Xa Em
chuyển
thể thơ Mai Hoài Thu: Gần Em
Từ buổi
ấy tình xa vời vợi
Anh
đi xa vào cõi sương mờ
Thương em ngóng đợi mong chờ
Băng cầu lội suối bơ phờ thời gian
Nơi vực thẳm trăng tàn gió thổi
Nỗi khát khao tê tái nồng nàn
Ngọt ngào hơi thở lại gần
Chao ôi, sóng vỗ muôn vàn biển khơi
Từ hôm đến làng Mai thăm viếng
Hồn xưa về lãng đãng Liêu Trai
Dìu nhau đến động thiên thai
Đường dài kiệt sức mệt nhoài bõ công
Quanh quẩn mãi đêm hồng tha thiết
Môi kề môi mới biết si mê
Vấn vương hỏi lại lời thề
Tiếng gà xao xác đường về dài ghê...
Lòng thổn thức cung mê nhịp đập
Sợ lần sau dấu lấp sơn khê
Trập trùng đồi núi gồ ghề
Ngẩn ngơ nuối tiếc cận kề bên em
Cùng
đọc sách ngọn đèn mờ ảo
Thoảng
mùi hương lạnh lẽo buồng the
Ôm
lưng ngấn lệ tràn trề
Từng
giây dồn dập não nề chuông reo
Lướt
tay gảy dây tơ bần bật
Khúc
nghê thường ngây ngất tình nồng
Xót
xa trống trải cô phòng
Bao
đêm trằn trọc trong lòng bơ vơ
Thuyền say sóng lao đao biển cả
Hồn thơ bay cổ độ trăng soi
Hằng
Nga thèn thẹn bờ môi
Thương
người dương thế sục sôi lưả lòng
Bởi nỗi
nhớ cuồng phong dữ dội
Tháng
ngày dài nhoi nhói điên say
Trải
qua bao cảnh đắng cay
Trào
dâng bọt nước lung lay mạn thuyền
Thôi
anh nhé thuyền quyên phận bạc
Bởi
kiếp này lạc bước đầu thai
Đời người trong cõi trần ai
Trăm năm thì có là gì đâu anh!
12.11.2011
Lu Hà
Đêm Hội
Ngộ
chuyển
thể thơ Mai Hoài Thu: Đêm
Đêm
tiếng nấc nghẹn ngào than khóc
Cành
cây khô gió thốc mưa rơi
Côn
trùng rên rỉ xa xôi
Hồn
chìm sâu xuống biển khơi xa mờ...
Lòng ảo
não bến bờ cằn cỗi
Làn
môi khô tê tái xót xa
Nư
thèm hơi thở thiết tha
Người
xưa yêu dấu mặn mà trần ai
Đêm
cuồn cuộn giòng trôi lặng lẽ
Mây hững
hờ quan tái người ơi!
Bóng
trăng khuất nẻo chân trời
Để ai
buồn khổ chơi vơi nỗi niềm...
Chắc
nơi ấy bình yên anh nhỉ
Từng
đêm về đắm đuối hoang vu
Thịt
da thơm ngát như mơ
Đêm
không còn nưã gối vò chăn sô...
Không
còn nưã vuốt ve âu yếm
Nụ
hôn sâu thấm đẫm môi mềm
Phụng
long ẻo lả bên thềm
Tiếng
gà chợt gáy cánh chim về trời...
Chỉ
còn chút mồ hôi bốc khói
Làn
da hồng ân ái cũng tan
Vòng tay hư ảo chưá chan
Bỗng dưng biến mất lệ tràn bình minh...
15.11.2011
Lu Hà
Thiên
Đàng ở Đây
chuyển
thể thơ Mai Hoài Thu: Đường về Xứ Huế
Hàng
phượng vĩ bồi hồi nức nở
Đường
quanh co xứ Huế mù sương
Hai
muà mưa nắng nhớ thương
Điệu
hò mái đẩy đồi thông u buồn
Nhấp
chén rượu bồn chồn thổn thức
Tiếng
sáo chiều nao nức vấn vương
Đàn
tranh gãy khúc nghê thường
Nghe
như ai oán tơ chùng phím loan
Trăng
tàn lụi môi son má phấn
Chiếc
thuyền nan cập bến Vân Lâu
Áo
dài tím huế thướt tha
Ngậm
ngùi Tôn Nữ xót xa khóc chồng...
Đường
về Huế trập trùng ghềnh thác
Hải
Vân tiều lác đác xa trông
Ngàn
dâu xanh ngát mênh mông
Thành
cao xương lính bập bùng gió mây
Nam
Bình Khúc ngất ngây vương giả
Hồn
thơ bay đôi má người ơi!
Khổ
đau từng hạt mưa rơi
Đa
tình o Huế cuộc đời đắng cay
Làn
môi tím đắm say mộng ảo
Giọt nến sầu chan chưá thâu canh
Giận hờn quầy quả ái tình
Chín mười dịu ngọt xanh xanh mái đầu
Đôi mắt ướt bồ câu trong trắng
Thắt lưng ong duyên dáng dễ thương
Thuyền câu đôi bến sông Hương
Trai thanh gái lịch mặn nồng nỉ non
Tiếng rao hàng bánh hòn quế ngọc
Phở bún bò thành thục em đong
Bộ hành lữ khách ngỡ ngàng
Bồng lai tiên cảnh thiên đàng ở đây!
13.11.2011
Lu Hà
Tình
Ca Dã Tràng
chuyển
thể thơ Trấn Văn Lượng: Khúc Tình Ca Trên Cát
Trăng
sóng sượt loã lồ hơi thở
Chim
quen đường bám víu từng xâu
Lá
bàng lác đác trên đầu
Rong
rêu phố chợ mặn mà cá hong
Bến
chài vắng não nùng giun dế
Xóm đạo
nghèo tê tái màn đêm
Đèn dầu lốm đốm hom hem
Đung đưa gió thổi cánh rèm buồn thiu
Ôi sầu thảm đìu hiu leo lắt
Tháp giáo đường lả lướt phi lao
Ngậm ngùi lữ khách nao nao
Vẳng nghe khúc hát thuở nào sầu tư...
Cơn gió lốc bài ca ký ức
Cưả thời gian tấm tức cơn mê
Hình hài lếch thếch kéo về
Dìu nhau đùn lối não nề trần gian
Đã xa lắm ngày xuân tuổi trẻ
Đứng bên nàng lặng lẽ bâng quơ
Thẹn thùng xao xuyến vu vơ
Dáng hồng bối rối ngây thơ lưã lần...
Sân cát bỏng trường tan trống dội
Đám trai khờ lụi đụi chen nhau
Đuổi theo bóng nhỏ cho mau
Nắng sầu lay động trên đầu mây bay
Đâu có biết đắng cay trải rộng
Chỉ gặp nhau lối mộng đơn côi
Ngập ngừng chưa dám hé môi
Chôn vùi dĩ vãng những lời yêu thương
Tuổi thơ ấu vấn vương cây cỏ
Trẻ mục đồng tháng đỏ rong chơi
Ngẩn ngơ một thoáng rồi thôi
Đôi chân mải miết băng đồi xăm xăm
Ngày nghỉ học miệt vườn khắp lối
Lầu ông Hoàng vách núi cheo leo
Phú Hài chảy dãi hàng keo
Dấu bèo trôi nổi leo trèo đầm ao
Đàn gái nhỏ nhụy tơ hoa nở
Hương thơm nồng hối hả sang sông
Trai làng luýnh quính đứng trông
Thương con bướm trắng tiếng lòng quạnh cô
Mộng vưà nhú mầm tơ đã héo
Giày chiến binh quần đảo rừng sâu
Tình đầu chưa trọn một câu
Vũng lầy ma quái mịt mù sương rơi
Thân
sống sót nưả đời tê tái
Người
lạ người e ngại nhìn nhau
Lưả
lòng tắt ngấm từ lâu
Năm
canh rền rĩ âu sầu dế ca
Cây
xơ xác bốn muà cỏ uá
Nhúm sao mờ nhạt nhẽo trong mây
U hoài len lén bàn tay
Men theo kẽ đã gai gày xanh xao
Gió vùng vẫy biển gào lồng lộn
Đêm lao xao tủi hận trăng già
Dã tràng xe cát xót xa
Thương người trần thế tình ca dập vùi...
15.11.2011
Lu Hà
Đêm Cầu
Nguyện
chuyển
thể thơ Mai Hoài Thu: Đêm Tận Cùng Đau Khổ
Trời
càng tối sương rơi thảm thiết
Bóng
người đi xa khuất thật rồi
Ôm
chăn vò võ lẻ loi
Để
con ở lại chơi vơi nỗi niềm
Ôi Thiên Chuá, hay con ngoại đạo?
Chẳng xót thương đau khổ tận cùng
Vẫn tin số mệnh phũ phàng
Trả vay nghiệp quả não nùng thê lương
Trọn chung thủy yêu thương tha thiết
Thuyền lênh đênh biền biệt cách xa
Ruồng con bỏ giưã Ngân Hà
Yêu người cam chịu khổ đau lạc loài
Đời phiêu bạt xứ người lạc lõng
Linh hồn con bảng lảng ngu ngơ
Hai con trẻ dại ngây thơ
Chúng cần có mẹ bơ vơ gịọt sầu
Phép mầu nhiệm tình yêu Thiên Chuá
Mong một ngày hai đưá bên nhau
Quên đi bao nỗi xót xa
Chuỗi ngày sầu tủi đầu bù héo hon
Tình
lận đận vàng son ngọc đá
Bốn
mươi năm héo uá hương tàn
Yêu
người mới dám liều thân
Thương
con vô tội trần gian ngậm ngùi
Ai
đâu biết đầu môi chót lưỡi
Đã
bao lần hẹn mãi thế thôi
Từng
đêm ảo não mưa rơi
Sống trong tuyệt vọng rã rời thân con
Hãy cứu vớt đời con Thiên Chuá
Muà xuân về hoa lá xanh tươi
Cho con lấy lại nụ cười
Tim con rung động bồi hồi như xưa.
10.11.2011
Lu Hà
Uống
Đi Cho Cạn Giọt Sầu
chuyển
thể thơ Mai Hoài Thu: Cô Quạnh
Uống
cho cạn giọt sầu tê dại
Hết
vơi đầy đắm đuối thương yêu
Tâm
linh vật vã sớm chiều
Buồng tim no cứng tiêu điều hoàng hôn
Ly rượu đắng trần gian u ám
Phím thơ chùng ảm đạm cơn mê
Hồn đau nhỏ lệ tràn trề
Bên bờ ảo vọng ê chề yêu đương
Thú đau đớn chán chường bao nỗi
Hạnh phúc chi chăn gối nhạt nhoà
Đợi chi người đã phụ ta
Phấn hương nhàu nát cỏ rầu hồi xuân...
Lại cám dỗ quỷ thần xui khiến
Chẳng thương ta khổ tận cam lai
Còn gì trong cõi trần ai
Cuồng si mê loạn canh dài chảy xuôi
Dòng máu đỏ còn tươi sự sống
Nợ tình nào đằng đẵng trả vay
Uống đi những giọt sầu cay
Người đời bàn tán đoạ đầy thị phi
Uống cho say xuân thì tuổi mộng
Quên tháng ngày vất vưởng xót xa
Hồn ta chết giưã canh gà
Chẳng còn chi nưã uá màu cỏ cây...
Ôi khoái lạc điên say lảo đảo
Hỏi ông trời bạc bẽo thế ư
Chòm sao Bắc Đẩu xôn sao
Thương người thiếu phụ quạnh cô cuộc đời...
17.11.2011
Lu Hà
Mộng
Buồn
thơ nối
tiếp từ hai câu bâng quơ trên Facebook
"Mộng
buồn không biết về đâu,
Giật
mình chép lại mấy câu thơ sầu"
Đêm
qua ở dưới chân cầu
Mờ mờ
Thê Húc bồ câu trắng ngần
Lâng
lâng một mảnh trăng ngàn
Thướt
tha yểu điệu một đàn Tiên Nga
Một
cô dáng vẻ ngọc ngà
Thiên
đình trốn xuống mặn mà nỉ non
Từ
lâu gió thoảng mưa tuôn
Trần gian chan chưá bồn chồn bấy nay
Tấm lòng lưu luyến sầu cay
Nhớ thương hạ giới đắm say một người
Chị em dắt díu bồi hồi
Hôm nay rủ xuống tìm người làm thơ
Kià chàng Từ Thức ngẩn ngơ
Mẫu đơn ẻo lả má đào còn mê
Phong trần dặm nẻo sơn khê
Bọt bèo trôi nổi dầm dề ái ân
Đầm đià Thủy Tạ canh tàn
Phất phơ giải luạ cung đàn véo von
Nghê thường nao nức sóng cồn
Bá Nha gảy khúc gọi hồn thiên thu
Tử Kỳ giai phẩm la đà
Oán hờn nghiệp chướng mặt trâu đầu bò
Tố Heo Xuân Diệu gà mờ
Rỉ tai mã tấu máu trào thảm thê
Sụt sùi Tiên nữ não nề
Tà bà điên đảo ê chề tâm linh
Cảm thông dan diú vì tình
Bổng
đâu chuông điểm bức mành gió lay
Bàng
hoàng trở giấc cầm tay
Dạ hương thoang thoảng nàng bay về trời
Hàng hiên lác đác mưa rơi
Lao xao chó suả bóng người đi đêm...
Mình ta vương vấn nỗi niềm
Ngàn thu vằng vặc trăng thềm bóng Nga.
17.11.2011 Lu Hà
Gửi Nàng Nụ Hôn
chuyển
thể thơ Hoa Mai: Tình Trăng Với Bé
Trời
xẩm tối mà sao vắng vẻ
Ngồi
lặng thinh em nghĩ tới ai?
Tóc
mây loã xoã bờ vai
Hàng
hiên tí tách rót hai ly trà
Kià lữ
khách đi qua lặng lẽ
Cũng
âm thầm tê tái em ơi!
Trong lòng muốn có đôi lời
Hữu duyên tương ngộ cho đời nở hoa...
Nàng ngồi khóc xót xa như nhớ
Cuộc tình xưa lầm lỡ dở
dang
Khói trà nghi ngút mơ màng
Trời ơi! xao xuyến dịu dàng hây hây
Nơi Cung Quảng đắng cay trần thế
Chị Hằng Nga bi lụy não nề
Chinh nhân dặm nẻo sơn khê
Mải chơi có biết đường về hay không?
Người khách lạ nặng lòng tao ngộ
Đứng chôn chân trăn trở gốc si
Dùng dằng chẳng muốn bước đi
Tách trà nguội lạnh mời ai uống cùng?
Cơn gió thoảng mùi hương ngào ngạt
Như thầm thì hãy biệt giá băng
Trái tim hồng cháy thiên đàng
Đê mê ngây ngất gửi nàng nụ hôn!
18.11.2011
Lu Hà
Nếu
Là Yêu...
chuyển
thể thơ Hoa Mai: Trái Tim Yêu
Hoa
liễu uá chẳng mềm lòng lại
Kiếp
vô thường đâu phải tại ai
Nhân gian phúc bất trùng lai
Hoạ vô đơn chí canh dài bủng beo
Khóc than duyên phận bọt bèo
Trần ai mắc nợ treo leo má hồng
Trái tim trống trải yêu đương
Khổ đau gặt hái thê lương não nùng
Mây trôi gió cuốn phũ phàng
Khuyết tròn ôi trái trăng vàng đổi thay
Dễ gì cây chẳng lung lay
Yêu thương tha thiết một giây cũng mừng
Bởi thiên định vấn vương chịu đựng
Dẫu cuồng phong biển động đắng cay
Chân thành tha thiết thẳng ngay
Trần trề hạnh phúc tháng ngày nở hoa
Khi biển gọi lòng ta thúc giục
Ngọn lưả hồng gạn lọc đại dương
Đục trong riêng rẽ xuôi dòng
Bình
an hạnh phúc mặn nồng véo von
Con chim hót sắt son ta bước
Biết hy sinh để được gì đây?
Trao nhau ân ái vơi đầy
Thư cưu trống mái vui vầy người ơi!
Rồi nếu phải thuyền trôi sóng rẽ
Ta vẫn còn nhớ gọi tên nhau
Mến thương kỷ niệm tình đầu
Hương thơm ngào ngạt đời sau lưu truyền....
19.11.2011
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét