Hồn Thơ Thiếu Nữ
tặng nữ thi sĩ Thi
Nguyên
Lời cuả muội muôn
vàn tình tứ
Hồn thơ bay chan
chưá thanh cao
Xa quê từ thuở ấu
thơ
Bôn ba trăm nẻo má
đào gót son
Ơn Thiên Chuá biển
cồn sóng lướt
Trái tim hồng chẳng
chút hờn căm
Hoa xuân đất khách
nảy mầm
Ân tình hai chữ Việt
Nam vẫn còn
Nuôi khôn lớn chín
năm thơ dại
Người Việt ta vui
vẻ ôn tồn
Nguyễn Du thi bá
chí tôn
Văn thơ để lại lệ
tuôn mấy hàng
Cũng là bởi vấn
vương nghiệp bút
Từ kiếp nào tha
thiết chẳng hay
Trải bao tao loạn
đắng cay
Hôm nay thoả mãn
mà say lòng người
Từ hải ngoại xa
xôi ngàn dặm
Lại gặp nhau đằm
thắm xiết bao
Văn nhân thi sĩ
nghẹn ngào
Năm châu bốn biền
dạt dào anh em
Trồi hoa nở nỗi niềm
xúc cảm
Trái tinh cầu thấm
đẫm tình người
Lạc Hồng giải giác
khắp nơi
Tinh thần dân tộc
bồi hồi Thi Nguyên!
30.11.2011 Lu Hà
Trăng Tình Gió Bay
cảm tác thơ Mai
Hoài Thu: Khép Cổng
Sáng nay ngủ dậy
như mơ
Thướt tha bóng liễu
đi vào đi ra
Hẳn rằng nàng lại
nhớ ta
Hai bên hàng xóm
la đà trời mây...
Đôi ta cùng lưá bạn
bầy
Thân nhau từ thuở
tháng ngày ấu thơ
Từ khi lớn trái hồng
đào
Cha nàng xây bức
tường rào cản ngăn
Duyên thiên định mệnh
nhân gian
Biết bao lận đận
muôn vàn khổ đau
Bây giờ đã cuối
muà thu
Lá rơi xào xạc
chân cầu người ơi!
Mưa phùn gió bấc tả
tơi
Cưả rèm buông xuống
lệ rơi mấy hàng
Muà xuân năm ngoái
rộn ràng
Bướm ong khao khát
lòng nàng nôn nao
Bồn chồn phải biết
làm sao?
Hay ta phá cổng
xông vào với em
Cùng nhau dạo khúc
êm đềm
Hồn thơ vi vút từng
đêm dạt dào
Trải bao năm tháng
đợi chờ
Buồng cau mấy trái
lá trầu uá xanh
Cha còn kén cá chọn
canh
Lỡ làng đôi lưá
trăng tình gió bay...
28.11.2011 Lu Hà
Tình Xa Nhung Nhớ
cảm tác thơ Mai
Hoa: Người Tình Nhỏ
Tình xa nhớ em đừng
bi lụy
Hẹn gặp nhau ân ái
như xưa
Trần gian dặm nẻo
đường xa
Đi tìm lẽ sống ta
bà khổ đau
Đất trời rộng sóng
gào biển cả
Vững tay chèo tầm
tã mưa rơi
Thuyền tình lưu lạc
xa khơi
Mười chờ chín đợi ở
nơi xứ nào?
Em hãy nói tình
yêu tha thiết
Để lòng anh da diết
nhớ em
Từng đêm ngóng đợi
bên thềm
Trăng vàng toả
sáng êm đềm sương thu
Trỗi khúc nhạc mờ
mờ huyền ảo
Cưả thiên đàng tiếp
ngự thần tiên
Đưa em dạo cảnh ba
miền
Vượt qua tam giới
ưu phiền xua tan...
Cùng lội ngược
không gian lai khứ
Dìu nhau bơi phụng
sự nhân sinh
Tình ta khăng khít
bóng hình
Tuy hai là một
chúng mình với nhau
Cuộc dâu bể mịt mù
nhỏ lệ
Vẫn đồng tâm lặng
lẽ đi qua
Mênh mông sáu nẻo
ta bà
Xót xa tuyệt vọng
nhạt nhoà tim đau
Bao kỷ niệm xa xưa
vùi lấp
Hãy xới tung trải
khắp nhân gian
Thương em khắc khoải
lệ tràn
Người tình bé nhỏ
muôn vàn nhớ nhung!
30.11.2011 Lu Hà
Nỗi Niềm Trần Ai
cảm tác thơ Hoa
Mai: Hãy Yêu Nhau Đi
Yêu nhau mãi rừng
còn xanh lá
Dưới bầu trời cổ độ
trăng soi
Cả khi thu lạnh
sương rơi
Đông về băng đóng
lả lơi má hồng...
Dù xa vợi đường
trường hun hút
Giữ trọn lời tha
thiết bên nhau
Tìm về vai dưạ mái
đầu
Thủy chung trọn vẹn
ngàn sau trăng tròn
Đừng giận dỗi tủi
hờn em nhé
Nói cho nhau tiếng
gọi nhiệm mầu
Sóng lòng rung động
thiết tha
Nhịp nhàng thanh
thoát biển sâu vọng về
Chớ đau xót ngậm
ngùi tê tái
Tình trăm năm thắm
lại bờ môi
Đường đời vạn lối
em ơi!
Vô thường mai biết
xa xôi nẻo nào?
Yêu từ thuở ban đầu
ta gọi
Tên cuả nhau đắm
đuối rực màu
Xua tan bóng tối u
sầu
Non sông cách trở
mái đầu bạc phơ
Trên vạn nẻo phong
ba bão tố
Nắm chặt tay lướt
gió biển khơi
Dừng chân ở cuối
chân trời
Bến đò đã định cuộc
đời thả neo
Sống hạnh phúc
trên bờ ngự đỉnh
Ngắm trăng vàng lấp
lánh sao đêm
Mênh mông vũ trụ
êm đềm
Ngũ hành tinh tú nỗi
niềm trần ai !!!
30.11.2011 Lu Hà
Cô Gái Tầm Dương
tặng Nguyệt Nhi
Gặp em ở bến Tầm
Dương
Tì bà em gảy đoạn
trường nôn nao
Hỏi ai là những
anh hào
Chấm vòng tâm điểm
má đào em hôn?
Năm canh rầu rĩ
nguồn cơn
Trời xanh lồng lộng
tâm hồn thơ ngây...
Càng nhìn càng ngắm
càng say
Anh đây cũng thấy
vơi đầy nỉ non
Trùng dương biển cả
sóng cồn
Phong trần dầu dãi
thuyền dồn nơi nao?
Nguyệt Nhi em ở chốn
nào?
Bướm ong xào xạc
rì rào chim ca...
Đào nguyên dẫn tới
chân cầu
Hương thơm ngào ngạt
mái đầu xanh xanh
Hỉ nhỉ khổng tước
vây quanh
Thiên nga thơ thẩn
dập dềnh xa xa
Nỗi niềm sáu cõi
ta bà
Đẹp như tiên nữ la
đà chân mây
Thướt tha yểu điệu
chương đài
Xiêm y lả lướt nét
ngài cong cong
Hỏi chăng nàng đã
có chồng?
Duyên thiên định mệnh
má hồng phôi phai
Nàng cười bước tới
cầm tay
Màn huỳnh trướng
phủ mới tày một đêm
Cung đàn dạo khúc
êm đềm
Mê man sao tả thân
mềm lả lơi
Ngọn đèn bóng ngả
chơi vơi
Nguyệt Nhi mới biết
trên đời có ai?
Ao vua lỡ trượt
gót hài
Sao mà thương thế
canh dài thở than...
4.12.2011 Lu Hà
Tình Duyên Phận
cảm tác khi đọc
thơ Hoa Mai: Duyên Tình
Tình với duyên tuy
hai là một
Duyên với tình tuy
một mà hai
Lại còn chữ phận
than ôi!
Duyên tình bạc mệnh
bởi trời chẳng ưng
Tuy có duyên nhưng
không có phận
Chữ tình đành lận
đận ra đi
Trải bao số kiếp
luân hồi
Gặp nhau lại hỏi
người ơi! Duyên tình?
Duyên sụt sùi vì
tình chẳng đến
Nên duyên đành đội
nón chia ly
Lại còn cái phận
lòng trời
Tấn Tần hoà hợp
thành đôi vợ chồng
Duyên khóc lóc má
hồng phận bạc
Thì chữ tình lóc
cóc đến bên
Ôm nhau gịọt lệ sầu
miên
Năm canh thổn thức
ưu phiền tương tư
Bởi vì phận làm
đau nhân thế
Cứ chen ngang tê
tái lòng người
Duyên tình ngụp lặn
tăm hơi
Phong ba bão táp nổi
trôi duyên tình
Gà thương trứng
chúng mình là một
Trứng với gà tuy một
vẫn hai
Tình đi thì duyên
cũng bay
Chai lỳ chữ phận đắng
cay thế này!!!
8.12.2011 Lu Hà
Lá Vàng Em Bay
Cám ơn cô gái lá
vàng
Lơ thơ rơi rụng từng
hàng hoàng hôn
Thướt tha chờ đợi
cái hôn
Cuả chàng hiệp sĩ
bồn chồn nhớ mong
Trùng dương biển cả
mênh mông
Cồn hoang hải đảo
thiên bồng xôn xao
Dập dìu hai trái hồng
đào
Thơm tho chín mọng
dạt dào hương bay
Bướm ong ló rạng
vén mây
Mặt trời rừng rực
tháng ngày nôn nao
Non hồng vờn vã chốn
nào
Dong thuyền lạc hướng
bến bờ lên thăm...
Tìm em suốt cả
trăng rằm
Chân chim sủi bọt
cá tăm bóng chiều
Mê man theo bóng
tiểu kiều
Dưới hiên Lãm Thuý
mĩ miều vàng anh
Xuân hoa điểm nụ
trên cành
Hương thơm ngây ngất
trời xanh đượm màu
Lần theo lối nhỏ
chân cầu
Thấy cô thiếu nữ
mái đầu xanh xanh
Hỏi han cho rõ ngọn
ngành
Quê hương xứ sở
nhà mình ở đâu?
Tương tư đôi mắt
em sầu
Từng đêm nhập mộng
ngõ hầu quên sao?
Ái ân dìu dặt trăng
sao
Thơm thơm mùi vị
má đào em xinh!
10.12.2011 Lu Hà
Xin Muội Chớ Quên
Muội nhớ nhé tiêu
dao ngày tháng
Nợ kiếm cung đằng
đẵng canh trường
Phong trần một thuở
vấn vương
Vũ Hầu nghe chuyện
thẹn lòng nam nhi
Sông có khúc lòng
người có lúc
Chẳng gặp thời lỡ
bước công danh
Thương cho Từ Thứ
thông minh
Vùi chôn tuổi trẻ
trời xanh thảm sầu
Cũng phải gặp minh
sư thần chủ
Trọng hiền tài đức
độ ra sao?
Chẳng may chịu cảnh
cơ cầu
Vướng vòng lao lý
án tù mọt gông
Kià Phạm Lãi
Trương Lương Hàn Tín
Bậc kỳ nhân cổ hận
ngàn thu
Trương - Tần miệng
lưỡi đong đưa
Đảo điên thiên hạ
máu trào lệ rơi!
Sống ô nhục đười
ươi luồn cúi
Giả hiền nhân cóc
nhái cũng lên
Than cho thân phận
dân đen
U mê tăm tối triền
miên u hoài
Bởi xã hội say mê
đồ đểu
Sặc sỡ màu lấp lú dễ
coi
Dân ta rách rưới tả
tơi
Tham lam chân thật
trò cười thế gian
Huynh nay đã sức
mòn lực tận
Thời gian trôi lận
đận qua ngày
Ngẫm trông trời đất
mà cay
Triền miên thế sự
còn say nỗi gì
Để kiếp sau luân hồi
gặp lại
Trai anh hùng gặp
gái thuyền quyên
Cầm bằng chỉ thắm
se duyên
Muội đừng quên nhé
sang hèn chớ chê...
7.12.2011 Lu Hà
Điệu Hò Dở Dang
tặng Thi Nguyên
Thi Nguyên chắc hẳn
giận anh
Chậm câu thăm hỏi
bồng bềnh biển khơi....
Cho nên nhắn gửi
đôi lời
Chúc em hạnh phúc
bồi hồi nàng xuân
Duyên thơ lận đận
phong trần
Trong câu tình tứ
muôn vàn đắng cay
Dập dìu biển động
sóng say
Năm canh rền rĩ
vơi đầy nỉ non
Biết bao cảm xúc bồn
chồn
Làm sao tả hết nỗi
buồn tương tư
Thường nghe Tư Mã
phượng cầu
Hàng hiên thánh
thót gác lầu ủ ê
Non xanh biển rộng
bốn bề
Hải âu cánh trắng
tràn trề tự do
Tâm hồn phơi phới
nên thơ
Bỗng nhiên bặt tiếng
điệu hò à ơi!
Mây hồng bảng lảng
chơi vơi
Cánh cò bay lả xa
xôi trập trùng
Trường giang bến đợi
ngóng trông
Bên bồi bên lở má
hồng sương rơi
Yến oanh thánh
thót người ơi!
Mà con bướm trắng
lẻ loi một mình
Cỏ rầu cành uá lá
xanh
Ngẩn ngơ trăng gió
tâm tình nôn nao
Dở dang cho một
chuyến đò
Khách tình lỡ bến
đành chờ kiếp sau...!
11.12.2011 Lu Hà
Hôn Như Gió Thổi
cảm tác từ thơ và ảnh
Hanh Dam: Đông Lại Về
Tuy chưả gặp em vẫn
chưá chan
Lâng lâng ánh mắt
nước mây vần
Cho anh mơn trớn hồn
thơ dại
Em ở quê nhà đợi
gió xuân?
Đông đến mà sao cảnh
vẫn tươi?
Dưới giàn thiên lý
gió mây trôi
Kính dâm nấp bóng
hồn thu thảo
Yếu ớt từng tia với
đất trời...
Em gái quê nhà ai
có hay
Tưởng nàng ngọc nữ
bị lưu đày
Thiên đình hái trộm
tiên đào mộng
Tình ái ngàn thu vẫn
đắng cay...
Em nhé cho anh một
chút nào
Hôn lên nhè nhẹ những
vần thơ
Vai gày vắng vẻ
lòng tê tái
Giọt lệ chua cay nỗi
tủi sầu...
Tuyết rơi lã chã
trong lòng em
Vương vấn bao
nhiêu những nỗi niềm
Lời thề non nước
theo mây gió
Dưới giàn thiên lý
cánh hoa mềm...
Em thật hồn nhiên
rất đáng yêu
Cho anh ve vuốt tấm
lưng kiều
Hôn em nhè nhẹ như
gió thổi
Vờn mái tóc em dưới
nắng chiều!
Anh đã phải lòng
em mất rồi
Tình anh như chiếc
lá thu rơi
Em ơi có biết mà
thầm gọi
Hẹn đến muà sau em
gái ơi!
14.12.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét