Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 86



 



Thu Về Phố Cổ
bài thơ này làm để tặng Hoàn

Thu về Hà Nội ánh hồng
Vàng rơi phố cổ theo dòng tơ vương
Tây Hồ khói toả hơi sương
Chuông chuà rung động cõi lòng ngân vang...


Anh ơi! còn có nhớ chăng
Mà nay tình đã dở dang lỡ làng
Muà thơm hương cốm nhẹ nhàng
Đôi ta ngày đó lâng lâng bướm đào

Nhìn em nước mắt nghẹn ngào
Cầm tay lưu luyến bao giờ về đây?
Sự đời bao nỗi đắng cay
Ve sầu phượng rũ tháng ngày chia phôi

Hàng me tình tự bồi hồi
Hồ Gươm hờ hững chơi vơi bóng nàng
Tháp Ruà Thủy Tạ đêm trăng
Tiếng gà xao xác bẽ bàng sương rơi

Mưa ngâu lã chã u hoài
Băn khoăn thổn thức canh dài đêm thâu
Thời gian dầu dãi mái đầu
Trán nhăn tư lự chân cầu thở than

Nhớ thương, thương quá vô vàn
Bao nhiêu kỷ niệm nồng nàn thiết tha
Tràng Tiền Hàng Mã Bắc Qua
Cổ Ngư Bát Cổ nhạt nhoà bi ai

Xót xa rặng liễu Chương Đài
Tàn thu héo uá phôi phai lá vàng
Giận hờn tầm tã mưa giăng
Hơn ba thập kỷ ngỡ ngàng chiêm bao...!

cảm tác từ thơ Mai Hoài Thu: Nhớ Muà Thu Hà Nội
23.11.2012 Lu Hà



Gặp Người Ở Bến Ngân Hà

Chiều dần tối âu sầu da diết
Ai thả hồn tôi một chữ buồn
Không gian lạnh lẽo đòi cơn
Trời rung lá rụng hoàng hôn xứ người...

Thương tóc bạc dù mươi dăm sợi
Hoàng Hạc Lâu Thôi Hiệu năm nao
Bồn chồn tâm dạ cồn cào
Quê nhà biền biệt mịt mờ khói sương...

Mới thoáng nghĩ mà lòng day dứt
Về ngày mai thảm thiết người ơi!
Lại càng ngao ngán chơi vơi
Bóng ai lầm lũi ở nơi cuối trời...

Chòm mây bạc xa xôi phiêu bạt
Chở hồn ta trôi dạt đi đâu?
Lang thang tới bến Ngân Hà
Tìm người xưa cũ xót xa đợi chờ...

Có một kẻ bơ vơ lạc lối
Lại gần ta ướm hỏi đôi lời
Dương trần buồn lắm cô ơi!
Nhân tình thế thái như vôi bạc màu...

Hồn thi sĩ thiên sầu vạn cổ
Hoài Thu không nhớ thuở Lu Hà
Thơ ca xướng hoạ la đà
Chư tiên ủ rũ Hằng Nga tủi hờn...?

cảm tác từ bài thơ  đường cuả Mai Hoài Thu: Buồn
24.11.2012 Lu Hà



Cát Bụi Hồng Trần

Chiều Đà Lạt hương hồn ảm đạm
Em trở về thăm thẳm hang sâu
Sương rơi ướt đẫm mái đầu
Hàng thông gió lộng nương dâu nhạt mờ...

Đồi sim tím nấm mồ cỏ dại
Cánh đồng hoang tê tái lòng em
Vẳng nghe khúc nhạc êm đềm
Dương cầm Thánh lễ từng đêm não nề...

Hồn phiêu lãng bốn bề mưa gió
Có biết chăng thiếu phụ lang thang
Chiều nay câm lặng bẽ bàng
Bước chân nằng nặng dở dang lỡ làng...

Thế là hết thiên đàng mộng tưởng
Cõi trần gian âm hưởng đớn đau
Từng xuân héo uá phiến sầu
Âm dương đôi ngả biết đâu nẻo về...

Nay chẳng được vỗ về an ủi
Một mình em thui thủi anh ơi!
Bao nhiêu ân ái một thời
Tan vào dĩ vãng nưả đời đắm say...

Dòng nước chảy đắng cay biền biệt
Giọt châu sa thống thiết bi ai
Nghẹn ngào thổn thức Chương Đài
Thương cho cành liễu canh dài mưa chan...

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Anh Đi Rồi...
26.11.2012 Lu Hà



Ngày Mai Nếu

Ngày mai nếu trời không đổ nắng
Gió mây buồn lơ lửng hồn ngây
Nưả vầng trăng hết đắm say
Tinh cầu sẽ khóc đắng cay não nùng...

Đời phiêu lãng trập trùng biển cả
Bốn phương trời ảo não em ơi!
Thuyền anh lạc lối chân trời
Thương bờ cát trắng xa xôi đợi chờ...

Chiều gió lộng bên bờ biển vắng
Hàng phong dài bóng dáng xanh xao
Liêu xiêu một dải luạ đào
Mảnh mai tơ liễu nghẹn ngào sầu tư...

Buồn rười rượu tình yêu đắm đuối
Tiếng côn trùng tăm tối màn đêm
Còn đâu trăng sáng vương thềm
Lá thu rơi rụng nỗi niềm chia ly...

Người thứ lữ chai lỳ năm tháng
Chốn phong trần điêu đứng gieo neo
Gian truân lội suối băng đèo
Xông pha cát bụi hiểm nghèo vượt qua

Xa cách em lòng sầu tê tái
Giọt mưa sa suối lệ trào tuôn
Sóng tình dào dạt đòi cơn
Nôn nao thương nhớ mảnh hồn xác xơ...

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Mai Tôi Xa Em
27.11.2012 Lu Hà



Giấc Mơ Hãi Hùng

Chợt nhức nhối tim đau quặn thắt
Không lẽ nào em mất anh chăng?
Muà xuân đứt đoạn lỡ làng
Niềm vui hoa bướm bẽ bàng dở dang...

Anh có thấy khăn tang vải liệm
Nấm mồ sâu kỷ niệm vùi chôn
Yến oanh thôi hết bồn chồn
Mưa sầu gió hận sóng cồn trào dâng...

Đừng nuối tiếc đêm trăng huyền diệu
Hai chúng mình đắm đuối bên nhau
Yêu đương bước trọn nhịp cầu
Thề non hẹn biển mái đầu bạc phơ...

Thế là hết sương mờ quan ải
Rừng hết xanh tê tái lòng em
Còn đâu trăng sáng vương thềm
Mênh mông hiu quạnh nỗi niềm xót xa...

Tình lận đận muà thu lá đổ
Duyên không thành héo uá chia phôi
Anh nơi góc biển chân trời
Trùng dương dặm thẳm rã rời hồn trinh...

Em khóc lóc cuộc tình tan vỡ
Còn chút gì sen ngó ý tơ
Từng đêm ma quỷ dật dờ
Chao ôi sợ quá giấc mơ hãi hùng...!

cảm tác thơ Hồ Nguyên: Không Thể
28.11.2012 Lu Hà



Còn Lành Được Không...?

Bởi số phận theo dòng nghiệt ngã
Cuốn phăng em muôn ngả trần gian
Bụi đời vướng bám đầy thân
Mắt em đẫm lệ phân vân ngại ngùng...

Em nằm đó thẹn thùng son phấn
Mắt thâm quầng tủi hận xót xa
Từng đêm quằn quại nhạt nhoà
Đoạ đầy ngang trái khổ đau oán thù...

Lũ chúng nó đầu trâu mặt ngưạ
Lắm bạc tiền sa đoạ ăn chơi
Tìm nơi trăng gió xả hơi
Nhà sư chính khách lả lơi gợi tình

Bầy thoái hoá bất minh bạc bẽo
Lường gạt nhau chèo néo bê tha
Rượu chè cờ bạc canh thâu
Tai ương bệnh tật nát nhàu thân em

Cuộc môi giới dày thêm nghiệp chướng
Biết làm sao cay đắng lắm anh
Thuyền tình lưới rách tan tành
Cá không bắt được vá lành được không?

Em chan chưá văn chương đức hạnh
Vẫn giữ lòng kiêu hãnh tiền nhân
Dẫu rằng còn lắm gian truân
Hồn trinh thanh kiết muôn vàn thiết tha...!

cảm tác thơ Hồ Nguyên: Thân Em
28.11.2012 Lu Hà



Mảnh Sầu Đơn Chiếc

Đêm trở lạnh mảnh sầu đơn chiếc
Hồn ơi hồn, lạc bước nguyệt tà
Căn nhà hoang vắng sương sa
Cuộc tình nức nở làn da tím hằn...

Thì anh hỡi băn khoăn chi nưã
Giờ riêng em cam chịu đau thương
Hàng hiên lã chã thê lương
Óc tim tan rưã vấn vương sợi buồn...

Đừng gian dối trào cơn da diết
Yêu vụng về tha thiết một người
Núi này biển nọ chơi vơi
Mặn nồng sao nỡ xa xôi biển mờ...

Kể từ đó đôi bờ cách trở
Anh đi rồi ảo não trăng soi
Trập trùng sóng vỗ biển khơi
Đêm dài tủi hận tả tơi rã rời...

Đời giông tố mưa rơi tầm tã
Trái tim sầu đày đoạ canh thâu
Lẻ loi một bóng đèn dầu
Chao ôi lạnh quá gối nhàu lệ chan...

Buồn u tối  muôn vàn thê thảm
Một mình em ảm đạm anh ơi!
Vì sao nông nỗi lẻ loi
Côn trùng rên rỉ bờ bôi héo dần...

Em chán nản điêu tàn thống thiết
Tháng năm hoài giá buốt làm sao?
Trong lòng đau xót cấu cào
Đông về sương trắng gió gào vực sâu...!

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Nỗi Sầu Còn Lại
2.12.2012 Lu Hà



Phật Độ Tâm Thành

Nghe tiếng nhạc như ru như khóc
Giưã canh trường thức giấc nhớ người
Bàng hoàng bơi ngược dòng đời
Trái tim thổn thức chân trời mù sa...

Thấm ướt gối nhạt nhoà lệ nhỏ
Hồn chơi vơi tầm tã mưa rơi
Ngẩn ngơ vàng đá một thời
Chôn vùi dĩ vãng vòng đời hư không...

Tình ảo mộng cuồng giông bão tố
Sóng biển đời một thuở lao đao
Lòng còn say đắm khát khao
Ôm sầu khổ não chiêm bao phận người...

Ôi hệ lụy gieo đời dâu bể
Hết hoàng hôn rồi lại hôn hoàng
Vẳng nghe tiềm thức hồi chuông
Bụi hồng giã biệt nhẹ lòng trần căn...

Quên tất cả nợ nần bao kiếp
Áo đạo tràng bước tiếp đường tu
Hững hờ bèo bọt phù du
Cam lồ suối mát trầm tư tịnh lòng...

Vượt tam giới mênh mông Phật độ
Qua sông Hà giác ngộ nhẹ tênh
Âm thanh lắng đọng tâm sanh
Thuyền tình bể ái tan tành khói mây...

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Cầu Xin
28.11.2012 Lu Hà



Vườn Thơ Facebook
cảm tác thơ Hoà Đàm: Lạc Lối Chiều Nay

Em ngây ngất tóc tơ cỏ rối
Vườn thơ say biết lối nào ra
Hoàng hôn bảng lảng bóng tà
Ngàn sao lấp lánh Hằng Nga mỉm cười...

Người ở chốn chân trời xa thẳm
Chị Hằng ơi! Đằm thắm xiết bao
Nhớ chàng Lý Bạch năm nao
Vì ai mà phải ôm bầu thiên thu...?

Hồn thi sĩ vi vu chữ thổi
Tả miệt mài đắm đuối mê say
Nỉ non giọt lệ vơi đầy
Bọt bèo trôi nổi đắng cay tủi hờn...

Facebook bồn chồn thổn thức
Suốt đêm dài náo nức tình ơi!
Bướm ong dìu dặt lả lơi
Kim bôi hợp cẩn xa xôi mặn nồng...

Có những lúc thơ cuồng phẫn nộ
Những bất công thế sự đảo điên
Đạo văn nhầy nhuạ bon chen
Hư danh trường ảo triền miên hãi hùng...!

Em buồn lắm não nùng day dứt
Nổi u sầu thống thiết bi ai
Bóng ma dồn đuổi nhau hoài
Oán hờn ngùn ngụt tuyền đài chẳng tan...!

4.12.2012 Lu Hà



Hồn Về Đêm Mưa Gió Bấc

Từng đêm trở lại đi anh
Nỗi niềm tê tái như cành phù dung
Hồn say ân ái vô cùng
Tim ngoan đừng ngại trập trùng biển khơi...

Đường xa dù dẫu tàn hơi
Đê mê ngây ngất một thời xa xôi
Chua cay tan vỡ mất rồi
Tình yêu trái đắng chơi vơi não nùng...

Đêm mưa gió bấc lạnh lùng
Vết thương quằn quại tận cùng khổ đau
Tháng ngày dầu dãi mái đầu
Sương rơi đầu ngõ chân cầu lá rơi...

Tàn phai tóc rối tả tơi
Vật vờ ảo tưởng xa vời anh ơi!
Thiên đàng tìm lại bờ môi
Ôm em thật chặt lả lơi đi nào...

Nưả đêm nghe tiếng gọi đò
Phòng không giá lạnh đợi chờ riêng Thu
Mênh mông sóng vỗ mịt mù
Nhớ anh nức nở vi vu gió luà

Lắng nghe giọt nước lưa thưa
Hàng hiên lã chã cũng vưà sang canh
Phập phồng rung động bức mành
Mơ màng thấp thoáng bóng anh vội vàng...

Cuộc say dang dở lỡ làng
Tình em chưa thoả bẽ bàng ra đi
Mắt mờ hoen lệ bờ mi
Cuồng điên khao khát rầm rì thông reo...!

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Tan Vỡ...
4.12.2012 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét