sớm chiều chiều
Chăn tằm dệt vải sáo diều trẻ thơ

Thám hoa bảng nhãn hằng mơ
Thi đình thi hội ai ngờ công danh
Nếu tôi thi trượt cũng đành
Ta còn bếp lửa nhà tranh tiếng đàn

cảm tác hình Pich Hạnh ngồi chơi trên mỏm đá
2.6.2014 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét