Hỡi Cô Đi Hái Mơ
Già
Bâng khuâng thơ thẩn
khách thơ
Say nhìn xa rặng
xanh mờ lô nhô
Chập chờn thấp
thoáng bóng mơ
Thấy cô con gái ngẩn
ngơ chưa về
Cơ hồ hương vị đê
mê
Tình cô chan chưá
dầm dề hơi sương
Dáng chiều dần tắt
gió buông
Không gian vắng vẻ
mênh mông lạnh lùng
Đường rừng đèo dốc
trập trùng
Mà cô chẳng chịu về
cùng với ta?
Yêu kiều yểu điệu
kiêu sa
Lòng tôi đắm đuối
thiết tha đợi chờ
Nhà tôi dưới gốc
cây đào
Xôn xao ong bướm dạt
dào hương hoa
Hương Sơn suối
ngát chan hoà
Mẹ cha sớm tối nhạt
nhoà nắng mưa
Vườn trầu ao cá cuốc
bưà
Rằng cô chẳng ngại
tôi đưa về nhà
Hỡi cô đi hái mơ
già
Lặng im chẳng nói
chiều tà mơ rơi!
cảm tác thơ Nguyễn
Bính: Cô Hái Mơ
17.10.2012 Lu Hà
Thu Tàn Mộ Lạnh
Chiều mây tím
sương thu ảo não
Gió thông reo lảo
đảo hoàng hôn
Hoang vu ôi những
mảnh hồn
Bông hồng ủ rũ nguồn
cơn tủi sầu
Dãy bia đá cỏ rầu
sừng sững
Lá vàng rơi đằng đẵng
mãi sao
Tôi đi thăm những
nấm mồ
Trần gian ghẻ lạnh
hững hờ nắng mưa
Những cô gái mới
vưà đôi tám
Tuổi xuân hương ảm
đạm thiên thu
Hồng nhan bạc mệnh
cơ cầu
Âm dương đôi ngả bể
dâu đoạn trường
Dấu thương tích
con đường sỏi đá
Nghe trong lòng buồn
bã xót xa
Ngược xuôi trong
cõi ta bà
Phù du bèo bọt
chân cầu mưa tuôn
Giời trở lạnh âm hồn
lảng vảng
Bóng đêm về áo trắng
phất phơ
Chập chờn trong
gió sương mờ
Nỉ non ai oán câu
thơ phong tình
Còn đâu nưã yến
oanh thủ thỉ
Đàn quạ đen buốt
nhói tim đau
Chim hồng chim
thúy đi đâu
Kià ai lững thững
mái đầu bạc phơ!
cảm tác khi đọc 3
khổ thơ cuả Xuân Diệu: Ngẩn Ngơ
16.10.2012 Lu Hà
Điên Vì Tình
Năm em mười bảy
anh hai bảy
Mối tình duyên bởi
tại từ đâu...
Thơ đề lá thắm
trao nhau
Âm thầm dan díu mộng
đầu ngát xanh
Màu biêng biếc
lênh đênh sóng vỗ
Huyền ảo say như
gió lướt mành
Yến oanh ríu rít
trên cành
Lòng xuân rung động
đêm thanh ngọt ngào
Đêm hôm ấy trăng
thu lồng lộng
Em nói cười rung động
canh thâu
Khay vàng con cá
trắng phau
Dập dìu dưới nước
chân cầu nỉ non...
Rồi cứ tưởng lòng
son đắm đuối
Yêu muôn năm cho tới
bạc đầu
Kể chi mưa nắng
dãi dầu
Mấy muà lá rụng bạc
màu ái ân...
Thực hay mộng bao
lần chan chứa
Nhầm phút giây để
khổ suốt đời
Chia ly cách biệt
đôi nơi
Kẻ về đô thị người
xuôi sông hồ...
Buồn ngóng đợi bên
bờ vực thẳm
Em lấy chồng ảm đạm
xiết bao
Đêm thu ngồi nhớ
trăng sao
Giật mình nức nở cấu
cào tơ vương...
Chăn gối ướt thê
lương gào thét
Hoa cúc vàng thống
thiết hơi sương
Cưá tay mảnh kính
xót thương
Máu hồng lênh láng
theo dòng khổ đau
Ta cũng hát dăm
câu vô nghiã
Lá vàng bay lả tả
phòng không
Hoa tay muá bút bất
thường
Người điên chắc hiểu
nỗi lòng cuả ta!
cảm tác thơ Lưu Trọng
Lư: Tình Điên
18.10.2012 Lu Hà
Hoa Lòng Nở Rộ
tặng Thimyngoc
Huynh
Hoa gì thì cũng là
hoa
Hoa lòng nở rộ mới
là đáng yêu
Vấn vương đoá ngọc
mĩ miều
Nuối thương thục nữ
sớm chiều thướt tha
Bông hoa cải cũng mượt
mà
Cần tây cà tím đậm
đà sắc hương
Hai nhành uốn éo
cong cong
Cà chua thôn nữ
lưng ong thuở nào
Thấy hoa lòng dạ
nôn nao
Tình hoa chan chưá
dạt dào tơ vương
Sông Hương nước chảy
xuôi dòng
Trăng soi vằng vặc
đáy gương phong trần
Kiếp sau ta sẽ nồng
nàn
Kim bôi hợp cẩn
chăn màn ái ân
Đừng quên ước hẹn
non ngàn
Tình ca lồng lộng
muôn vàn gió mây
Lối mòn sỏi đá đắng
cay
Thiên thu vạn cổ
vơi đầy nỉ non
Xôn xao biển cả
sóng cồn
Năm canh xào xạc nụ
hôn gió luà
Dập dìu ảo ảnh
canh thâu
Hàng hiên lã chã chân
cầu thu rơi
Chập chờn giấc ngủ
chơi vơi
Thuyền anh lạc lối
ở nơi cuối trời
Trong mơ hoa nở
trên đồi
Mơn man xanh biếc
bồi hồi đắm say
Nâng niu tà áo ngất
ngây
Cánh hoa mềm mại
đôi tay ngọc ngà...!
17.10.2012 Lu Hà
Mộng Hồn Canh Thâu
Căn phòng trống trải
lẻ loi
Sáng ra tỉnh mộng
chân đồi chim kêu
Lòng băng tuyết
giá tiêu điều
Ngậm ngùi ẻo lả
dáng Kiều soi gương
Đêm qua như cánh
chim hồng
Hoang vu cồn cát
mênh mông biển hồ
Gặp chàng cát sĩ
bơ vơ
Phu thê kết bái
qua bờ trần duyên
Câu thơ ấm áp du thuyền
Màn huỳnh trướng rủ
thiên nhiên một toà
Năm canh rạo rực
đuốc hoa
Cùng chàng ân ái
nhạt nhoà sương rơi
Tình không biên giới
chơi vơi
Bồng bềnh sóng vỗ
lả lơi rượu đào
Ôm nhau nức nở nghẹn
ngào
Rồi đây đôi ngả
làm sao mà tìm?
Tình yêu theo dấu
chân chim
Sủi tăm bọt nước
im lìm cá bơi
Mười hai bến nước
xa xôi
Thu tàn đông héo
rã rời cánh xuân
Bần thần châu nhỏ
chưá chan
Hồng nhan bạc mệnh
thở than u hoài
Mảnh tình vá víu
bi ai
Đêm nay lạc mộng
canh dài về đâu?
cảm tác thơ
Thimyngoc Huynh: Uá Mộng
18.10.2012 Lu Hà
Cúc Vàng Cỏ Dại
Cứ mỗi bận thu về
gió thoảng
Để hồn Thu bảng lảng
phương nao
Lá vàng tan tác
lao xao
Trời xanh nhỏ lệ
nghẹn ngào xót đau...
Bao kỷ niệm vùi
sâu hố thẳm
Bỗng xới cào ảm đạm
màu thu
Còn đâu anh đã qua
cầu
Xa em biền biệt bể
dâu đoạn trường...
Anh có biết cho
lòng luyến ái
Gió thu luà tê tái
hoàng hôn
Bên song cưả sổ
vương buồn
Sợi dây huyền ảo
kéo hồn em bay...
Tiếng chuông đổ
vơi đầy non nỉ
Đan lưới sầu trăm
mối ngổn ngang
Tơ hồng sợi chỉ ngỡ
ngàng
Oan khiên tiền định
bẽ bàng tình em...
Còn chi nưã êm đềm
tuổi mộng
Tiếng ai hò vang vọng
chìm sâu
Giờ đây còn những
mảnh sầu
Tình thơ man mát
đượm màu khói sương...
Khung trời cũ chiều
thu cõi nhớ
Cánh đồng hoang cổ
độ trăng soi
Nấm mồ tình ái anh
ơi!
Cúc vàng cỏ dại xa
xôi ngàn trùng...!
cảm tác thơ cuả
Mai Hoài Thu: Màu Khói Sương
18.10.2012 Lu Hà
Dở Dang Má Hồng
tặng Thimyngoc
Huynh
Nàng Mỹ Ngọc mắt
xanh biêng biếc
Kiều gia trang nuốc
tiếc tuổi xuân
Phù dung một đoá
hương trần
Chu Du phóng hoả
thuỷ thần thất kinh
Gia Cát Lượng gian
manh quỷ kế
Bài cổ phong tự chế
lưà ai?
Đông Nam gió thổi
canh dài
Chim muông tan tác
đền đài thảm thương
Đại đô đốc Lư
Giang thiên cổ
Mỹ Chu Lang vì vợ
liều thân
Để người chọc tức
ba lần
Ba mươi sáu tuổi
trăng ngàn gió mây
Hồn Nhị Kiều đắng
cay Mỹ Ngọc
Trách Khổng Minh
trói buộc Chu Lang
Than ôi! Xích Bích
Đà Giang
Trời xanh thăm thẳm
dở dang má hồng...
Thân bồ liễu tha
hương Úc Quốc
Đò sang ngang lỡ
bước xuân Kiều
Chiều thu quang cảnh
tiêu điều
Sáng ra thảng thốt
chim kêu não nùng
Buồn ẻo lả soi
gương chán nản
Cuộc bể dâu lận đận
giai nhân
Bài thơ chan chưá
nồng nàn
Đêm qua nhập mộng
muôn vàn nhớ nhung...!
19.10.2012 Lu Hà
Ghen Tuông Hờn Giận
Tình không độc dược
sao say đắng
Muà thu về bảng lảng
trời mây
Lòng em cơn gió
thoảng bay
Mùi hương tàn nhẫn
ngón tay phũ phàng...
Em đâu biết ngổn
ngang chồng chất
Hồn thơ anh ngây
ngất gió mây
Mê man vóc ngọc
đuôi mày
Đôi chân lãng tử dấu
giầy tha hương
Đường anh bước thê
lương sỏi đá
Suối tuôn dòng lệ
nhỏ mắt cay
Hoàng hôn thấm ướt
vai gày
Dửng dưng em chẳng
vốc đầy bàn tay
Anh đưa tiễn lắt
lay tà áo
Màu tím cà từ thuở
chiêm bao
Lời thề không trói
buộc vào
Có nghe nức nở nghẹn
ngào trời sao
Ngày em đến dạt
dào xanh bóng
Lúc em đi ảo vọng
chua cay
Má hồng phảng phất
thơ ngây
Hàng mi sương xuống
tràn đầy yêu thương...
Hồn gói trọn vấn
vương trong gió
Mắt nhìn nhau tà
luạ thu phai
Thở than trăn trở
canh dài
Bơ vơ dĩ vãng
tương lai mịt mù...
Hương kỷ niệm nhạt
nhoà năm tháng
Giận bình minh hận
nắng hồng xuân
Hờn ghen chi đám
tro tàn
Kề môi áp má tình
nhân xa vời...
Đêm hợp cẩn nụ cười
vỡ mộng
Đuốc hoa mê sung
sướng tân hôn
Gượng thay một cặp
linh hồn
Không chung nhịp đập
cô đơn cõi lòng
Đừng thầm trách
dòng sông không biết
Cả vầng trăng thảm
thiết âu sầu
Trời sao em đuổi về
đâu?
Không gian ghẻ lạnh
biển sâu trập trùng
Ghen lộng lộn hãi
hùng biển cả
Cơn sóng cuồng thịnh
nộ trần ai
Hôm nào còn dưạ bờ
vai
Chiều thu sương đọng
nét dài mi cong...!
cảm tác từ thơ
Đinh Hùng: Hờn Giận
19.10.2012 Lu Hà
Kỷ Niệm U hoài
tặng Hoà Đàm
Em đợi mãi...muà
thu chẳng đến
Để sương về nhớ hẹn
bên sông
Nơi đây nóng lạnh
bất thường
Muà thu biền biệt
vấn vương u hoài...
Đời thứ lữ chơi
vơi tức tưởi
Khắp muôn nơi nhức
nhối lắm anh
Trong tim một khoảng
trời xanh
Muà thu đi vắng
mong manh gió luà...
Những đêm tối gió
mưa tầm tã
Rồi ban ngày nắng
ráo chang chang
Muà đông lạnh buốt
bẽ bàng
Cali buồn lắm lá
vàng héo hon
Em nhớ lắm hoàng
hôn đất mẹ
Muà thu về cúc nở
phượng rơi
Điệu hò mái đẩy xa
xôi
Sông Hương núi Ngự
lả lơi bướm hồng
Đọc thơ ai mà lòng
xao xuyến
Cảnh muà thu kỷ niệm
năm nào
Tuổi đời con gái
ngây thơ
Áo dài tha thướt
Trại Bồ Tùng Linh
Nhớ cuốn sách tâm
linh thần bí
Một tình yêu đắm
đuối thiết tha
Mà nay xa cách quê
nhà
Thu ơi! Mát rượi rặng
dưà lá xanh!
thơ theo tâm tưởng
cuả Hoà Đàm
20.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét