Bóng Ngọ Sầu Vương
cảm tác thơ Phạm
Thiên Thư: Ngày Xưa Hoàng Thị
Ngày xưa tan học
Ngọ về
Đường xanh nho nhỏ
làng quê thuở nào
Bây giờ em ở nơi
nao
Lòng anh lại nhớ
nghẹn ngào xa xôi...
Cuộc đời bụi đỏ
chơi vơi
Dấu chân hai đứa một
thời cát pha
Mười năm sóng vỗ
nhạt nhòa
Hàng cây phượng vĩ
chan hòa nắng mưa
Chim non dấu mỏ
như xưa
Xôn xao rặng liễu
trúc đưa gió đùa
Lời đầu ngỏ ý hay
chưa
Thẹn thùng vào lớp
say xưa ngại ngùng
Hôm nay trở lại
rưng rưng
Giọt sương trĩu lá
tưng bừng bướm hoa
Mặt trời gác núi
bóng tà
Hoàng hôn soi dấu
trăng ngà lửng lơ
Suối ngâm trong vắt
hững hờ
Chân cầu cá lội mơ
hồ lá bay
Phong trần bao nối
đắng cay
Hàng cây lã chã đọa
đầy mưa rơi!
Ai mang bụi đỏ đi
rồi
Chuông chùa thoang
thoảng nửa vời em ơi!
Con thuyền tình ái
ra khơi
Phù du bèo bọt ngược
xuôi bến nào?
20.7.2013 Lu Hà
Tình Vương Lối Mộng
viết tặng ba cô
Kim, Hồng, Linh
Ngày xưa ấy đường
mưa nho nhỏ
Tan trường về lối
ngõ thiết tha
Vành khuyên dấu mỏ
bóng tà
Hoa vàng dưới cội
ngọc ngà dáng em
Trời gác núi êm đềm
tùng bách
Áo trằng dài nguyệt
bạch đang lên
Long lanh ánh mắt
dịu hiền
Liễu buông lõa xõa
hồn nhiên hoa cười
Có những buổi bồi
hồi theo gót
Sợi nắng tàn nhỏ
giọt bâng khuâng
Cuối đường hương
thắm nhẹ nhàng
Hoàng hôn lau lách
lâng lâng Ngọ buồn
Vương làn tóc hoa
thuôn bờ suối
Lời ngỏ đầu đắm đuối
xa xôi
Thẹn thùng e ấp nụ
cười
Rưng rưng chỉ thấy
mây trời chuyển rung
Ngày sau đó ngại
ngùng vào lớp
Tôi cúi đầu nơm nớp
lo xa
Trên đường hai đứa
về nhà
Chùm hoa trao vội
bảo là ý thơ
Ép vào sổ dạt dào
biển nhớ
Sóng tình dâng phượng
nở hoa rơi
Thế rồi mỗi đứa mỗi
nơi
Tình tan trên bến
rã rời cát pha
Tôi cứ tưởng phai
màu hoa cỏ
Con đường làng cổ
độ trăng soi
Mười năm lại thấy
hoa cười
Hương gây mùi nhớ
là người năm xưa
Màu hoa tím nhạt nhòa
sương gió
Dấu chân mòn lá đổ
vàng thu
Cuộc đời xáo động
bể dâu
Biết bao thay đổi
dãi dầu nắng mưa
Chùm hoa đỏ cũng vừa
chớm nở
Tay nâng niu mà nhớ
mà thương
Quẩn quanh trên một
đoạn đường
Ngẩn ngơ cõi mộng
tình trường chiêm bao
Dáng nho nhỏ nôn
nao ngây ngất
Dấu bụi hồng tất bật
ngược xuôi
Mưu sinh cuộc sống
em ơi!
Lòng tôi đau xót
chơi vơi tình sầu!
cảm tác từ thơ Phạm
Thiên Thư: Ngày Xưa Hoàng Thị
20.7.2013 Lu Hà
Dám Chắc Tình Yêu
Vĩnh Cửu
viết tặng Trà Hoa
Nữ
Ai dám chắc tình
yêu vĩnh cửu
Thì thế gian chẳng
có hôm nay
Sinh ra phải chịu
đắng cay
Trăm năm lỡ hẹn
tháng ngày héo hon
Cơn sóng hận biển
cồn giông tố
Hải tang điền ảo
não nương dâu
Ngày mai còn sống
bên nhau
Là duyên hay nợ
mái đầu phong sương
Mưa ảm đạm nhạt
nhòa biển cả
Để nghìn thu chan
chứa u hoài
Hôn bờ cát trắng
trải dài
Thủy triều dào dạt
trần ai não nùng
Em đâu dám hẹn
cùng mây gió
Rằng yêu anh trọn
cả cuộc đời
Tương lai mù mịt
sương rơi
Lênh đênh sóng vỗ
biển khơi trập trùng
Tình em đó bập
bùng ngọn lửa
Thiêu trái tim bắng
giá giận hờn
Yêu anh rạo rực
tâm hồn
Mà sao chưa đủ từng
cơn mặn nồng
Đường trắc trở vừng
đông lấp ló
Dặm trường đình nở
nụ khai hoa
Đói no sáng tối
chan hòa
Trán nhăn tư lự
dãi nắng mưa dãi dầu.
cảm tác khi đọc
bài: Chẳng Hứa
18.7.2013 Lu Hà
Hoa Lòng Nở Muộn
tặng Trà Hoa Nữ
Tình vạn dặm thơ
không bến đậu
Thuyền trăng mơ
chan chứa u hoài
Nhớ nhung nức nở
thở dài
Hàng cây phượng vĩ
canh dài liễu buông
Dù cách biệt mênh
mông biển cả
Trái tinh cầu băng
giá thương đau
Bởi đời đâu dễ gần
nhau
Từng cơn vọng tưởng
giang đầu nỉ non
Con cuốc gọi bồn
chồn ray rứt
Tiếng ve sầu hun
hút người ơi!
Không gian ảo não
xa xôi
Xuân thu lá rung
chơi vơi nỗi niềm
Hoàng hôn xuồng
bên thềm trăng tỏ
Em nhớ anh lệ nhỏ
má hồng
Nghẹn ngào từng giọt
vào trong
Bi ai uẩn khúc đoạn
trường xót xa
Dòng xuôi ngược ta
bà tủi hận
Gánh mưu sinh lận
đận dỗi hờn
Ngẩng đầu sống cố
gắng hơn
Tình yêu bi lụy
vương buồn thế gian
Đêm trằn trọc giai
nhân tùy bút
Gió heo may thấm ướt
gối sầu
Bờ ao giếng nước
cây cầu
Dế giun đàn hạc rặng
bầu sương rơi!
cảm tác khi đọc
bài: Tình Yêu Thầm Lặng
19.7.2013 Lu Hà
Các Cô Nam Kỳ Xinh
Các cô Nam Kỳ xinh
Giọng nghe mà thỏ
thẻ
Dịu hiền như Đức Mẹ
Cho hồn mây oai
linh
Rằng kìa ai mộng
tình
Trái tim yêu nức nở
Thầm thì trăng cổ
độ
Ngây ngất khắp
hành tinh
Xao xuyến cả thân
hình
Đôi bờ vai nho nhỏ
Sương ngậm gò non
bộ
Lấm tấm ướt cả
mình
Cô là Võ Thị Linh
Du sơn cùng Bích
Thủy
Đất thần kinh Vĩnh
Thụy
Hoàng cung Lê Kim
Anh
Kìa con chim vàng
oanh
Nguyễn thị Hồng
thánh thót
Dưới hàng cây thốt
nốt
Chan chứa vòm trời
xanh
Ong bướm vờn trên
cành
Có một người hổn hển
Ngắt chùm hoa điên
điển
Nôn nao má hồng
xinh!
Các cô là minh
tinh
Văn chương chống đối
cộng
Uất hận cơn sóng động
Ôi! Miền Nam cộng
hòa
Đau thương lệ nhạt
nhòa
Tồ quốc còn hay mất
Xót xa lòng của đất
Nức nở hồn Trưng
Vương!
Non nước buồn thê
lưong
Bao linh hồn tức
tưởi
Biễn Đông nghe tiếng
gọi
Âu Cơ Lạc Long
Quân!
viết tặng 4 cô:
Anh, Hồng, Thủy, Linh
22.7.2013 Lu Hà
Chuyện Tình Núi
Đôi
Bảy năm về trước
cho hay
Em mười bảy tuổi
hương say dịu dàng
Đoài Đông Xuân Dục
hai làng
Đôi mươi trai
tráng anh sang thăm nàng
Lồi ta đi giữa hai
hàng
Núi Đôi khéo thế
như chàng với em
Bỗng đâu giặc tới
mùa chiêm
Ngõ chùa cháy đỏ nỗi
niềm thương đau
Ngỏ lời lỗi hẹn
tình đầu
Mất tin từ đó úa sầu
nắng mưa
Anh vào bộ đội gió
đưa
Thuộc vùng Đông Bắc
lưa thưa bóng người
Đợi người Xuân Dục
Núi Đôi
Dân công qua lại bồi
hồi hỏi thăm
Quên mình chiến đấu
quanh năm
Bao nhiêu uất hận
hờn căm giặc thù
Nhớ về đồi cọ
Trung Du
Núi Đôi bốt dựng mịt
mù bến sông
Lệng trên ngừng bắn
theo dòng
Thuyền xuôi đi tắt
qua đường thênh thang
Đầu ao xét đánh
nghe rằng:
Tin em giặc giết
phũ phàng gốc thông
Tay em bị trói thảm
thương
Nửa đêm đồn Thứa
máu hồng mưa rơi
Phù Linh kẻ chợ
ngược xuôi
Em còn trẻ lắm
xinh tươi nhất làng
Vì sao duyên phận
dở dang
Phòng the chiếc
bóng lỡ làng đợi ai?
Hồn trinh bướm trắng
u hoài
Trái tim chung thủy
tuyền đài chẳng tan
Mẹ cha cảnh ngộ
gian nan
Dìu nhau nhận đất
nghèo nàn gốc cau
Nhà tranh nửa mái
dãi dầu
Hoàng hôn lá rụng mái đầu muối sương
Nét son bia trắng
giữa đồng
Tên em ai viết nở
bông cúc vàng
Núi Đôi hiu hắt bẽ
bàng
Trán nhăn tư lự
hai hàng lệ rơi
Em thành tử sĩ
than ôi!
Hoa trên đỉnh núi
cho người chiến binh!
cảm tác từ thơ Vũ
Cao: Núi Đôi
21.7.2013 Lu Hà
Cô Bắc Kỳ Ơi!
tặng Kim Anh Le
Mắt tròn lóng lánh
búp bê
Cô nhìn xao xuyến
si mê Bắc Kỳ
Vái trời cho nỗi
lâm ly
Để tôi vào lớp liệu
bề giấc mơ
Ngồi nghe tâm sự
điệp hồ
Đêm qua chàng bướm
chết khô trên bờ
Cô đem giấy thấm học
trò
Mong cho ráo mực
tình thơ hẹn hò
Sông Hương cá lội
lờ đờ
Ngõ tre xứ đạo má
đào ngẩn ngơ
Dửng dưng cố cứ hững
hờ
Nghe ai kể chuyện
Tây Hồ ngoài kia
Hà Thành giọt lệ đầm
đìa
Mưa rơi tầm tã bên
rià rừng hoang
Khổ đau làng bản
bàng hoàng
Cô say vọng cổ thương
chàng văn nhân
Anh hùng diệt giặc
bạo tàn
Cải lương hát bội
lạc quan yêu đời
Bụi hồng cay đắng
cô ơi!
Tiếng lòng thổn thức
bồi hồi thiết tha
Xin cô ôm cánh
thiên nga
Hôn nhau dàn dụa
trăng ngà đang lên
Hồng hào phong cảnh
thần tiên
Bụi vương bướm trắng
thiên nhiên một tòa!
cảm xúc sau khi đọc
thơ Nguyễn Tất Nhiên: Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ
22.7.2013 Lu Hà
Dấu Son Hồng Bụi Đỏ
viết tặng Bichthuy
Ly
Phạm thiên Thư đã
nặng tình cô Ngọ
Để ngày ngay xao
xuyến tuổi đôi mươi
BíchThủy Ly chan
chứa dạ hồi hồi
Tôi xin viết bản
tình ca muôn thuở
Kể dạo ấy trên con
đường nho nhỏ
Tan trường về cánh
bướm mộng trời xanh
Đôi chim non dấu mỏ
hót trên cành
Màu hoa tím hương
bay chờ nguyệt bạch
Nối chân bước dưới
vòm tre ngọc thạch
Vai em nghiêng ôm
cặp sách học trò
Tấm lưng thon say
giấc mộng điệp hồ
Anh ngây ngất gót
dày khua thầm lặng
Rối cuối đoạn thướt
tha màu duyên dáng
Ngắt chùm hoa hổn
hiển muốn em yêu
Ngọ mỉm cười trong
vắt giọt sương chiều
Anh rưng rưng như
mây trời nghẹn lối
Vương bờ tóc suối
reo chưa kịp nói
Lòng ngập ngừng
vào lớp học hôm sau
Em thẹn thùng anh
ngường ngượng cúi đầu
Nghe tim đập rộn
ràng đang cộng hưởng
Đường mưa nhỏ mùa
hoa thơm xao động
Phượng vĩ rơi ta lại
phải xa nhau
Nắm bay tay lưu
luyến đóa mộng đầu
Chân in dấu bỗng
phai màu cát trắng
Vầng trăng khuyết
bao mùa mưa lại nắng
Mười năm qua trở lại
nẻo thôn quê
Có ngờ đâu phong cảnh
bỗng ùa về
Bởi bóng Ngọ ngân
vang miền dĩ vãng
Cơn gió lốc chất
chồng sao cay đắng
Nước non thành cuộc
dâu bể ly tao
Gặp lại em thổn thức
giọng nghẹn ngào
Trong khóe mắt chứa
chan tình thương nhớ
Màu áo trắng
thiêng liêng thành hoài cổ
Mảnh hồn trinh anh
vẫn giữ trong lòng
Nước Hương Giang
mãi mãi chảy chung dòng
Chùa Thiên Mụ Nam
Xương tình thiếu phụ
Anh lại ngắt chùm
hoa màu tím huế
Tìm ngõ xưa quanh quẩn
trúc trong làng
Gót hương sen nghe
em bước nhẹ nhàng
Ai lấy mất dấu son
hồng bụi đỏ!
cảm tác thơ Phạm
thiên Thư: Ngày Xưa Hoàng Thị
21.7.2013 Lu Hà
Cô Bắc Kỳ Xinh
Xinh
viết tặng các cô
Thủy, Linh, Hồng, Anh
Hãy đến đây cho
tôi khỏi nhớ
Cô Bắc Kỳ bé nhỏ
đáng yêu
Gặp hoa vào một buổi
chiều
Xôn xao mai trúc mĩ miều hoàng hôn
Lòng xuân động
sóng cồn biển gọi
Tình yêu ơi đắm đuối
xiết bao
Thuyền nan chấp chới
bến nào
Tim tôi ngây ngất
bướm đào hồn mơ
Cô có biết hay vờ
không biết
Kẻ ôm cây tha thiết
gốc si
Lắng nghe tiếng giục
thầm thì
Mây hồng bảng lảng
rầm rì thông reo
Dấu khắc đậm trong
veo khúc nhạc
Lạch đào nguyên
khoái lạc thiên thai
Tim cô còn có bóng
ai
Để tôi khắc khoải
canh dài bơ vơ
Cô chớ nghĩ mộng hồ
huyễn hoặc
Kẻ tình quân phận
bạc là tôi
Hỏi dò cặn kẽ xa
xôi
Hẳn rằng dối trá nực
cười vô duyên
Oan tối lắm thuyền
quyên thục nữ
Trong đời tôi chưa
ngỏ tình ai
Ngẩn ngơ rặng liễu
chương đài
Dương cầm thánh
thót canh dài ngẩn ngơ
Tôi yêu lắm trăng
thu xứ đạo
Ngõ nhà thờ dáng đỏ
phượng rơi
Thấy cô tôi lại bồi
hồi
Thẫn thờ từng bước
chơi vơi chập chờn
Yêu vội vã bồn chồn
háo hức
Thoảng xạ hương
thơm nức người ơi!
Lòng tôi bát ngát
mây trời
Chân cầu lá rụng
sương rơi mái đầu
Mẹ cha muốn trầu
cau dạm hỏi
Xin cô đừng từ chối
lòng tôi
Thuyền tình bủa lưới
tới nơi
Thương người lăm
ván trọn đời thủy chung!
cảm tác khi đọc
thơ Hoa Lục Bình
22.7.2013 Lu Hà
Dấu Tình Chưa Phai
Trên Đá
Nghe phiến đá đau
thương than thở
Dấu tích còn nức nở
khóc than
Bao hồn trinh nữ
chưa tan
Toàn thân quằn quại
bần thần xác xơ
Mặc sương gió bơ
vơ ngày tháng
Thời gian trôi đằng
đẵng xót xa
Hằn sâu vết nứt
chăng là
Trái tim thỏ ngọc
ác tà vỡ tan
Bao hạnh phúc chứa
chan hoan lạc
Đôi cánh thần tiên
hạc vui vầy
Ôm nhau thổn thức
vơi đầy
Trời già tức giận
đắng cay tủi hờn
Nghe sóng vỗ từng
cơn mộng tưởng
Tình lâm ly xúc động
trần ai
Nghẹn ngào dạo
khúc bi hài
Hồn thơ còn vọng
canh dài sầu đong
Xin hiến tặng tấm
lòng nương tử
Bóng tình quân cổ
độ trăng soi
Tơ vương non nước
nghẹn lời
Dấu yêu khỏa lấp bụi
đời lìa xa
Dẫu có biết ta bà
khổ cực
Phiến đá còn rạo rực
tình xây
Hồng nhan phận bạc
chòm mây
Suơng sa mờ mịt đọa
đầy thế nhân
cảm xúc khi đọc
thơ Vanessa Le: Phiến Đá Sầu
22.7.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét