Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Tâm Sự Với Nữ Thi Sĩ Mai Hoài Thu " Chén Rượu Đời "



 


Mai Hoài Thu làm bài thơ "Chén Rượu Đời" và gửi vào trang của tôi trên mạng Facebook. Tôi đã đọc cảm nhận ra nỗi lòng cuả Thu và tôi đã cảm tác luôn. Qua chén rượi đời ,Thu buồn về nhân tình thế thái và cũng xót xa cho cảnh ngộ cuả mình.


"Nhân tình thế thái thay màu áo,

Tình bạc, nghĩa tàn, hết nhớ nhau!"

Tôi đã làm thơ để chia sẻ với Thu và muốn bàn rộng ra về cuộc đời không chỉ là nỗi bất hạnh cho tình yêu nam nữ riêng tư mà còn cả một xã hội rộng lớn. Ở hải ngoại thì không nói làm gì nhưng chỉ ngán cho dân tộc ta đang trải qua một cuộc khủng hoảng tâm linh. Xã hội cộng sản là xã hội đồ đểu mà mọi thứ tình cảm vật chất và cả những giá trị văn hoá tinh thần đều là đồ đểu hàng rởm cả.

Ngay trên chính mạng Internet này trên mạng Facebook bọn đểu vẩn ngang nhiên bạn đọc, bạn thơ, để len lỏi vào quấy nhiễu chúng ta, lợi dụng tình thương cuả chúng ta để dày vò triệt hạ chúng ta bằng đủ mọi thủ đoạn thưà thãi bỉ ổi mơn trớn, ve vãn, ân cần, thủ thỉ sau đó lái dần chúng ta vào con đường bá đạo, chúng hy vọng hủ hoá làm đồi bại nhân cách cũng như phẩm giá cuả chúng ta.

Kế tiếp sẵn sàng hạ nhục đấu tố vu cáo vu khống chúng ta.

Bây giờ tôi xin có 3 bài thơ thuần túy là thơ tình, cũng từ nỗi lòng cay đắng cuả Mai Hoài Thu từ " Chén Rượu Đời " mà cảm tác ra.


 Biển Lòng Thẳm Sâu

Chén rượu đắng linh hồn thảm thiết
Đêm hôm nay chẳng biết đi đâu
Nhân tình như áo thay màu
Nghiã tàn đời bạc nhớ nhau làm gì?

Hãy uống cạn cho trôi sầu mộng
Quên tháng ngày ảo vọng chơi vơi
Đêm buồn thanh vắng xa xôi
Bao nhiêu kỷ niệm làn môi nhạt mờ

Ta muốn uống trăng sao rơi rụng
Gió ngừng lay chuếnh choáng hồn điên
Ân tình đắm đuối triền miên
Hai bàn tay trắng ôm phiền tương tư

Rượu cứ rót mù loà biển cả
Cho phai tàn quá khứ xót xa
Liễu hoa quên hết mượt mà
Bướm ong ủ rũ sa bà khổ đau

Chén tình nghiã cạn tàu ráo máng
Lá thu vàng bảng lảng phong vân
Phù du trong cõi trần gian
Lênh đênh lạc lối biển lòng thẳm sâu...!

cảm tác khi đọc thơ Mai Hoài Thu: Chén Rượu Đời
12.11.2012 Lu Hà


Hồn Đau Rượu Đắng
cảm tác thơ Mai hoài Thu và Thủy anh Lam: Chén Rượu Đời

Hồn đau rượu đắng khối sầu
Đêm nay chẳng biết về đâu bây giờ?
Nhân tình thế thái hư hao
Thay màu áo bạc nghẹn ngào xót xa...

Uống đi sáu nẻo ta bà
Mộng rơi sương đọng mái đầu tương tư
Đêm khuya trăng sáng chân cầu
Bờ môi thấm mặn giang đầu nỉ non...

Uống đi tủi hận trào tuôn
Cho mây chếnh choáng gió buồn ngừng lay
Cho sao rơi rụng tối nay
Nghiã tình ân ái trắng tay còn gì...?

Uống say biển cả chơi vơi
Cho phai kỷ niệm tả tơi cuộc đời
Cho hoa hết cả bồi hồi
Bướm ong rã rượi biển khơi chập chờn...

Còn ai thổ lộ nguồn cơn
Vơi đầy ân nghiã bồn chồn yêu thương
Trăm năm tượng đá rêu phong
Biển còn đo được cõi lòng thẳm sâu...

Chén này lơi lả canh sầu
Ngày mai còn nhớ ai đâu mà chờ...?
Trầm luân tìm lại con đò
Mà sao ngơ ngác hững hờ dòng trôi...

Mềm môi chén rượu cạn rồi
Mặc đời phiêu lãng trăng rơi bóng mềm
Vùi chôn ảo vọng êm đềm
Mưa rơi thấm ướt bên thềm lá bay

Rót đi chén rượu sầu cay
Bóng ma thấp thoáng lung lay ánh đèn
Buồn đưa theo áng mây đen
Hương đời nghèn nghẹn ưu phiền buông xa...

Hàng hiên thánh thót nhạt nhoà
Bao nhiêu thương nhớ mịt mù lòng ta
Trên kia nhấp nháy ngân hà
Dưới này có kẻ châu sa canh tàn

Khóc cho một thuở nồng nàn
Chén duyên chén nợ muôn vàn tử sinh
Trăm năm hận mái đầu xanh
Đa tình tự cổ năm canh sụt sùi!

16.2.2012 Lu Hà



Uống Đi Cho Cạn Giọt Sầu
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Cô Quạnh

Uống cho cạn giọt sầu tê dại
Hết vơi đầy đắm đuối thương yêu
Tâm linh vật vã sớm chiều
Buồng tim no cứng tiêu điều hoàng hôn

Ly rượu đắng trần gian u ám
Phím thơ chùng ảm đạm cơn mê
Hồn đau nhỏ lệ tràn trề
Bên bờ ảo vọng ê chề yêu đương

Thú đau đớn chán chường bao nỗi
Hạnh phúc chi chăn gối nhạt nhoà
Đợi chi người đã phụ ta
Phấn hương nhàu nát cỏ rầu hồi xuân...

Lại cám dỗ quỷ thần xui khiến
Chẳng thương ta khổ tận cam lai
Còn gì trong cõi trần ai
Cuồng si mê loạn canh dài chảy xuôi

Dòng máu đỏ còn tươi sự sống
Nợ tình nào đằng đẵng trả vay
Uống đi những giọt sầu cay
Người đời bàn tán đoạ đầy thị phi

Uống cho say xuân thì tuổi mộng
Quên tháng ngày vất vưởng xót xa
Hồn ta chết giưã canh gà
Chẳng còn chi nưã uá màu cỏ cây...

Ôi khoái lạc điên say lảo đảo
Hỏi ông trời bạc bẽo thế ư
Chòm sao Bắc Đẩu xôn sao
Thương người thiếu phụ quạnh cô cuộc đời...

17.11.2011 Lu Hà


Thu ơi! Anh bảo thật : Nếu em có hứng thú chỉ cần gom tất cả những bài thơ anh viết tặng em cảm tác hay chuyển thể, hoạ lại cũng đủ in ra một tập thơ dày cộp trên dưới 400 bài chứ có ít đâu.

Anh quý mến cảm thông ngưỡng mộ em thật sự, một cuộc đời thiếu phụ tài hoa ở vậy nuôi hai con khôn lớn và thơ phú thì lại rất đa sầu đa cảm vô cùng. Nặng lòng với nhân tình thế thái mà hồng nhan bạc mệnh. Anh chỉ ở xa và có một linh cảm với em trên mạng Internet thôi mà cũng sâu sắc như vậy.

Theo anh là rất chân tình nên mới có sức mạnh xúc cảm thi hứng, chứ đâu phải là thừ thơ tếu táo, bông đuà, ba lăng nhăng ở quán nước viả hè mà  cứ tưởng ta đây là khôi hài vui tính lắm như kiểu các anh chàng cô nàng Cam bắng nhắng trên mạng. Chỉ tự em mới cảm nhận biết được chứ thiên hạ khối thằng nó cũng tức sùi bọt mép ra, khi nó thấy thơ anh làm trên trang cuả em. Chúng nó cố bóp óc bã đậu, đập đầu gà vào đá để viết, nhưng làm sao nó viết nổi khi trong lòng nó không có hình bóng thương mến em.  Chúng nó chỉ muốn lăm le đãi bôi hy vọng chiếm đoạt thân xác cuả em hay không chiếm đoạt được thì là cuả riêng cuả nó trên mạng Internet. Nếu không được nó xúi bẩy đồng bọn cuả nó nói xấu em, bôi nhọ hạ nhục em bằng mọi thủ đoạn đê hèn bần tiện. Hoặc chính thằng đểu đó huynh huynh muội muội với em rồi lại quay ngoắt 180 độ với Nickname khác lăn xả vào xỉ nhục em?

Bản tính tụi Cam cs làm gì cũng phải có chút lợi lộc. Công nó bỏ tình cảm ve vãn gái và nó cũng muốn thu lại tí hư danh hão huyền với người phụ nữ nào đó nó cảm thấy đẹp. không bao giờ chúng muốn chịu thiệt và không được cái gì thì chúng nó lồng lộn cãi cọ dày vò người ta ra mặt. Vì bản chất chúng sinh ra là để chiếm đoạt, chụp giựt, ăn cắp đấu tố và vu khống... Cuối cùng tự người phụ nữ mua dây nặng bụng sầu muộn cả với bọn lưu manh, đểu giả mà không biết mình chỉ vì mình cả nể mà sa vào bẫy tình cảm cuả bọn ma cô mạng. Có người sắp có cháu gọi là bà nội bà ngoại rồi mà vẫn rơi vào bẫy bọn Cam như thường em a. Anh nghĩ như vậy đó, còn tin hay không thì tuỳ em và bạn đọc? Đối với tụi Cam trên mạng từ VN thì đều giống nhau cả. Vì chúng được giáo dục nhồi sọ từ nhỏ theo kiểu tình cảm tập thể giai cấp, tất cả là cuả chung xoay quanh cái trụ bác và đảng, theo kiểu bát ra lò, mạ cấy ruộng... Triệu thằng giống nhau chằn chặn cả triệu. Hàng triệu cái Roboter làm quái gì còn óc tim nưã mà thơ với chẳng phú. Chỉ có những con bò vàng ngơ ngẩn sinh ra và lớn lên ở hải ngoại chưa từng trải lá trái lá phải mà hiểu mặt thât cuả tụị cs nên vẫn lầm tưởng chúng là những con người bình thường, nên mới tự kiêu hãnh về nhan sắc cuả mình mới nghĩ bụng: Thằng đàn ông nào huynh muội dàn duạ dày công chăm sóc mình đều tử tế cả. Và chúng nó cãi cọ nhau vì chúng nó thích mình mà ù xoẹ vơ đuã cả nắm không đủ sức phân biệt được tiểu nhân quân tử. Thiếu khả năng suy luận có khi vì còn trẻ tuổi tuy rằng cũng thông minh đấy.

Có khi nó xui cả nữ đồng chí tự kể lể về cuộc đời bất hạnh cô đơn cuả mình, rồi sau đó chiã mũi dùi công kích kẻ khác do thằng đểu nó bày đặt chỉ đạo biạ đặt ra. Tất nhiên chỉ trên mạng thôi, nếu em có trót dính phải thì đừng lo, chúng nó cũng chả có cách nào kiếm được mẩu dải dút quần nào cuả em đâu để mà nhai như kẹo cao xu, nếu như em không cả nể dính dáng với chúng nó thì làm quái gì được nhau.

Thủ đoạn đánh vào tình thương con tim là công hiệu nhất, vì là thi sĩ ai cũng có tính thương người cả. Đó là điểm mạnh và cũng là điểm yếu và bọn Cam biết cách khai thác triệt để theo kiểu phân hoá nội bộ tìm mâu thuẫn ấy là cái ngón nghề sở trường chúng quen dùng từ cỡ ông Triết lùn đến bọn tôi tớ tép riu.Theo anh em cũng tinh ý lắm, có óc quan sát phân tích quy nạp và tổng hợp vấn đề cuả một trí tuệ thi nhân. Bọn này nó cũng lăn xả vào phỉ báng xỉ nhục anh vô cớ, nếu anh cứ làm thơ tặng em mãi hoài như vậy.

Môt lần có hẳn một con bò cái lăn sả vào trang cuả anh vờ vĩnh hỏi cái nọ cái kia cũng ra vẻ lịch sự ra phết một điều thưa ông hai điều thưa ông... Nhưng xem cách hành văn và cách đặt câu hỏi cuả nó là anh biết ngay là công an mạng trá hình vì anh thuộc lòng các kiểu viết văn lươn lẹo và trình độ gà mờ ba que cuả bọn này và anh cũng tương kế tựu kế gửi cho mấy bài phân tích về tâm lý cũng như thủ đoạn cuả bọn văn nô bồi bút. Cô ả bị anh đạp thẳng vào mặt với những lời khinh bỉ chả coi cái quái gì, tất nhiên là không sỗ sàng mà ẩn chưá thâm ý trong câu văn... Thế là ả phát khùng lên căm tức anh lắm. Anh nói thực với em là loại đàn ông cũng biết galăng nịnh đầm đấy chứ có phải vớ vẩn đâu. Nhưng với bọn cộng cái thì có tài thánh chúng cũng không qua được mắt cú vọ cuả anh.

Chúng chỉ có khả năng bớp bíp vờ vĩnh kể lể về nỗi khổ, nỗi bất hạnh cô đơn cuả nó cho những đám người trẻ tuổi để lợi dụng tình thương cuả người ta và khéo léo dày vò đày đoạ tâm linh cuả người ta.

Còn với anh chúng hoàn toàn bất lực chả dám xí sớn.

Chúc Thu và hai cháu vui.

Nguyên tác :

CHÉN RƯỢU ĐỜI

Rượu đắng, hồn đau, một khối sầu,
Đêm nay ta chẳng biết về đâu?
Nhân tình thế thái thay màu áo,
Tình bạc, nghĩa tàn, hết nhớ nhau!

Hãy chuốc thêm đi ! Rượu cạn rồi,
Uống quên ngày tháng, mộng sầu rơi,
Đêm khuya, trăng sáng, ngập hồn vắng,
Dĩ vãng buồn đau thấm mặn môi...

Ta muốn uống nhiều đến thật say,
Cho mây chếnh choáng, gió ngừng lay,
Cho sao rơi rụng, trăng mờ lối,
Chén rượu ân tình, tay trắng tay...

Uống nữa cho vơi những mù lòa,
Cho phai kỷ niệm cuộc tình ta,
Cho hoa quên bướm, tình thôi sóng,
Cho nhạt muộn phiền, lệ xót xa...

Hãy uống cùng ta chén rượu nồng,
Chén tình, chén nghĩa, phủ rêu phong,
Trăm năm trong cõi phù sinh ấy,
Đo được làm sao một tấc lòng?

San Jose, tháng 02/16/2012
Mai Hoài Thu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét