Xóa Nợ Rồi
Người ơi! Người
ơi!
Xin đừng có nhớ
Nhớ chi cho khổ
Hẹn lại kiếp sau
Thời gian đi rồi
Đâu còn trở lại
Cái thuở xưa nhỉ
Hai đứa chúng
mình...
Nếu là mặt trăng
Người đâu thấu lạnh
Bao nỗi khổ hạnh
Băng giá lòng ta
Người là xa xôi
Của thời dĩ vãng
Lăn đi nằng nặng
Đè nát tim ta...
Người về trong mơ
Nấp vào trong bóng
Người leo lên giường
Bóng đè, bóng
đè...
Ta van xin người
Người đừng trở lại
Bóng đi đi mãi
Xoá hét nợ rồi...
họa thơ Huệ Thu: Lẽ
Nào Tôi Nợ
14.5.2009 Lu Hà
Thương Người Chí
Sĩ
cảm tác từ thơ đường
của tổng thống Ngô đình Diệm: Nỗi Lòng
Lệ rơi nước mắt
lưng tròng
Gươm đàn nửa gánh
qua sông đợi thuyền
Muối lòng nặng hạt
ưu phiền
Hoa dầu cỏ úa mọi
miền quốc gia
Miền Nam chính thể
cộng hòa
Sương rơi đầu ngõ
nhạt nhòa bóng ai
Nỗi niềm thổn thức
canh dài
Đồng bào di tản u
hoài sầu đưa
Lợi danh chợ vẫn
bán mua
Vá trời lấp biển nắng
mưa lữa lần
Cắm sào chìm đắm
giang san
Thuyền không mất
lái nghèo nàn khổ đau
Phế hưng một cuộc
dể dâu
Trán nhăn tư lự
mái đầu phong ba
Ghé vai phục quốc
sơn hà
Anh em bạn hữu mặn
mà thủy chung
Mà sao vẫn kẻ lừng
khừng
Đỏ lòng xanh vỏ rửng
rưng giống nòi
Theo bầy quỷ đỏ
tanh hôi
Sau lưng đâm trộm
máu trôi thành giòng
Sài Gòn hòn ngọc
Viễn Đông
Một thời dang dở
chim hồng khóc than
Tấm lòng tổng thống
chứa chan
Nghìn thu vằng vặc
trăng ngàn còn đây!
29.6.2013 Lu Hà
Mịt Mù Xa Xôi
cảm xúc khi đọc
thơ Jackie Luong
Em vẫn nhớ tình đời
dang dở
Gửi bài thơ lệ nhỏ
mưa xa
Mênh mông biển cả
sa bà
Con thuyền độc mộc
giang hà chơi vơi
Nhắm mắt lại xa
xôi nẻo cũ
Tạ từ nhau duyên nợ
trần gian
Niềm vui nào đã chứa
chan
Ái ân đứt đoạn
trăm ngàn khổ đạu
Bờ mi khép mái đầu
sương trắng
Hết xót thương cay
đắng u hoài
Phù du một chuyến
đi xa
Vấn vương rặng liễu
chương đài vườn hoang
Nơi huyệt mộ cánh
đồng hiu quạnh
Nấm cỏ lau lay lắt
khói bay
Nào ai còn nhớ tới
đây
Nén hương sám hối
vơi đầy nỉ non
Giọt nước mắt sầu
tuôn nức nở
Ru hồn người trong
gió vi vu
Suối vàng cách trở
âm u
Đường xa vạn dặm mịt
mù thông reo!
Thôi vĩnh biệt bọt
bèo dâu biển
Phận hồng nhan tủi
thẹn Hằng Nga
Cái điều bạc mệnh
chẳng tha
Thiên thu vạn cổ
Ngân Hà còn đây!
1.7.2013 Lu
Hà
Tím Chiều Hoàng
Hôn
cảm xúc khi đọc
thơ Trần Hoàn Trinh: Tóc Trắng Sân Trường
Người thày giáo trầm
ngâm tư lự
Cả cuộc đời đã ở
nơi đây
Quen từng ngọn cỏ
gốc cây
Con đường sỏi đá mỗi
ngày đi qua
Mùi hoa bưởi dãi dầu
mưa nắng
Cả bốn mùa da cháy
tiết đông
Xuân thu lá rụng
sân trường
Bâng khuâng phấn rụng
tình thương dạt dào
Cũng đôi lúc ngẩn
ngơ bục giảng
Niềm vui theo tấm
bảng học trò
Cảm thông chia sẻ
ước mơ
Vô tư cho điểm nghẹn
ngào tương lai
Rồi lớp lớp tháng
ngày vô tận
Con thuyền đời lận
đận đò ngang
Một mình in bóng
hành lang
Chia tay bịn rịn từng
hàng ra đi
Ngõ hun hút thầm
thì chim chóc
Trời mênh mông nhịp
bước phong trần
Mưu sinh cuộc sống
gian nan
Năm thì mười họa
chứa chan ân tình
Cũng có đứa học
sinh tưởng nhớ
Ghé thăm thày đầu
đã bạc phơ
Nhân tình thế thái
héo khô
Lưng còng mắt đục
mịt mờ chơi vơi
Đời vinh nhục tả
tơi bi lụy
Cuộc dinh hoàn túy
lúy men say
Thành công thất bại
đắng cay
Xa xôi vọng tưởng
đọa đày tấm thân
Sân trường cũ bần
thần ngơ ngác
Tuổi xế chiều xơ
xác tiêu điều
Thấy mình hóa đá
Quốc kêu
Âm thanh lạc lõng
tím chiều hoàng hôn
Lê chân bước gác
cao ọp ẹp
Chống gậy tre tay
kẹp run run
Hắt heo gió thoảng
mưa phùn
Phong phanh áo vải
mây đùn sương che.
29.6.2013 Lu Hà
Trở Về Quê Cũ
tặng các quân cán
binh miền Nam
Lê chân bước trở về
quê cũ
Tiếng ai hò biển
lá mênh mông
Chiều buồn thôn nữ
bên sông
Đồng xanh xào xạc
bướm hồng xôn xao
Hồn xao xuyến đôi
bờ nước chảy
Cánh diều quên nắng
cháy lưng đê
Bức tranh thủy mạc
ê chề
Nỗi niềm nức nở
dãi dề gió mưa
Gió hun hút hàng dừa
đứng đợi
Bóng người xưa tức
tưởi trở về
Chinh nhân dặm nẻo
sơn khê
Khói tan chiến trận
não nề năm canh
Lòng thổn thức thôi
đành gắng chịu
Trúc mai đình líu
ríu chim ca
Trải bao thỏ ngọc
dương tà
Vắng tanh hương
khói mái nhà rêu phong
Chùa miếu mạo dân
phòng đứng gác
Khẩu hiệu giăng hợp
tác răn đe
Tiếng gà rời rạc
te te
Trâu bò ngơ ngác
he he gọi đàn
Đời buồn quá lệ
tràn rưng rức
Thuở xa xưa nhịp
bước quân hành
Chiến tranh bom đạn
tan tành
Bạn bè tản mác
sương thành khói mây
Thân cải tạo đọa đầy
năm tháng
Học chủ trương cay
đắng xót xa
Hòa bình tang tóc
sơn hà
Bắc Nam một dải
trăng ngà mờ soi
Triệu nấm mộ lẻ
loi hiu hắt
Thành vô danh chiếm
đất non nhà
Đào mồ cuốc mả
không tha
Nắm xương hài cốt
ma thừa thê lương
Gạt nước mắt nhớ
thương bạn cũ
Lính cộng hòa chắng
có mộ bia
Xót đau quả phụ đầm
đìa
Lều tranh gốc sắn
bên rìa rừng hoang!
1.7.2013 Lu Hà
Lửa Tam Muội
Lửa tam muội sinh
ra năng lượng
Thiêu trái tim
nóng bỏng huyệt sầu
Xóa tan dấu vết khổ
đau
Dạt dào ân ái mái
đầu phong sương
Mắt huyền mộng yêu
thương đắm đuối
Môi thắm hồng sớm
tối vào ra
Đôi ta chung một
mái nhà
Cung đàn dìu dặt
trăng ngà ngẩn ngơ
Hương thơm cũ bơ
vơ áng nguyệt
Giọt ban mai tha
thiết người ơi!
Đa tình tự cổ xa
xôi
Hồn thơ nức nở mảnh
đời bi ai
Tâm khắc lậu
chương đài từ thuở
Gió thu ba cổ độ
trăng soi
Phù du bao kiếp nổi
trôi
Trăm năm ai biết
duyên trời hay không
Chôn kỷ niệm yêu
thương tàn mộng
Bó vết thương sầu
đọng tim côi
Nhân tình bạc bẽo
như vôi
Đoạn trường thê thảm
chơi vơi tủi sầu
Tình nghĩa đã phai
màu sắc áo
Chút duyên xưa héo
úa lụy phiền
Thoi đưa ngày
tháng triền miên
Bon chen cuộc sống
đồng tiên đảo điên.
chia sẻ tâm tư cùng
Vanessa Le, Hương Nguyên, Lãng Tử Đa Tình
khi đọc bài đường thi:
Lửa Yêu
30.6.2013 Lu Hà
Nư Thèm Làn Da
tặng Vanessa Le
Ngẩn ngơ mai trúc
trên bờ
Có cô yếm thắm dạt
dào đầm sen
Động Hồ hay cảnh
đào nguyên
Mắt nai xao xuyến
thiên nhiên một tòa
Gío đưa cát sĩ Lu
Hà
Phương trời lạc đến
thiết tha ân cần
Dang tay ngỏ nụ
tình xuân
Trăm năm có biết
duyên trần hay không
Tương tư tình đã vấn
vương
Bông sen mở nhụy
cánh hồng lá xanh
Líu lo chim hót
trên cành
Bướm ong dìu dặt yến
oanh thì thào
Tiên Nga bẽn lẽn hỏi
chào
Dò la mới hỏi
khách thơ xứ nào
Mây hồng lãng đãng
như mơ
Nửa mê nửa tỉnh lờ
đờ cá bơi
Xích thằng ai buộc
lứa đôi
Ngậm vành kết cỏ bồi
hồi lòng em
Đêm nay trăng sáng
bên thềm
Xạ hương thơm ngát
nư thèm làn da…!
Nâng niu từng búp
tay ngà
Thiên thần chết lặng
Hằng Nga mỉm cười
Thương nhau giọt lệ
đấy vơi
Đuôi gà một món trọn
lời nước non.
1.7.2013 Lu Hà
Quê Hương Ta Đó
Ngàn Năm
cảm xúc từ bài thơ
„Tát…Thơ “ của thi sĩ Phan Hòa
Trong nôi văng vẳng
hồn thơ
Ru hời tiếng mẹ
đôi bờ đục trong
Con cò cái vạc ven
sông
Mải mê bắt tép
thương chồng nuôi con
Mong sao con lớn
cái khôn
Hạ vàng nắng trải
lúa non lên vồng
Nhặt khoan tát nước
trên đồng
Đường làng kĩu kịt
má hồng thướt tha
Cánh diều lộng gió
la đà
Quê hương muôn thuở
cây đa bến đò
Trăng lên oanh yến
hẹn hò
Hương tình men dậy
trái đào vườn xuân
Trẻ già trai gái
nhân gian
Cung thương dìu dặt
chứa chan ân tình
Bao phen chiến trận
xuất binh
Biển Đông chém cá
Thị Trinh anh hùng
Nam Quan ải Bắc trập
trùng
Cà Mau sông nước
thủy chung một lòng
Ngàn năm con cháu
Lạc Hồng
Kiếm đàn giáo mác
chiến công lẫy lừng!
1.7.2013 Lu Hà
Tuyền Đài Chưa Tan
cảm xúc khi đọc
thơ Liên Lưu: Tình Buồn Thiên Thu
Thương anh tủi hận
biết bao
Tình đầu đâu đã đi
vào thiên thu
Chôn theo đáy mộ
hoang vu
Không người lui tới
âm u gió lùa
Vi lô lau lách lưa
thưa
Hoa còn nức nở hạt
mưa âu sầu
Giận hờn để lại
ngàn sau
Tình đời không trọn
dãi dầu gió sương
Bao nhiêu cay đắng
thê lương
Bên người mà chẳng
vấn vương yêu chiều
Em đi phố vắng cô
liêu
Nhớ hình bóng cũ
tiêu điều hoàng hôn
Châu về Hợp Phố
đòi cơn
Bao đêm trằn trọc
nỗi buồn cầu ô
Ngưu Lang Chức Nữ
hẹn hò
Trời không cho gặp
bến đò trần ai
U ê rặng liễu u
hoài
Mối tình mang xuống
tuyền đài chưa tan
Trái tim giá lạnh
băng ngàn
Nửa đời hoang phế
trần gian lạc loài
Về đây bên gốc cây
soài
Mặt trời gác núi
thở dài hồn mơ
Xót xa giấc mộng
điệp hồ
Mặt như pha tuyết
sương mờ lùi xa…!
2.7.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét