Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 83



 


Anh Xin Làm Biển

Anh sẽ nguyện mãi là biển cả
Dải cát dài trắng xoá là em
Tình chung vạn kiếp êm đềm
Trăng soi bãi đá từng đêm rì rào


Ngày nắng ấm dạt dào đắm đuối
Những hàng thông huyền thoại mơ màng
Ngàn năm sóng vỗ dịu dàng
Thương con bướm trắng dở dang lỡ làng

Anh xin nguyện triều dâng sóng biếc
Hôn cát vàng thổn thức nghẹn ngào
Hôn cho trời đổ mưa trào
Hải âu tung cánh mịt mờ mới thôi

Hôn điên loạn hôn rồi hôn lại
Hôn muôn đời quan tái đất trời
Chim muông cầm thú lả lơi
Hôn cho biển động rừng rơi lá vàng

Cũng có lúc mênh mông ào ạt
Nghiến nát bờ thống thiết bi ai
Tình anh lồng lộn canh dài
Sáng ra trầm lặng u hoài thở than

Anh hối hận điên gàn giận dữ
Gây ra bao thảm hoạ trần gian
Mỏ dầu chan chưá tuôn tràn
Chút lòng cuả biển thế nhân đền bù

Anh xin hát bài ca muôn thuở
Những con thuyền đầy cá ra khơi
Yêu em mãi mãi không nguôi
Bờ xanh cát trắng em ơi!vạn đời.

cảm tác khi đọc thơ Xuân Diệu: Biển
29.10.2012 Lu Hà



Huyệt Sầu Thiên Thu

Yêu ai, ai chẳng thẫn thờ
Tìm trong ảo giác vật vờ gió mây
Để rồi sầu mộng đêm ngày
Gom bao nhiêu chuyện đắm say mơ màng

Mộng tình ân ái dở dang
Chiều thu lá rụng bẽ bàng bèo trôi
Thiết tha e ấp bồi hồi
Để rồi băng giá chơi vơi nưả vời

Gặp nhau chả nói nên lời
Giận hờn đôi ngả biển khơi trập trùng
Hương thưà phảng phất mông lung
Chập chờn le lói đường cùng bi ai

Còn chi vẻ đẹp chương đài
Hoa rơi phấn rụng canh dài đêm thâu
Ba thu cỏ uá mưa rầu
Gần nhau gang tấc nhịp cầu phân ly

Lòng người chai đá lầm lỳ
Mặc cho vẻ ngọc kiêu kỳ ngẩn ngơ
Tình yêu khó hiểu làm sao
Tưởng như đắm đuối nào ngờ bọt tan

Gặp nhau trong cõi trần gian
Tơ hồng chỉ rối trăm ngàn đắng cay
Từng thu lá rụng chất đầy
Phù du dâu bể dạn dày tuyết sương

Ái tình vọng tưởng vấn vương
Hồng nhan bạc mệnh đoạn trường khổ đau
Tương tư sao khỏi bạc đầu
Bấy nhiêu mà đã huyệt sầu thiên thu...!

1.11.2012 Lu Hà




Tình Thơ Dang Dở

Mấy lần tìm nưả bài thơ
Tình tôi dang dở đôi bờ chiêm bao
Hương Giang dòng chảy lững lờ
Lá vàng bảng lảng bơ vơ nẻo nào

Đoạn trường sương nhỏ mịt mờ
Trán nhăn tư lự bơ phờ hồn mơ
Phiến sầu đeo đuổi thẫn thờ
Tình xuân héo uá cánh đào lià tan

Canh khuya thánh thót ưá tràn
Hàng hiên lã chã trần gian u hoài
Tuyết băng giá lạnh tim côi
Tình xưa con cuốc chơi vơi nỗi buồn

Đồi thông rặng liễu trào cơn
Gốc dưà tê tái hoàng hôn dáng Kiều
Mình tôi một cõi cô liêu
Mặc người hối hả sớm chiều ngược xuôi

Còn chi để lại cho đời
Bao nhiêu kỷ niệm biển khơi chôn vùi
Lục tìm đáy tủ ngậm ngùi
Bài thơ đứt đoạn sụt sùi thương đau

Thời gian dầu dãi mái đầu
Lòng còn thổn thức giang đầu đợi em
Cung Hằng toả sáng êm đềm
Vần thơ chắp nối vương thềm bóng trăng

Đằng vân tôi lại gặp nàng
Hoa đào nở nhụy dịu dàng yến oanh
Tình thơ theo giấc mộng lành
Đa tình cổ lụy kinh thành khói sương!

cảm tác khi đọc thơ La Lan
1.11.2012 Lu Hà



Trông Sao Nhớ Vợ

Đêm sao sáng dần lên gió lộng
Lòng trời thương cảm động trần gian
Ô kià một dải sông Ngân
Đôi bờ sóng vỗ ngập tràn cầu ô

Anh dướn mắt thẫn thờ mê mải
Mũ Thần Nông tìm mãi ở đâu
Thấy con cò lội vực sâu
Thư cưu ảo não âu sầu chẳng thôi

Anh rớm lệ nhớ hồi năm ấy
Tiễn anh đi te tái xuống tàu
Để em ở lại dãi dầu
Nuôi con khôn lớn mái đầu héo hon

Chòm Bắc Đẩu ngậm hờn tủi cực
Cũng cô đơn ở góc bên này
Bên kia vĩ tuyến đắng cay
Thân em vò võ hao gày tháng năm

Chắc em cũng nhớ rằm trăng sáng
Bế con thơ mong ngóng chờ chồng
Hỏi rằng chung một khoảng không
Nỡ sao xa cách đoạn trường chia ly

Cũng có đêm não nề rên rỉ
Không trăng sao ti tỉ côn trùng
Tối đen buồn bã vô cùng
Chập chờn đom đóm hãi hùng đêm thâu...

cảm tác khi đọc thơ Nguyễn Bính: Đêm Sao Sáng
29.10.2012 Lu Hà




Khúc Nhạc Diệu Kỳ

Đêm thương ái cho hoa hồng nở
Em về đây thổ lộ đôi lời
Hồn trinh tuổi mộng hai mươi
Thướt tha yểu điệu bồi hồi ngẩn ngơ

Anh đắm đuối vẩn vơ giăng gió
Bến cô liêu tầm tã mưa bay
Nói đi từng ý đang say
Sóng lòng rạo rực vơi đầy nỉ non

Vòng tay xiết bồn chồn nhịp thở
Phút mê ly huyền ảo nụ cười
Dạt dào nỗi nhớ em ơi!
Bao đêm thao thức dòng đời ngược xuôi

Nghe xao xuyến biển khơi lồng lộng
Trong chiêm bao vọng tưởng u hoài
Lâng lâng khúc nhạc rung trời
Long lanh từng mảnh sao rơi ngọc ngà

Kià vũ trụ nhạt nhoà thổn thức
Gió mơn man lồng ngực phập phồng
Xiêm y mây vén nét hồng
Nôn nao toà ngọc non bồng là đây

Anh ngây ngất hồn say ánh mắt
Như thuở nào da diết nhớ nhung
Bướm ong dìu dặt núi rừng
Xôn xao mai trúc rưng rưng sương trào

Lời tình tự nghẹn ngào thánh thót
Hẹn ngàn sau thảng thốt chư tiên
Ghi lòng tạc dạ chẳng quên
Vùi chôn huyệt mộ tơ duyên vẫn còn

Đêm thân ái cùng muôn hoa nở
Đoá hồng nhung chan chưá lòng anh
Ân tình dạ khúc chân thành
Côn trùng hoà điệu đan thanh diệu kỳ!

cảm tác khi đọc thơ Đinh Hùng: Ân Tình Dạ Khúc
1.11.2012  Lu Hà



Mênh Mông Sông Hồ

Tình vạn dặm ngậm ngùi thương nhớ
Người và tôi chưa tỏ mặt nhau
Trăng sao sương nhỏ chân cầu
Lênh đênh cồn cát biển dâu dãi dầu

Đời viễn xứ tình đâu thấu hết
Kiếp tiền duyên tha thiết vô cùng
Bao giờ nằm ngủ mơ chung
Mà nay cách trở muôn trùng xa xôi

Hồn đắm đuối bồi hồi da diết
Người đẹp chưa quen biết đã buồn
Tóc mây yểu điệu thon thon
Nụ cười chan chưá bồn chồn con tim

Rồi một buổi nghe tin người chết
Rũ hồn sầu giây phút mong manh
Đường về ngập bóng thu xanh
Tôi đem thơ ủ trên cành mù tang

Tôi quỳ xuống đốt nhang buồn thảm
Nấm mồ tàn ảm đạm đồi hoang
Hỏi người có nhớ tôi không
Phiêu diêu mây gió mênh mông sông hồ

Tình hoài mộng nghi ngờ để biết
Tôi hỏi lòng đôi mắt người ơi!
Phù du góc biển chân trời
Khói sương mờ ảo chơi vơi rã rời!

cảm tác khi đọc thơ Hồ Dzech: Muôn Trùng
4.11.2012 Lu Hà




Thơ Thẩn

Có người rất đỗi là thơ
Hồn thường đi vắng lơ mơ ảo huyền
Gót chân phiêu lãng thần tiên
Trần gian lảo đảo mặc nhiên hững hờ

Chàng ta làm toán để mơ
Thanh bằng thanh trắc lờ mờ trăng sao
Sông Tuơng lai láng đôi bờ
Sóng tình dào dạt ưá trào triều dâng

Thày cô nhắc nhở nhẹ nhàng
Anh này không khéo lỡ làng về sau
Phong trần dầu dãi mái đầu
Chàng trai tự nhủ sang giàu sá chi

Sự đời oan trái thị phi
Dửng dưng chàng vẫn lầm lỳ như không
Mê man lạc cõi thiên bồng
Cung đàn réo rắt mây hồng nôn nao

Gánh thơ lên hỏi Nam Tào
Níu tay Bắc Đẩu lao xao luận bàn
Kim Đồng Ngọc Nữ Thái Chân
Nghe thơ phách lạc bần thần ngẩn ngơ

Bút hoa muá tít ai ngờ
Thơ không kịp viết cánh đào bướm bay
Chập chờn ngây ngất đắm say
Canh gà thức dậy đắng cay cảnh đời.

cảm tác khi đọc thơ Hồ Dzech: Người Thơ
2.11.2012 Lu Hà




Hồn Quê Lưu Luyến

Ngổn ngang thơ thẩn trăm bề
Trước sân trông ngóng nhạn về thăm quê
Mây hồng lang bạt não nề
Đồi thông ong bướm não nề xuân sang

Bâng khuâng dòng nước ngỡ ngàng
Bến sông sóng vỗ dở dang lỡ làng
Gió chiều dừng lại bên đàng
Ngàn lau nức nở bẽ bàng xót xa...

Cách nhau vạn dặm Hằng Nga
Nhớ chi một thuở mặn mà nôn nao
Nguyện thề cùng với trăng sao
Đắm say ngây ngất trôi vào hư không...

Điệu buồn cung bậc hơi sương
Côn trùng rên rỉ suối trong nưả vời
Khúc hờn chẳng nói nên lời
Lũy tre man mát xa xôi trập trùng

Dầu ai ôm mặt não nùng
Ngày xuân hờ hững lạnh lùng sơn khê
Cố quên tình cảm phu thê
Cỏ non sương điểm cành lê nhạt nhoà

Nhìn trời mây nước bao la
Bóng xuân tức tưởi chiều tà hoàng hôn
Phong trần dầu dãi nguồn cơn
Xa quê biền biệt nỗi buồn thiên thu...!

cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Tình Quê
5.11.2012 Lu Hà



Canh Gà Thổn Thức

Bấy lâu tôi vẫn tin rằng:
Có nàng thiếu nữ khuân trang dịu dàng
Mắt xanh hoang dại bên đàng
Nhìn tôi thăm thẳm như hàng dưà xanh

Bài thơ tao ngộ chân thành
Thơm mùi quả ngọt rung cành tuyết sương
Phấn hương hoài vọng yêu đương
Chao ôi! Mộng đẹp theo dòng sông Tương

Xôn xao ong bướm hoa rừng
Lâng lâng huyền ảo tưng bừng suối reo
Em theo gió núi mây đèo
Bâng khuâng ngõ trúc xóm nghèo cảnh xưa

Dưới giàn thiên lý lưa thưa
Buổi đầu tình tự cũng vưà sang canh
Tóc mây loã xoã trâm anh
Tiếng gà thổn thức sao đành chia tay

Ngậm ngùi nuốt đắng ngậm cay
Xa xôi biền biệt tháng ngày héo hon
Nhớ em tâm dạ bồn chồn
Lòng như sóng biển đòi cơn mặn nồng

Vườn nhà cúc đã trổ bông
Hoa hồng tàn lụi muà đông não nề
Hồn em dặm nẻo sơn khê
Xót thương nuối tiếc thì về thăm tôi!

cảm tác khi đọc thơ Đinh Hùng: Tình Tự Dưới Hoa
5.11.2012 Lu Hà




Qua Cầu Gió Bay

Nhớ muà năm ấy xa xôi
Ta đi chợ tết bồi hồi bên nhau
Cầm tay anh ghé sát đầu
Tỏ tình ấp úng bên cầu lá bay

Má em bừng đỏ hây hây
Thẹn thùng quay mặt men say dòng người
Tình yêu hé nụ mỉm cười
Chợ hoa rực rỡ một thời thướt tha

Yêu đương vụng dại thật thà
Bên tai văng vẳng đậm đà phôi phai
Trái ngang trong cõi trần ai
Khó quên kỷ niệm đường dài chưá chan

Đêm nay thổn thức mưa tràn
Nỗi niềm chưa tỏ mây ngàn tuyết băng
Cuộc đời trăng gió phũ phàng
Xuân hồng tàn lụi bẽ bàng canh thâu

Con tim tội nghiệp âu sầu
Tình xưa rẽ lối chân cầu rêu phong
Gió xuân lạnh lẽo cô phòng
Trùng dương cách trở sóng lòng lao xao

Nằm nghe biển gọi gió gào
Côn trùng rên rỉ nghẹn ngào em ơi!
Đợi chờ chi nưã chơi vơi
Ngổn ngang trăm mối tả tơi ngậm ngùi!

cảm tác khi đọc thơ La Lan: Lời Tỏ Tình Năm Cũ
5.11.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét