Thứ Ba, 2 tháng 9, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 69



 



Nỗi Lòng Chàng Tiêu
      
Tôi biết đời tôi vẫn khổ đau
Lòng tôi khô héo đến bao giờ
Khi em đã có tay bồng bế
Mái tóc xanh xanh đợm muối sầu


Từ ấy ngày xưa tôi lặng thinh
Mong em hạnh phúc với duyên tình
Nếu như sóng gió thuyền em đắm
Chắc chẳng vui gì thoáng nhớ anh ?

Mỗi bước chân đi mỗi tủi sầu
Phong trần muôn ngả cõi người ta
Mở lòng ra đón trời xuân đẹp
Ấm áp tình xa chẳng gượng cầu

Tôi chẳng ép ai chẳng cầu xin
Tuỳ lòng thương cảm cuả tình xuân
Thuận duyên thì nở ra hoa trái
Chẳng thuận hoa rơi nhụy héo tàn

Tôi vẫn đi bên với vợ con
Lòng còn thổn thức mối tơ duyên
Giận ai lần lưã thành băng giá
Thương đoá hoa lòng đã héo hon

Tôi vẫn thương em vẫn nguyện cầu
Mong rằng bồi đắp nỗi niềm xưa
Phút giây lầm lỡ tình muôn ngả
Ngàn thu in dấu bóng chàng Tiêu?...

29.1.2009 Lu Hà




Tình Yêu Chai Đá
chuyển thể thơ Mai Trúc Linh: Hoá Đá

Em ôm ấp vòng tay mềm mại
Tưạ bờ vai êm ái thướt tha
Tình yêu tráng lệ nguy nga
Lâu đài trên cát mượt mà chiêm bao...

Ôi! Giấc mộng nôn nao huyền ảo
Sóng nhấp nhô dang dở đắm say
Nhạt nhoà lệ đăng hơi cay
Lạc hồn mây khói vờn bay sương mù...

Sao nỡ phụ tình nhau từ thuở
Dải yếm đào bạc bẽo thế ru
Kim tiền danh lợi phù du
Bọt bèo nhân ảnh sông hồ mù sa...

Đêm ảo não tiếng kêu da diết
Nhạc côn trùng thảm thiết mưa rơi!
Tương giao bạn hữu xa vời
Đồng tâm nhất thể dở cười men say

Dốc cạn chén vơi đầy tư lự
Nghịch cảnh đời thế sự tả tơi
Sân si ngùn ngụt ngập trời
Đạp nhau chen lấn lạc loài thị phi

Rồi khoái chí hả hê nhân nghiã
Tình yêu trong lục dục trào tuôn
Lương Sơn Bá cũng chẳng còn
Thanh mai trúc mã bồn chồn tiểu thư

Chúc Anh Đài cũng là chai đá
Chàng Ngưu Lang thớ lợ đò đưa
Sụt sùi Chức Nữ chân cầu
Kià bầy ô thước hững hờ bay qua...

Đẹp tưạ nước hồ thu sơn thủy
Như trong tranh bi lụy trần ai
Hàng hiên tí tách canh dài
Tìm đâu cho thấy chương đài phòng văn

Tim hoá đá lưã lần cảm xúc
Thời gian trôi tuột dốc xe lăn
Xa xăm giọt lệ chưá chan
Đôi bờ liễu rủ hoa tàn bóng chim..

29.3.2012 Lu Hà



Cơn Giông Chiều Nay
chuyển thể thơ Lưu quang Vũ: Em Sang Bên Kia Sông

Hôm nay em lại sang sông
Ngày dài dằng dặc chim hồng lao xao
Cốm xanh như ngọc khi nào
Se dần trong lá ngọt ngào hương sen

Muộn không trời trở gió chen
Thạch Bàn sương khói mưa chèn bước chân
Ngả đường lầy lội nước tràn
Vưà đi vưà nghĩ bần thần em tôi

Muà hè em chẳng tới nơi
Muà thu lá rụng chơi vơi đông tàn
Mong sao lòng vẫn chưá chan
Điều anh chưa nói muôn vàn thiết tha

Tình yêu vô vọng mờ xa
Giúp gì được nưã chiều tà ngang sông
Guốc mòn bì bõm trên đường
Lúc nào cũng vội sợi vương tơ lòng

Rì rào gió bấc mà thương
Có mang áo ấm thấm loang giấy mờ
Bát Tràng gạch mới ra lò
Lòng anh rạn nứt gốm nâu men bình

Đường trơn tê tái sao đành
Em hay vấp ngã vì anh nhớ thầm
Nghe chăng sấu rụng ầm ầm
Nước dâng ngập bãi tím bầm ruột gan

Cầu đông chiều tối điêu tàn
Vưà lo vưà sợ trăm ngàn ngổn ngang.

Chú thích: Chuyển thể từ thơ  5 chữ cuả thi sĩ Lưu quang Vũ.
30.3.2012 Lu Hà



Trăng Sầu Vạn Cổ
chuyển thể thơ Chúc Anh và Chinh Nguyên: Trăng Nhớ Nhung

Anh ơi! Em nhớ ngày xưa
Đôi ta mới chỉ gọi là chiêm bao
Sương rơi cùng hứng đôi bờ
Trăng soi cưả sổ con đò quạnh hiu

Nhớ sao giọt nắng ban chiều
Lạ lùng tiếng gió sáo diều vi vu
Khúc đời nhạc tấu nên thơ
Chuỗi sầu giăng kín mịt mờ cheo leo

Sổ thơ " Hoài Niệm" sóng reo
Buồng tim em giữ mái chèo thuyền xa
Chân tình bức hoạ trăng ngà
Hằng Nga thổn thức mặn mà gửi trao

Thuyền tình bể ái xôn xao
Linh hồn u uẩn nghẹn ngào nôn nao
Đèn khuya ngõ tối sưong mờ
Đam mê chết lịm bơ vơ nẻo nào

Nưả vầng trăng thẹn má đào
Bóng ai e ấp thì thào bên tai
Sương đêm lã chã trần ai
Một vì sao lạc canh dài lệ chan

Muà trăng réo rắt cung đàn
Trúc mai đuà rỡn nồng nàn thướt tha
Hương say yểu điệu ngọc ngà
Thoảng mùi hoa bưởi chân cầu nỉ non

Chân trời thầm lặng mưa tuôn
Mây giăng phủ kín nguồn cơn tủi sầu
Tháng năm cỏ uá dãi dầu
Phôi pha sợi tóc tương tư ngậm ngùi

Thời gian mộng ước chôn vùi
Ngắm nhìn biển mặn sụt sùi nồng thêm
Bóng trăng dang dở vương thềm
Từng đêm trân trở nỗi niềm anh ơi!

Xuân đi góc biển chân trời
Thương chùm hoa tím phượng rơi cuối muà
Thu về lá rụng nhạt nhoà
Gió đông lạnh ngắt mái đầu tuyết pha...

6.4.2012 Lu Hà




Má Đào Xuân Nương
cảm tác thơ Thi Nguyên

Trào tuôn suối lệ thẫn thờ
Người đi bỏ lại bơ vơ nghẹn ngào
Thương đau ấp ủ mong chờ
Đổi thay màu áo dật dờ hồn ma...

Tình ta đã chết từ lâu
Lá hồng rơi rụng chân cầu buồn trôi
Trái tim xào xạc bồi hồi
Chập chờn sóng vỗ chơi vơi ngả nào...

Viễn phương lữ khách bên bờ
Đa tình tự cổ mịt mờ khói sương
Nhớ về quê mẹ chờ mong
Ngạt ngào hoa bưởi má hồng nôn nao...

Bướm ong dìu dặt xôn xao
Dòng sông in bóng bồng đào mờ xa
Tình đi tình đến vóc ngà
Bốn muà thay đổi mặn mà trong thơ...

Khói vương giòng nhạc quay tơ
Sầu thu gối mộng ngẩn ngơ anh hào
Nghiêng nghiêng triền núi trăng mơ
Thềm xưa chiếc bóng trời sao nhạt nhoà...

Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Núi kia chẳng ngại mái đầu bạc phơ
Nuôi tằm kéo kén ươm tơ
Mà đào em chẳng bao giờ tàn phai...?

Thời gian hé nụ chương đài
Cành mai mây trắng trần ai dạt dào
Lưả hồng hoa phượng sương mơ
Yến oanh khúc khích má đào xuân nương...

Chú thích: Nữ thi sĩ Thi Nguyên làm 4 bài thơ thất ngôn bát cú khác nhau.
Nhưng dòng suy tư thì vẫn là một mạch thơ tâm trạng thiếu nữ.
Nên tôi cảm tác thành một bài lục bát.
11.4.2012 Lu Hà




Sao Chẳng Bằng Lòng
nối tiếp 4 câu thơ cuả Hạnh Nguyên

"Tôi ao ước đời tôi có một người
Một người thật sự yêu tôi
Dù cho đời có trăm ngàn gian dối
Xin hãy yêu tôi, yêu tôi suốt cuộc đời"

Hạnh Nguyên ao ước một người
Suốt đời thật sự trọn đời yêu em
Anh đây mang nặng nỗi niềm
Kiếp nào hưởng trọn hương thềm bóng trăng

Thướt tha yểu điệu cô nàng
Trời cao mây trắng ngưạ vàng kiệu phi
Nồng nàn ánh mắt xuân thì
Mênh mông đồng cỏ xầm xì hoan ca

Sưã tươi ong bướm mặn mà
Lều tranh gối cỏ la đà khói lam
Nàng thì dệt vải nuôi tằm
Chàng thì săn bắn tháng năm dãi dầu

Dù cho gian khổ cơ cầu
Trăm gian ngàn dối mái nhà yêu đương
Uớc mơ anh cũng dễ thương
Lẽ nào Nguyên chẳng bằng lòng hay sao?

Mặc cho thiên hạ nhỏ to
Nguyên - Hà chung lối vườn rau luống cà
Râu tôm nấu với ruột bầu
Vưà chan vưà húp gật đầu khen ngon

Đêm nằm réo rắt trào cơn
Tim nghe róc rách một hồn suối thơ
Sáng ra tỉnh mộng bơ phờ
Thiên thai lạc lối ai ngờ là đây...

Sơn hà quang cảnh đẹp thay
Con đàn cháu đống vơi đầy nỉ non
Sắt cầm đàn hạc véo von
Bài thơ để lại biển cồn sóng dâng

Ngàn sau hồn gặp dưới trăng
Bên hồ than thở dở dang lẽ nào
Tràng Tiền Thê Húc nôn nao
Kiệu hồng pháo nổ má đào lâng lâng...

11.4.2012 Lu Hà



Giấc Mơ U Hoài
cảm tác từ thơ Đông Hoà Nguyễn Chí Hiệp: Vương Vấn Cảnh Quê

Nay về thấy cảnh ơ thờ
Bao nhiêu năm tháng vẩn vơ đợi chờ
Chiều xuân vắng bóng con đò
Miền xa thầm gọi mịt mờ sương rơi...

Giấc mơ trao chuốt một thời
Điệu hò mái đẩy bồi hồi ngẩn ngơ
Bây chừ em ở nơi nao?
Có nghe sầu thảm sóng xô đôi bờ...

Cuối đường tre trúc lơ thơ
Cơn mưa lưu luyến bên cầu tơ vương
Mơn man màu khói gió sương
Đây thôn Vĩ Dạ quê hương bão bùng...

Cách xa biển cả trùng dương
Giờ đây hoang vắng thê lương thế này
Canh khuya trằn trọc vơi đầy
Bao nhiêu kỷ niệm đắng cay phũ phàng...

Sáng ra tỉnh dậy bẽ bàng
Buồn cho giấc mộng dở dang lỡ làng
Gặp nhau chẳng nói chẳng rằng
Rưng rưng ngấn lệ vội vàng chia tay

Tiếng gà rộn rã ban mai
Mang mang hồn lạnh u hoài mãi thôi
Về quê xót cảnh thương người
Vi vi gió thoảng cuộc đời đau thương.

11.4.2012 Lu Hà



Mộng Hải Hồ

Đêm qua nhập mộng hải hồ
Gặp bầy tiên nữ má đào ngẩn ngơ
Rằng ta nhớ mãi một cô
Cổ đeo vòng bạc nghẹn ngào lâng lâng

Thưa rằng: đây chốn thiên đàng
Khách theo mây gió nhẹ nhàng qua đây
Chị em tiên cảnh vui vầy
Thôi thì nán lại chốn này chàng ơi!

Kim bôi rượu ngọt đôi lời
Vần thơ thổn thức cuộc đời trần ai
Ngán cho thiên hạ ganh tài
Ghét người nhân hậu lang sài nổi điên

Đười ươi cóc nhái chuyên quyền
Đầu trâu mặt ngưạ tham tiền hại dân
Nghe thơ sầu thảm chưá chan
Song Thành Tiểu Ngọc lệ tràn mưa tuôn

Vén mây hạ giới sóng cồn
Biển Đông máu đỏ oan hồn thảm thê
Thiên đình sùi sụt dầm dề
Thương người trần thế não nề khổ đau...

Thái Chân lưu luyến mặn mà
Hỏi tên có phải Lu Hà đấy không?
Thiếp xem trong sổ tơ hồng
Vài trăm năm nưã bóng lồng gương soi...

Kiếp này ráng chịu với đời
Chàng về hạ giới luân hồi nổi trôi
Trước sau ân ái giao bôi
Lời thề trong mộng lòng trời thấu chăng?

Chú thích: thơ cảm tác từ sơn nữ tắm hồ
12.4.2012 Lu Hà




Muốn Được Tắm Cùng

Nhiều người ao ước tắm cùng
Tiên nga đâu dễ tắm chung khác loài
Phải chăng duyên ý do trời
Lu Hà mới được bồi hồi cùng tiên

Thơ bay phong cảnh tự nhiên
Để cho trần thế ưu phiền xua tan...
Nép mình dưới bóng tùng quân
Yến oanh khúc khích nồng nàn mến yêu

Thướt tha khăn phủ nhiễu điều
Tóc đen lay láy mĩ miều chiều hoang
Cung đàn dìu dặt huy hoàng
Xiêm y lộng lẫy màu lông tơ hồng

Phất phơ một dải nghê thường
Chòm mây ngũ sắc cầu vồng hiện lên
Trăng Nga chênh chếch hàng hiên
Rèm buông trướng phủ mạn thuyền hoa đăng

Giao bôi tửu ngọc dịu dàng
Phất trần lả lướt kià nàng Thái Chân
Tay ngà mời mọc chưá chan
Đê mê ngây ngất ái ân cùng người...

Bỗng nghe eo óc xa vời
Tiếng gà đã gáy xa xôi ngàn trùng...
Giật mình tỉnh giấc ngỡ ngàng
Đêm qua là giấc mộng vàng cuả ta...

Chú thích: thơ cảm tác từ ảnh sơn nữ tắm hồ
12.4.2012 Lu Hà



Cười Duyên Lạ Kỳ
cảm tác thơ Nguyễn Chí Hiệp: Yêu

Nguyễn Chí Hiệp say miền cực lạc
Hồn mê man dẫn bước thiên thai
Thái Chân Ngọc Nữ ru ai
Bờ môi sương đọng áo dài thướt tha

Chợt tỉnh giấc tình như điên dại
Mùi hương say tâm trí bao la
Da em trắng nõn ngọc ngà
Khiến cho bao ngã hói đầu ngẩn ngơ

Kià Phương Nguyên Phạm Hoa Khâu Phạm
Nào Bao Uyên Thanh Phạm Lê Nguyên...
Trầm trồ ngây ngất ngợi khen
Lạc Hồng gái ấy cười duyên lạ kỳ.

Sài Gòn vẫn tràn đầy phượng vĩ
Ngày tháng qua non nỉ dạn dày
Cung mê chưa thoả tháng ngày
Đường tình dong ruổi đắng cay muôn phần

Giấc mơ đẹp môi son ôm ấp
Đỉnh núi cao tấp nập thiên nga
Nghê thường khúc nhạc la đà
Giật mình sầu tủi tiếng gà canh năm

Tuôn dòng lệ Việt Nam xa lắc
Mái đầu xưa tóc bạc trắng phơ
Mà sao trong khói sương mờ
Đêm qua lại thấy trái đào xanh tươi.

22.4.2012 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét