Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 96



 


Nụ Hôn Chia Lìa…
Thơ theo cảm xúc riêng

Hè về Hà Nội nhớ thương
Tiếng ve rả rích bên đường phượng rơi
Muôn màu rực rỡ sắc trời
Gợi bao kỷ niệm bồi hồi xót xa…


Học trò ba tháng ngọc ngà
Lừ đừ cá lội la đà hồ Tây
Thuyền Quang sóng vổ vơi đầy
Trăng treo ngọn sấu dạn dày gió sương…

Ngẩn ngơ hoa sữa đưa hương
Ngọc sơn Tháp Bút vấn vương nghẹn ngào
Mà nay cách trở đôi bờ
Ngóng trông biển rộng  trúc đào phôi phai…

Trăng thu nghèn nghẹn canh dài
Trái tim nóng bỏng bay tay dịu dàng
Ngậm ngùi đò đã sang ngang
Bụi hồng xuôi ngược dở dang lỡ làng…

Hết thời ong bướm thiên đàng
Đoạn trường non nỉ bẽ bàng môi son
Nhớ em anh lại bồn chồn
Rưng rưng ngấn lệ nụ hôn chia lìa…!

Con đường góc phố đầm đìa
Mưa rơi tầm tã  ơ kìa bóng ai
Liêu xiêu rặng liêu chương đài
Mảnh hồn da diết nét ngài thoảng bay…!

tặng Liên Lưu khi đọc bài thơ: Hà Nội Trong Ký Ức…!
25.4.2013 Lu Hà



Thân Gái Dặm Trường

Công cha nghĩa mẹ có đời
Cho em được sống làm người trần gian
Sá chi kiếp phận nghèo nàn
Phong ba bãi táp gian nan chẳng từ

Hoa nhài thắm mãi thiên thu
Giai không tứ đại tình thù khổ đau
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Bâng khuâng tư lự chân cầu lá bay

Ta bà bao nỗi đắng cay
Xót xa nuối tiếc vơi đầy nỉ non
Dạt dào dâng hiến nụ hôn
Dẫu người phụ bạc môi son vẫn hồng

Dấn thân em bước trên đường
Mảnh mai bồ liễu đoạn trường một chương
Đôi bờ cát trắng đại dương
Dã tràng xe cát quê hương hẹn về

Mùa sau phượng đỏ nắng hè
Ve sầu rả rích tràn trề hạt mưa
Cần thơ mai trúc gió đưa
Miền Tây kênh rạch đò đưa mái chèo

Gặp người thiếu phụ chân đèo
Phất phơ tà áo cheo leo đỉnh đồi
Cho tôi xin một nụ cười
Tần ngần cõi tục bồi hồi ngẩn ngơ…!

viết tặng Thimyngoc Huynh sau khi đọc bài: Tạ Ơn
29.4.2013 Lu Hà



Dịu Vợi
cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Làm Lành

Đường xưa lặng lẽ em đi
Hàng cây hun hút rầm rì gió đưa
Thân thương bóng dáng bụi mưa
Lầm lỳ sỏi đá lưa thưa hạt sầu…

Mây giăng thấm ướt mái đầu
Nổi buồn rười rượi dãi dầu xanh xao
Tâm tư thầm kín nôn nao
Thu về lá rụng thì thào hoàng hôn…

Ước chi hóa bướm mộng hồn
Điệp hồ đôi cánh bồn chồn tìm anh
Yến oanh ríu rít trên cành
Không xa rời nữa đầu xanh vui vầy…

Giận hoài nông nỗi còn đầy
Vì anh an ủi mà nay tạm lành
Đêm dài thổn thức sang canh
Bâng khuâng dịu vợi cũng đành thế thôi…

Em vui anh đã ngỏ lời
Tim như trẩy hội hoa cười thắm tươi
Yêu em nhiều nhé anh ơi!
Đời em qúa nửa lệ rơi u hoài

Buồn chi vóc liễu chương đài
Chẳng thèm ngóng đợi chuỗi ngày xa xăm
Mà sao anh chẳng tới thăm
Để em thấp thỏm âm thầm gọi tên

Lẽ nào anh lại chóng quên
Con chim nhảy nhót vành khuyên trong lồng
Gạt đi sợi chỉ tơ lòng
Buộc chân ai nỡ bóng hồng phòng loan…

Khát khao là những nụ hôn
Cung đàn đã nhuốm điệu buồn cô đơn
Canh khuya thánh thót đòi cơn
Tiếng mưa rả rích  mảnh hồn thơ bay…

29.4.2013 Lu Hà



Nửa Đời Mưa Rơi!
xúc động khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Tâm Sự Trong Đêm

Trời xập tối vương buồn rười rượi
Bởi lòng em bao nỗi sầu tư
Lờ mờ hư ảo trăng lu
Đau thương giăng mắc mây mù đêm nay…

Em nhớ lắm nắm tay hai đứa
Mình dìu nhau chan chứa nồng say
Ngẩn ngơ cảnh giới tràn đầy
Mà nay tan nát đắng cay non bồng…

Mới ngày đó mà sông nổi sóng
Cơn bão giông trấn động tim này
Cách xa hờ hững tháng ngày
Mộng theo lá cuốn mây bay cuối trời…

Đừng chua chát nói lời ly biệt
Tình tiễn nhau thảm thiết làm chi
Giận hờn bay bướm nghĩa gì
Vẳng nghe tiếng gió thầm thì xa xôi…

Em tức tưởi chơi vơi thổn thức
Suy nghĩ nhiều hốc hác từng đêm
Còn đâu trăng sáng bên thềm
Trúc mai xào xạc êm đềm phòng loan…

Lòng tím ngắt giận hờn chẳng nói
Vơ vẩn hoài nhức nhối rằng ghen
Bướm ong đùa cợt dẫu quen
Đong đưa hoa lá ươn hèn thế sao…?

Em chán lắm vu vơ thế mãi
Coi tình yêu như thể trò chơi
Héo hon một nửa nụ cười
Không còn âu yếm lả lơi linh hồn…

Bao ray rứt em buồn chẳng biết
Mà rửng rưng đâu thiết tỏ bày
Hẹn thề sông biển vơi đầy
Phù du bèo bọt đắng cay tấc lòng…

Đoạn ghềnh thác đục trong đôi ngả
Dâu biển kia suồng sã than ôi!
Trăm năm ai dám y lời
Lặng thinh cam chịu nửa đời mưa rơi!

29.4.2013 Lu Hà



Thân Gái Dặm Trường

Công cha nghĩa mẹ có đời
Cho em được sống làm người trần gian
Sá chi kiếp phận nghèo nàn
Phong ba bãi táp gian nan chẳng từ

Hoa nhài thắm mãi thiên thu
Giai không tứ đại tình thù khổ đau
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Bâng khuâng tư lự chân cầu lá bay

Ta bà bao nỗi đắng cay
Xót xa nuối tiếc vơi đầy nỉ non
Dạt dào dâng hiến nụ hôn
Dẫu người phụ bạc môi son vẫn hồng

Dấn thân em bước trên đường
Mảnh mai bồ liễu đoạn trường một chương
Đôi bờ cát trắng đại dương
Dã tràng xe cát quê hương hẹn về

Mùa sau phượng đỏ nắng hè
Ve sầu rả rích tràn trề hạt mưa
Cần thơ mai trúc gió đưa
Miền Tây kênh rạch đò đưa mái chèo

Gặp người thiếu phụ chân đèo
Phất phơ tà áo cheo leo đỉnh đồi
Cho tôi xin một nụ cười
Tần ngần cõi tục bồi hồi ngẩn ngơ…!

viết tặng Thimyngoc Huynh sau khi đọc bài: Tạ Ơn
29.4.2013 Lu Hà



Tưởng Người Xa Lạ
tặng Thimyngoc Huynh khi đọc bài: Gửi Người Dưng

Ta cứ tưởng người dưng xa lắc
Mà hồn thơ xào xạc bướm hoa
Nghĩ người vẫn chửa cùng ta
Nỉ non ân ái mặn mà đắm say…?

Ồ sao lạ tháng ngày trống vắng
Bỗng nôn nao thầm lặng thiết tha
Trái tim sao xuyến đậm đà
Cung đàn cộng hưởng trăng ngà ngẩn ngơ…

Người dưng ấy lơ mơ ngồ ngộ
Giữa nửa đêm lồ lộ buông tuồng
Mơn man suồng sã điên cuồng
Gớm ghê ra ngã vấn vương mãi hoài…

Vở kịch cũng đến hồi kết thúc
Mà nhớ sao rạo rực u ơ
Rèm buông đèn tắt lờ mờ
Con ma tình ái lơ mơ mò về…

Bình minh sáng lề mề ẻo lả
Bóng gương mờ cũng lạ người dưng
Đuổi đi chẳng nỡ thôi đừng
Hương thơm ngào ngạt lưng chừng dở dang…

Thì ra vẫn người dưng mộng tưởng
Đêm hôm qua hắn bỗng lò dò
Quấy rầy trong lúc mộng mơ
Đến khi ta tỉnh vô vào được sao…?

1.5.2013 Lu Hà 



Rẽ Bước Sang Ngang
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Rồi Mai Em Sang Sông

Rồi mai đó em qua ngả khác
Đi lấy chồng rẽ bước sang sông
Thôi đành gửi lại lời thương
Thuyền tình theo lái má hồng phôi phai…

Trăng buồn bã canh dài thổn thức
Gái có chồng rượu chuốc men say
Cung Hằng thánh thót vơi đầy
Đợi chờ chi nữa tháng ngày héo hon…

Anh chán nản cao lâu tửu quán
Trả thù đời lận đận khổ đau
Muối tiêu lốm đốm mái đầu
Sáng say chiều xỉn cây cầu liêu xiêu…

Em tất bật nồi niêu xoong chảo
Tay bế bồng con nợ cái mang
Trâu già hờ hững chẳng màng
Thương thân thiếu phụ dở dang lỡ làng…

Đời vỡ mộng bẽ bàng xuân dối
Trách gì nhau tội lỗi đa mang
Thuyền em trót lỡ sang ngang
Bè anh dư sức ngang tàng ngược xuôi…

Tình theo gió mây trôi hờ hững
Duyên bọt bèo lơ lửng đắng cay
Khóc cười nửa tỉnh nửa say
Thiên thu oán hận đoạ đầy tấm thân…

Sông mười năm khô cằn bến cạn
Cuộc đời còn dám hẹn trăm năm
Sụt sùi dâu biển tơ tằm
Trăng soi vằng vặc âm thầm sầu rơi!

2.5.2013 Lu Hà



Khép Hờ Cánh Cửa Tình
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Đời Sẽ Về Đâu?

Chạnh lòng mối tương tư sầu muộn
Ngẫm đời mình đắm đuối vì yêu
Long đong mệnh bạc xuân kiều
Nhịp cầu ngang trái tiêu điều hoàng hôn…

Mà sao vẫn nguồn cơn buồn tủi
Đàn gà con cặm cụi mưu sinh
Ngày mai ánh sáng bình minh
Đêm dài thổn thức một mình lo toan…

Càng ao ước tủi hờn tuyệt vọng
Con sóng lòng biển động đòi cơn
Loay hoay cùng với ba con
Thác ghềnh vực thẳm trèo non băng đèo…

Còn ai nữa phận nghèo an ủi
Gá nghĩa cùng sớm tối với ta
Ái ân hạnh phúc chiều tà
Khói lam tuyết phủ trăng ngà lả lơi…

Tâm an định hết thời phiền não
Sống từng giờ hay cứ thả trôi
Ngắm chòm  sao lạc lẻ loi
Bầu trời ảm đạm xa xôi nỗi niềm…

Đừng vương vấn trăng thềm bóng dạt
Cánh cửa tình khép chặt từ lâu
Muối sương lã chã trên đầu
Từng thu lá rụng chân cầu gió bay…

Tiếng ai gọi dãy bày tâm sự
Tỏ lòng thành tình tự thiết tha
Dặm trường bốn bể là nhà
Châu về Hợp Phố mặn mà còn chăng…?

Người xa lắc mênh mang trí tuệ
Tô Đông Pha một thuở phong trần
Hồn thơ réo rắt cung đàn
Theo dòng sông lệ ứa tràn biển sâu…!

5.5.2013 Lu Hà




Em Cứ Ngỡ Ái Tình Sét Đánh
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Dấu Xưa

Em cứ ngỡ ái tình sét đánh
Ngày đầu tiên lóng lánh mắt môi
Hiền từ nhã nhặn mỉm cười
Khoan thai mực thước mộng đời chờ mong…

Đưa tay dắt thiên bồng vọng tưởng
Áo bà ba rung động nước non
Dịu dàng bên dáng eo thon
Về làng soài tượng miệt vườn cây rung…

Rồi giã biệt ngỡ ngàng xao xuyến
Ánh trăng vàng quyến luyến làm sao
Cồn cào nghe tiếng sóng trào
Đại dương cách trở bến bờ lìa xa…

Tuổi hoa lại ngọc ngà nhung nhớ
Thuở ban đầu như đã hằng mơ
Thề nguyền đáy nguyệt duyên tơ
Dòng sông lũ cuốn mịt mờ sương rơi…!

Uổng công đã tin người hàng xứ
Khi yêu rồi sao đủ não cân
Tâm hồn lầm lạc trần gian
Chắt chiu kỷ niệm hoang tàn biển dâng…

Đài hy vọng dã tràng xe cát
Ngẫm đời mà chua chát đắng cay
Tình như giọt nước vơi đầy
Mãi Thần đổ rượu dạn dày xót xa…! *

Để được làm quan to, Ngô Khởi đã giết vợ. Chu Mãi Thần vì nghèo nên vợ bỏ đi lấy chồng khác. Sau Mãi Thần làm đến chức thái thú. Vợ quay lại Mãi Thần đổ ruợu xuống đất, bảo rằng: Nếu vớt được rượu cho đầy vào cốc sẽ được đoàn tụ.

4.5.2013 Lu Hà



Huyệt Sầu Thiên Thu
tâm sự với Thimyngoc Huynh

Yêu ai, ai chẳng thẫn thơ
Tìm trong ảo giác vật vờ gió mây
Để rồi sầu mộng đêm ngày
Gom bao nhiêu chuyện đắm say mơ màng

Mộng tình ân ái dở dang
Chiều thu lá rụng bẽ bàng bèo trôi
Thiết tha e ấp bồi hồi
Để rồi băng gía chơi vơi nửa vời

Nhìn nhau chẳng nói nên lời
Giận hờn đôi ngả biển khơi trập trùng
Hương bay phảng phất lạnh lùng
Chập chờn le lói tận cùng bi ai…

Còn chi vẻ đẹp chương đài
Hoa rơi phấn rụng canh dài đêm thâu
 Ba thu lá úa cỏ rầu
Gần nhau gang tấc nhịp cầu phân ly…

Lòng người chai đá lầm lỳ
 Mặc cho vẻ ngọc kiêu kỳ ngẩn ngơ
Tình yêu khó hiểu làm sao?
Tưởng như đắm đuối nào ngờ bọt tan

Gặp nhau trong cõi trần gian
Tơ hồng chỉ rối trăm ngàn đắng cay
Từng thu lá rụng chất đầy
Phù du dâu bể dạn dày tuyết sương

Ái tình vọng tưởng tơ vương
Hồng nhan bạc mệnh đoạn trường khổ đau
Tương tư sao khỏi bạc đầu
 Bấy nhiêu mà đã huyệt sầu thiên thu…!

1.11.2012 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét