Giọt Mưa Tháng Sáu
cảm tác thơ Hàn
Thiên Lương: Mây Trắng Chiều
Mưa tháng sáu giọt
buồn như lệ
Mây ủng trôi tê
tái về đâu
Mắt sao ươn ướt
nghẹn sầu
Ngẩn ngơ tựa cửa
mái đầu phong sương
Nghe Quốc Quốc thê
lương thầm gọi
Tiếng ve sầu tức
tưởi hạ vàng
Dòng kinh thân thiết
quanh làng
Lục bình thấp
thoáng lỡ làng thuyền hoa
Miền hạnh phúc nhạt
nhòa khói tỏa
Phượng vĩ rơi
trăng úa mây mù
Tóc xanh lõa xõa
vân du
Hàng thông hiu hắt
khóc ru hồn người
Ta cứ tưởng trọn đời
vui sống
Mái nhà tranh ủ mộng
huy hoàng
Con đường rộng mở
thênh thang
Trẻ thơ ríu rít họ
hàng bình an
Mơ ước đó điêu tàn
xơ xác
Giặc bỗng đâu lạc
bước quân hành
Tương lai chiu chắt
tan tành
Viễn Đông hòn ngọc
xương thành hố chôn
Thương tuổi ngọc
linh hồn khắc khoải
Đóa hồng nhung bải
hoải chiều nay
Nhởn nhơ kìa đám
mây bay
Cho ta nhắn gửi đắng
cay xứ người.
4.7.2013 Lu Hà
Giấc Mơ Câu Cá
tặng Võ thị Linh
Nghề chơi cũng lắm
công phu
Cắn câu cá trắng
vi vu cõi lòng
Gió mây sông nước
mênh mông
Đêm trăng thanh vắng
dáng hồng nôn nao
Tôi yêu những dải
lụa đào
Hằng Nga ẻo lả trầm
ngư thẹn thùng
Lao xao sóng vỗ trập
trùng
Thướt tha cá lội
tưng bừng nở nang
Áo xanh lả lướt một
nàng
Thủy cung vồn vã rỡ
ràng hỏi han
Khách từ muôn dặm
trần gian
Đào nguyên dẫn lối
tìm xuân hẹn hò
Phải duyên kỳ ngộ
điệp hồ
Kiếp nào còn nhớ
mà mơ nẻo này?
Phải tuần đố lá cầm
kỳ
Thơ tiên bút họa
trả vay đoạn trường
Thưa rằng: Tại thế
bụi hồng
Xa hương lạc xứ bốn
phương đất trời
Mảnh đời bạc bẽo
đơn côi
Thú chơi câu cá
tìm người tri âm
Thấy người nghĩa
trọng tình thâm
Đoan trang yểu điệu
mà thầm nhớ mong
Trong mơ thường thấy
chim hồng
Thiên nga dẫn lối
chỉ đường ghé thăm.
7.7.2013 Lu
Hà
Biển Tình Sóng Ái
viết tặng Vanessa
Le
Biển với sóng ngàn
đời tha thiết
Sóng không còn biển
hết yêu thương
Trăng vương bao nỗi
đoạn trường
Cô đơn bờ cát thê
lương não nùng
Sương lóng lánh lạnh
lùng biển cả
Sóng lăn tăn dìu dịu
hiền hòa
Nụ hôn trăng trối
nhạt nhòa
Đóa hoa nức nở trăng tà rêu phong
Biển giăng sóng bốn
phương bão tố
Cơn ái tình cuồng nộ
ra khơi
Dòng đời sa ngã
chơi vơi
Đá ngầm ghềnh thác
tả tơi ngậm hờn
Nghe sóng vỗ bồn
chồn cát trắng
Biển thương tình
cay đắng dấu chân
Mưu sinh cuộc sống
gian nan
Vuốt ve thầm gọi nồng
nàn người ơi!
Làn hơi thở bồi hồi
xuân nở
Trái tim yêu thổ lộ
tình đầu
Hẹn hò bến bãi
nương dâu
Bướm ong dìu dặt
bên cầu liễu buông
Cơn sóng hận chim
hồng tê tái
Phận liễu bồ hoa dại
rừng hoang
Phù dù bèo bọt bẽ
bàng
Trăm năm lỡ chuyến
đò ngang má hồng
Tình của biển vấn
vương muôn thuở
Bãi cát vàng cộ độ
trăng soi
Đợi chờ sóng vỗ lả
lơi
Khuân vàng sõng sượt
nặng lời nước non!
7.7.2013 Lu Hà
Hồn Trăng Mây Gío
Bờ biển lặng vầng
trăng ái ngại
Thiếu phụ buồn tê
tái đau thương
Thoảng nghe tiếng
qụa ăn sương
Tóc mây lõa xõa đoạn
trường chiêm bao
Trăng nhỏ gịọt mịt
mờ sương thẳm
Hồn thê lương ảm đạm
làm sao
Ngân Hà chạy trốn
nơi nao
Sao băng gía lạnh
ai nào thấu cho
Trăng không tỏ lẽ
nào dan díu
Cuộc tình xa để lỡ
chuyến đò
Loanh quanh chẳng
thấy bến bờ
Hoang vu tỉnh lẻ vần
thơ nghẹn ngào
Gieo ngấn nước thì
thào to nhỏ
Kề bên nhau nức nở
gương nga
Trầm luân trong
cõi sa bà
Hồng nhan bạc mệnh
canh gà mưa sa
Gió ve vuốt làn da
mát dịu
Trăng thơ ngây hay
đã về gìa
Thở than lã chã đầm
đìa
Thương hồn côi cút
bên bìa rừng hoang
Khói nghi ngút
cánh đồng cỏ úa
Huyệt tang thương
nấm mộ sầu tư
Nghìn năm bàng bạc
trăng thu
Đành thôi mây gío
âm u tủi hờn.
5.7.2013 Lu Hà
Cảm Ơn Võ Thị Linh
Cảm ơn cô Võ Thị
Linh
Gửi lời thân mến
hành tinh nghẹn ngào
Tâm tư bạn đọc dạt
dào
Năm châu bốn biển
cánh đào xinh tươi
Đọc thư tôi lại bồi
hồi
Ngẩn ngơ hương gío
chân trời xa xôi
Dung nhan bút tích
như người
Hồn thiêng sông
núi giống nòi đâu xa
Sinh ra trong cõi
sa bà
Cảnh đời tao loạn
nước nhà lầm than
Quê hương khốn khổ
gian nan
Đồng bào tức tưởi
trăm ngàn đắng cay
Bờ ao giếng nước
vơi đầy
Dừa xanh cọ thắm đắm
say tình người
Suối reo róc rách
hoa cười
Rì rào sóng biển
trăng soi đáy lòng
Xót xa con cháu Lạc
Hồng
Nồi da nấu thịt
thê lương não nùng
Từ đâu gió chướng
hãi hùng
Mây đen lồng lộn
trập trùng cù lao
Trải bao thập kỷ máu
trào
Nhân sinh xã hội mịt
mờ sương rơi
Linh hồn lạc lõng
chơi vơi
Không nơi nương tựa
nổi trôi dập vùi
Hàng hiên lã chã ngậm ngùi
Mưa lòng sầu thẳm
sụt sùi cố hương
Bát canh rau muống
cua đồng
Hò ơi tiếng hát
trên dòng sông quê!
Bao giờ ta lại trở
về
Ve sầu hoan hỉ
tràn trề tự do
Cánh diều lộng gió
bay cao
Bướm ong dìu dặt
cúc đào cỏ non
Yến oanh xao xuyến
bồn chồn
Đồng xanh ngào ngạt
sóng cồn biển Đông
Nghìn năm tìm lại
tình thương
Dạ lang hoài cổ má
hồng cô xinh!
5.7.2013 Lu Hà
Tóc Trắng Mây Bay
viết tặng Cẩm Hoa
Người còn vẫn nhớ
đến tôi
Mảnh đời hiu hắt
mây trời trắng bay
Dặm trường dâu bể
đắng cay
Lang thang phố cũ
hàng cây nhặt sầu
Gặp nhau ở cuối
chân cầu
Chào mừng đón hỏi
dãi dầu héo hon
Tôi như một kẻ mộng
hồn
Buồn vui cũng thế
hoàng hôn chập chờn
Mặt trời gác núi
mưa tuôn
Dấu yêu còn đọng
trào cơn sóng ngầm
Bảng đen bụi phấn
âm thầm
Trái tim nức nở giọng
trầm thiết tha
Đàn chim sải cánh
bay xa
Dăm con trở lại
quê nhà thăm tôi
Ve sầu gốc phượng
hoa rơi
Qua trường cúi mặt
chẳng phơi nỗi lòng
Cảm ơn người vẫn
nhớ thương
Con sông mát rượi
quê hương dạt dào
Nao nao giọt lệ ứa
trào
Bâng khuâng một
thuở nghẹn ngào xót xa
Dòm song chênh chếch
gương nga
Mắt mờ tóc trắng
Ngân Hà xa xôi
Từng thu lá rụng tả
tơi
Sương gieo nặng hạt
chơi vơi biển sầu!
cảm tác từ thơ Trần
Hoan Trinh: Cảm Ơn
6.7.2013 Lu
Hà
Khuân Vàng Xao Động
tặng Vanessa Le
Chiều hoang dại
gây mùi hương nhớ
Điệu trầm hùng
trăng tỏa ngàn thu
Cơn mưa ướt đẫm
tình sầu
Suối ngâm giá buốt
giang đầu nỉ non
Gió hiu hắt bồn chồn
chan chứa
Nắng ban mai đôi
má hồng say
Tóc mây hờn dỗi ngất
ngây
Còn ai ve vuốt bàn
tay dịu dàng
Hoàng hôn tím bẽ
bàng ảm đạm
Sợi nắng vàng buồn
thảm đồi hoang
Phất phơ một dải
khăn quàng
Liêu xiêu vóc liễu
bên đàng bi ai
Đêm khắc khoải u
hoài vỗ gối
Ngày lại ngày tức
tưởi tuôn rơi
Châu sa hòa sóng
biển khơi
Thuyền em chấp chới
không nơi bến bờ
Bao kỷ niệm mịt mờ
vô tận
Nửa cuộc đời lận đận
cô đơn
Trăng lên nức nở
đòi cơn
Xanh xao vàng võ mảnh
hồn trầm luân
Gương chênh chếch
trước sân lồng bóng
Chiếc khuân vàng
lay động ngọn cây
Sương rơi ngọc thỏ đắng cay
Cung vàng ảo não đọa
đầy năm canh.
cảm tác khi đọc
bài: Ngày Không Anh
10.7.2013 Lu Hà
Sầu Vương Bến Mộng
tặng Ngọc Ha Trần
Đêm trăng sáng mộng
tình thăm thẳm
Vẫn nhịp cầu
người đã đến đây
Vi vu hương vị gây
mùi nhớ
Hạt móc rơi phượng
vĩ đắng cay
Từ buổi ấy chia ly
mỗi ngả
Bước phong trần xứ
xở tha phương
Chân trời góc bể
ai còn mất
Lá rụng thu sầu
héo hắt vương
Em trở lại tìm nơi
ghế đá
Dấu chân xưa bụi cỏ
phai mờ
Ngàn sao lấp lánh
thâm cung lạnh
Thổn thức Hằng Nga
lệ ứa trào
Trăng đùa rỡn mảnh
đời mưa gió
Bến ngự lâm thành
nội xót thương
Bao năm xa cách hồn
hoa tím
Tiếng quạ kêu
sương nửa dặm trường
Đóa hồng kia bạc
màu hương thắm
Tóc liễu buông rũ
rượi cố hương
Duyên tơ lỡ hẹn
tình non nước
Còn trách chi muôn
ngả bụi hồng
Hương Giang sóng vỗ
nước mênh mang
Nức nở bi ai phận
lỡ làng
Thuyền tình em lái
về đâu nhỉ
Ai khóc thương ai
hận bến vàng !
cảm tác khi đọc
bài: Huế Đêm Trăng
11.7.2013 Lu Hà
Lời Thề Còn Vương
tặng Ngoc Ha Tran
Đèn mờ sáng lơ mơ
huyền ảo
Huế đợi trăng kìa
đóa hương kiều
Áo em trắng qúa mĩ
miều
Hương Giang màu
tím buổi chiều hoàng hôn
Trăng đùa rỡn bồn
chồn thao thức
Sợi trăng rơi từng
bước em đi
Vi vu gió thoảng
thầm thì
Vẳng nghe đâu đó rầm
rì phượng ơi!
Chùm hoa đỏ bồi hồi
lả lướt
Dòng sông trăng
xanh mướt dịu hiền
Mảnh mai bồ liễu
thuyền quyên
Hò ơ tiếng hát
trao duyên má hồng
Mai xa Huế buồn không thứ lữ
Lòng rối ren bức họa thần tiên
Xứ người bàng bạc
trăng lên
Cố đô thành cổ triền
miên u hoài
Dời bến mộng canh
dài sương đổ
Hạt mưa sa thổ lộ
nguồn cơn
Xót xa cho một mảnh
hồn
Hương gây mùi nhớ
nụ hôn mặn nồng
Nụ hôn tím Huế
thương Huế Mộng
Huế ngàn năm xao động
tình quê
Chinh nhân dặm nẻo
sơn khê
Phong ba tứ xứ lời
thề còn vương.
cảm xúc khi đọc bài:
Huế Đêm Trăng
11.7.2013 Lu Hà
Giấc Mộng Tiên Nga
tặng Việt Hà
Chân dung ai vẽ
thành tranh
Nôn nao ánh mắt
khuynh thành trêu ngươi
Vì sao tôi mộng tưởng
hoài
Phòng văn giá lạnh
trần ai nhớ người
Hành tinh lả lướt
xa xôi
Hĩ nhi khổng tước
chơi vơi nửa vời
Trầm ngư nhạn lạc
bồi hồi
Lòng tôi xao xuyến
biết người ở đâu
Thuyền quyên đợi bến
giang đầu
Chiều nay nắng hạ
chân cầu lá bay
Đêm qua giấc mộng
cho hay
Trăm năm duyên nợ
đắng cay thế này
Sầu thu càng lắc
càng đầy
Tuần trăng dồn lại
một ngày dài ghê
Nhớ người mái tóc
trăng thề
Quê hương ta đó
sơn khê giang hà
Cô ba đi chợ vắng
nhà
Bướm buồn hoa khóc
trăng ngà đang lên
Cơn say dở nửa
thôi miên
Giọt sương lã chã
thiên nhiên một tòa
Đêm sầu mộng tưởng
bóng nga
Vàng gieo đáy nước
mượt mà trúc mai
Ngẩn ngơ rặng liễu
chương đài
Đào nguyên lạc lối
canh dài quỳnh tương
Qúy phi vũ điệu
nghê thường
Cầu vồng ai bắc
bóng hồng thiết tha
Hỏi ra tên họ Việt
Hà
Dương trần thanh
khí sao đà dễ quên.
cảm tác từ tấm ảnh
12.7.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét