Người Chị Của Tôi
Ngày xưa ấy thời
tôi còn nhỏ
Đi lễ chuà quần áo
xênh xang
Tôi đeo khánh bạc
dâng nhang
Chị tôi hương nến
đinh vàng mới mua
Chị lóng ngóng cúi
đầu đảnh lễ
Có hai chàng trai
trẻ đôi bên
"Lòng thành lễ
vật đầu niên
Ra giêng tiểu muội
hồn nhiên lấy chồng"
Chị phụng phịu má
hồng ngây ngất
Ngúng nguẩy ra
quên mất cả tôi
Vùng vằng chị đứng
chị ngồi
Tam quan ngoài mái
chị cười luôn luôn
Quẻ thần mách mà
khôn đáo để
Số cuả nàng dâu rể
đầy nhà
Chồng thương cùng
bạc mái đầu
Phong lưu đàn hạc
bốn muà nở hoa
Nay chị đã tuổi
già xế bóng
Đời trầm luân cay
đắng biết bao
Chị còn nhớ mãi điều
mơ
Nắng mưa dầu dãi
sương mờ khói trăng
Tôi thì cũng là
chàng thi sĩ
Khói hương chuà
nhân ái như xưa
Chuông vàng khánh
bạc lưa thưa
Nỗi buồn thiếu vắng
giọt mưa chiều tà
Chân đi đếm chuông
chuà phảng phất
Tâm hồn tôi da diết
nhớ nhung
Tuổi thơ nũng nịu
theo cùng
Chị tôi ãm bế trập
trùng nước mây
Mơ tuổi ngọc đắm
say tha thiết
Đi lễ chuà cảnh vật
ngây thơ
Chị tôi xuân nở
hoa đào
Thời gian níu kéo
nghẹn ngào xót xa...!
thơ cảm tác đọc
thơ Hồ Dzech: Rằm Tháng Giêng
4.10.2012 Lu Hà
Chuyện Tình Tôi Và
Nhi
Trời trở lạnh u
tôi bọc lại
Để có hàng cất rượu
ủ men
Mền chăn ấm áp vô
biên
Chị em cô nhỏ một
miền xa xôi
Cô hàng xóm từ thời
thơ ấu
Tên là Nhi bé nhỏ
cùng chơi
Chị cô bán rượu
ngoài trời
Chiều chiều vãn chợ
mua đôi phần quà
Chúng tôi vẫn la
đà sớm tối
Lúc vắng nhà lượm
mỗi cánh hoa
Bưởi cam thơm ngát
ngạt ngào
Bỏ nồi chưng cất
ngồi chờ từng hôm
Bôi đầy tóc bảo
thơm đấy chứ
Nước hoa ngoài tỉnh
có thấm đâu
Đuổi chuồn bắt bướm
cầu ao
Tung tăng đuà rỡn
mấy muà xuân tươi
Một buổi tối nhà
Nhi có giỗ
Chị Nhi cho uống
rượu cay cay
Để rồi chếnh
choáng cùng say
Ôm nhau hai đưá ngủ
ngay trên giường
Vừng dương dậy thẹn
thùng ngớ ngẩn
Chị Nhi cười bẽn lẽn
làm sao
Thầm thì chị kể với
u
Mẹ mừng tôi có
nàng dâu đỡ đần
Thời buổi ấy bình
an thắm thiết
Nhi và tôi quấn
quít bên nhau
Thế rồi chẳng biết
dọn đâu
Mẹ tôi mất sớm khi
chưa bạc đầu
Trời lại bắt tôi
là thi sĩ
Bạn gái hiền đắm
đuối men say
Trắng trong tuổi
ngọc vơi đầy
Vườn cam bỏ lại
chuỗi ngày ngây thơ
Tôi dan díu dập
dìu mây gió
Rượu ái tình chan
chưá đào tiên
Kinh thành rạo rực
liên miên
Vườn trần thuốc độc
mọi miền hương bay
Đời du mục dạn dày
gai góc
Hoa cát vàng chim
chóc hoan ca
Trăm sầu nghìn tủi
ta bà
Men nồng gạo nếp
nước hoa mịt mù
Bẽ bàng lắm Nhi
sao có biết
Xa cách rồi da diết
người ơi!
Duyên lành rồi
cũng bỏ tôi
Sông hồ bến lạ
chơi vơi cuộc đời
Tôi ngẫm nghĩ rằng
Nhi tươi rói
Đoá hoa hồng dưới
mái nhà gianh
Chị em vẫn sống yên
lành
Hồn trinh non đẹp
sương thành khói mơ
Nhi đẹp lắm tuổi
thơ tóc ngắn
Huống bây giờ đã đến
xuân thì
Mộng hồn tôi lại
thấy Nhi
Hàng hiên lã chã đầm
đià sương rơi
Ở xóm chơ nhà Nhi
vách nưá
Cũng mấy nhà sương
giá buồn không?
Chợ chiều đứng đợi
đò đông
Bóng nhi quảy gánh
bướm hồng xôn xao
Tơ tưởng mãi mây mờ
mỏng mảnh
Vườn nhà Nhi hoa cảnh
cam trồng
Chị Nhi năm trước
lấy chồng
Năm sau Nhi lại
theo đường vu qui?
Đời lưu lạc nay
đây mai đó
Buổi chiều nào gõ
cưả trú mưa
Trong nhà có tiếng
người thưa
Giật mình chết lặng
Ngọc Nga mỉm cười...
Bên lò sưởi bồi hồi
xao xuyến
Nhi rót đưa mời
chén rượu đầu
Cùng nhau ôn lại
chuyện xưa
Ngậm ngùi hai đưá
châu sa lệ nhoà
Tôi kể lại rằng u
đã mất
Một mình thôi chẳng
biết trôi đâu
Nhi rằng: hoa cỏ
dãi dầu
Đời người thì mấy
muà thu lá vàng...
Chị em mới lấy chồng
năm ngoái
Giồng cây cam ở mé
tây nhà
Ý rằng chờ đợi hoa
ra
Văn nhân thi bá đậm
đà ghé thăm
Em ở lại âm thầm
trống trải
Lạn Tương Như Trác
Thị anh ơi!
Lâm Cùng cũng chẳng
xa xôi
Đất lành chim đậu
chờ người năm xưa...
Tôi xúc động gục đầu
thổn thức
Ôm ghì Nhi náo nức
bấy lâu
Phong sương chưa
thoả mái đầu
Thuyền tình ghé bến
vườn rau luống cà
Rượu cất kỹ men
chua ủ khéo
Để cho người thiên
hạ say nhau
Gặp muà mơn mởn trầu
cau
Qua sông thăm chị
chân cầu gió đưa
Ôi! mộng tưởng là
hư hay thực
Thực hay hư tâm thức
con người
Yêu Nhi bằng trái
tim côi
Rượu hoa đôi lưá
dưới trời nước non
Nhưng mộng mãi nguồn
cơn sầu khổ
Hoa đã thưà rượu ế
tình tôi
Gặp nhau chi muộn
mất rồi
Giang hồ cát sĩ nổi
trôi luân hồi...
thơ cảm tác khi đọc
bài thơ cuả Nguyễn Bính: Hoa Với Rượu
3.10.2012 Lu Hà
Đoá Sen Hương Lòng
Cát pha sương phủ
chân trời
Thác ghềnh giông
bão nụ cười vẫn tươi
Trải qua bao kiếp
con người
Ngược xuôi trôi nổi
dòng đời trần gian
Lúc vui lòng cũng
chưá chan
Khi buồn ưá lệ
trăng ngàn đêm thâu
Đòi cơn tức tưởi u
sầu
Gánh tình đè nặng
trên đầu đôi vai
Phải chăng trí rộng
tài trai
Thương thân thục nữ
mảnh mai yêu kiều
Long lanh cành ngọc
lam chiều
Phượng tàn cúc nở
tiêu điều hoàng hôn
Vượt bao non thẳm
sóng cồn
Bùn lầy nước đọng
lệ tuôn đôi hàng
Vàng thau lẫn lộn
nhỡ nhàng
Đôi bờ trong đục lỡ
làng sông thương
Dẫu cho ngó gãy
sen lòng
Trái tim em vẫn tơ
vương tình đời
Mắt huyền đắm đuối
xa xôi
Để người quân tử bồi
hồi nôn nao
Cung đàn réo rắt
nên thơ
Liên Lưu nàng ấy
trái đào xuân non
Mênh mang biển động
sóng cồn
Muà sau bến đợi nụ
hôn đầu đời...!
cảm tác từ thơ
Liên Lưu
3.10.2012 Lu Hà
Thuyền Trăng Bến Mộng
Bến vàng thuyền đậu
trăng mơ
Có chàng thi sĩ ngẩn
ngơ sao trời
Lăn tăn làn nước bồi
hồi
Đa tình tự cổ mộng
đời nở hoa
Sương rơi mái tóc
ướt nhoà
Tình thơ thêu dệt
tấu hoà thanh âm
Giọt thương thánh
thót âm thầm
Mạn thuyền sóng vỗ
điệu trầm lửng lơ...
Nồng nàn tiếng vợ
hò ơ!
Lòng chàng xao xuyến
thơ trào mưa tuôn
Vợ chồng ngây ngất
đòi cơn
Thơ mình hay quá
sóng vờn triều dâng
Khăn thêu đành bỏ
dở dang
Vần thơ chắp nối
thiên đàng mây bay
Ái ân tình nghiã
vơi đầy
Rèm buông đèn tắt
vui vầy đi thôi
Tròng trành dời bến
thuyền trôi
Nụ hôn dàn duạ bờ
môi ngọt ngào
Sáng ra tỉnh dậy
bơ phờ
Xôn xao quang cảnh
lờ đờ cá bơi
Một đêm mưa gió
tơi bời
Trăng vàng bến mộng
cuộc đời mấy ai
Rồng mây quấn quít
vân đài
Thơ theo cánh hạc
đêm dài chưá chan....!
cảm tác thơ từ thơ
Nguyễn Bính: Bến Mơ
4.10.2012 Lu Hà
Anh Đâu Muốn Thế
Em Ơi!
Anh đâu muốn để em
thầm lặng
Chịu khổ đau cay đắng
cuộc tình
Xót xa ân hận cho
mình
Giấc mơ huyền ảo
bóng hình mờ xa...
Em hãy sống như là
trời bảo
Và vui lên ảo não
làm gì?
Đứng lên vững gót
làm người
Hoang tàn cỏ mục nụ
cười vẫn tươi...
Đừng sầu khổ dập
vùi em nhé
Khóc thương hoài
tê tái cuộc đời
Phù du bèo bọt nổi
trôi
Phong ba bão táp tả
tơi vô thường...
Đừng buồn tủi mưa
lòng gió biển
Ngập lút đầu lận đận
bi ai
Liêu xiêu trên đoạn
đường dài
Sa cơ lỡ vận tuyền
đài âm u...
Cuộc tình hận tìm
đâu đoạn kết
Những đêm trường
da diết mênh mông
Tương tư về lại bến
sông
Cuốn tình ra biển
má hồng chơi vơi...
Anh vẫn muốn trọn
đời yêu dấu
Bởi thiên đình mực
đổ giấy phai
Tơ duyên trong cõi
trần ai
Một dây bạc mệnh
bi hài đuổi nhau
Sống và chết gì
đâu em nhỉ
Khúc nhạc sầu bóng
tối màn đêm
Trăng thu vằng vặc
bên thềm
Vi vu vĩnh cửu nỗi
niềm còn hồn vương...!
cảm tác thơ 5 chữ
cuả Jackie Lương: " Đừng, Đừng Nhé Anh Ơi!"
6.10.2012 Lu Hà
Tình Anh Có Điên
Không
Mới một thoáng mà
sầu ly biệt
Hồn anh theo mải
miết bóng đi
Nôn nao hương gió
xuân thì
Bâng khuâng lưu
luyến tìm gì bên em...
Thơ em cũng như miền
trăng dậy
Sóng ái tình xô đẩy
cát bờ
Lâng lâng mềm mại
liễu tơ
Âm thầm nghe tiếng gió ru dạt dào
Anh đã đọc nghẹn
ngào tê tái
Ngàn kim châm buốt
nhói da đau
Mê man cuồng dại
âu sầu
Hồn thơ chan chưá
ngập màu tím đen
Thơ ngậm cứng tiếng
rên ảo não
Máu về tim điên đảo
láng lai
Âm vang dội khắp
trần ai
Oán hờn định mệnh
tuyền đài vùi chôn
Em có nghe trào
cơn sầu tủi
Tình anh điên hắt
hủi cuồng say
Thẫn thờ lảm nhảm
suốt ngày
Không gian van lạy
đắng cay thất thường
Những ngày khổ con
đường ngõ cụt
Mây lam chiều tất
bật buồn trôi
Nhạc vàng rơi rụng
tả tơi
Muà thu lơi lả
thương đời hắt hiu
Anh đứng cách ngậm
ngùi khoảng cách
Lặng nhìn trông thấy
cảnh hoa cười
Lòng anh rung động
bồi hồi
Mà hồn anh chết ở
nơi cuối trời...!
thơ cảm tác từ thơ
Hàn Mạc Tử: Lưu Luyến
6.9.2012 Lu Hà
Vợ Chồng Chim Yêu
Nhau
Phen này ta quyết
yêu nhau
Dù cho đói rét dãi
dầu nắng mưa
Sinh con đẻ cái đầy
nhà
Non xanh nước biếc
sơn hà thủy chung
Chàng đừng quay mặt
xoay lưng
Năm thê bảy thiếp
lưng chừng dở dang
Để cho thiếp phải
bẽ bàng
Ông bà chú bác họ
hàng nghe hông!
Thiếp đây dù rám
má hồng
Trước sau vẫn chỉ
một chồng mà thôi
Sắt son thuận bởi
duyên trời
Răng long đầu bạc
trọn đời chàng ơi!
Yêu chàng mãi mãi
không thôi
Yêu đêm không xuể
tả tơi yêu ngày
Yêu cho biển động
cuồng say
Rách bươm nhợt nhạt
đắng cay mặn nồng
Yêu chàng cho tới
lưng còng
Bướm rung hoa rụng
chất chồng lên nhau
Rồng mây quằn quại
canh thâu
Hết thèm cuả lạ
mái đầu bạc phơ
Chàng đừng núi nọ
trăng mơ
Thuyền tình lạc lối
bơ phờ tìm ai
Dìu nhau dù xuống
tuyền đài
Nỉ non chồng vợ
canh dài mưa rơi...!
5.10.2012 Lu Hà
Lòng Tôi Hồi Hộp
Trăng vàng ẻo lả
trên cành
Nôn nao cây liễu
chịu đành uốn cong
Bóng hình mềm mại
yêu thương
Chao ôi! Sóng soải
giọt sương láng hồng
Lả lơi chờ đợi gió
đông
Cỏ hoa ngây ngất
thanh không mượt mà
Xôn xao một dải
Ngân Hà
Trần ai hồi hộp la
đà trời xanh
Vi lô dào dạt lênh
đênh
Lâng lâng bóng
nguyệt tênh hênh trần truồng
Khuân vàng đầy đặn
nước trong
Lờ đờ cá lội theo
dòng suối khe
Chập chờn nưả tỉnh
nưả mê
Có chàng thi sĩ nằm
đè lên trên
Phút giây khoái cảm
triền miên
Hoang vu hiển lộ
thiên nhiên một toà
Sinh ra trong cõi
ta bà
Đêm nay biết được
ai là Tiên Nga
Bồng lai mộng ảo nhạt nhoà
Lang quân em đã xa
nhà mấy hôm
Ngạt ngào thoang
thoảng hương thơm
Hồn trinh thiếu nữ
gió nồm thướt tha
Ái tình huyền diệu
lướt qua
Tiếng gà eo óc
nàng xa tôi rồi...!
cảm tác từ 3 khổ
thơ 7 chữ cuả Hàn Mạc Tử: Bẽn Lẽn
7.10.2012 Lu Hà
Cô Gái Việt Nam
Ơi!
Hỡi cô gái Việt
Nam thơ mộng
Trót sinh ra vất
vưởng não nề
Lớn lên lận đận thảm
thê
Tình cô u uất ê chề
canh thâu
Tôi biết lắm lòng
cô chan chưá
Khi ở nhà yêu mẹ
kính cha
Rồi mai cô lấy chồng
xa
Một sương hai nắng
dãi dầu tấm thân
Cô chẳng được ái
ân trọn vẹn
Cả cuộc đời túng bấn
sầu tư
Má hồng xuân tiết
phôi pha
Ngày qua tháng lại
bướm hoa lụi tàn
Bận tíu tít con
đàn dắt díu
Nưả nụ cười líu
ríu bống bang
Trách chi duyên phận
dở dang
Nuối hoa tiếc ngọc
bẽ bàng hoàng hôn
Tôi hồi tưởng tâm
hồn thơ ấu
Tìm bóng cô một
thuở xa xưa
Trở về làng cũ gió
mưa
Đồng lầy nước ngập
gốc dưà héo khô
Rau sam vẫn chân
rào sau trước
Đàn gà con ngơ
ngác ngẩn ngơ
Ao bèo luống cải
bơ vơ
Sắt son cô vẫn đợi
chờ mãi thôi
Xuân ý vị lau cười
khóm miá
Lá thu vàng cổ độ
trăng soi
Nhờ ai chăm sóc luá
tươi
Miền quê heo hút bồi
hồi sương rơi
Tôi muốn khắc muôn
đời cảm tạ
Dấu vàng son cực
khổ hy sinh
Bao cô gái Việt
quê mình
Nụ cười tươi tắn
chân tình nước non!
cảm tác từ thơ Hồ
Dzech: Cảm Xúc
10.10.2012 Lu Hà
Đừng Gọi Tên Anh
Đừng có gọi tên anh
ngoài miệng
Vì gió hương mộng
tưởng với hoa
Lộ rồi tâm sự đôi
ta
Bao điều thầm kín
mặn mà em ơi!
Cơn gió lạnh xa
xôi tiễn biệt
Chẳng khi nào da
diết chia ly
Đêm nay sấp bóng
trăng quì
Uốn mình dáng liễu
li bì cong lên
Lời thầm nguyện
thiên nhiên huyền diệu
Não nề lòng thứ lữ
đang mơ
Từ bi cảm hoá
sương mờ
Gió lay hồn dậy vật
vờ bên hoa
Trăng ngây ngất lờ
đờ loạng choạng
Mộng tình si
choáng váng ngất đi
Bên tai hơi thở thầm
thì
Phút giây ngượng
ngập ôm ghì lấy nhau
Anh sung sướng say
xưa tràn ngập
Vầng trăng non hầm
hập nôn nao
Giờ này em cũng
chiêm bao
Nhập vào bóng nguyệt
dạt dào lên cao
Em có nghe gió thu
xào xạc
Lén lén vào rạo rực
buồng the
Chui vào chăn chiếu
phu thê
Lần tìm da thịt đê
mê sượng sùng...
cảm tác từ thơ 8 chữ Hàn Mạc Tử: Hãy Nhập Hồn Em
8.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét