Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 88



 


Xin Chào Người Em Gái
tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên

Xin chào cô em gái
Em hát cho hồn tôi
Tâm tình vương năm tháng
Chan chưá lệ thương đời...


Bao muà thu thổn thức
Lá rụng mãi không thôi
Như giọt sương cành lá
Chảy mãi trong lòng tôi...

Cứ mỗi lần em hát
Mà lòng tôi bát ngát
Ánh mắt huyền hương thu
Giăng giăng miền Đà Lạt

Hồn bay về xứ sở
Miền Nam ơi! miền Nam!
Tháng năm dài u uất
Bước chân người âm thầm...

Đường trần trăm vạn nẻo
Nơi góc biển chân trời
Trái tinh cầu đắm đuôi
Theo vòng quay ru hời...

Ôi! Thiên Chuá bao la
Muà giáng sinh em hát
Chuỗi mân côi tràng hạt
Noel cành thông già...

Xin chào người thiếu phụ
Đã hát cho tình tôi
Những đêm dài khắc khoải
Nhớ thương mãi u hoài...

15.12.2012 Lu Hà



Đêm Noel Rơi Lệ

Đêm rơi u tối màn sương
Bóng người đi khuất thê lương xa vời
Đầm đià chăn chiếu tả tơi
Canh trường sướt mướt u hoài ngày mai...

Cô đơn quỳ dưới chân Ngài
Lung linh ngọn nến trần ai dầm dề
Mưa chan nghiệp quả nặng nề
Linh hồn băng giá ê chề Chuá ơi...!

Tình yêu lạnh lẽ xa xôi
Tháng ngày ảm đạm ở nơi xứ người
Thương hai trẻ nhỏ mồ côi
Chúng cần có mẹ lần hồi bước đi...

Vẳng nghe thông gió rầm rì
Đám người ngoại đạo thầm thì nhỏ to
Bốn mươi năm hận má đào
Mảnh mai bồ liễu nghẹn ngào tuyết pha...

Mong ngày hai đưá bên nhau
Hồng ân ban phép nhiệm màu Chuá ơi!
Bởi người chót lưỡi đầu môi
Bao lần thề thốt thế rồi... lại thôi...

Chuỗi ngày vô vọng buồn trôi
Cánh hoa rơi rụng nưả đời lầm than
Lửng lơ nhìn đám tro tàn
Phù du bao kiếp trăng ngàn sầu tư...

Lá vàng heo hắt từng thu
Còn đâu hoa mộng mịt mù xa xăm
Hồn ma lầm lũi biệt tăm
Cuồng điên giãy duạ con tằm nhả tơ...

Bướm hồng hương nhụy sen mơ
Ngó kia dẫu đứt điệp hồ ngẩn ngơ
Hồn trinh xơ xác bơ phờ
Noel cầu nguyện qua đò trầm luân...

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Đêm Tận Cùng Đau Khổ
9.12.2012 Lu Hà



Đêm Sầu Hoang Tưởng
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Đêm

Đêm buông nghe tiếng thở dài
Côn trùng rên rỉ u hoài anh ơi!
Nghe lời tình tự xa xôi
Gió đêm thổn thức chơi vơi biển sầu...

Hồn đau cõi mộng chìm sâu
Bờ môi cằn cỗi mịt mù xót xa
Bỗng thèm hơi thở thiết tha
Dòng sông lạnh lẽ mặn mà cuốn trôi...

Mây hồng hờ hững buông lơi
Vầng trăng khuất nẻo chân trời mông lung
Đêm đen viễn cảnh mịt mùng
Anh về chốn ấy tận cùng hoang vu...

Lòng em nặng nỗi tương tư
Thịt da thơm ngát bơ vơ tình nồng
Nụ cười hư ảo thinh không
Linh hồn quạnh quẽ cánh đồng cỏ xanh...

Em nghe chim hót trên cành
Đường mòn sỏi đá bóng anh lụi tàn
Ân tình rồi cũng cạn dần
Đầm đià giọt lệ tuôn tràn gối thêu...

10.12.2012 Lu Hà



Một Toà Thiên Nhiên
tặng Trang Lê trong vai bà già Noel

Nhớ ngày Thiên Chuá giáng sinh
Tóc mây mũ đỏ cô mình mến yêu
Nụ cười đắm đuối Tiểu Kiều
Thướt tha yểu điệu mĩ miều làm sao

Nôn nao hồ điệp ngẩn ngơ
Rừng thông tuyết phủ lờ mờ hơi sương
Lu Hà rét mướt thê lương
Rủ lòng phiếu mẫu mà thương Lu Hà

Cầm tay bà rắt về nhà
Bên lò sưởi ấm mặn mà chao ôi!
Hỏi tên bà chỉ mỉm cười
Noel giấc mộng lả lơi tình bà

Bà buồn vì chẳng có râu
Lu Hà sẵn có rượu bầu đôi ta
Niềm vui Thiên Chuá bao la
Màn huỳnh trướng phủ một toà thiên nhiên

Mưa rơi thánh thót hàng hiên
Cung đàn dìu dặt người tiên vui vầy
Rượu đào chưa uống mà say
Chén thù chén tạc vơi đầy nỉ non

Sáng ra tỉnh dậy bồn chồn
Hương thơm ngào ngạt đòi cơn mộng tình
Thì ra bà lão Noel
Thương ta trần thế giáng sinh hiện về...

9.12.2012 Lu Hà



Anh Sẽ Chờ Em
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Kiếp Sau Dù Có Tái Sinh

Thơ em viết khổ đau vời vợi
Anh ngậm ngùi thương cảm lắm thôi
Giáng sinh tuyết đổ buồn thê thảm
Thiếu phụ canh khuya lệ ưá hoài...

Nếu kiếp sau ai mà biết được
Chúng ta còn lại đọc thơ nhau
Ngâm nga xướng vịnh người tri kỷ
Sóng vỗ trùng dương cuộc bể dâu...

Bây chừ anh cũng sầu da diết
Cũng khổ cũng đau hận thế thời
Thứ lữ bôn ba đời cát bụi
Phiêu diêu mộng tưởng chốn xa xôi...

Bao giờ đá nở thành hoa nhỉ
Chạy trốn đi đâu lưới biển tình
Ngất ngây đắm đuối cùng mây gió
Ruợu cúc rèm buông chuyện chúng mình...

Trăng lạnh nưả đêm tiếng gió mềm
Có cô tiên nữ đứng bên thềm
Sương rơi lã chã cười lơi lả
Hai mảnh hồn côi má ướt nhèm...

Nàng hết bơ vơ thổn thức rồi
Nghìn thu vằng vặc ánh trăng soi
Chờ nhau bao kiếp trời thương cảm
Nguyệt Lão ông ơi mộng vẳng đời...!

13.12.2012 Lu Hà



Biển Sầu Nhớ Anh
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Biển Tình

Lam chiều giăng kín hoàng hôn
Có đôi trai gái vẫn còn yêu nhau
Thầm thì gió thổi trên đầu
Biển tình câm lặng tim đau thẫn thờ...

Đôi lần biển vắng tôi mơ
Ngất ngây nồng mặn môi chờ nụ hôn
Men say tình đậm sóng cồn
Quay cuồng bọt trắng giận hờn biển ghen...

Chiều tàn biển lặng sóng yên
Mình tôi lững thững ưu phiền tương tư
Đôi chân buồn bã lún sâu
Bóng anh khuất nẻo dãi dầu xa xôi...

Biển thầm réo gọi tên người
Gót sen ngơ ngẩn đất trời gió mây
Ngậm ngùi hạt cát chua cay
Lăn tăn gò má vơi đầy lệ rơi...

Trập trùng sóng vỗ không thôi
Đá sầu phủ kín tuổi đời rêu xanh
Nghe con chim hót trên cành
Tim tôi ủ rũ tìm anh nơi nào...?

Sòng đời lạc lõng bơ vơ
Sóng không hôn nưã cát bờ phôi pha
Thủy triều lầm lũi dần xa
Vai gày giá lạnh nhạt nhoà sương rơi...!

12.12.2012 Lu Hà



Bẽ Bàng Ban Mai
cảm tác thơ Hoà Đàm: Hãy Đến Bên Em

Em yêu dấu màn đêm buông phủ
Nhớ em nhiều lòng dạ ngẩn ngơ
Đồng hồ tí tách bơ phờ
Tim nghe thổn thức bóng mờ sương sa...

Dòng lệ chảy nhạt nhoà trên gối
Càng đau nhiều nhức nhối muà đông
Uá màu sắc thắm lá hồng
Bóng hình bảng lảng ấm nồng xa xôi...

Anh nhớ lại một thời chan chưá
Con bướm vàng bên đoá yêu kiều
Thướt tha yểu điệu dáng chiều
Vòng tay ân ái mĩ miều hoàng hôn...

Lưả tình đợm nụ hôn rạo rực
Rồi một ngày em bước sang ngang
Mẹ em gây chuyện dở dang
Lòng anh tê tái bẽ bàng ban mai...

Đồ xính lễ bi ai ảm đạm
Anh ra đi trời thẳm đất sầu
Trán nhăn tư lự mái đầu
Tuyết rơi phủ trắng chân cầu Âu Châu...

Em tức tưởi dãi dầu mưa nắng
Đi lang thang đằng đẵng tháng ngày
Phố phường Hà Nội đắng cay
Công viên Thủ Lệ cỏ dày xác xơ...!

bài thơ này làm tặng Út Mười
14.12.2012 Lu Hà



Dư Âm Cuộc Tình
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Cuộc Tình Không Đoạn Kết

Anh đi để lại cho em
Rất nhiều đau khổ từng đêm vật vờ
Lòng buồn nức nở làm thơ
Tình sầu thổn thức bơ vơ đoạ đầy...

Xót xa định mệnh chua cay
Linh hồn giá lạnh đắm say cuộc đời
Phút giây nuối tiếc một thời
Lần đầu dạ hội bồi hồi bên nhau...

Để rồi mưa gió bạc màu
Lãng hoa sinh nhật chung bầu rượu ngon
Trái tim rung động trào cơn
Bài thơ mở khúc tình oan dạo đầu...

Ngu ngơ kết tội đá sầu
Lá vàng rơi rụng chân cầu gió đưa...
Xuân về lòng cứ tuôn mưa
Cơn giông bão tố ngọn dưà cuồng điên

Yêu nhiều khổ hận muộn phiền
Vùi sâu kỷ niệm triền miên dập vùi
Gốc si níu kéo ngậm ngùi
Nhạt nhoà sương nhỏ sụt sùi chưá chan...

Sinh ra trong cõi nhân gian
Không duyên hết nợ thở than làm gì?
Tàn y xếp lại chút vì
Mịt mù hương khói đầm đià khăn tang...

Tủi thân số phận trái ngang
Khối hờn căm giận bẽ bàng cố nhân
Tình câm băng giá hoang tàn
Âm u huyệt mộ trăng ngàn mờ soi...

Mong manh bồ liễu chơi vơi
Ở nơi đất khách xa xôi biển trời
Rã rời lệ nhỏ tim côi
Cuộc tình không đoạn khứ hồi thê lương...

Thủy chung dòng nước sông Tương
Bọt bèo trôi nổi vô thường anh ơi!
Tình yêu tuy đã chết rồi
Dư âm mờ ảo chao ôi não nùng...!

13.12.2012 Lu Hà



Đâu Thể Nào Ngờ

Sự đời đâu thể nào ngờ
Ba đôi kè cặp bướm đào thắm tươi
Ngẩn ngơ hồ điệp rã rời
Bơ vơ lạc lõng biển trời mênh mông

Lang thang giưã chốn bụi hồng
Linh hồn cô quạnh bốn phương gió luà
Nắng mưa cỏ uá dãi dầu
Từng thu rơi rụng chân cầu lệ rơi!

Ngậm ngùi tủi hận chàng ơi!
Gót sen thất thểu chơi vơi não nề
Nỉ non hẹn ước câu thề
Phong trần cổ luỵ sơn khê bão bùng

Nhớ thương một đấng trai hùng
Chinh nhân dặm thẳm trập trùng biển khơi
Hải âu cánh trắng xa xôi
Sơn hà nặng gánh hỡi người tình quân...

Thư cưu đôi lưá quan quan
Thủy chung đành chịu từng xuân bẽ bàng
Tháng năm duyên nợ dở dang
Má hồng em để lỡ làng phôi phai

Xót xa cành liễu Chương Đài
Chàng nơi quan ải canh dài mưa ngâu
Hoàng hôn bãi biển âu sầu
Bảy người đi dạo khổ đau một người...

thơ viết theo tâm ý cuả Thi Nguyên
21.12.2012 Lu Hà



Ngó Lòng Tơ Vương
tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên

Năm người dạo gót thảnh thơi
Hay mười một cũng bồi hồi ngẩn ngơ
Phân vân chẳng biết dường nào
Hỏi người thục nữ má đào đi đâu?

Kià sao khăn tuột mái đầu
Phất phơ dải luạ chân cầu đợi ai
Thướt tha rặng liều Chương Đài
Trăm năm có biết đoạn dài thanh tân?

Phải đâu tứ cô vô thân
Không nơi nương tưạ trần gian tủi hờn
Xôn xao biển động sóng cồn
Tình xuân ong bướm nụ hôn đầu muà

Hỏi tên thường gọi Lu Hà
Nghe ra rằng huyện Thanh Ba cũng gần
Văn nhân gặp gái hồng quần
Ý tình e thẹn nồng nàn gửi trao...

Anh thư cành ngọc sương trào
Canh khuya vò võ má đào tuyết pha
Rồng mây cùng cảnh xa nhà
Thơ đề lá thắm la đà nôn nao...

Kén chồng câu đối vần thơ
Kiếp sau hẹn gặp bên bờ sông Tương
Phảy tay nét bút tỏ tường
Dẫu lià ngó ý tơ lòng còn vương

Trăm năm hội ngộ bến thương
Thuyền ai lăm ván gia đường tổ tiên
Bài thơ tiền kiếp chẳng quên
Âm vang tiếng vọng Thi Nguyên Lu Hà...

21.12.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét