Gịọt Lệ Trần Ai
Kính thương đại
lão Thinh Quang, cây đại thụ của nền văn học Việt Nam
Mắt hoen lệ nhìn
trời mưa gió
Buổi hoàng hôn lối ngõ điêu tàn
Còn đâu trăng sáng
hương ngàn
Thiếp đi trước nhé
trần gian lạnh lùng
Bậc tiền bối não
nùng rung cảm
Tuổi chín mươi buồn
thảm Thinh Quang
Ân tình hai chữ
tào khang
Chia ly đôi ngả dở
dang đoạn trường
Cầu Thiên Chúa dẫn
đường vĩnh cửu
Dải ngân hà mưa nhỏ
sương sa
Vào ra tựa cửa
bóng tà
Anna biền biệt nhạt
nhòa lệ rơi!
Hàng đại lão sáng
soi muôn thuở
Ánh thiều quang cổ
thụ văn chương
Xuân ca biển cả đại
dương
Hải âu cánh trắng
mênh mông biển trời
Trái tim nóng một
thời quan ải
Tiếng thư cưu ân
ái vợ chồng
Mới đây mà đã khóc
thương
Người đi kẻ ở âm
dương cách vời !
Cõi vĩnh phúc xa xôi
thăm thẳm
Tình bao la mang tấm
thủy chung
Nàng cười mây gió
trập trùng
Đầu ta đã bạc rưng
rưng giọt sầu!
Xin thắp nén hương
lòng phân ưu hiền nội của nhà văn Thinh Quang đã ra đi về nơi nước Chúa.
22.5.2013 Lu Hà
Biển Khơi Giận Hờn
thơ tặng Lan Phương
Ta vẫn đợi thu về
chậm trễ
Sợi nắng vàng ngạo
nghễ trong tim
Cánh rừng rạo rực
tiếng chim
Mùa hè hoa phượng
đắm chìm biển sâu
Cất tiếng hát ve sầu
rưng rức
Của một thời lạc
bước trần ai
Trải bao thập kỷ u
hoài
Nghẹn ngào nuối tiếc
canh dài thở than
Ôi xao xuyến chứa
chan hòn ngọc
Sóng viễn đông xào
xạc bướm hoa
Hai mùa mưa nắng
hiền hòa
Phố phường sầm uất
nhạt nhòa lệ rơi!
Thương con ốc chơi
vơi biển cả
Nương náu mình chiếc
vỏ rong rêu
Hoàng hôn ảm đạm
tiêu điều
Linh hồn áo trắng
liêu xiêu gío lùa
Chẳng đợi đến chiều
thu lá đổ
Trút ưu phiền cổ độ
trăng soi
Dương cầm thánh
thót đơn côi
Chuông chùa văng vẳng
biển khơi giận hờn
Mong chi nữa nụ
hôn đằm thắm
Bóng chinh nhân dặm
thẳm xa xôi
Tình quân bể khổ
luân hồi
Bọt bèo trôi nổi
kiếp đời phù du!
18.5.2013 Lu Hà
Thuở Tôi Mười Chín
Thuở tôi mười chín
tuổi xuân
Tình yêu khờ dại lệ
tràn bờ mi
Hai mươi năm nhớ
thầm thì
Yến oanh khúc
khích rầm rì suối thơ
Người đi xây dựng
ước mơ
Bỏ tôi ở lại bơ vơ
chân cầu
Xa xôi vực thẳm
non sầu
Trái tim hiu quạnh
bể dâu đoạn trường
Thu ba gió cuốn tơ
hồng
Lênh đênh biển cả
tha phương tủi buồn
Bão giông dồn dập
mưa tuôn
Ngẩn ngơ trước cảnh
nước non thiên bồng
Xứ người xuôi ngược
bụi đường
Tâm tư như kẻ điên
cuồng dở dang
Tuồng đời ngao
ngán bẽ bàng
Cùng đàn con dại
mưa giăng lối mòn
Nuối thương vương vấn môi son
Tương lại mù mịt
biển cồn sóng dâng
Trúc mai xào xạc
lâng lâng
Bướm hoa hoài vọng
lang thang bến nào?
Ngỡ tình thơm ngát
dạt dào
Thắt lưng dải yếm
má đào qua sông
Nào ngờ thuyền đắm mù sương
Để tôi khắc khoải
từng chương thơ sầu!
cảm xúc khi đọc
thơ Thimymgoc Huynh: Lời Tâm Sự
23.5.2013 Lu Hà
Vớt Vát Chút Tình Còm
Ngỡ tình chết đuối
từ lâu
Chân cầu rêu mọc bỗng
đâu không ngờ
Hồn còn bám chặt đến
giờ
Làm tôi chạnh nhớ
ngày nào mới quen
Giận hờn đâu nữa
mà ghen
Mắt hoen khô giọt
ưu phiền xót xa
Lặng thinh cuối buổi
chiều tà
Kể từ ngày đó
trăng ngà đầu non
Hay người còn muốn
quấy dầy
Nửa không nửa muốn
nhân ngày sinh tôi ?
Thôi thì xem chuyện
đã rồi
Dấu chàm trót dính
trả lời sao đây…?
Chuỗi ngày thổn thức
đắng cay
Men tình vớt lại
còn say nỗi gì ?
Ái ân bèo bọt lâm
ly
Ngậm ngùi chua
chát lầm lỳ đòi yêu…
Tim côi băng giá
tiêu điều
Vấn vương hòn đá
liêu xiêu chút lòng
Ai còn thương phận
má hồng
Thực tâm nghĩ lại
đoạn trường trần ai
Hỏi thăm rặng liễu
chương đài
Nhớ nhung hương nhụy
thêm dài tuổi xuân
Bướm ong dìu dặt
chứa chan
Đêm tàn sương nguyệt
trăng ngàn mờ soi…!
Xúc cảm sau khi đọc
thơ Thimyngoc Huynh: Ngỡ Tình Đã Chết
23.5.2013 Lu Hà
Đoạn Trường Hồi Tưởng
Tôi viết lại bài
thơ dang dở
Của một thời hoa nở
xuân tươi
Triều dâng lộng
gío biển khơi
Cửa lòng rộng mở
tưởng đời an vui
Cơn giông tố chôn
vùi tất cả
Nỗi sầu tư đầy đọa
tim côi
Thuyền tình rách
nát tả tơi
Tà dương khuất
bóng chơi vơi cuối trời
Quên hay nhớ quãng
đời dĩ vãng
Buổi chiều vương
lãng đãng mây trôi
Yến oanh ríu rít
chung đôi
Giờ đây ủ rũ xa
xôi nhấm buồn
Đêm thanh vắng
trào cơn sóng vỗ
Vẳng bên tai nức nở
cơn say
Mảnh đời cô phụ
tháng ngày
Đoạn trường than
thở đắng cay phũ phàng
Thân phù thể bẽ
bàng trắc trở
Phận hồng nhan sao
nỡ trắng vôi
Bạc tình hóa đá trời
ơi!
Hương thừa Tô Thị
người ơi mất rồi
Tim gía lạnh ghé
chơi có đọc
Giọng thơ buồn tủi
cực xót xa
Gắp nhau sông nước
quê nhà
Hoàng hôn ảm đạm
trăng ngà mờ soi…!
cảm xúc khi đọc
thơ Thimyngoc Huynh: Hoài Niệm
24.5.2013 Lu Hà
Dự Lễ Vu Quy Thay
Bạn
chuyển thể thơ
Phan Hòa: “Thằng Hùng “
Ngã gục xuống tàn
quân xối xả
Đạn tiểu liên ở
ngã ba biên
Ba thằng giết được
mười tên
Hùng đi để được
Hòa- Kiên vẹn tuyền
Mang xác nó về bên
tiểu đội
Đám lễ tan tức tưởi
sương chiều
Chôn theo giấy bút
hoa điều
Huyệt sâu mà viết
thơ yêu tình mày
Người yêu nó ở
ngay Bình Định
Thành Quy Nhơn đời
lính nhớ thương
Cham Pa thơm ngát
mùi hương
Cái tên đẹp nhất
đêm đông chập chờn…
Hôm lên chốt nó buồn
rười rượi
Người tình nương rẽ
lối sang ngang
Tháng mười trăng lạnh
ngỡ ngàng
Phải về cho kịp tiễn
nàng qua sông
Lỡ xem lễ pháo hồng
hạnh phúc
Thôi thì mày cô độc
làm ma
Biên thùy hoa bướm
Hằng Nga
Còn tao thay mặt đến
nhà viếng thăm
Thư viết vội âm thầm
sao tỏ
Chị Thiên Hương
đâu đó có hay
Nỗi niềm chua chát
đắng cay
Của người quá cố tỏ bầy bằng thơ
Tôi tranh thủ xe
đò lục tỉnh
Lễ vu quy bạn lính
qua đời
Chắc rằng chị cũng
ngỏ lời
Mời tôi tới dự
thay người tình xưa!
28.5.2013 Lu Hà
Gío Xuân Hy Vọng
cảm tác thơ Liên
Lưu: Buồn Đêm Thu…!
Trăng thu rụng
sương rơi lã chã
Nhớ thương ai mà
khổ thẫn thờ
Liễu buông xõa tóc
bên bờ
Khuân vàng đầy đặn
đáy hồ nước trong
Nước xanh biếc vấn
vương tư lự
Thấy lòng mình lạnh
gía bơ vơ
Xót xa thương một
con đò
U hoài chờ đợi mịt
mờ bi ai
Bóng hun hút trần
ai vạn lối
Bỏ lại ta trăm mối
tơ vò
Đắng cay lặn lội
thân cò
Một hai sớm tối bơ
phờ kiếm ăn
Người bến bắc gian
nan vất vả
Kẻ bờ nam tất tả
ngược xuôi
Xa xôi cánh nhạn
chân trời
Lam chiều khói phủ
chơi vơi ngậm hờn
Đời có biết từng
cơn sóng vỗ
Bến sầu hoang vò
võ cô đơn
Lòng tôi đau đáu bồn
chồn
Gío xuân trở lại
đòi cơn mặn nồng
Vẫn hy vọng than hồng
bếp lửa
Ta lại cùng chan
chứa bên nhau
Nắm tay dầu dãi
mái đầu
Đào ao thả cá vườn
rau luống cà.
29.5.2013 Lu Hà
Em Là Biển Cả Yêu
Thương
cảm tác khi đọc
thơ Phan Hòa: Sao Không Thể Ví Em Là Biển…?
Não nùng gío biển
chiều nay
Vi vu thổn thức đắng
cay nghẹn ngào
Dập dờn sóng vỗ xô
bờ
Thuở như môi tím
ngẩn ngơ buổi đầu…
Ai đo sông biển
nông sâu
Lòng em chan chứa
giọt sầu tuôn rơi!
Thuyền tình lướt
sóng ra khơi
Thác ghềnh bão táp
xa xôi cuối trời
Chòm mây cánh hạc
sóng đôi
Chân anh cát trắng
rã rời tả tơi
Biển xanh ngan
ngát bồi hồi
Ru hồn con gái đôi
mươi má hồng
Lẽ nào biển cũng
yêu đương
Khổ đau bọt trắng
vấn vương u hoài
Lênh đênh trong cõi
trần ai
Có còn nhớ rặng
chương đài tóc buông
Bướm ong dìu dặt
hương nồng
Chùm hoa điên điển
ven đường đê quai
Mê man bờ cát sóng
xoài
Hải âu rũ cánh bi
ai giận hờn
Ái ân sóng biển
đòi cơn
Đắm chìm khoái lạc
nụ hôn dịu dàng
Chao ôi, biển đẹp
nhẹ nhàng
Tình yêu vời vợi
thiên đàng em ơi!
29.5.2013 Lu Hà
Dặm Ngàn Biển Khơi
tặng Huỳnh Thục Vi
Bông dã quỳ xinh
tươi mơn mởn
Đóa hồng trần bề bộn
giang sơn
Vẳng nghe sóng vỗ
nguồn cơn
Ngàn năm đất Việt
lệ tuôn đôi hàng
Hồn sông núi chói
chang Hồng Lạc
Không gặp thời thế
cuộc đảo điên
Tài năng bản tính
tự nhiên
Cần chi bằng cấp
bon chen cửa quyền
Văn chính luận thảo
liền một mạch
Có trước sau thư
bách cửu gia
Làu thông sáng suốt
mọi nhà
Hiếm thay dân tộc
sơn hà Việt Nam
Hỡi tổ quốc tháng
năm đày đọa
Nước non mình thảm
họa xót xa
Công hàm bán trọn
Hoàng Sa
Trường Sa giặc chiếm
nước nhà diệt vong
Thần vệ nữ tình
thương nhân thế
Đẹp vô cùng mỹ lệ
thi văn
Bồi hồi lòng dạ chứa
chan
Xôn xao hòn ngọc dặm ngàn biển khơi
Cho anh được tỏ lời
thống thiết
Tới người em da diết
mến yêu
Thướt tha yểu điệu Vân Kiều
Huyền sương bến mộng
mỹ miều thiên thu!
cảm tác từ bức ảnh
Huỳnh Thục Vi hái hoa dã qùy
29.5.2013 Lu
Hà
Gửi Người Em Gái
Quê Hương
Dòng sông chảy
trong tôi mát rượi
Những chiều tà đắm
đuối ca dao
Thoảng mùi chanh
bưởi ngạt ngào
Thấm vào da thịt
thanh tao dạt dào
Tôi yêu lắm suối
đào róc rách
Điệu thanh trầm dạo
cảnh đam mê
Thướt tha hồn đợi
đêm về
Lâng lâng tràn ngập
gío hè thoảng bay
Mái tóc xanh làn
mây lõa xõa
Trên nương đồi
thơm ngát hương chè
Trõng tre kẽo kẹt
đầu hè
Ve sầu hoan hỉ ai
che trái đào
Em hồi hộp chải
vào trong gío
Má hồng thơm hương
xạ ngất ngây
Ngỡ ngàng ong bướm
từng bầy
Chao ôi thèm quá
nước mây non đèo
Gáo múc nước xóm
nghèo trong vắt
Đám lục bình san
sát bên nhau
Bông sen hoa súng
một màu
Hồ ao Nam Việt dãi
dầu nắng mưa
Nghe tiếng hát
hàng dừa lơi lả
Trọn lời thề gìn
giữ tương lai
Cho dù tóc bạc
phôi phai
Nay đây mai đó đời
trai hẹn về
Tôi đi khắp sơn
khê vạn ngả
Cuộc chiến chinh
khói lửa tang thương
Quyết tâm bảo vệ quê
hương
Nôn nao tiếng gọi
vấn vương u hoài!
cảm xúc khi đọc
thơ lục bát của Phan Hòa: Hương Tóc
30.5.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét