Ngày Tháng Ghi Nhớ
cảm tác thơ Vũ
Hoàng Chương: Mười Hai Tháng Sáu
Nhà ai trăng sáng
một phương
Nơi đây rượu đắng
canh trường lệ tuôn
Mười hai tháng sáu
đòi cơn
Bóng mây lướt mướt
nỗi buồn trào dâng
Mười năm thôi thế
lỡ làng
Mộng lành tan vỡ dở
dang trăng nguyền
Từ nay Tố nữ thành
tiên
Trần gian Hoàng vẫn
ưu phiền tương tư
Đôi chim rẽ ngả
chân cầu
Khói hương nghi
ngút cỏ sầu mộ bia
Tình ta tan nát
chia lià
Gõ tay phiến đá đầm
đià sương rơi
Học làm Trang Tử
bướm bơi
Bồn ca khúc cổ hát
chơi cuộc đời
Kiều Thu hề Tố em
ơi!
Lòng anh lưả cháy
tơi bời mái Tây
Hò ơ bến nước mây
bay
Mịt mù xa tít đôi
tay điên cuồng
Nghìn thu trọn kiếp
yêu thương
Lá sầu rơi rụng ngập
đường xác xơ
Nai vàng ngơ ngác
cành khô
Chập chờn áo trắng
ảo mờ trăng lên
Nôn nao xao xuyến
mắt huyền
Xừ xang xế xự thuyền
quyên búp ngà
Kiều Thu châu ngọc
nhạt nhoà
Chân trời rốn bể
la đà xa xôi
Hồn anh ngây ngất
chơi vơi
Năm canh trăn trả
bồi hồi bơ vơ
Âm dương cách trở
đôi bờ
Ngậm ngùi hồi tưởng
má đào xuân xanh
Giận hờn ân ái tử
sinh
Thanh mai trúc mã
yến oanh nghẹn ngào!
13.6.2012 Lu Hà
Tình Vương Cát Bụi
Ta nhớ em rừng thu
gọi lá
Lòng thiết tha mưa
gió thương trăng
Mắt buồn thăm thẳm
mây giăng
Trùng dương chiếc
bách lỡ làng biển khơi...
Em vẫn đó xa xôi
cô quạnh
Mỗi đêm về trời lạnh
buồn tênh
Cưả hờ lay động bức
mành
Nghẹn ngào hơi thở
năm canh ngậm sầu...
Rượu chếnh choáng
lòng ta chẳng ấm
Khúc nhạc buồn ảm
đạm phôi phai
Dập dìu tiếng sáo
thiên thai
Hồn thơ lạc lõng
canh dài bơ vơ...
Hãy uống hết mịt
mù năm tháng
Bốn muà qua lạnh
bóng giai nhân
Xa nhau vướng buị
phong trần
Khát khao chua xót
tấm thân lạc loài...
Thế là hết cuộc đời
gió bụi
Bởi yêu đương lỡ
núi hẹn sông
Vu qui pháo nổ đoạn
đường
Trông chi cánh hạc
bi thương phũ phàng...
Ta thầm gọi quê
hương một thuở
Hạc trông trăng
bóng cuả em tôi
Sầu buông mưa vãi
ngang trời
Tà dương khuất núi
tả tơi nỗi niềm...
Bao kỷ niệm đầy
thêm sâu nặng
Những ân tình
duyên dáng khó quên
Hồn còn thổn thức
triền miên
Lòng đau nức nở ưu
phiền xót xa...
Đừng nghi ngại giọt
sầu cay đắng
Lệ vào trong đằng
đẵng vì ai
Trái tim rỉ máu
phôi phai
Thơ còn ai oán tuyền
đài chẳng thôi
Tình đã chết một
thời đắm đuối
Mảnh khăn tang nhức
nhối lòng ta
Phù du trong cõi
ta bà
Bọt bèo tôi nổi cơ
cầu khổ đau!
Chú thích: Thơ cảm
tác từ thơ xướng hoạ cuả Mai Hoài Thu và Thủy Anh Lam:" Vô Vọng..."
18.6.2012 Lu Hà
Em Nhớ Anh Không
cảm tác thơ Cao Kiều
Hoa: Quay Đầu Là Bờ
Em ngồi chải tóc
soi gương
Bâng khuâng cau mặt
tơ vương cõi lòng
Hỏi rằng, có nhớ
anh không?
Hay đang day dứt
xuôi dòng biển khơi...
Tình đang bát ngát
xa xôi
Anh mong trời tối
để ngồi bên em
Nôn nao đợi bóng
trăng thềm
Ngổn ngang tâm tự
nỗi niềm em ơi!
Mong em hãy nói
đôi lời
Trái tim trói chặt
ở nơi chốn nào?
Dật dờ sương khói
bơ vơ
Bao nhiêu uẩn khúc
mịt mờ làn môi...
Phù du bèo bọt rã
rời
Em còn nuối tiếc bồi
hồi làm chi?
Chợ đời bao tiếng
thị phi
Kẻ thua người thắng
chơi vơi biển hồ...
Xông pha giưã chốn
ba đào
Đa tình tự cổ ai
nào biết ai?
Thương em cành liễu
Chương Đài
Côn trùng rên rỉ
canh dài xót xa...
Lòng anh thổn thức
thiết tha
Hồn say ngây ngất
đậm đà trước sau
Em vui mái tóc
hương dầu
Mùi thơm hoa bưởi
nhịp cầu nỉ non...
Chong đèn rèm rủ
đòi cơn
Ôm anh thật chặt lệ
tuôn đôi dòng
Dạt dào đắm đuối
xông hương
Mầm non xanh lá má
hồng thêm xuân...
19.6.2012 Lu Hà
Thơ Tràn Láng Lai
cảm tác thơ
Thimyngọc Huynh
Có nàng tiên nữ xướng
thơ
Để cho kẻ tục ngẩn
ngơ trên bờ
Thuyền tình say
sóng bơ vơ
Đường thi xao xuyến
bồng đào lâng lâng
Nôn nao thi hứng
trào dâng
Bướm ong dìu dặt
thiên đàng là đây
Bồi hồi non nỉ vơi
đầy
Giọt mưa thánh
thót đắm say thiên thần
Năm canh vằng vặc
trăng ngàn
Yến oanh thỏ thẻ
muôn vàn thiết tha
Thiên nhiên hiển lộ
ngọc ngà
Hải âu cồn cát la
đà biển xanh
Gió lay động bức
mành mành
Tiếng gà xao xác
sương thành khói tan
Bâng khuâng giấc mộng
chưá chan
Vầng dương le lói
thơ tràn láng lai
Đêm qua lạc lối
thiên thai
Song Thành Tiểu Ngọc
chương đài cùng ta
Màn huỳnh trướng
phủ đuốc hoa
Nghê thường dạo
khúc bài ca thái hoà
Chia tay sáu nẻo
ta ba
Luân hồi chìm nổi
thiên thu ngậm ngùi
Giai nhân đàn hạc
dập vùi
Gặp nhau mà để sụt
sùi ba sinh
19.6.2012 Lu Hà
Hai Cô Mỹ Nữ
tặng Nguyễn Hải Yến
Tưởng rằng là chị
là em
Hằng Nga thèn thẹn
vương thềm bóng soi
Tóc nâu xoăn sít bồi
hồi
Long lanh ánh mắt
lả lơi xuân tình...
Cây đa giếng nước sân
đình
Nặng lòng truyền
thống chân thành bao la
Hương hoa tài sắc
mặn mà
Hải âu cánh trắng
la đà biển xanh...
Dạt dào ríu rít yến
oanh
Đôi dòng cảm tác bồng
bềnh gần xa
Bâng khuâng tức cảnh
quê nhà
Thuyền ai lấp ló đậm
đà sóng thơ...
Tâm hồn phiêu bạt bơ
vơ
Lênh đênh sóng cả
mịt mờ biển khơi
Nỗi lòng canh cánh
chơi vơi
Xôn xao niềm tục
người ơi, bến bờ...
Thuyền đời mây gió
nhấp nhô
Đắm say ngây ngất
má đào xuân sơn
Hàng hiên thánh
thót đòi cơn
Phòng văn lạnh ngắt
trào tuôn sóng cồn...
Sưởi lòng băng giá
cô đơn
Cung đàn dìu dặt
môi son má hồng
Vẳng nghe một tiếng
tơ đồng
Bỗng đâu hụt hẫng
đôi dòng lệ trôi...
21.6.2012 Lu Hà
Bướm Đậu Chân Rào
Anh đi biền biệt mất
rồi
Để em ở lại bên đời
chơi vơi
Tháng năm thấp thỏm
bồi hồi
Từng đêm thổn thức
mặn mòi bờ môi
Sầu tư mộng tưởng
xa xôi
Khuê phòng hiu hắt
lệ rơi đôi dòng
Ba thu lạnh lẽo
hương nồng
Lòng em băng giá
má hồng héo hon
Ngậm ngùi day dứt
đòi cơn
Khát khao hơi thở
sóng cồn trào tuôn
Trông theo cánh nhạn
u buồn
Mây hồng lãng đãng
linh hồn đắm say
Anh về non nỉ vơi
đầy
Vòng tay ôm ấp đắng
cay tủi sầu
Thương em sương
gió dãi dầu
Mong manh thân liễu
vai gày lẻ loi
Một mình chiếc
bóng đơn côi
Đêm giông bão tố
biển khơi trập trùng
Phũ phàng định mệnh
não nùng
Phấn son bạc bẽo
lưng chừng dở dang
Xót xa duyên phận
bẽ bàng
Tiếng gà eo óc xóm
làng lao xao
Giật mình tỉnh giấc
chiêm bao
Thấy con bướm trắng
bên rào mồng tơi...
Chú thích: Cảm tác
từ thơ xướng hoạ Hương Nguyên & Supa Long: Một Nưả
19.6.2012 Lu Hà
Nhớ Muà Hoa Phượng
cảm tác thơ Trần Minh
Hoà: Nhớ
Muà hoa Phượng sân
trường dạo đó
Chuyện chúng mình
càng nhớ càng thương
Nôn nao đắm đuối
yêu đương
Đôi ta chung một
đoạn đường vấn vương
Em đứng đợi cổng
trường vưà mở
Giọt mưa đầu hai
đưá bên nhau
Chùm me mới hái em
đưa
Nói bao nhiêu cũng
bằng thưà sóng đôi
Sao nhớ thế tuổi đời
con gái
Những năm muà gặt
hái thơm tho
Luá về kĩu kịt đầy
kho
Anh lo gánh luá giọng
hò em ca
Chiều rủ bóng mặn
mà bến nước
Trời biếc xanh mái
tóc thơ bay
Bồng bềnh cơn sóng
đắm say
Thả câu cá lội
trăng đầy nguồn cơn
Giờ lưu lạc trào
tuôn u uẩn
Để cho em lận đận
âu sầu
Biết bao kỷ niệm
ngày xưa
Nhạt nhoà cánh Phượng
bạc màu phôi phai
Hoa Phượng đỏ dãi
dầu mưa nắng
Một chiều quê bảng
lảng mây trôi
Phù du bèo bọt xa
xôi
Tình xa đôi ngả
chơi vơi biển hồ!
21.6.2012 Lu Hà
Mừng Ngày Sinh Nhật
tặng Nguyễn Hải Yến
Chúc mừng cha mẹ
sinh em
Vài ba thập kỷ nỗi
niềm sầu tư
Lang thang dầu dãi
nắng mưa
Chân trời xa lạ
mái đầu héo hon
Mẹ con xao xuyến bồn
chồn
Mây hồng bảng lảng
môi son nụ cười
Ô hay ngủ dậy bồi
hồi
Tìm ai trong mạng
đúng người chiêm bao
Bồng lai tiên cảnh
nôn nao
Đêm qua lạc mộng
xôn xao bướm vàng
Tiên nga quang cảnh
dịu dàng
Đón chào lữ khách
lỡ đàng ghé thăm
Cố hương tiên tổ
Việt Nam
Mà sao lạc lối
tháng năm nhỡ nhàng
Xem ra cô sự muộng
màng
Gặp nhau trong mộng
bẽ bàng ngàn thu
Duyên thiên trong
đám mây mù
Phận đời lưu lạc
ngao du biển hồ
Xuất thần hồi tưởng
thành thơ
Nên chưa nóng vội
gửi vào nhà em
Lâng lâng cảm xúc
êm đềm
Nghe lòng phấn chấn
trăng thềm bóng soi
Sáng nay tỉnh dậy
chơi vơi
Gặp em mới chát
như người trần ai
Bâng khuâng suốt cả
canh dài
Rèm buông trướng
phủ chương đài ngẩn ngơ
Tình xuân chan
chưá lao xao
Canh gà gọi sáng
bơ vơ dập dìu
Phòng văn thoang
thoảng đìu hiu
Mẹ con Hải Yến yêu
kiều thướt tha
Tấm hình mới chụp
hôm qua
Hai cô thiếu nữ đậm
đà nắng lên
Thuận tay gõ bức
hoa tiên
Chúc mừng sinh nhật
viết liền một hơi
Gửi về Tây Đức xa
xôi
An khang hạnh phúc
cuộc đời bình yên
Học hành tiến bộ
làm nên
Bao nhiêu cay đắng
ưu phiền xua tan
Ba sinh giọt lệ
chưá chan
Trùng trùng duyên
khởi ái trần gian luân hồi...
23.6.2012 Lu Hà
Biền
Biệt Trăng Sao
Hỡi
nàng tiên nữ mộng sầu ơi!
Ánh mắt long lanh sáng lạnh đời
Cô đã gieo vào lòng tưởng nhớ
Nghìn thu bàng bạc đoá sao rơi...
Tôi
thấy tình cô buồn thảm lắm
Sinh
ra là chỉ biết yêu thôi
Thướt
tha yểu điệu trang kiều nữ
Duyên
dáng trần ai mộng ngẩn đời...
Tôi
viết tặng cô lời đẹp nhất
Tâm hồn
ngưỡng mộ cuả thi nhân
Tháng
năm tầm tã đời sương gió
Tê
tái chiều thu bóng xế tàn...
Mắt
cô đau đáu tưạ chiêm bao
Loã
xoã tóc mây ngọc hải hồ
Nuối
tiếc thân tôi vàng lá rụng
Ngàn
thu biền biệt ánh trăng sao...
Hồn
tôi chan chưá tình nhân loại
Và cả
cho cô một cõi lòng
Nếu
có tái lai tình chớm nở
Ba
sinh dìu dặt một dòng thương...
Sông
Tương gặp lại bến giang đầu
Ở cõi
dương gian cuộc bể dâu
Đau khổ
sầu tư ngàn vạn kiếp
Quan quan thiên hạ gọi thư cưu...
Chú thích: Bài thơ này viết tặng kỷ niệm Hương Nguyên lúc 3
giờ 29 phút sáng vưà thức dậy.
25.6.2012
Lu Hà
Bao Giờ Thì Thôi
cảm tác thơ H.T.
M. Ngọc: Gió Đông Buồn
Gió đông gợi những
nhớ mong
Em nghe tan nát
trong lòng anh ơi!
Mười hai năm chẵn
qua rồi
Từng đêm lạnh lẽo
xa xôi mịt mù
Thoi đưa thấm
thoát qua mau
Người đâu thấu hiểu
nỗi đau tủi sầu
Từng muà đông gió
dãi dầu
Lá khộ xào xạc uá
màu cỏ xanh
Nưả đêm lay động bức
mành
Bóng đèn thấp thoáng
dáng anh thuở nào
Giật mình thổn thức
như mơ
Nỗi buồn tê tái
bao giờ thì thôi
Đông về hồn lại
chơi vơi
Người xưa ở cuối
chân trời nôn nao
Tình yêu thuở ấy dạt
dào
Thuyền em gãy lái
bến bờ nào đây?
Nỗi niềm u uất đắng
cay
Bao nhiêu kỷ niệm
vơi đầy dễ quên
Tháng ngày tầm tã
triền miên
Hàng hiên tháng
thót muộn phiền tương tư!
Chú thích: Đây là
kiểu đối ý thơ cuả H. T. M. Ngọc chứ không phải hoạ thơ hay chuyển thể
24.6.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét